Chương 191: Người đứng phía sau màn (2)
Chương 191: Người đứng phía sau màn (2)Chương 191: Người đứng phía sau màn (2)
Thánh Nữ Huyền Âm Giáo hay Thiếu Chưởng Giáo Côn Luân, vị nào mà không phải là thiên kiêu ngàn năm khó gặp, giết hai người bọn họ, hai đạo Chính Ma đều dung không được bọn họ, nếu là phục kích thành công thì cũng thôi, không có chứng cớ, Côn Luân và Huyền Âm Giáo cũng không có chứng cớ gì.
Hai vị Nguyên Anh đi mai phục hai vị Kim Đan, không chỉ thất bại mà còn luân lạc tới mức Nguyên Anh bỏ chạy, đem mầm tai vạ dẫn tới tông môn, thật đúng là hai tên phế vật.
Việc đã đến nước này, có mắng bọn họ cũng vô dụng, chuyện quan trọng nhất bây giờ, chính là làm sao ứng đối được lửa giận của hai tông môn này.
Huyền Âm Giáo.
Chuyện Thánh Nữ bị đánh lén, làm cho Huyền Âm Giáo chấn động một mảnh.
Chuyện ác liệt cỡ này, mấy trăm đến ngàn năm nay, còn chưa từng xảy ra qua.
Bằng thiên phú của Thánh Nữ, tất nhiên sẽ là Hóa Thần, thậm chí Phá hư cũng có khả năng, nếu nhưng nàng xảy ra chuyện, cho dù phía sau Ma Diễm Môn có Thiên Đạo Tông chống lưng, thì Huyền Âm Giáo cũng sẽ khiến cái tông môn này, biến mất triệt để ở trong tu tiên giới.
Lúc Ma Diễm Môn trở thành thủ hạ của Thiên Đạo Tông, đi chiếm cứ các loại động thiên bí cảnh, Nguyên Anh trở lên của Huyền Âm Giáo đều đã phải cố gắng khắc chế bản thân.
Nhưng bọn họ dám ám sát Thánh Nữ, cho dù là Hóa Thần của Huyền Âm Giáo có hạ tràng, thì cũng không quá đang, Ma Diễm Môn không thể không biết chuyện này.
Người Huyền Âm Giáo chỉ không nghĩ ra một chuyện duy nhất, đó là Ma Diễm Môn làm sao dám?
Chẳng lẽ, Thiên Đạo Tông đứng đằng sau chỉ đạo bọn họ?
Quả thật, bây giờ Thánh Nữ và Lý Ngọc còn chưa sinh ra uy hiếp gì đối với bọn họ, nhưng chờ một thời gian nữa, hai người bọn họ nhất định sẽ đứng trên đỉnh tiên đạo, khi đó Phá Hư của Thiên Đạo Tông, cũng đã sớm vẫn lạc vì hết thọ nguyên, tu tiên giới sẽ nghênh đón một thời đại thuộc về hai người bọn họ.
Chuyện này còn dính đến Côn Luân, nên lúc này Huyền Âm Giáo liền điều động một vị Nguyên Anh hậu kỳ, ngay lập tức tiến về Côn Luân, để cùng Côn Luân bàn bạc xem xử lý chuyện này ra sao.
Cao tâng của Côn Luân sau khi xác nhận sự việc với Lý Ngọc lần nữa, mới trải qua trưởng lão đoàn thảo luận một ngày, rồi cuối cùng cũng cho ra một kết quả.
Ám sát Chưởng Giáo tương lai của Côn Luân, loại hành vi này quá mức ác liệt, chẳng khác nào trực tiếp tuyên chiến đối với Côn Luân.
Huống hồ, đối phương còn là một cái tông môn của Ma Đạo.
Dưới sự đồng ý của mấy vị lão tổ Hóa Thần, Côn Luân chính thức tuyên bố tuyên chiến cùng Ma Diễm Môn.
Cùng một thời gian, Huyền Âm Giáo cũng tuyên chiến cùng Ma Diễm Môn.
Cộng thêm sự truyền bá của Tiêu Dao Môn, tin tức chẳng mấy chốc lan khắp toàn bộ tu tiên giới.
Nếu như trước khi xảy ra vụ Ma Đạo nội loạn, thì Ma Đạo các tông sẽ luôn cùng tiến cùng lùi, Côn Luân dám tuyên chiến với Ma Diễm Môn, vậy các tông Ma Đạo nhất định sẽ không đứng ngoài quan sát, nhưng Ma Diễm Môn dưới sự yểm trợ của Thiên Đạo Tông, đã bốc lên nội loạn Ma Đạo, dẫn quân đi chiếm đoạt động thiên bí cảnh của hai đại tông môn, nên bây giờ chẳng có tông môn nào còn muốn giúp bọn họ. Huống hồ, lần này Côn Luân còn liên thủ cùng Huyền Âm Giáo, nên cũng chẳng có tông môn nào, có đủ thực lực để giúp bọn họ.
Ma Diễm Môn đương nhiên cũng biết mình không phải là đối thủ của hai tông môn kia, trước khi Côn Luân và Huyền Âm Giáo đánh tới, hai vị lão tổ Hóa Thần đã ném bỏ cả tông môn lẫn các loại động thiên bí cảnh đã chiếm được, dẫn đầu đệ tử có thực lực Kim Đan Kỳ trở lên, và cả mấy vị thiên kiêu hạch tâm, đi gia nhập vào Thiên Đạo Tông.
Ai dám đi trêu chọc Thiên Đạo Tông chứ, Côn Luân và Huyền Âm Giáo, chỉ việc tiếp nhận những cái bí cảnh động thiên kia của Ma Diễm Môn.
Mà đệ tử cấp thấp của Ma Diễm Môn thì sao, đa số bọn họ đều được các môn phái Ma Đạo khác tiếp nhận, những đệ tử của Thiên Sát tông và Huyền Minh Tông mà trước đây bị bọn họ chiếm đoạt, sau khi rời khỏi Ma Diễm Môn thì một phần lựa chọn quay về xây dựng lại tông môn, nhưng mà trưởng lão Kim Đan, tổ sư Nguyên Anh và lão tổ Hóa Thần Kỳ của hai tông môn này, sau khi bị Ma Diễm Môn chiếm đoạt tông môn, đã không biết tung tích, hai tông môn từng nằm trong Ma Đạo thập tông cao quý, bây giờ chỉ có thể biến thành tông môn mạt lưu.
Côn Luân động thiên.
Dưới sự hộ tống của cường giả Huyền Âm Giáo, Lý Ngọc và Nam Cung Thiền đã an toàn trở lại Côn Luân.
Từ lúc hai người bị đánh lén, dẫn phát đến một loạt chuyện phía sau, Ma Diễm Môn còn trực tiếp bị xóa tên ở tu tiên giới, nhưng điều khiến cho mọi người đều khó hiểu, chính là nguyên do bọn họ tại sao lại gây ra lần đánh lén này.
Cho dù thân là người trong cuộc, Nam Cung Thiền cũng nghĩ mãi không ra được động cơ, của hai vị tổ sư Nguyên Anh Ma Diễm Môn kia.
Ngọc Tuyền Phong.
Trong một cung điện nào đó.
Lý Ngọc ngồi xếp bằng, sau khi phun tra một ngụm trọc khí, thì chậm rãi mở mắt ra.
Dưới đủ loại đan dược chữa thương và tẩm bổ, nửa tháng qua đi, thân thể của hắn cũng đã khôi phục lại trạng thái tốt nhất.
Trong khoảng thời gian chữa thương này, hắn còn có chút thu hoạch khác.
Tu tiên giả sau khi dựng Nguyên Anh xong, linh hồn và Nguyên Anh sẽ hòa làm một thể, giai đoạn này thì thân thể càng giống như một cái vật chứa để bảo vệ Nguyê Anh, chờ đến lúc Nguyên Anh tiến hóa thành Nguyên Thần, thì thân thể có hay không cũng không sao cả.
Ký ức của tu tiên giả Nguyên Anh Kỳ, cũng tồn tại ở trong Nguyên Anh.
Cho dù bọn họ có bỏ qua cơ thể, thì vẫn sẽ có được đầy đủ trí nhớ, sẽ không quên pháp thuật sở học của bọn họ.
Lò Càn Khôn hấp thu Nguyên Anh của bọn họ, cũng hấp thu trí nhớ của bọn họ.
Trong thời gian này, Lý Ngọc vẫn luôn tiêu hóa tin tức trong trí nhớ của bọn họ.
Hai người này đã tu hành mấy trăm năm, nên cũng có ký ức của mấy trăm năm, những ký ức này đều hóa thành mảnh vỡ, lại cực kỳ lộn xộn, Lý Ngọc nhìn cũng to hết cả đầu, nhưng vì muốn biết được mục đích, lý do mà bọn họ ra tay đánh lén hắn và Yêu nữ, nên hắn vẫn nhẫn nại xem kỹ lại đống lộn xộn này.
Cuộc đời của hai vị Nguyên Anh Ma Diễm Môn này cũng khá giống nhau, họ có thể tu hành đến Nguyên Anh Kỳ, đương nhiên thiên phú cũng không yếu, từ nhỏ đã là thiên kiêu của tông môn, được hưởng thụ tài nguyên tu hành mà người cùng thế hệ không được hưởng thụ tới, thẳng tới lúc sắp hết tuổi thọ Kim Đan Kỳ, mới may mắn kết thành Nguyên Anh.
Trong trí nhớ của bọn họ, cũng không chỉ có tu hành buôn tẻ.
Một vị trong đó, lúc còn là Kim Đan lục chuyển, đi ra ngoài săn giết yêu vật cùng một vị trưởng lão Kim Đan Kỳ khác, lại thừa dịp đối phương không chú ý, đã phát động đánh lén giết đi, đồng thời thôn phệ luôn Kim Đan của đối phương, để thăng lên Kim Đan thất chuyển.
Sau đó chính lão lại tự làm mình trọng thương, dùng chuyện này để qua mắt tông môn, khiến tông môn tin tưởng là, vị trưởng lão Kim Đan kia bị vẫn lạc, ở trong tay Yêu vật.
Một vị khác, cũng không hổ danh Ma Tu.
Lúc lão còn ở Trúc Cơ Kỳ, đã cùng đạo lữ của sư tôn duy trì một loại quan hệ không đứng đắn, sau đó còn cố ý tiết lộ hành tung của sư tôn lão, cho cừu nhân của sư tôn kia, khiến vị sư tôn kia vẫn lạc...
Những chuyện này đều là bí mật được chôn giấu ở trong đáy lòng của bọn họ, không có người thứ hai biết được.
Bằng tu vi của Lý Ngọc, vốn không có cách nào thu được ký ức của Nguyên Anh Kỳ, nhưng vì bọn họ đã chết, nên những ký ức này tồn tại dưới dạng mảnh vỡ, ở bên trong lò Càn Khôn, trước khi triệt để tiêu tán, thì Lý Ngọc có thể tùy ý xem được.
Những bí mật này đều không phải thứ mà Lý Ngọc quan tâm.
Cho đến khi nhìn thấy một đoạn ký ức chung của hai người.
Một nơi rừng núi nào đó, hai người nói chuyện qua một cái linh loa với một người khác.
"Bên cạnh Lý Ngọc kia, lúc nào cũng có Nguyên Anh Kỳ của Huyền Âm Giáo bảo hộ, bọn ta không tiện hạ thủ..."
"Mời Thiếu Chưởng Giáo yên tâm, cường giả Huyền Âm Giáo cũng không thể lúc nào cũng đi theo hắn, sớm muộn sẽ có cơ hội...'
Giọng nói đối diện linh loa kia là ai, Lý Ngọc không thể trực tiếp nhìn thấy.
Thiếu Chưởng Giáo Ma Diễm Môn, không có mặt mũi lớn như vậy.
Mà giọng nói này, Lý Ngọc có chút quen thuộc.
Trong đầu của hắn, dần dần hiện ra một hình ảnh.
Người này có hình dáng phổ thông, nhưng thân phận lại không phổ thông chút nào.
Con trai của Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông, Vương Hằng.