Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 287 - Chương 204: Lựa Chọn (2)

Chương 204: Lựa chọn (2) Chương 204: Lựa chọn (2)Chương 204: Lựa chọn (2)

Ngay khoảnh khắc vòng hộ pháp lực của Nam Cung Thiền vỡ vụn, trước mặt nàng bỗng nhiên có ánh sáng tím lập lòe, một bóng người đã xuất hiện ôm nàng vào lòng, bảo vệ nàng cẩn thận.

Lý Ngọc vận chuyển toàn bộ pháp lực và chân khí, chắn lại toàn bộ tất cả công kích đang đánh úp về phía Yêu nữ.

Nam CUng Thiền bị Lý Ngọc ôm vào trong ngực, đầu óc trống rỗng.

Mặc dù nàng đã được Lý Ngọc ôm rất nhiều lần, nhưng lúc này không giống với bất kỳ lần ôm ấp nào của hắn.

Lúc nãy, thực ra hắn đứng gần Tần Khả Nhân hơn một chút.

Cách đó mười trượng, ánh sáng trong mắt Tần Khả Nhân ảm đạm xuống.

Sau khi vòng bảo hộ vỡ vụn, thân thể nàng đã bị mấy đạo pháp thuật công kích vào, nhưng đã bị Tiên Y và phù lục hộ thân, cản lại đợt công kích đầu tiên.

Nhưng mà mấy cái công kích tiếp theo đã lập tức đánh tới.

Sau khi cứu Yêu nữ, Lý Ngọc vừa ôm nàng vừa vọt đến chỗ bên người Tần sư tỷ ngay lập tức.

Nhưng dù tốc độ của hắn đã rất nhanh, ngăn cản gần như toàn bộ công kích tới đó, nhưng Tần sư tỷ vẫn bị một đạo pháp thuật băng hàn đánh vào trên người.

Pháp lực của nàng vốn đã khô kiệt, hơi thở lạnh lẽo của đạo pháp thuật hệ băng này, khiến cho cả người nàng đều kết thành một lớp sương lạnh.

Lý Ngọc không ngừng rót pháp lực hệ Hỏa vào cơ thể nàng, để xua đi hơi thở lạnh lẽo kia, Tân Khả Nhân chậm chạp mở to mắt ra, đôi lông mi thật dài và cong vút của nàng, vẫn còn ngưng kết một tâng Sương mỏng.

Nàng vươn tay, lau đi máu tươi vừa tràn một ít ra từ khóe miệng Lý Ngọc, nhẹ giọng hỏi :"Không sao chứ?"

Lý Ngọc thở phào một cái, nói ra :"Vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại."

Dưới Nguyên Anh Kỳ, rất khó khiến hắn bị thương nặng.

Hắn vừa nói xong, sau lưng có tiếng nói vang lên :"Hay cho một màn anh hùng cứu mỹ nhân, cứu một người chưa đủ, còn muốn cứu cả đôi, không hổ là ngươi..."

Nhìn hai tay của Lý Ngọc hai bên ôm hai mỹ nhân, một bên là Nam CUng Thiền, một bên là Tân Khả Nhân, trong lòng Vương Hằng lập tức bốc lên lửa giận.

Lý Ngọc nhìn lướt qua, tính cả hai anh em họ Diêu thì bên cạnh Vương Hằng có hai mươi lăm vị Kim Đan, tất cả đồng thời đều là Kim Đan cửu chuyển.

Hai anh em họ Diêu đã là đơn linh mạch Kim Đan cửu chuyển, bản thân Vương Hằng lại là ngũ linh mạch Kim Đan cửu chuyển, hai năm không gặp, tu vi của bọn họ đã tăng trưởng trên diện rộng, không biết Thiên Đạo Tông đã đập bo nhiêu tài nguyên vào trên người bọn họ.

Ngô Thông từng cùng Lý Ngọc nói về chuyện, sau khi Huyền Minh Tông, Thiên Sát Cung bị Ma Diễm Môn chiếm đoạt, rồi Ma Diễm Môn lại quy thuận Thiên Đạo Tông, thì cường giả Kim Đan Kỳ của ba tông Ma Đạo này, liền biến mất trên tu tiên giới.

Nhìn thấy Vương Hằng và hai anh em họ Diêu, Lý Ngọc đại khái biết được bọn họ đã đi đâu. Vương Hằng lại phất phất tay, hơi hai mươi vị Kim Đan Kỳ của Thiên Đạo Tông lại lần nữa tản ra, vây quanh ba người Lý Ngọc, yêu nữ và Tần Khả Nhân.

LÝ Ngọc một tay nắm tay Yêu nữ, một tay ôm Tần sư tỷ, không lựa chọn cưỡng ép phá vòng vây, mà từ từ lui vê phía sau.

Phía sau lưng họ, chính là quần thể cung điện bị Trận pháp thượng cổ bao trùm.

Vương Hằng dẫn đám người, từng bước ép sát tới, Lý Ngọc cũng ôm các nàng thận trọng lùi từng chút một.

Khi thân thể bọn họ va chạm vào cái trận pháp kia, cũng không bị bắn ngược ra ngoài, mà trực tiếp xuyên qua trận pháp.

Một màn này, không chỉ khiến cho Nam Cung Thiền đang trong tuyệt vọng sửng sốt cả người, mà đám Vương Hằng cũng đơ luôn tại chỗ.

Bọn họ đã ăn đủ loại đau khổ từ cái trận pháp này, mặc dù mọi người liên thủ công kích, cũng không có cách lay động được cái trận pháp chút xíu nào, thậm chí ngay cả Huyền Thiên Kính hàng nhái f1 của Vương Hằng cũng không thể phá vỡ nó, vậy mà ba người đó lại dễ dàng tiến vào như vậy?

Hai anh em họ Diêu cũng không tin tà, thử thăm dò bước vào bên trong trận pháp.

Nhưng hai người bọn họ vừa bước thêm một bước, đã bị trận pháp cản lại bắn ra ngoài.

Những người còn lại cũng có suy nghĩ không khác gì hai anh em họ Diêu, nhưng tất cả cũng đều có kết cục bị bắt ra ngoài như nhau cả.

Nhìn thấy Lý Ngọc đã ôm Nam Cung Thiền và Tân Khả Nhân đi vào một tòa cung điện phía bên trong trận pháp, một vị đệ tử Thiên Đạo Tông mới bừng tỉnh, vội vàng nói ra :"Thiếu Chưởng Giáo, Lý Ngọc kia là tông sư Trận Pháp, hắn nhất định là biết rõ phương pháp vào trận."

"Còn cần ngươi nói sao!"

Vương Hằng mặt hằm hằm nói ra một câu, lại phân phó :"Chúng ta không phá vỡ được trận pháp này, triệu tập người chúng ta tới đây nhiều hơn nữa đi."

Hai anh em họ Diêu nghe vậy, lập tức đem pháp lực truyền vào la bàn trên tay, chỉ thấy phía trên la bàn có một cái vị trí tỏa sáng hào quang, rất nhanh, những đốm sáng xung quanh vị trí đó, bắt đầu chậm rãi di chuyển hướng về gần nó.

Lúc này, ở bên trong Thanh Vân Cung.

Ở một chỗ trong cung điện, Lý Ngọc thanh lý ra một khu vực sạch sẽ, rồi lấy ra hai bình đan dược chưa thương, đưa cho Yêu nữ và Tần sư tỷ.

Yêu nữ khoát tay áo, nói ra :"Không cần, ta không bị thương."

Nàng chỉ hao hết pháp lực, sau khi nguy cơ được giải trừ, chỉ cần ăn vào một viên Hồi Khí Đan là ổn.

Tần Khả Nhân cũng không cầm, nàng lấy một chai đan dược tỏng nhẫn trữ vật của mình ra, nói :"Ta có rồi."

Lý Ngọc muốn nói, đan dược của hắn có phẩm chất rất cao, Nam Cung Thiền nhìn ra bên ngoài, hỏi :"Những người kia vào được thì làm sao bây giờ?"

Lý Ngọc lắc đầu, khẳng định :"Yên tâm, bọn họ sẽ không vào được đâu."

Nam Cung Thiền nhìn Lý Ngọc, thực ra lúc này nàng có rất nhiều lời muốn nói và muốn làm với Lý Ngọc, nhưng đáng tiếc có bóng đèn Tần Khả Nhân ở đây, nên nàng đành phải khắc chế loại ý nghĩ đó lại. Lý Ngọc cũng không nói nhiều hơn, đứng dây, dặn dò hai nàng: "Nhóm các người ở đây điều tức chữa thương, ta đi ra ngoài một cái."

Nam CUng Thiền lập tức lo lắng hỏi :"Ngươi đi làm gì?"

Lý Ngọc ném cho nàng một ánh mắt trấn an, nói ra :"Yên tâm, không sao đâu."

Nam Cung Thiền ừ nhẹ một tiếng, dặn dò :"Vậy ngươi cẩn thận một chút..."

Lý Ngọc đi ra khỏi điện này, thân hình nhanh chóng biến mất

Nam Cung Thiền khoanh chân ngồi xuống dưới đất, len lén nhìn thoáng qua Tần Khả Nhân, khóe miệng không nhịn được nhếch lên một đường cong nho nho.

Còn nói là ai cũng không chọn cơ đấy...

Hóa ra đều là đang lừa chính mình.

Giữa nàng và Tần Khả Nhân, hắn vẫn quan tâm nàng hơn.

Nhì bộ dáng hơi thất thần của Tần Khả Nhân, Yêu nữ định qua an ủi nàng một cái, nhưng lại không biết mở lời như thế nào.

Vì bây giờ nói gì, cũng đều giống như là đang khoe khoang vậy.

Thôi để sau này đối xử tốt với nàng ta hơn một chút, sau này tỷ thí cũng nhường một chút là được...

Lúc này, ở bên ngoài trận pháp.

Vương Hằng vẫn đang tự hỏi, ba người Lý Ngọc lại đi vào được trong đó bằng cách nào.

Người bên cạnh hắn, cũng có Trận Pháp Sư tam giai, nhưng theo như tên đó nói , thì trận pháp này không giống với bất cứ một kiểu trận pháp nào mà hắn biết, nó khác hắn với hệ thống trận pháp của tu tiên giới hiện tại, cũng không biết Lý Ngọc phá giải nó như thế nào.

Nhưng vị Trận Pháp Sư kia cũng nói, chỉ cần đủ người, công kích đủ mạnh, thì trận pháp này cũng có thể dùng bạo lực để phá được.

Vương Hằng đã cho hai anh em họ Diêu đi truyền tin triệu tập đệ tử Thiên Đạo Tông ở gần đây, riêng về việc khám phá một cái bí cảnh động thiên mới, không có một cái tông môn nào có nhiều kinh nghiệm bằng Thiên Đạo Tông, trước khi đi vào đây, bọn họ đã chuẩn bị hết sức đầy đủ.

Ở một hướng khác, sương mù lại lần nữa quay cuồng, theo đó là có tiếng bước chân truyền đến.

Mọi người còn đang tưởng người tới là đệ tử Thiên Đạo Tông vừa đến, nhưng ánh mắt nhìn qua, thì tiếng bước chân đã biến mất.

Phốc... !

Bỗng một âm thanh khẽ vang lên bên tai mọi người.

Giống như là tiếng lợi khí đâm vào thân thể máu thịt.

Một vị trưởng lão của Thiên Đạo Tông am hiểu hệ Băng đang nhìn xung quanh để tìm ra nguồn gốc của âm thanh kia, đột nhiên cúi đầu xuống, nhìn thấy một cánh tay mầu vàng kim hiện ra dưới bụng mình, cánh tay kia được bao phủ bởi một lớp giáp bằng kim loại, trong tay còn đang nắm hai viên Kim Đan.

Hắn chậm rãi quay đầu lại, thấy được một bóng người cao lớn.

Người kia mặc một bộ áo giáp mầu vàng kim, toàn thân đều được bao phủ bởi một áo giáp, mặt nạ bảo hộ mầu vàng kim, liền cùng một khối với mũ bảo hiểm, nên không thể nhìn rõ mặt hắn, chỉ có lộ ra một đôi mắt lạnh buốt vô tình, khiến người ta nhìn qua cũng nổi hết da gà.
Bình Luận (0)
Comment