Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 271 - Chương 192: Lòng Đố Kị Của Đàn Ông (1)

Chương 192: Lòng đố kị của đàn ông (1) Chương 192: Lòng đố kị của đàn ông (1)Chương 192: Lòng đố kị của đàn ông (1)

Phía sau hành động của hai vị Nguyên Anh Ma Diễm Môn, là sự sai sử của con trai Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông.

Lý Ngọc cũng chẳng quen thân gì với vị đệ nhất tiên nhị đại trong tu tiên giới này, đúng hơn là cũng chỉ có duyên gặp mặt qua hai lần.

Một lần ở lúc đại hội tiên đạo, ngẫu nhiên gặp được ở đầu một con đường trong thành Thiên Đạo, một lần nữa là ở Huyền Âm Giáo, Lý Ngọc dùng giá tiền rẻ hơn, cướp được tư cách hợp tác cùng Huyền Âm Giáo từ trong tay Thiên Đạo Tông bọn họ.

Lý Ngọc có ân oán cũng không nhỏ cùng Thiên Đạo Tông.

Lúc ở đại hội tiên đạo, hắn đại biểu Côn Luân, đoạt hết danh tiếng của Thiên Đạo Tông, không thì hẳn là có càng nhiều thiên tài của các tông môn khác, gia nhập vào Thiên Đạo Tông bọn họ.

Lúc Ma Đạo nội loạn, hắn lại thúc đẩy hai đạo Chính Ma hợp tác, tăng lên thực lực của đám đệ tử cấp thấp bên Ma Đạo rất nhiều, khiến bước chân chiếm đoạt tài nguyên của Ma Diễm Môn bị trở ngại, cũng gián tiếp làm trở ngại kế hoạch của Thiên Đạo Tông.

Nhưng lần ám sát này, hẳn là không có quan hệ gì với Thiên Đạo Tông.

Vì nếu cao tâng Thiên Đạo Tông nghĩ muốn giết hắn, cho dù bên cạnh hắn có tổ sư Nguyên Anh của Huyền Âm Giáo bảo bộ, cũng chỉ coi như trang trí, cho dù là không cần phái một vị Hóa Thần, mà chỉ cần một vị cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, cũng đủ để giết cả đám bọn họ.

Phía sau chuyện này, hẳn chỉ có một mình Vương Hằng.

Lý Ngọc cùng bản thân vị Vương Hằng kia, cũng không có ân oán gì trực tiếp, hai người thậm chí còn chưa nói qua một câu xã giao với nhau.

Nhưng đối phương vì muốn giết hắn, còn phái ra một lúc hai vị cường giả Nguyên Anh Kỳ, theo dõi hắn trọn vẹn hơn một năm, giống như Lý Ngọc có thù giết cha, đoạt vợ gì đó với hắn vậy.

Thật sự không hiểu nổi!

Nhưng trên đời này vốn có nhiều chuyện không thể nào hiểu nổi, tâm tư của một số người, cũng sẽ không thể suy đoán theo thói thường được.

Đời trước Lý Ngọc cũng gặp được nhiều vụ án cũng rất bất bình thường, vì những lý do rất giời ơi đất hỡi mà ra tay sát hại người khác, cũng không thiếu.

Nhưng đến cùng vì nguyên nhân gì để Vương Hằng hận hắn như vậy, thì chắc cũng chỉ bản thân Vương Hằng mới biết được.

Chuyện này tạm thời Lý Ngọc không nói cho yêu nữ biết, cũng không có ý định nói cho tông môn.

Một mặt thì hắn không biết giải thích với tông môn như thế nào, về việc làm sao hắn có được ký ức của hai vị Nguyên Anh Kỳ Ma Diễm Môn, mặt khác thì coi như tông môn biết người ở phía sau màn sai sử là Vương Hằng đi chăng nữa, thì có thể làm gì?

Côn Luân mặc dù cũng là cự đầu của tu tiên giới, nhưng so với Thiên Đạo Tông thì cũng không phải cùng một cái cấp bậc.

Hóa Thần của người ta còn nhiều hơn cả Nguyên Anh của bọn họ, số lượng Nguyên Anh thì vượt qua số lượng trưởng lão Kim Đan của Côn Luân, trong tu tiên giới thực lực vi tôn này, thực lực chính là đạo lý. Đương nhiên, thù sinh tử chính là đại thù, cũng không thể không báo, chỉ cần có cơ hội thôi, con trai của Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông thì lại như thế nào?

Trên một chiếc bồ đoàn đối diện Lý Ngọc, Nam Cung Thiền đã tu hành xong một chu thiên, từ từ mở mắt ra, hỏi :"Có phải ngươi đã biết được, là ai đã sai sử hai vị tổ sư Nguyên Anh của Ma Diễm Môn kia không?”

Lý Ngọc nhất thời im lặng.

Hắn quên mất, mình có tâm tư gì, thật đúng là rất khó giấu giếm được yêu nữ.

Linh hồn của hai ngươi có cảm ứng tương hỗ lẫn nhau, huống chi là khoảng cách gần như vậy, thì loại cảm ứng mãnh liệt này lại càng thêm tinh chuẩn, mặc dù không thể biết cụ thể đối phương đang suy nghĩ gì, nhưng vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc của đối phương.

Một hệ liệt biến hóa cảm xúc vừa rồi của Lý Ngọc, chắc đã bị nàng cảm ứng được.

Đã đến nước này, hắn cũng chẳng cần thiết phải giấu giếm, Lý Ngọc gật nhẹ đầu, nói :"Là con trai của Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông, Vương Hằng!"

"Là hắn?" Nam Cung Thiền hơi giật mình, sau đó hỏi :"Ngươi có thù với hắn?"

Lý Ngọc lắc đầu.

Nam Cung Thiền khó hiểu, lại hỏi :"Thế sao hắn lại phải giết ngươi?"

Lý Ngọc vẫn tiếp tục lắc đầu, nói :”Nguyên nhân thì chỉ sợ có mình hắn tự biết!"

Khuôn mặt xinh đẹp của Yêu nữ băng hàn, sát ý hiển lộ, nhưng lại rất nhanh chuyển thành bất đắc dĩ.

Dù có biết bàn tay đen phía sau chuyện này là ai, thì bọn họ có thể làm gì được tên đó chứ.

Hắn là con trai của Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông, bố mẹ đều là cường giả Hóa Thần của Thiên Đạo Tông, dù có tu vi Hóa Thần, cũng không thể đi tới bí cảnh Thiên Đạo giết hắn được.

Mà bằng thân phận của hắn, cho dù có rời khỏi Thiên Đạo Tông, thì bên người cũng chẳng thiếu cường giả bảo hộ, muốn giết hắn cũng không khác gì lên trời.

Nếu muốn giết hắn, trừ khi các nàng có tu vi vượt qua ba vị lão tổ Phá Hư của Thiên Đạo Tông, có nghĩa ít nhất cũng phải bước vào cảnh giới Phá Hư, đến lúc đó thì có muốn diệt Thiên Đạo Tông, cũng không phải là việc khó.

Nhưng đến lúc đó, thì chắc Vương Hằng cũng chết già mợ nó rồi, báo thù còn ý nghĩa gì nữa.

Nam Cung Thiền nuốt không trôi cơn tức này, trừ Lý Ngọc ra, còn chưa có ai khiến nàng tức giận đến như vậy.

Một lúc sau, nàng nhìn Lý Ngọc một chút rồi hỏi :”Tu vi bây giờ của ngươi là gì, Nguyên Anh à?”

Nàng đã rất muốn hỏi vấn đề này từ lâu.

Sau khi hỏi xong, Yêu nữ lại bổ sung một câu :"nếu như ngươi không muốn nói thì thôi."

Có thể trong thời gian ngắn như vậy, đã có được thực lực đánh giết Nguyên Anh Kỳ, đây nhất định là dính đến bí mật rất lớn, nếu như Lý Ngọc không muốn nói, nàng cũng không nghĩ sẽ ép buộc hắn làm gì.

Đương nhiên, sâu trong lòng nàng vẫn hy vọng, là hắn có thể coi nàng như một người có thể chia sẻ được bí mật.

Lý Ngọc lắc đầu nói :"Còn chưa tới Nguyên Anh, là ngũ linh mạch Kim Đan Cửu Chuyển, cộng thêm Chân Đan Võ Đạo, đối đầu với Nguyên Anh sơ kỳ, có thể miễn cưỡng bất bại." Nếu đã để lộ thực lực trước mặt Yêu nữ, thì cũng không cần thiết lừa dối nàng một số chuyện nữa.

Lý Ngọc vươn tay ra, trên lòng bàn tay của hắn hiện lên một cái hư ảnh lò đan.

Nam Cung Thiền hiếu kỳ hỏi :"Đây là... ?"

Lý Ngọc lắc đầu rồi giải thích :"Ta cũng không biết, nó bỗng nhiên xuất hiện trong thân thể ta, có thể biến linh lực ẩn chứa bên trong linh thảo linh dược, chuyển thành pháp lực của ta."

Nam Cung Thiền cuối cùng cũng hiểu được, tại sao tiến cảnh tu hành của Lý Ngọc lại nhanh như vậy, thậm chí còn vượt xa cả Thiên Linh Mạch, thân có một cái pháp bảo nghịch thiên như thế này, chính hắn lại là Luyện Đan Sư, tu vi không tăng lên nhanh mới là kỳ quái.

Loại pháp bảo có thể trợ giúp tăng tốc tu hành này, Nam Cung Thiền còn chưa từng nghe thấy.

Nàng vô cùng hiểu rõ giá trị của bảo này.

Loại bảo vật này đã không kém gì Tiên Khí, cho dù là tôn tại cấp bậc Hóa Thần hay Phá Hư, đều cũng không nhịn được mà động tâm.

Khó trách lão già ở Bạch Vân Quán kia, rồi cả vị Luyện Đan Sư tam phẩm nọ, đều muốn sưu hồn hắn, nếu hắn ở trong Ma Đạo, rồi tu vi tăng lên nhanh như vậy, chỉ sợ đã sớm bị người ta chộp tới khảo vấn sưu hồn.

Nét mặt của nàng trở nên nghiêm túc, trịnh trọng nói với Lý ngọc :"Chuyện về món pháp bảo này, ngươi phải vĩnh viễn giấu ở trong lòng, ai cũng không thể nói cho, kể cả sư tôn của ngươi và người Côn Luân..."

Lý Ngọc nói :"Yên tâm đi, người biết chuyện này ở trên thế giới này, cũng chỉ có ngươi và ta."

Nam Cung Thiên sững người, hỏi :'Chu Tử Tuyên cũng không biết?"

"Không biết!"

"Khương Ly thì sao?"

"Cũng không biết."

"Tần Khả Nhân thì sao?"

"Đương nhiên cũng không biết."...

Nam Cung Thiên nghiêm túc cảm thụ một chút, trực giác nói cho nàng, Lý Ngọc không có lừa nàng.

Yêu nữ nhếch miệng lên thành một đường cong, sau đó liếc nhìn Lý Ngọc một chút, rồi hỏi :"Chẳng lẽ ngươi không lo lắng ta để lộ bí mật, sau đó ngươi sẽ bị người ta chộp đi sưu hồn à?"

Lý Ngọc biểu lộ không thành vấn đề, nói :'Sợ gì chứ, dù sao chúng ta có khế ước linh hồn, mà tu vi của ta lại cao hơn ngươi, ta chết rồi ngươi cũng không sống nổi..."

Nam Cung Thiền ngơ ngác nhìn Lý Ngọc, rốt cuộc ý thức được một việc.

Trước đó, khi ký khế ước linh hồn cùng Lý ngọc, nàng căn bản chưa tính đến việc, tu vi của Lý Ngọc sẽ vượt qua nàng.

Bây giờ thì hay rồi, tu vi của Lý ngọc đã là Ngũ Linh mạch Kim Đan cửu chuyển, linh hồn của hắn mạnh hơn nàng quá nhiều, khế ước linh hôn của hai người, cũng biến thành Lý Ngọc làm chủ.

Chuyện này không công bằng với nàng chút nào.

Tình huống bây giờ, nếu nàng có vẫn lạc, thì Lý Ngọc nhiều nhất cũng chỉ bị trọng thương linh hồn, dùng Dưỡng Hồn Đan là có thể khôi phục. Nhưng nếu Lý Ngọc vẫn lạc, thì nàng sẽ lập tức tiêu hồn. Lý Ngọc nhìn nàng, bất đắc dĩ nói :'Khế ước linh hồn là do trước ngươi muốn ký kết, không thể trách ta được..."
Bình Luận (0)
Comment