Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 326 - Chương 232 : Khả Nhân (2)

Chương 232 : Khả Nhân (2) Chương 232 : Khả Nhân (2)Chương 232 : Khả Nhân (2)

Trước mắt Lý Ngọc đang bày một phần đan phương.

Đan phương của Tạo Hóa đan, thực ra cũng không tinh xảo cỡ nào.

Linh dược thuộc tính ngũ hành có đầy đủ năm tuổi năm mươi phần, mỗi loại thuộc tính đều có mười phần, là loại linh dược cũng không cố định, chỉ cần linh dược cùng loại thuộc tính, đều có thể thay thế nhau, là điều kiện khá phóng khoáng để luyện chế ra Tạo Hóa đan.

Những linh dược này là để đặt thuộc tính cho năm cái linh mạch, Lý Ngọc đã chuẩn bị đủ cả từ lúc bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông xuất thế.

Ngoài linh dược có thuộc tính ngũ hành ra, còn cần một số loại vật liệu khác, đó là.

Toàn bộ tinh huyết của Yêu tu cấp Phá Hư.

Thân thể Xá Lợi của Phật Đà niết bàn.

Long Châu của Chân Long nhất tộc.

Ba loại tài liệu này, không cần phải chuẩn bị đầy đủ toàn bộ, chỉ cần có được hai trong ba loại là được, ở trong thời đại Thượng Cổ, Yêu Tộc, Phật Tu, Chân Long, đều dùng Thể Tu làm chủ, máu tươi của bọn họ, xá lợi, hay long châu, đều là một thân kết tinh tu vim ẩn chứa lực lượng thân thể vô cùng cường đại, cũng là vật liệu hạch tâm để khai phá linh mạch.

Trong thời đại Phiêu Miểu Tiên Tông, các thế lực lớn đều có cảnh giới Thiên Nhân tồn tại, nên thu thập được những tài liệu này, cũng không phải chuyện khó.

Nhưng hiện tại, Phá Hư là chiến lực đỉnh chóp của toàn bộ tu tiên giới, hắn kiếm đâu ra những thứ này chứ.

Yêu tu Phá Hư chỉ có lão tổ Yêu tộc, Phật Đà của Phật Môn tương đương với Phá Hư của tu tiên giả, muốn lấy được Xá lợi từ nhục thể của họ, phải luyện hóa cơ thể của họ trước, mà Chân Long nhất tộc, là chủng tộc chỉ tồn tại ở kỷ nguyên trước, đã sớm bị diệt sạch khi kỷ nguyên thay đổi, hắn đi đâu mà tìm một viên Long Châu?

Trong ba loại tài liệu này, chỉ có máu huyết của Phá Hư Yêu tu, còn có hy vọng lấy được.

Trong lịch sử Yêu tộc, có tôn tại không ít Phá Hư, có lẽ nhất định có lưu giữ một chút tinh huyết.

Lý Ngọc lấy linh loa ra, truyền pháp lực vào đó, bên trong rất nhanh truyền ra tiếng của Hổ Uy :"Lý Ngọc huynh đệ, đã lâu không gặp, lúc nào đến Nam Cương uống rượu thế?"

Hàn huyên vài câu xong, Lý Ngọc đi thẳng vào việc chính.

"Tinh huyết của Yêu tu Phá Hư?" Hổ Uy ngẩn người, rồi nói ra :"Trước kia đúng là có một ít lão tổ tông quy khư, trước đó có để lại tinh huyết, nhưng hẳn là đã sớm dùng hết rồi, ngươi cần tinh huyết của Phá Hư Yêu tộc làm gì?”

Lý Ngọc cũng thẳng thắn đáp :"Ta muốn luyện chế một loại đan dược rất quan trọng, cần dùng đến tinh huyết cấp Phá Hư của yêu tộc."

Hổ UY áy náy nói ra :"Thật sự xin lỗi, loại tinh huyết cấp bậc này, Yêu tộc tạm thời không có, ngươi cần dùng gấp không, nếu không vội thì đợi lão tổ tông quy khư, ta sẽ chừa lại cho ngươi một ít tinh huyết của bà.....

Yêu tộc luôn thành thật thẳng thắn, Lý Ngọc biểu đạt cảm tạ chân thành đối với Hổ Uy, sau đó mới "cúp" linh loa.

Thọ nguyên của lão tổ Yêu tộc, còn tận mấy trăm đến gần ngàn năm, Lý Ngọc sợ là đợi không được.

Hơn nữa, loại tinh huyết này cũng có trọng dụng đối với việc tu hành của Yêu tu Hóa Thần, nên cũng không thể cho Lý Ngọc toàn bộ được.

Nên Lý Ngọc chỉ còn hai cái lựa chọn sau đó.

Xá lợi của thân thể Phật Đà Niết Bàn, và Long Châu của Chân Long nhất tộc.

Cường giả phật môn phía tây, sau khi viên tịch có thói quen giữ lại Xá Lợi, nhưng Lý Ngọc khó mà lấy được.

Loại vật này được coi là Thánh Vật thuộc về Phật Môn, mà Phật Môn trước giờ vẫn luôn điệu thấp, từ ngàn năm nay, họ vẫn luôn núp ở Phật Quốc Tây Vực, không giao tập gì với các thế lực khác, Lý Ngọc cũng không có bất kỳ nhân mạch nào ở khu vực này.

Về phần Long Châu, càng là thứ thuộc về truyền thuyết, đã tuyệt tích ở ngay tại tu tiên giới từ hai cái kỷ nguyên trước.

Nhưng mà, Lý Ngọc vẫn chưa hết hy vọng.

Hắn rời khỏi tông môn, đi tới Nhật Nguyệt Tông.

Hôm nay chỉ có Ngô Thông ở chỗ này, Trần Minh không có ở đây, nghe Ngô Thông nói là, TRân Minh trở vê thăm gia đình.

Lý Ngọc trò chuyện cùng Ngô Thông trong chốc lát, sau đó hỏi :"Lão Ngô, ngươi có biết Chân Long nhất tộc hay không?"

Ngô Thông gật đầu, nói ra :"Chân Long là một cái chủng tộc siêu cấp, ở trên cái ký nguyên trước nữa, mặc dù số lượng thưa thớt, nhưng thực lực lại cực kỳ mạnh mẽ, nghe nói chúng nó vừa ra đời đã có tu vi Kim Đan Kỳ, thọ nguyên lại càng dài đằng đẵẫng vô cùng, đa số Chân Long đều có thể tu hành đến Phá Hư, nhưng mà Chân Long nhất tộc về sau cũng đồng thời biến mất cùng với Phiêu Miểu Tiên Tông..."

Lý Ngọc tiếp tục hỏi :"Ngươi nói vậy, thì tu tiên giới bây giờ, đã không có Long Châu rồi?"

Ngô Thông cười cười, nói ra :Vậy cũng không phải, Long Châu là ngọn nguồn sinh mệnh của Chân Long nhất tộc, giống với Kim Đan của tu tiên giả vậy, vốn dĩ theo sự biến mất của Chân Long nhất tộc, thì cũng không còn Long CHâu nữa, nhưng Vương Triều Thiên Diễn lại phát hiện ra một cố thi thể Chân Long, ở bên trong một cái bí cảnh động thiên, ở bên trong bộ Long Thi đó, còn tôn tại một viên Long Châu hoàn chỉnh, về sau Vương Triều Thiên Diễn đem nó ra khảm ở bên trên Đế Quan, đó cũng là viên Long Châu duy nhất, mà tu tiên giới phát hiện ra..."

Lý Ngọc nhíu mày :"Hoàng Tộc Thiên Diễn?”

Hoàng Tộc Thiên Diễn đã sớm chạy tới Linh Nguyên Giới, viên Long Châu duy nhất này, cũng không có biện pháp lấy được rồi.

Ngô Thông lại tiếp tục nói :"Viên Long Châu kia là do Vương Triều Thiên Diễn phát hiện ra, nhưng bây giờ cũng không ở trong tay bọn họ, sau khi Vương Triều Thiên Diễn bị lật đổ, Hoàng Triêu Đại Chu kết thừa mọi thứ của bọn họ, kể cả cái Đế Quan kia cũng vậy, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì viên Long Châu kia, hẳn là vẫn còn trên Đế Quan của Hoàng Triều Đại Chu..."

Lý Ngọc có chút bất ngờ, hóa ra đương kim tu tiên giới, vẫn còn lưu giữ một viên Long Châu.

Viên Long châu này ở Hoàng TRiều Đại Chu, chung quy cũng tốt hơn so với đang ở trong tay Vương Triều Thiên Diễn, nói không chừng hắn còn có cơ hội lấy được nó tới tay. Hắn trở lại Ngọc Tuyên Phong, lại luyện chế ra mấy viên Dựng Anh Đan.

Sau đó hắn đi tới đỉnh núi, gọi thử :"Tiền bối, có ở đây không?”

Không gian ở phía trước ba động một hồi, một bóng người bỗng xuất hiện.

Lý Ngọc đem một đám đan dược mới luyện chế xong giao cho lão, rồi tìm cơ hội hỏi :"Xin hỏi tiền bối, có phải Hoàng Triều Đại Chu đang cất chứa một viên Long Châu không?”

Thiên Diện Thánh Quân đưa mắt nhìn nhìn hắn, hỏi :'Đúng là có chuyện này, nhưng ngươi hỏi làm gì?"

Lý Ngọc nói :”Nghe nói thế gian có Chân Long Nhất tộc ở hai cái kỷ nguyên trước, ta cảm thấy rất có hứng thú với Long Châu, muốn cùng Đại Chu làm một cái giao dịch..."

Thiên Diện Thánh Quân khoát tay áo, nói luôn :"Lão phu đã không hỏi tục sự hơn ngàn năm nay, cũng không muốn gặp đám con cháu bất tài kia, đây là chuyện của riêng ngươi, ngươi muốn mượn, trộm, đoạt, hay giao dịch, lão phu cũng không xen vào...'

Coi như là Thánh Quân của Đại Chu, lão không hỏi tục sự là giả, nếu quả thực không hỏi tục sự, thì lão cũng đã chẳng đến bắt Lý Ngọc giúp lão luyện đan.

Nhưng lão không muốn hỗ trợ, Lý Ngọc cũng không có cách nào.

Lý Ngọc đi tới Ngọc Hư Phong, tìm đến tổ sư Nguyên Anh phụ trách ngoại giao của tông môn, để hắn ta dùng danh nghĩa Côn Luân, đi liên hệ Hoàng Triều trung tâm, đưa ra điều kiện dùng Dựng Anh Đan đổi lấy Long Châu.

Long Châu có trọng dụng với Lý Ngọc, nhưng đối với bọn họ chỉ có giá trị lưu giữ.

Nhưng mà, HOàng Triều Đại Chu vẫn cự tuyệt.

Bọn họ đưa ra lý ro rất uyển chuyển, Đế Quan có giá trị đặc thù đối với Hoàng Triều Đại Chu, Long Châu ở trên đó càng là một loại biểu tượng, nên sẽ không lấy ra giao dịch...

Côn Luân và Hoàng Triều Đại Chu vốn không có quan hệ mật thiết, nên người ta không muốn giao dịch, Lý Ngọc cũng không thể ép mua ép bán.

Về phần Thiên Diện Thánh Quân nói trộm cướp, hắn đường đường là Chưởng Giáo Côn Luân, địa vị cũng không thấp hơn so với HOàng Đế Đại Chu, loại chuyện mất mặt này, không phù hợp với thân phận của hắn.

Hơn nữa, HOàng Đế Đại Chu còn có tu vi HÓa Thần, hắn có muốn trộm cũng chẳng được.

Lý Ngọc đang suy nghĩ, làm sao có thể nắm bắt được viên Long Châu này tới tay, thì trong một tòa cung điện phía sau núi, truyên đến một đạo ba động pháp lực dị thường.

Đuôi lông mày Lý Ngọc nhảy lên, lập tức ý thức được chuyện gì xảy ra.

Tần sư tỷ Kết Anh.

Nàng khác với Yêu nữ cùng Hứa sư tỷ và Bạch Sư tỷ, hơn ba ngàn năm trong huyễn cảnh, nàng dùng kinh nghiệm của bản thân đã trải nghiệm qua, mà không phải thân phận người đứng xem ở ngoài, nên tâm cảnh tăng lên cũng giống như Lý Ngọc.

Vốn là trong tất cả mọi người, tâm cảnh của nàng đứng cuối, hôm nay lại vượt qua tất cả, là người đầu tiên Kết ANh, chỉ sau Lý Ngọc.

Lý Ngọc rất nhanh đã đi tới một tòa cung điện, đối với cô gái mặc áo trắng đang đứng đó, nói ra :"Chúc mừng sư tỷ!" Lúc nói chuyện, Lý Ngọc cúi đầu, cũng không dám nhìn nàng.

Trước đây Lý Ngọc còn thường xuyên đến tìm nàng, hoặc hướng nàng thỉnh giáo pháp thuật, hoặc dạy nàng võ đạo, từ sau khi trải qua chuyện bên trong Sơn Hà Đồ, hắn đã không dám cùng nàng đơn độc gặp gỡ.

Nhưng chung quy như vậy, cũng không phải là biện pháp.

Đó là thân sư tỷ của hắn, hắn có thể trốn một ngày, trốn một tháng, chẳng lẽ có thể trốn một năm, nay trốn một trăm năm?

Gần đây ký ức huyễn cảnh cũng không có quấy phá, nên Lý Ngọc nghĩ mình lại ổn rồi.

Nên lúc này, hắn vững tâm ngẩng đầu lên, nhìn về phía nàng.

Cảm nhận được ánh mắt của Lý Ngọc, Tân Khả Nhân cũng ngẩng đầu lên.

Trong nháy mắt, khi ánh mắt hai người chạm nhau, Lý Ngọc biết rõ "đã xong" hắn đã đánh giá bản thân mình quá cao.

Ánh mắt Tần Khả Nhân cũng phát sinh biến hóa trong nháy mắt này.

Một bóng người bay tới, nép gọn vào trong ngực của hắn, Lý Ngọc ôm eo của nàng, rồi hai người ôm nhau thật chặt, trong lòng của hắn còn xuất hiện một cảm giác rất kỳ quái, giống như hai người đã rất lâu không gặp.

Mà đúng là hai người đã lâu không gặp thật.

Những ngày này, mỗi lần cùng yêu nữ tới gặp nàng, đều là Tân Khả Nhân, Tần sư tỷ.

Nhưng giây phút này, cùng hắn gặp lại là Khả Nhân của hắn.

Lò Càn Khôn không ngừng tuôn ra lực lượng nhu hòa, nỗ lực thức tỉnh Lý Ngọc, nhưng lúc này Lý Ngọc đã hoàn toàn không để ý đến nó.

Giây phút này trong lòng của hắn chỉ có một ý nghĩ.

Địt con mẹ nó hiện thực với chả ảo cảnh.

Hắn chỉ cần Khả Nhân của mình.
Bình Luận (0)
Comment