Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 266 - Chương 189: Xử Lý Luôn Một Thể

Chương 189: Xử lý luôn một thể Chương 189: Xử lý luôn một thểChương 189: Xử lý luôn một thể

Cao tầng của các tông Chính Ma, ở trong Côn Luân động thiên mấy ngày, để xác nhận lại chỉ tiết các quy tắc của hiệp ước.

Ngoài ra, các tông môn còn tiến thêm một bước hợp tác sâu hơn, Ma Đạo có tài nguyên góp nhặt hàng ngàn năm, Chính Đạo có các loại kỹ thuật truyền thừa Luyện Đan, Luyện Khí, Vẽ Bùa, Trận Pháp... hai bên cùng vứt bỏ thành kiến, hợp tác với nhau, đôi bên cùng có lợi.

Đương nhiên, sự hợp tác này đều dựa trên căn cứ những cơ sở quy tắc trong hiệp ước hòa bình của hai đạo Chính Ma.

Thân ở Ngọc Tuyên Phong, Lý Ngọc có thể cảm nhận được tín ngưỡng của đệ tử Côn Luân phát ra càng mãnh liệt.

Thôi động phá băng quan hệ của hai bên Chính Ma, là một chuyện tốt, tạo phúc cho tất cả tu tiên giới.

Hắn có thể cảm nhận được lực tín ngưỡng nồng đậm, được sản sinh ra từ trên người của tất cả đệ tử Luyện Khí và Trúc Cơ và trưởng lão, thậm chí cảm nhận được cả trên người đệ tử của các phái khác, không phải Côn Luân, cũng có được tín ngưỡng không kém.

Những ngày này, lò Càn Khôn đều vận chuyển liên tục, chưa từng ngừng lại.

Bỗng một lúc, Lý Ngọc mở mắt ra, một đạo khí tức mạnh mẽ quen thuộc, xuất hiện ở Ngọc Hư Phong.

Lý Ngọc đi ra khỏi đại điện tu hành của mình, chắp tay đối với một bóng người đang đứng chắp tay ở nơi đó, vừa cười vừa nói :"Chúc mừng sư tôn xuất quan!"

Vương Đạo Huyền nhìn Lý Ngọc, nhất thời không biết phải nói gì với người đệ tử này.

Hắn bế quan mới có mấy tháng, Côn Luân đã phát sinh biến hóa long trời lở đất.

À, không chỉ Côn Luân, mà toàn bộ tu tiên giới đều phát sinh biến hóa long trời lở đất.

Hai đạo Chính Ma cũng có một ngày ngồi xuống nghị hòa với nhau, chung sống hòa bình, không xâm phạm lẫn nhau, thân là Chưởng Giáo Côn Luân, hắn đã sống mấy trăm năm, cũng chưa dám mơ đến ngày này sẽ có lúc tới.

Ý nghĩa của chuyện này đối với hai đạo Chính Ma không cần nói cũng biết, phần công tích này đủ để chói lọi sử sách.

Mà ngọn nguồn thúc đẩy chuyện này, lại là đệ tử của Vương Đạo Huyền hắn.

Tuy nói hắn đã sớm cảm thấy từ lâu, Lý Ngọc không giống với những đệ tử Côn Luân khác, nhưng cái này... cũng quá là khác rồi.

Đối với chuyện sư tôn xuất quan, Lý Ngọc đã trông ngóng đã lâu, hắn không dùng Vọng Khí Thuật để quan sát trưởng bối, chỉ mong chờ hỏi :"Sư tôn đã Hóa Thần hay chưa?"

Trên trán của Vương Đạo Huyền hiện ra mấy sợi dây đen, tức giận nói :”Ngươi cho là Hóa Thần dễ dàng thế à, tùy tiện bế quan mấy tháng là có thể tới được?"

Lý Ngọc nịnh nọt :'Sư tôn kỳ tài ngút trời, chuyện người khác không làm được, không có nghĩa là ngài không thể làm được..."

Vương Đạo Huyền vuốt vuốt mấy sợi râu ngắn ở cằm, rõ ràng rất hưởng thụ sự nịnh nọt này của Lý Ngọc, gật đầu nói :'Chuyện hai đạo Chính Ma hợp tác, ngươi làm rất tốt, làm nổi bật được uy vọng của đại tông môn Côn Luân chúng ta..." "Đầu là do sư tôn dạy bảo tốt..."

Hai sư đồ tâng bốc lấy lòng nhau một phen, Lý Ngọc chớp thời cơ nói :“Đệ tử có một chuyện, nghĩ nhờ sư tôn hỗ trợi"

Quan hệ Chính Ma phá băng, điều này nhờ Côn Luân có tác dụng cực kỳ quan trọng, tâm tình của Vương Đạo Huyên rất tốt, gật đầu bảo hắn :"Nói đi!"

Lý Ngọc chờ giây phút này đã lâu, lập tức nói :"Đệ tử muốn mời sư tôn tứ hôn."

"Ngươi tán đổ rồi?" Vương Đạo Huyền sững sờ, sau đó vô cùng phấn khích, nói ra :"Tốt tốt tốt, bản tọa sẽ đích thân đi tới Huyền Âm Giáo, đề bàn bạc chuyện tổ chức đại điển song tu của các ngươi..."

Lý Ngọc lúng túng giải thích :"Là... không phải Thiền Thiền ạ!"

Một lúc sau, Vương Đạo Huyền nhìn Lý Ngọc, lắc đầu chê bai :"Tận mấy tháng rồi mà... nghĩ lại năm đó bổn tọa..."

Lý Ngọc tò mò :"Năm đó ngài làm sao?”

"Năm đó bản tọa mất có ba ngày đã... e hèm!" Vương Đạo Huyền vô thức tiếp lời Lý Ngọc, sau đó nhanh chóng nhận ra rồi đành phải khó khăn nuốt ngược lại những lời đang định nói, ho nhẹ một tiếng rồi nói ra :'Chuyện của ngươi và Khương sư điệt, chỉ có bổn tọa đồng ý là chưa đủ, còn phải chờ Huyền Chân sư tỷ xuất quan nữa, nàng còn chưa biết sẽ bế quan bao lâu, thời gian chờ này, ngươi nhanh chóng cố gắng một chút, tranh thủ đến lúc đó xử lý luôn một thể..."

Sau khi căn dặn Lý Ngọc xong, hắn lại về Ngọc Hư Phong bế quan lần nữa.

Làm Chưởng Giáo Côn Luân, lúc nào hắn cũng nặng lòng lo lắng cho sự phát triển của tông môn, khiến lần bế quan đều không hoàn toàn yên lòng.

Bây giờ xem ra, dưới sự dẫn dắt của Lý Ngọc, hiển nhiên còn phát triển mạnh mẽ hơn hắn làm, nên hắn chẳng còn có gì phải lo lắng nữa.

Mấy ngày sau, cao tâng của hai đạo Chính Ma lần lượt rời khỏi Côn Luân.

Lý Ngọc cũng không theo linh thuyền của Huyền Âm Giáo về luôn, mà ở lại Côn Luân chừng nửa tháng.

Ngoài bầu bạn với Chu Tử Tuyền và Khương Ly, hắn còn gia tăng phúc lợi cho các đệ tử Côn Luân nữa, đối với cá đệ tử có biểu hiện xuất sắc trong các đạo, đều có Thông Mạch Đan mỗi tháng cung cấp, và cả ban thưởng Thác Mạch Đan nữa.

Những đan dược này cũng không phải đến từ tông môn, mà do chính Lý Ngọc cung cấp, đây là hắn báo đáp lại cho tông môn.

Ngoài ra, hắn tuyển một vị trí ở Côn Luân sơn mạch, cách Côn Luân động thiên khoảng chừng trăm dặm, để chuyển trụ sở của Nhật Tông trong Nhật Nguyệt Tông về đó.

Những người này đều đến từ các môn phái khác, nhiều Kim Đan Kỳ như vậy tràn vào Côn Luân động thiên hết, cùng nhau tu hành, sẽ làm ảnh hưởng đến linh khí của Côn Luân động thiên, dù sao bọn họ cũng không phải là đệ tử của Côn Luân, cho dù cao tâng của tông môn không nói ra, nhưng trong lòng cũng sẽ để ý.

Cho nên Lý Ngọc phải nhanh chóng an bài bọn họ , chuyển ra ngoài Côn Luân động thiên.

Đối với những vị Kim Đan Kỳ mới này, tu hành ở đâu thì bọn họ cũng không để ý chút nào.

Với thiên phú của bọn họ, có thể Kết Đan đã là cực kỳ may mắn của may mắn, ở đâu tu hành, đều không có ý nghĩa quá lớn đối với bọn họ. Đơn giản chỉ là lúc qua đời, là Kim Đan nhất chuyển hay nhị chuyển mà thôi.

Lúc luyện đan ở Ma Đạo, Lý Ngọc lại mang đi trăm người theo, nhân tài của Nhật Nguyệt Tông đông đúc, Ma Đạo đúng thời điểm đang thiếu người, các tông đều đã triển khai hợp tác toàn diện cùng bọn họ, Nhật Nguyệt Tông cũng không thể bỏ qua cơ hội này.

Thời gian thấm thoát lại trôi qua một năm.

Trong một năm này, tu tiên giới dù không có chuyện lớn gì xảy ra, nhưng cũng có không ít biến hóa.

Các tông Chính Đạo, có nhân số đệ tử ra ngoài làm nhiệm vụ, mà vấn lạc ngoài ý muốn giảm mạnh, trước đây mười thành thì giờ chỉ còn không đến một, đệ tử Luyện Khí Kỳ trong lúc đi làm nhiệm vụ ở bên ngoài tông môn, cũng không cần phải nơm nớp lo sợ nữa.

Đệ tử các tông Ma Đạo, cũng đã có phù lục và pháp bảo tinh phẩm để dùng, Ma Diễm Môn gặp khó khăn ở khắp nơi, bắt đầu đổi công sang thủ, co đầu rút cổ ở mấy chỗ bí cảnh động thiên có tài nguyên phong phú, cũng không có hành động gì mới trong nửa năm gần đây.

Trong một năm đã qua, tông môn có danh tiếng thịnh nhất trong tu tiên giới, không thể nghi ngờ chính là Nhật Nguyệt Tông.

Cái tông môn này, có thể coi là dị loại lớn nhất của tu tiên giới.

Trừ hai vị tông chủ ra, đệ tử của Nhật Nguyệt Tông này, tu vi thấp nhất là Kim Đan nhất chuyển, tu vi cao nhất cũng là Kim Đan nhất chuyển.

Nói bọn họ yếu, nhưng đệ tử yếu nhất của bọn họ cũng có tu vi Kim Đan Kỳ rồi, mà nói bọn họ mạnh, thì người mạnh nhất của bọn họ cũng chỉ có tu vi Kim Đan, nhưng chính một cái tông môn kỳ quái như vậy, lại không có người nào dám khinh thường.

Không phải vì thực lực của Nhật Nguyệt Tông, mà bởi vì nhân mạch của bọn họ.

Đệ tử của Nhật Nguyệt Tông, có quan hệ sâu đậm với tất cả các đại tông của hai đạo Chính Ma, đồng thời họ cũng giao hảo với toàn bộ các tông môn trong hai đạo, cũng là độc nhất vô nhị trong tu tiên giới.

Nơi đó cũng được coi là thánh địa dưỡng lão, cho những người có thiên tư không tốt, trong thời gian một năm ngắn ngủi, số lượng đệ tử của Nhật Nguyệt Tông, đã vượt qua một ngàn năm trăm người, và còn đang tiếp tục tăng trưởng.

Chỉ riêng nhân số Kim Đan Kỳ, Nhật Nguyệt Tông chỉ đứng sau Thiên Đạo Tông.

Đồng thời, theo nhân sỹ có uy tín ở Tiêu Dao Môn suy đoán, trong vòng ba năm ngữa, số lượng Kim Đan của Nhật Nguyệt Tông, sẽ vượt qua Thiên Đạo Tông, trở thành tông môn có số lượng tu tiên giả Kim Đan Kỳ đông nhất trong tu tieen giới, nhưng cái hạng nhất này, cũng không có ý nghĩa quá lớn.

ở Nguyệt Tông của Nhật Nguyệt Tông.

Lý Ngọc đi ra từ trong một tòa kiến trúc có hình một cái lò đan, vô số lão giả xung quanh nhìn thấy, nhao nhao khom người nói :"Tham kiến tông chủ!"

Lý Ngọc gật đầu, đồng thời cũng khẽ thở phào.

Ngay vừa nãy, hắn rốt cục cũng đã luyện xong một nhóm Kim Linh Đan cuối cùng của Luyện Hồn Tông.

Mặc dù thân lò chữa trị càng nhiều, tốc độ luyện đan cũng càng lúc càng nhanh, nhưng xử lý xong đám vật liệu đã được tích lũy hơn ngàn năm, của mấy đại tông môn Ma Đạo này, cũng phải mất thời gian một năm mới xong.

Sau khi giao lại nhóm Kim Linh Đan này, Lý Ngọc sẽ không cần phải đóng quân ở Ma Đạo nữa. Các tông Ma Đạo góp nhặt vật liệu, đã tiêu hao sạch sẽ, không còn linh dược số lượng lớn nữa, cho dù là Huyền Âm Giáo và Luyện Hồn Tông, cũng phải mất thời gian rất lâu, mới có thể tích lũy đến một phần vật liệu hoàn chỉnh của Kim Linh Đan, khi đó thì bọn họ phải tới Côn Luân tìm hắn.

Lý Ngọc đi vào một cung điện hoa lệ, Yêu nữ đang ngồi xếp bằng trên bảo tọa lớn kia của nàng để tu hành.

Cái bảo tọa to như cái giường đó của nàng, lấy thân hình nhỏ bé của Nam Cung Thiền, chỉ chiếm một góc nhỏ.

Lý Ngọc bước tới, ngôi xuống bên cạnh nàng và nói :"Ta muốn về Côn Luân."

Nam Cung Thiền mở to mắt, kinh ngạc nói :"Chẳng phải còn mười ngày nữa mới hết tháng à?"

Lý Ngọc giải thích :“Đan dược của các tông đều đã được luyện xong, lần này trở về, sẽ không quay lại nữa.”

Thân thể Nam Cung Thiền khẽ run lên, nàng trầm mặc một lúc rồi nói :Ngươi mặc kệ Nguyệt Tông sao?"

Lý Ngọc không trả lời thẳng vấn đề này, chỉ hỏi nàng :"Ngươi có muốn cùng ta về Côn Luân tu hành không?”

Đối với vấn đê của Nam Cung Thiền, hắn không trả lời, nhưng cũng giống như đã trả lời.

Nàng hỏi cho Nguyệt Tông, nhưng là hỏi cho chính mình.

Giữa nàng và Tần Khả Nhân, hắn vẫn lựa chọn Tân Khả Nhân.

Nam Cung Thiên nhắm mắt lại, nói :"Không đi!"

"Thu dọn đồ đạc nhanh lên!"

"Ta nói ta không đi

"Mười lăm phút sau ta sẽ tới tìm ngươi."

"Ngươi dựa vào cái gì mà quyết định thay ta?"

"Ngươi có đi hay không?”

"Không đi!"...

Ba mươi phút sau.

Trên không trung cao vạn trượng của Huyền Âm Sơn Mạch.

Bên trên một chiếc linh thuyền hoa lệ, Nam Cung Thiền cầm theo một cái váy, đi tới gần Lý Ngọc hỏi :'Bộ đồ này có hợp với kiểu tóc mới của ta không?”
Bình Luận (0)
Comment