Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 325 - Chương 232: Khả Nhân (1)

Chương 232: Khả Nhân (1) Chương 232: Khả Nhân (1)Chương 232: Khả Nhân (1)

Liên quan tới Linh Nguyên Giới, không chỉ tuyệt đại đa số tu sĩ mà ngay cả một số vị Hóa Thần ở các đại tông, cũng đều mới nghe lần đầu.

Bên trong cuộc đời của bọn họ, chưa từng nghe tới cái tên này.

Dù sao lần xuất hiện trước của Linh Nguyên Giới, đã là chuyện xảy ra cách đây gần hai ngàn năm, mà tuổi thọ của Nguyên Anh Kỳ, cũng chỉ hơn ngàn tuổi.

Chỉ có lão tổ Phá Hư của các tông, hoặc mấy vị Hóa Thần có tư lịch lớn nhất, mới tự mình trải qua một tràng hạo kiếp kia, mà lúc đó, tu vi của bọn họ chẳng qua cũng chỉ là Kim Đan, Trúc Cơ, nhiều nhất là Nguyên Anh.

Thế nhưng sự thảm thiết của tràng hạo kiếp đó, cho du có cách xa hơn ngàn năm, vẫn là ký ức khắc sâu như cũ trong trí nhớ của bọn họ.

Cho đến bây giờ, Thiên Đạo Tông hoành hành ngang ngược, tách biệt ngày càng xa đối với nhiều tông Chính Đạo, trong lúc vô hình, Côn Luân đã trở thành tâm phúc của hai đạo Chính Ma, nên dưới sự nhắc nhở của Côn Luân với các phái hai đạo Chính Ma, cường giả hai phe lại lân nữa tê tụ vê Côn Luân.

Làn này, đi tới Côn Luân không chỉ có riêng tổ sư Nguyên Anh của các phái nữa, mà ngay cả lão tổ Hóa Thần cũng đích thân chạy đến, mấy vị Hóa Thần của Côn Luân đang bế quan, cũng bị bức bách xuất quan, để cùng bàn bạc chuyện này.

Căn cứ ghi chép trong điển tịch, Linh Nguyên Giới đúng là cứ cách mấy nghìn năm sẽ tiếp giáp cùng Huyền Thiên Giới.

Khoảng cách thời gian gặp nhau của hai thế giới, mới chỉ chưa tới hai ngàn năm, nếu dựa theo quy luật trước đây, chắc có lẽ sẽ không thể tiếp giáp lần nữa nhanh như vậy, thế nên một số vị cường giả, mặc dù biết được sự tồn tại của Linh Nguyên Giới, cũng chưa từng để chuyện Linh Nguyên Giới trong lòng.

Nhưng trải qua đủ loại manh mối đang diễn ra, bọn họ rất nhanh liền ý thức được, trận hạo kiếp tiếp theo giống như thực sự sắp diễn ra. ...

Cường giả các tông tề tụ, Côn Luân đông đúc hỗn loạn, Lý Ngọc lại khá nhàn rỗi.

Chuyện lớn nhỏ bình thường trong tông môn, đều do Chưởng giáo cùng trưởng lão đoàn xử lý, nhưng nếu chuyện quá lớn vượt ra khỏi phạm vi năng lực của Nguyên Anh Kỳ, cường giả Hóa Thần của tông môn sẽ ra mặt.

Hai đại thế giới chuẩn bị tiếp giáp, không thể nghỉ ngờ là chuyện cực lớn, sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ tu tiên giới, theo lý mà nói, ngay cả lão tổ Phá Hư hẳn đều phải ra mặt.

Cường giả của Thục Sơn và Nga Mi là nhận lệnh của lão tổ Phá Hư trong tông môn, đến Côn Luân xác nhận.

Nhưng mà dù là Chưởng Giáo của Côn Luân, Lý Ngọc cũng không biết hành tung của vị lão tổ bổn môn.

Đối với tôn tại cỡ Phá Hư mà nói, chuyện của tông môn thực ra đã rất đạm bạc, ở trong huyễn cảnh, sau khi Thanh Ảnh và Khuynh Tâm rời đi, Lý Ngọc cũng không trở lại Côn Luân, trong thực tại thì lão tổ Côn Luân lâu lắm còn chưa thấy lộ diện, cũng không biết bế quan ở chỗ nào, thậm chí còn có cả lời đồn ngài ấy đã vẫn lạc ở trong hàng đệ tử Côn Luân.

Thọ nguyên của lão tổ bổn môn, hẳn là còn mấy trăm năm nữa, cũng không đến mức quy khư sớm như vậy.

Về phần vẫn lạc, thì càng không thể.

Tuy thực lực của vị lão tổ này chưa chắc mạnh nhất, nhưng trong ngũ đại tiên khí, thì món tiên khí có phòng ngự mạnh nhất là Chiến Thiên Giáp đang ở trên người ngài ấy, trừ khi gặp được năm vị cùng giai trở lên vây công, không thì rất khó phá vỡ phòng ngự của vị này.

Nói như thế nào thì nói, vị ấy đều là lão tổ Côn Luân, nếu quả thực Côn Luân đến mức sinh tử tồn vong, hẳn lão cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Mặc kệ sau trăm năm nữa, Linh Nguyên Giới có quấy nhiễu hay không, Lý Ngọc đều muốn giao lại truyền thừa lấy được từ trong Phiêu Miểu Tiên Tông, giao cho phía trên, trong đó có cả một ít pháp bảo, uy lực hết sức bất phàm, đương nhiên quá trình chế tạo cũng rất rườm rà, yêu cầu tinh thông toàn bộ đạo luyện khí, trận pháp, phù lục và cơ quan thượng cổ, nên bất kỳ một tông môn nào của tu tiên giới hiện nay, đều không thể một mình chế tạo ra.

Ví dụ như một loại khôi lỗi khổng lồ, cần năm vị phối hợp ăn ý cùng nhau, lại có thuộc tính Kim Đan ngũ hành đỉnh phong, cùng lúc điều khiển, có thể có lực lượng giết chết được cả Nguyên Anh sơ kỳ.

Còn có một loại linh hạm khổng lồ, thông qua phù văn và trận pháp bên trong, có thể hội tụ được lực lượng của ngàn người, sau đó phóng đại lên, công phòng nhất thể, nếu như nhân số đủ nhiều, có thể làm được Kim Đan chiến Hóa Thần.

Lý Ngọc có thể làm vì tu tiên giới hiện nay, cũng chỉ đến mức đó.

Thật sự tới lúc hai thế giới khai chiến với nhau, vẫn cần có tu vi Hóa Thần trở lên, mới tạo ra tác dụng.

Ngọc Tuyên Phong.

Lý Ngọc đang nhất tâm nhị dụng, vừa điều khiển đan hỏa luyện chế Kim Linh Đan, vừa luyện chế Dựng Anh Đan trong người.

Theo thực lực của hắn tăng lên, năng lực của lò Càn KHôn cũng càng ngày càng mạnh, nhất tâm nhị dụng cũng chưa phải là gì, cho tới bây giờ, thực lực của hắn đều đang hạn chế năng lực thực tế của lò Càn KHôn.

Nếu như hắn có thể mượn dùng lực lượng của cường giả Phá Hư, có lẽ không cần đạt tới Thiên Nhân, thì nhờ vào lò Càn Khôn, cũng có thể luyện chế được Tạo Hóa Đan.

Ở trong thế giới linh khí vô cùng mỏng manh như bây giờ, muốn thông qua tu hành bình thường để đạt tới Thiên Nhân, gần như là chuyện không thể nào, còn muốn đi đường tắt, thì phục dụng Tạo Hóa Đan là đơn giản nhất, ngoài ra thì có thể chọn tan hồn hoặc tu hành phân thân.

Kiếp nạn lớn của tu tiên giới sắp buông xuống, Lý Ngọc bức thiết yêu cầu tăng thực lực lên.

Con đường tan hồn, nên móng của hắn không cần suy nghĩ, nhưng sau khi tan hồn, thì trên phương diện nào đó mà nói, linh hồn mới cũng không còn là của chính mình nữa, chỉ là một đoạn ký ức huyễn cảnh đã mang đến cho hắn nhiều phiền toái như vậy, khiến cho tới bây giờ, hắn vẫn không có biện pháp ở riêng cùng Tần sư tỷ nữa.

Nếu lại có thêm một đoạn trí nhớ của một người xa lạ nữa, khả năng tinh thần của hắn sẽ thực sự bị phân liệt và sụp đổ.

Huống chi, chuyện tan hồn này cũng không phải tùy ý, ngoại trừ có một loại thể chất đặc thù ra, trong biển người mênh mông kia, muốn kiếm một người có linh hồn phù hợp với mình, chẳng khác gì mò kim đáy biển, một trăm năm cũng chưa chắc đã có thể tìm được. Về phần phương pháp Phân thân, mặc dù dễ dàng hơn một chút, nhưng thời gian tu luyện quá lâu, vạn bất đắc dĩ mới lựa chọn nó.

Mà tu luyện phân thân, cũng xuất hiện cái vấn đề khó nhăn là dung hợp ký ức kia.

Phương pháp phân thân là rút một phần tinh hoa Nguyên Anh, đánh vào trong thể nội thai nhi của một vị vừa mới mang thai, như vậy sau khi hài nhi ra đời, linh hồn sẽ đồng nguyên cùng bản thể, sau này mới có thể hợp thể một cách hoàn mỹ.

Không phải vạn bất đắc dĩ, Lý Ngọc thật không muốn lựa chọn cách này.

Hắn quyết định, cho mình thời gian mười năm trước đã.

Trong vòng mười năm này, nếu như chưa có cách chế tạo ra Tạo Hóa Đan, sẽ lựa chọn phương pháp Phân Thân kia cũng chưa muộn.

Chuyện Linh Nguyên Giới quấy nhiễu, là kiếp nạn, nhưng đổi một góc nhìn khác đến xem, thực ra cũng có thể gọi là cơ duyên.

Bên trong Huyễn Cảnh, Lý Ngọc có thể tu từ Nguyên Anh đến Hóa Thần trong thời gian cực ngắn, cũng liên quan đến trăm năm loạn lạc đó.

Một trăm năm kia, trật tự của cả hai giới bị đánh vỡ triệt để, mạnh được yếu thua, kẻ yếu vẫn lạc, cường giả càng mạnh hơn, khi thời điểm tài nguyên thiếu thốn nhất, thì con người, cũng chính là một loại tài nguyên, mà còn là tài nguyên tiện lợi hữu dụng nhất. ...

*Mình giải thích chút về "Quy Khu” và "vẫn lạc", nghĩa đều là Chết, qua đời, nhưng "Quy Khư' là chỉ cái chết tự nhiên do hết tuổi thọ (Chết già), còn "vẫn lạc" là chết do các yếu tố khác, và chết trước khi hết tuổi thọ. Ví dụ như Tôn trưởng lão ở Bạch vân Quán là quy khư, còn Vương Hằng là vẫn lạc.
Bình Luận (0)
Comment