Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 324 - Chương 231: Thiên Diện Thánh Quân

Chương 231: Thiên Diện Thánh Quân Chương 231: Thiên Diện Thánh QuânChương 231: Thiên Diện Thánh Quân

Mấy vạn viên đan dược.

Luyện Đan Sư bình thường e rằng luyện đến mết chất.

Mặc dù tốc độ luyện đan của Lý Ngọc cực nhanh, nhưng cũng không muốn lãng phí thời gian nhàn rỗi vào cái này.

Đổi lại là người khác, hắn sẽ quả quyết cự tuyệt.

Nhưng đối mặt với lão già mất nết này, sau khi im lặng một chút, hắn vẫn đáp ứng.

Dưới tình huống cho lò Càn Khôn bật hết hỏa lực, mấy vạn viên đan dược cũng không tính quá lâu, dù sao mấy vạn viên này cũng không phải tất cả đều là Dựng Anh Đan, toàn bộ thế giới này có gom góp hết vật liệu vào, cũng không đủ nguyên liệu chế ra chừng đó viên.

Nhưng mà, cho dù là các loại đan dược bình thường như Thông Mạch Đan, Thác Mạch Đan, đi chăng nữa, để chuẩn bị được vật liệu đủ chế mấy vạn viên, cũng không phải chuyện đơn giản.

Phía sau lão giả này, nhất định có một cái thế lực lớn, mà cái thế lực lớn kia khẳng định không kém gì đại tông của hai đạo Chính Ma, thậm chí còn trên cả nhóm tam cự đầu.

Một cái thế lực thỏa mãn các điều kiện trên, ở tu tiên giới này, chỉ có hai cái.

Một là Thiên Đạo Tông.

Một nữa là Hoàng TRiều Đại Chu.

Cường giả Thiên Đạo Tông thì không có khả năng giúp hắn đánh chết Vương Hằng.

Vậy thì, thân phận của lão giả, cũng coi như rõ ràng.

Cách đó không xa, Triệu Hinh Nhi ngẩng đầu lên, nghi hoặc hỏi Lý Ngọc :”Sư huynh, ngươi đang nói chuyện cùng ai vậy?”

Mặc dù đã kết làm đạo lữ, nhưng các nàng vẫn có thói quen gọi Lý Ngọc là sư huynh như trước.

Mắt Lý Ngọc nhìn sang lão giả đối diện, lão vẫn ngồi yên ở chỗ kia, đang gặm quả táo thứ hai, nhưng dường như chỉ có Lý Ngọc mới có thể nhìn thấy lão, đây tuyệt đối không phải Ẩn Nặc Thuật đơn giản có thể làm được.

Giống như lão đang ngồi ở đó, nhưng thật ra cũng không tôn tại ở mảnh không gian này.

Lý Ngọc trâm mặc vài giây, cuối cùng hỏi :"Xin hỏi tiền bối, ngài là Thánh Quân của Đại Chu?"

Lý Ngọc từng là Phá Hư, nên cũng biết được năng lực của cường giả Phá Hư là như thế nào.

Nắm chắc sơ bộ quy tắc không gian, đó ra điều khác biệt rõ ràng nhất của cường giả Hóa Thần và Phá Hư.

Phá Hư là đường ranh giới của tu vi, Nguyên Anh Kỳ dốc hết toàn lực, có thể làm bị thương Hóa Thần, nhưng tới Phá Hư, thì không cách nào làm bị thương đến mảy may.

Cho dù chuyện này rất khó tin, nhưng lúc này Lý Ngọc đã có thể xác định được, lão giả đang ngồi ở chỗ đối diện với hắn, chính là một trong số không nhiều vị Phá Hư của đương kim tu tiên giới.

Ánh mắt lão giả nhìn về phía LÝ Ngọc, hiển nhiên có chút bất ngờ.

Những tên lặt vặt Nguyên Anh Kỳ đã sống mấy trăm năm kia, cũng biết rất ít chuyện của Phá Hư, tên nhóc này nhanh vậy đã đoán được thân phận của lão. Lão cũng không phủ nhận, mà sảng khoái nói ra :“Đúng vậy, không thể tưởng tượng được, ngươi thế mà biết rõ lão phu..."

Đối với Phá Hư của tu tiên giới hiện nay, thực ra Lý Ngọc cũng hiểu rõ không nhiều, đa phần đều là Ngô Thông nói cho hắn biết, Hoàng TRiều Đại Chu chỉ có một vị Phá Hư tồn tại, chính là một vị Hoàng Đế của Hoàng TRiều Đại Chu ở hơn ngàn năm trước, vị này có thiên phú tu hành cực kỳ xuất chúng, cũng được người Hoàng TRiều Đại Chu gọi là "Thánh Quân."

Trong huyễn cảnh, Lý Ngọc cũng không có giao tập cùng với người này.

HOàng Triều Đại Chu được thành lập sau khi Vương TRiều Thiên Diễn bị hủy diệt, HOàng tộc hiện nay chỉ là thân tử của Vương Triều Thiên Diễn trước kia, Hoàng tộc Vương TRiều Thiên Diễn chạy tới dị giới, còn thân tử của họ lại lắc mình thành Hoàng Tộc, nếu nói ai bọn họ hận nhất, thì ngoại trừ Thiên Đạo Tông, chính là Hoàng Tộc Đại Chu bây giờ.

So với Thiên Đạo Tông, thì HOàng Triều Đại Chu bây giờ dễ bắt nạt hơn một chút.

Dư dảng Vương Triều Thiên Diễn ở Linh Nguyên Giới ngóc đầu trở lại, công kích trước nhất chính là Hoàng Triều Đại Chu.

Đối phương sớm cón chuẩn bị, hai đại thế giới vừa tiếp giáp, liền tập kết mấy vị Phá Hư, hơn chục vị Hóa Thần, khiến cho Hoàng Triều Đại Chủ trở thành thế lực thứ nhất bị tiêu diệt, Thánh Quân của Đại Chu cũng là vị Phá Hư đầu tiên vẫn lạc.

Trong lúc Lý Ngọc đang suy nghĩ như thứ này, thì cách đó không xa, có hai người đang đi tới chỗ này.

Lão giả kia ngẩng đầu nhìn thoáng qua, nói với Lý Ngọc :"Lão phu đi chuẩn bị vật liệu luyện đan, ngươi chờ ở đây."

Nói xong thì thân thể của lão mờ dần rồi tan biến ngay trước mặt Lý Ngọc.

Ngô Thông và Trần Minh đi tới trong đình, nhận lấy một nhóm đan dược mới, gần như mỗi tháng, đều có Trúc Cơ Kỳ có thọ nguyên sắp hết đến Nhật Nguyệt Tông nương tựa, tháng này Ngô Thông đã tới lấy lần thứ hai.

LÝ Ngọc giao một chai Kim Linh Đan cho Ngô Thông, cũng thuận tiện hỏi thăm một chút chuyện của vị Thánh Quân Đại Chu kia.

Ngô Thông tiếp nhận đan dược, nói ra :"Ngươi nói là Thiên Diện Thánh Quân à, lão là một vị Phá Hư duy nhất của Hoàng Triều Đại Chu, đã từng là HOàng Đế của Đại Chu, mỹ nhân hậu cung nhiều vô kể, sau khi các phi tử đều quy khư, thì tung tích của lão cũng xuất quỷ nhập thần, nghe nói mỗi ngày lão sẽ đổi một khuôn mặt mới, nên không mấy ai thấy được gương mặt thật của lão, nên người này mới được gọi là Thiên Diện Thánh Quân... ngươi hỏi cái này làm gì?"

Lý Ngọc cười cười :”Tò mò, thuận miệng hỏi thôi."

Cái danh xưng "Thiên Diện Thánh Quân" này cũng quả là chuẩn xác, mỗi lần Lý Ngọc gặp lão đều là bộ dáng khác nhau.

Theo lời của Ngô Thông, thì vị Thánh Quân của Hoàng Triêu Đại Chu này cũng có thực lực hàng đầu, ở trong nhóm các cường giả Phá Hư.

Xét kỹ thì có thể lão vẫn kém mấy vị Phá Hư khác, nhưng tỏng tay của lão lại khống chế một trong năm kiện Tiên Khí của tu tiên giới, chính là Trấn Thiên Ngọc tỉ.

Phá Hư có Tiên Khí và Phá Hư không có Tiên Khí là hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau, Tiên Khí trong tay, bên trong cùng giai có thể lấy một địch hai, thậm chí là một địch ba. Ngô Thông và Trần Minh rất nhanh rời đi, Lý Ngọc lấy ra mấy miếng ngọc giản, lâm vào suy nghĩ miên man.

Thời gian trăm năm nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.

Bên trong huyễn cảnh, chính vì không có chuẩn bị, nên các thế lực lớn của Huyền Thiên Giới, mới bỏ ra cái giá thảm trọng như vậy.

Nếu như những thôi diễn trong huyễn cảnh là chính xác, thì khoảng cách Linh Nguyên Giới quấy nhiễu còn có trăm năm, nếu có thời gian chuẩn bị trước, ít nhất cũng sẽ không bị đánh cho một cái trở tay không kịp như vậy.

Phiêu Miểu Tiên Tông mặc dù đã hủy diệt vài vạn năm, nhưng vật mà bọn họ lưu lại cũng vượt qua tu tiên giới rất nhiều.

Nếu đem những nội dung trong những thứ ngọc giản này công bố, thì tương lai trong vòng trăm năm nữa, thực lực tổng thể của Huyền Thiên Giới nhất định sẽ tăng lên không ít.

Lý Ngọc đi tới Ngọc Hư Phong, triển khai triệu tập khẩn cấp một lần nghị sự.

Chuyện Linh Nguyên Giới quấy nhiễu, là chuyện lớn, cần phải thảo luận trước ở trong nội bộ Côn Luân.

Đối với chuyện Lý Ngọc trình bày, nhóm tổ sư Nguyên Anh của Côn Luân đều hai mặt nhìn nhau.

"Linh Nguyên giới?"

"Có một cái bí cảnh như này sao, lão phu sao chưa từng nghe nói qua?”

"Lại có chuyện này...'

Tuổi thọ của tất cả tổ sư Nguyên Anh trong Côn Luân, đều chưa vượt qua ngàn tuổi, mà đại chiến lần trước của hai thế giới cũng ở thời điểm hơn một ngàn năm trước, chuyện gần hai ngàn năm trước, bọn họ chưa từng nghe nói qua, cũng là chuyện bình thường.

Nhưng mà, bỗng có một bóng người, đột nhiên xuất hiện ở bên trong đại điện nghị sự.

Đó là một lão giả lưng còng, tóc của lão cũng gần như rụng hết sạch, trên mặt và đầu đầy dấu đồi mồi, cả cơ thể đều có dáng vẻ già nua nặng nề.

"Tham kiến Linh Hư tổ sư!"

Nhìn thất vị lão giả này, tất cả tổ sư Nguyên Anh đều cùng đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cung kính hành lễ.

Lão giả này vẫn không để ý đến bọn họ, ánh mắt lão nhìn chằm chằm vào Lý Ngọc, hỏi :"Ngươi nói thật?”

Trước khi Lý Ngọc trở thành Chưởng Giáo Côn Luân chính thức, sư tôn đã nói với hắn, Côn Luân có chín vị tổ sư Hóa Thần.

Vị Linh Hư tổ sư này, chính là một trong số chín người đó, cũng là vị có tư lịch lớn nhất, bản thân lão đá có một ngàn tám trăm tuổi.

Lý Ngọc nói ra phỏng đoán của chính mình :"Ở giữa Huyền Thiên Giới và Linh Nguyên Giới có vô số tiểu thế giới, khi hai cái thế giới cách xa nhau, những tiểu thế giới kia cũng tách xa, khi hai cái thế giới tiếp cận, tiểu thế giới cũng bị lực không gian đè ép, nên cũng tiến sát về đại thế giới, một khoảng thời gian mà xuất hiện nhiều bí cảnh động thiên mới, chứng tỏ thời gian hai đại thế giới gặp nhau cũng không xa..."

Nghe xong lời nói của Lý Ngọc, sắc mặc của Linh Hư tổ sư cũng trở nên nghiêm túc.

Lúc Linh Nguyên Giới quấy nhiễu lần trước, lão vẫn chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ nho nhỏ, tràng chiến đấu liên tục trăm năm đó, đến bây giờ vẫn còn khắc sâu như mới trong ký ức của lão.

Trong cuộc chiến tranh này, đã có không biết bao nhiêu tổ sư Nguyên Anh, lão tổ Hóa Thần của Côn Luân và Tu tiên giới vẫn lạc, lời nói của Lý Ngọc lại khơi gợi lên đoạn ký ức xa xưa đã phủ đầy bụi bặm kia.

Chứng kiến vẻ mặt nghiêm trọng của Linh Hư tổ sư, mọi người trong điện cuối cùng cũng ý thức được tâm nghiêm trọng của chuyện này.

Theo từng đạo tin tức được linh loa của Côn Luân truyền đi, không bao lâu, từng chiếc linh thuyền từ Thục Sơn, Nga Mi, Thanh Thành, Luyện Hồn Tông, Huyền Âm Giáo, Khôi Lỗi Tông bay lên, hướng về Côn Luân hội tụ mà đến. ...

Lúc này, ở một chỗ trong Côn Luân sơn mạch.

Một vị lão giả trôi nổi trong hư không, thản nhiên nói :"Ngũ Thông Thượng Nhân, U Minh lão quỷ, các ngươi có ý gì?"

Đối diện với lão, cũng có hai thân ảnh đang trôi nổi, một trong hai người vừa cười vừa nói :"Thiên Diện Đạo hữ không ở Đại Chu, lại tới Côn Luân làm gì?"

Thiên Diện Thánh Quân nhìn người đó một cái, hỏi ngược lại :"Làm sao, Côn Luân này chỉ có các ngươi tới được, còn lão phu không thể? Nơi này cũng không phải là Tiêu Dao Môn hay Luyện Hồn Tông, Đan Trần Tử còn không nói gì..."

Người nọ vẫn cười cười, nói :“Côn Luân đương nhiên tới được, nhưng hy vọng Thiên Diện đạo hữu không nên làm khó tông chủ của chúng ta..."

Thiên Diện Thánh Quân nhìn bọn họ, nói ra :"Trên người tên nhóc kia rốt cuộc có bí mật gì, để hai người các ngươi ở bên cạnh hắn lâu như vậy?”

Người kia đáp :"Thiên Diện đạo hữu chẳng phải cũng chú ý tới tông chủ của chúng ta từ rất lâu trước kia rôi sao?"

Ánh mắt của Thiên Diện Thánh Quân đảo qua hai người, Trấn Thiên Tỉ hiện ra trong tay lão, mặc dù lão cũng chẳng sợ hai vị này, nhưng cũng không cần thiết phải động thủ cùng bọn họ, lão lần nữa nhìn hai người này, kiên nhẫn giải thích :"Hắn thiếu nợ lão phu một món nhân tình, chẳng qua lão phu tìm hắn luyện chút đan dược mà thôi..."
Bình Luận (0)
Comment