Chương 212: Bàn chuyện thông gia
Chương 212: Bàn chuyện thông giaChương 212: Bàn chuyện thông gia
Nam Cương.
Trong rừng rậm mênh mông, Lý Ngọc cất linh loa đi, lần nữa đi vào bên trong bí cảnh.
Sư tôn gửi thư cho hắn, hắn vốn muốn hỏi xem, đến tột cùng có chuyện gì gấp, nhưng sư tôn cũng không nói tỉ mỉ, chỉ bảo hắn lập tức đưa Tần sư tỷ về, Huyền Chân tổ sư cũng đã ở bên ngoài chờ nhóm bọn hắn.
Trải qua lần phục kích ám sát trước đó, lại thêm chuyện ám sát bên trong bí cảnh, nên bây giờ bọn họ muốn đi đâu, bên người ít nhất cũng có một vị Nguyên Anh hậu kỳ đi cùng.
Thực lực của Huyền Chân Tổ sư, có thể xếp hạng đầu trong nhóm các tu sĩ có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ.
Trừ khi đích thân cường giả Hóa Thần đến, hoặc có trên hai vị Nguyên Anh hậu kỳ trở lên, không thì Huyền Chân tổ sư đều có thể bảo chứng an toàn của nhóm Lý Ngọc.
Sư tôn không nhiều lời, cứ thần thần bí bí, Lý Ngọc cũng chỉ đành trở về xong hỏi lại vậy.
Một lúc sau.
Bên trên Linh Thuyền đang bay từ Nam Cương về hướng Côn Luân.
Trong khoang thuyền, Lý Ngọc và Tần Khả Nhân đang ngồi hai bên bàn uống nước, bầu không khí yên tính gượng gạo.
Nếu là trước đây, mặc dù Tần sư tỷ không nói nhiều, nhưng Lý ngọc vẫn có thể tìm được một chút chủ đề trong tu hành, nhưng hôm nay, hắn thử giả dụ vô số lần trong lòng, nhưng cũng không biết dùng cách nào để đánh vỡ được không khí này.
"Sự tỷ!"
Không biết qua bao lấy, rốt cuộc Lý Ngọc cũng mở miệng.
Ánh mắt Tần Khả Nhân nhìn về phía hắn.
Lý Ngọc nhìn nàng, nói ra :"Lúc ở bên trong bí cảnh... thật xin lỗi!"
Ánh mắt Tần Khả Nhân giật giật, nàng yên lặng một lát rồi nói :"Trong bí cảnh ngươi đã cứu ta, không có chuyện gì phải xin lỗi cả."
Lý Ngọc còn muốn nói tiếp gì đó, nhưng Tần Khả Nhân đã nhắm mắt lại.
Nàng không có ý định tiếp tục câu chuyện, lời Lý Ngọc muốn nói, cuối cùng cũng không thể nói ra.
Hắn thầm than trong lòng một tiếng.
Chuyện kia, nàng quả nhiên để ý.
Giống hệt Yêu nữ.
Chỉ là, với tính cách của nàng, cũng không dễ dàng nói thẳng ra như Yêu nữ.
Một đường yên lặng.
Một ngày sau.
Côn Luân động thiên.
Ngọc Hư Cung.
Lý Ngọc chắp tay với một bóng người đang đứng, nói :"“gặp qua sư tôn!" "Miễn lễ!" Vương Đạo Huyền phất phất tay, nhìn về phía Tân Khả Nhân trước, hỏi :"Thương thế của Khả Nhân sao rồi?"
Tần Khả Nhân đáp :"Đã khỏi hẳn."
Vương Đạo Huyền lại hỏi :"Gần nhất tu hành vẫn thuận lợi chứ?"
Tân Khả Nhân khẽ gật đầu.
Vương Đạo Huyên lại hỏi thăm Lý Ngọc vài câu nữa, sau khi Lý Ngọc trả lời xong, thì mới mở miệng hỏi :"Lần này sư tôn gọi ta và sư tỷ trở về, là có chuyện quan trọng gì không?"
Vương Đạo Huyền không trực tiếp trả lời vấn đề này, mà lại hỏi :"Các ngươi hẳn phải biết, tu tiên giả từ Kim Đan muốn lên Nguyên Anh, không phải chỉ muốn tu vi pháp lực đầy đủ, mà tu vi tâm cảnh cũng không thể thấp chứ?"
Lý Ngọc đáp :"Thưa sư tôn, biết ạ!"
Vương Đạo Huyền lại nhìn hai người, vuốt vuốt mấy sợi râu ngắn trên cằm, nói tiếp :"Với thiên phú của các ngươi, ta không cần lo lắng vấn đề pháp lực tu vi, cho dù không có ngoại vật phụ trợ, thì trong vòng mấy chục năm, cũng có thể tới được Kim Đan đỉnh phong, nhưng tu vi tâm cảnh cũng không liên quan đến thiên phú tu hành, ở trong tông môn cũng rất khó tăng lên tâm cảnh, nếu tiếp tục như vậy, tu vi của các ngươi sẽ bị đình trệ ở Kim Đan đỉnh phong ít nhất cũng phải đến trăm năm."
Trong lòng Lý Ngọc mừng thầm, sư tôn tiện nghi của hắn cuối cùng cũng nhọc lòng chuyện tu hành của hắn.
Lúc này Vương Đạo Huyên lại tiếp tục nói :”Tu vi tâm cảnh mặc dù khó tăng lên, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có đường tắt, hôm qua, bản tọa đã tự mình đi Nga Mi một chuyến..."
Lý Ngọc nhíu mày lại, có chút vui mừng hỏi :”Nga Mi đồng ý cho chúng ta mượn dùng Sơn Hà Đồ rồi sao?"
Vương Đạo Huyền nhìn hắn một cái, giọng rất ngoài ý muốn :"Ngươi cũng biết chuyện Sơn Hà Đồ có thể tăng lên tâm cảnh?”
Lý Ngọc đáp :"Ngẫu nhiên nghe nói qua..."
Vương Đạo Huyền cũng không hỏi thêm, gật đầu nói :"Không sai, bên trong Sơn Hà Đồ có thể tự hành diễn hóa thế giới, mặc dù hết thảy chỉ là hư ảo, nhưng lại vẫn có tác dụng rất lớn, đối với việc rèn luyện và tăng lên tâm cảnh, nếu như có thể đi vào Sơn Hà Đồ, vấn đề tâm cảnh lúc Kết Anh của các ngươi, sẽ không cần lo lắng nữa."
Hắn vỗ vai Lý Ngọc, nói :"Vấn đề tâm cảnh của ngươi, bản tọa cũng không lo lắng, nhưng Khả Nhân thì khác, nếu nó bỏ lỡ cơ hội lần này, thì cũng không biết vị sư tổ kia của Nga Mi bao giờ mới lại về tông lần nữa...'
Trong lòng Lý Ngọc hơi động, hóa ra là lão tổ Phá Hư của Nga Mi về tông, bảo sao sư tôn lại gọi bọn họ vê gấp như thế, việc quan hệ đến Kết Anh của Tần sư tỷ, đúng là cực kỳ quan trọng.
Lúc này Vương Đạo Huyền bỗng nhiên nhìn vê Lý Ngọc, định nói gì đó nhưng lại thôi.
Lý Ngọc phát hiện ra nên mở miệng nói :"Sư tôn có lời gì, không ngại nói thẳng..."
Vương Đạo Huyền nhìn hắn một chút, rồi cuối cùng nói ra :"Sơn Hà Đồ là Tiên Khí, năng lực thôi diễn tuế nguyệt trong đó, cần hao phí không ít pháp lực, mà trong một khoảng thời gian, cũng có hạn chế số lần, mà tu tiên giả có tu vi càng cao, lại càng cần muốn tăng lên tâm cảnh, Nguyên Anh Nga Mi, cường giả Hóa Thần đều đang tranh đoạt cơ hội, đệ tử bình thường càng không đến lượt, huống chỉ còn là đệ tử ngoài tông...
Lý Ngọc liền vội vàng hỏi :”Nga Mi không đồng ý sao?"
Vương Đạo Huyền lắc đầu nói :'Cũng không phải là không đồng ý, Nga Mi có thể để ngươi và Khả Nhân mượn nhờ Sơn Hà Đồ để tu hành, nhưng bọn họ lại muốn một thứ của Côn Luân chúng ta."
Lý Ngọc hỏi :"Thứ gì vậy ạ?"
Vương Đạo Huyền nhìn hắn, đáp :"Ngươi!"
Lý Ngọc sững sờ :"Đệ tử?"
Vương Đạo Huyền gật đầu, nói :*Các nàng muốn ngươi ở rể Nga Mi, cùng đệ tử Nga Mi kết làm đạo lữ song tu, chính thức trở thành đệ tử Nga Mi..."
Sau đó hắn lại bổ sung thêm một câu :”Ta đã đồng ý thay ngươi!"
Lý Ngọc ngạc nhiên :"Điều này..."
Vương Đạo Huyền giải thích "Ngươi cũng không cần lo lắng, chờ ngươi ở rể Nga Mi xong, chính là đệ tử của cả hai phái Nga Mi và Côn Luân, đến lúc đó, ngươi vẫn là Thiếu Chưởng Giáo của Côn Luân như cũ, chờ bổn tọa thoái vị, vị trí Chưởng Giáo Côn Luân cũng vẫn sẽ truyền cho ngươi..."
Lý Ngọc còn chưa kịp nói cái gì Vương Đạo Huyền nhìn Tần Khả Nhân một chút, rồi nói với hắn tiếp:"Bên Nga Mi nói, nhất định ngươi phải ở rể, mới cho Côn Luân hai cái danh ngạch sử dụng Sơn Hà Đồ, cái này là cơ hội ngàn năm có một, coi như ngươi không suy nghĩ vì mình, cũng phải suy nghĩ cho sư tỷ của ngươi, ngươi cũng không hy vọng sư tỷ của ngươi thiên phú như vậy, mà trong vòng trăm năm vẫn không thể Kết Anh chứ?"
"Cơ hội như vậy, ta không muốn!"
Tần Khả Nhân lạnh lùng nói một câu rồi đi thẳng.
Lý Ngọc nhìn vị sư tôn tiện nghi của mình, cũng cạn lời.
Vì Tần sư tỷ, sư tôn dễ dàng bán hắn đi như vậy sao?
Nhưng mà nói thật thì, cơ hội đi vào Sơn Hà Đồ, cũng đúng là quý giá.
Mặc dù Lý Ngọc có đan phương Phá Chướng Đan, nhưng hắn căn bản không thể thu thập đủ vật liệu, mà đan dược cấp sáu, bây giờ hắn cũng không thể luyện chế được.
Vương Đạo Huyền nhìn Lý Ngọc, lại tiếp tục nói :"Thực ra, sư tôn làm như vậy cũng không hoàn toàn chỉ vì sư tỷ của ngươi, với thiên phú của ngươi, Nga Mi định ra đạo lữ cho ngươi, cho dù không phải là Nga Mi Tứ Mỹ, thì cũng là một trong thập nhị trâm, ngươi chắc chắn không thua thiệt, sau này ngươi đến Nguyên Anh, còn có thể lại sử dụng Sơn Hà Đồ để tăng tâm cảnh lên nữa, thế nào, có phải là tâm động rồi?"
Lý Ngọc chỉ cười cười.
Sau này thì chưa biết, nhưng hắn chủ yếu nghĩ Kết Anh sớm một chút.
Vương Đạo Huyền lại nhìn về phía hậu điện, nói :'Nhưng mà tính tình của Khả Nhân bướng bỉnh, có thể nó sẽ không đồng ý, còn phải nhờ ngươi đi khuyên nhủ nó nữa..."
Lý Ngọc thở dài, nói :"Chỉ sợ đệ tử cũng không khuyên được sư tỷ..."
Vương Đạo Huyền nhìn nét mặt của Lý Ngọc, cảm thấy có điều gì đó, bèn hỏi :"Các ngươi cãi nhau?"
Lý Ngọc bất đắc dĩ kể chuyện phát sinh ở bên trong bí cảnh cho Vương Đạo Huyền nghe. Hắn nghe xong cũng im lặng hồi lâu, nhưng lại không trách cứ Lý Ngọc.
Nét mặt của hắn trầm tư, tựa như đang nhớ lại chuyện cũ.
Một lát sau, hắn võ vỗ vai Lý Ngọc, thấm thía nói ra :"bản tọa hiểu cảm thụ của ngươi, lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, mặc dù đều không nỡ, nhưng dù sao vẫn phải làm ra một lựa chọn, những năm rồi Khả Nhân tu hành quá thuận lợi, chút ngăn trở này ngược lại có thể trợ giúp nó tu hành..."
Lý thuyết thì đúng là như vậy, nhưng khiến Tần sư tỷ tổn thương cũng là sự thật.
Lý Ngọc tạm thời không nghĩ đến chuyện này nữa, nhìn về phía Vương Đạo Huyền, hỏi :"Sư tôn, ta thật sự phải ở rể Nga Mi sao?"
Trực giác cho hắn biết, chuyện này không đơn giản chỉ là mượn dùng Sơn Hà Đồ.
Vương Đạo Huyền nghiêm mặt lại, nói :"Thực ra đây là tông môn cùng Nga Mi đồng thời quyết định ra, tình thế hỗn loạn ngàn năm của tu tiên giới đã tới, lão tổ chúng ta hơn trăm năm chưa từng lộ diện, sinh tử không biết, dựa vào Côn Luân, sợ là không cách nào ứng phó với biến động của thế cục sắp tới, thân phận của ngươi đặc thù, nên lần thông gia này có ý nghĩa phi phàm, chờ ngươi ở rể Nga Mi, hai tông Côn Luân và Nga Mi sẽ toàn diện liên minh...'
Nói xong, hắn ném cho Lý Ngọc một cuốn sổ tay dày cộp.
Lý Ngọc thuận tay tiếp lấy, hỏi :“Đây là cái gì?"
Vương Đạo Huyền liếc hắn một cái, nói ra :'Danh sách thiên kiêu của Nga Mi, ngươi mang về từ từ xem, nhìn trúng vị nào, nói một câu là được.”