Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 329 - Chương 235: Bái Sư

Chương 235: Bái sư Chương 235: Bái sưChương 235: Bái sư

Bởi vì có Thiên Kiêu Bảng của Tiêu Dao Môn, nên Tần sư tỷ và Yêu nữ đã rất sớm dương danh tu tiên giới từ trước khi hắn đến, hai người vốn có danh xưng là Song Kiều của tu tiên giới.

Về sau, Lý Ngọc dương danh nhờ Đan Đạo, tu vi cũng tăng lên như ngôi tên lửa, người Tiêu Dao Môn mới bỏ thêm hắn vào chung nhóm với hai vị Song Kiều, khiến Song Kiều biến thành Tam Kiệt.

Tại Côn Luân cũng như các tông môn khác, người hâm mộ cũng như vây quanh bọn họ không ít, nhưng hâm mộ cuồng nhiệt như này, cũng là lần đầu Lý Ngọc thấy.

Thiếu nữ vẽ tranh một đêm, Lý Ngọc nhìn tranh một đêm.

Bức tranh của nàng chính là đang vẽ cảnh Lý Ngọc và Tần sư tỷ đánh cờ, vẽ xong bức tranh, chính nàng tự thưởng thức hồi lâu, rồi vui sướng đem nó lên treo trên tường.

Lý Ngọc đếm qua, những bức tranh giống nhau ở trên tường, cũng có chừng mười mấy tấm, trong đó thì tranh vẽ hắn và Tần sư tỷ ở chung chiếm cứ hai phần ba trên tổng số, xem ra thiếu nữ này không chỉ là fan chân chính của bọn họ, mà còn là fan couple*cuả hắn và Tần sư tỷ nữa.

Lúc tiến vào tòa nhà này, Lý Ngọc đã nhìn bảng hiệu đề.

Phủ Thất Thập Tam công chúa.

Con nối dõi của Hoàng Đế Đại Chu rất nhiều, thiếu nữ này chính là chủ nhân của phủ đệ, cũng chính là đứa con thứ bảy mươi ba của vị Hoàng Đế Đại Chu.

Lý Ngọc vốn tính toán, tìm một vị hoàng tử hoặc công chúa trong HOàng Tộc Đại Chu, có phẩm tính không tệ, nếu có thêm bối cảnh thâm hậu thì càng tốt, vì bản thân có thêm cường giả Hóa Thần hỗ trợ, thì quá trình thừa kế ngôi vị Hoàng Đế cũng sẽ suôn sẻ hơn, không bị ngăn cản quá lớn.

Hoàng Triều Đại Chí có mười tám vị cường giả Hóa Thần, những vị công chúa hoàng tử có danh tiếng cao kia, phía sau đều có Hóa Thần hỗ trợ.

Công chúa Thất Thập Tam chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, phía sau nàng chắc chắn không có chỗ dựa cường đại nào, không thì tu vi của nàng cũng không chỉ dừng lại ở đây.

Trên lý trí nói là hắn không nên chọn nàng.

Nhưng nhìn vào phần hâm mộ cuồng nhiệt của nàng, trong lòng hắn vẫn có chút thiên vị.

Cô nhóc này nếu muốn trở thành Nữ Hoàng Hoàng Triều, nhìn như không thể, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội.

Nhưng mà, Lý Ngọc còn phải quan sát thêm đã.

Ban ngày hắn theo thiếu nữ đi khắp nơi, thấy nàng mua chút giấy vẽ tranh cùng mầu vẽ, lúc ở góc đường thì mua mấy cái bánh bao, đem cho mấy con mèo lang thang ở góc hành lang nào đó.

Một cặp mẹ con người phàm, vì không có tiền chữa bệnh, bị người trong y quán đuổi ra ngoài, nàng cũng không ghét bỏ họ đang mặc đồ dơ bẩn rách nát, đích thân dùng pháp lực để chữa cái chân gãy cho cô bé kia.

Theo nàng suốt một ngày, Lý Ngọc phát hiện ra, cô nhóc này mặc dù là công chúa cành vàng lá ngọc, nhưng lại không có bệnh công chúa, lại là một vị có tấm lòng thiện lương hiếm thấy, trong đám con cháu Hoàng Tộc.

Trong lòng hắn đã có một cái quyết định nào đó, khuôn mặt Lý Ngọc biến hóa một chút, hắn đường hoàng xuất hiện ở đầu phố của vương đô Hoàng Triều Đại Chu.

Trước đó ở Đan Bộ Ty, hắn cũng không phải dùng tướng mạo vốn có của mình.

Nghiệp vụ của Tiêu Dao Môn đã sớm mở rộng đến tận Hoàng Triều, nên người nhận ra hắn cũng sẽ không ít, để cho tiện hoạt động điều tra thông tin ở giai đoạn trước, hắn đã làm chút thay đổi trên khuôn mặt của mình, đây cũng chính là nguyên nhân khiến đám người ở Đan Bộ Ty không nhận ra hắn, chỉ cho là trùng tên đơn giản thôi.

Hôm nay hắn đã làm ra quyết định, nên cũng không cần thiết phải che lấp hành tung nữa.

Tiên Y trên người hắn biến hóa một hồi, bộ đồ có năm màu lưu chuyển, lại thêm tướng mạo và khí chất bất phàm, đi bộ trên đường phố Vương Đô, khiến người qua đường đều bị hắn làm cho phải chú ý đến.

Một chút phàm nhân còn đỡ, chỉ cảm thấy người thanh niên này thậ đẹp trai, khí độ còn bất phàm nữa, nhưng tu tiên giả thì càng bị thu hút, đơn giản vì Tiên Y trên người hắn đang mặc.

Đầu tiên bọn họ chú ý tới là bộ Tiên Y đẳng cấp cao kia.

Bộ Tiên Y này nhìn qua cũng biết là do Nga Mi sản xuất, mà phẩm giai còn rất cao, vô cùng có khả năng là Tiên Y cấp bốn.

Tiên Y cấp bốn là cấp bậc phòng hộ của Nguyên Anh, cho dù là Hoàng Tử được bệ hạ coi trọng nhất cũng không có mà mặc.

Người có được Tiên Y cấp bốn, lại còn trẻ tuổi như vậy, ở tu tiên giới cũng chẳng có mấy người, trước kia chỉ có một vị mà bọn họ biết rõ, đó chính là con trai của Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông Vương Hằng.

Nhưng vị đó đã chết, nên người xuất hiện ở Vương Đô không thể nào là hắn ta được.

Khi ánh mắt những vị tu tiên giả kia chuyển dời đến khuôn mặt của người nọ, thì lại cảm giác gương mặt này vô cùng quen thuộc.

Trí nhớ của tu tiên giả đương nhiên rất tốt, chẳng mấy chốc đã có người kịp phản ứng.

"Đây không phải là Chưởng Giáo Lý Ngọc của CÔn Luân sao?"

"Đúng là hắn, ta đã thấy bức họa của hắn trên Thiên Kiêu Bảng."

"Là hắn, sao hắn tới Đại Chu rồi?"...

Trong vài năm nay, người có danh tiếng tối thịnh trong tu tiên giới, không ai có thể qua được Chưởng Giáo Côn Luân Lý Ngọc, hắn mất thời gian chưa tới mười năm, từ một phàm nhân thành tựu Nguyên Anh đại đạo, đồng thời trở thành Chưởng Giáo của đại phái lớn thứ hai trong tu tiên giới, là người thúc đẩy quan hệ Chính Ma kết minh, sau ngàn năm đối lập, những chuyện hắn đã trải qua, đều có thể xưng là truyên kỳ.

Cho dù ở tại Hoàng Triều Trung Tâm xa xôi, tên của hắn ở bên trong tu tiên giới này, không ai là không biết, chuyện của hắn không ai là không hiểu.

Lý Ngọc xuất hiện ở đầu phố Vương Đô, đã nhanh chóng gây nên bạo động.

Không lâu sau, hơn mười bóng người vội vàng bay xẹt qua bầu trời, rồi giáng xuống đường phố VƯơng Đô.

Đây là quan viên thuộc Lễ Tân Ty của Đại Chu.

Địa vị của Chưởng Giáo Côn Luân ngang hàng với Hoàng Đế Đại Chu, mặc dù không truyền tin báo trước, nhưng người đã ở đây thì bọn họ cũng phải làm đủ lễ nghi. Một vị lão giả Nguyên Anh sơ kỳ đi tới trước mặt Lý Ngọc, chắp tay nói với hắn :"Chưởng Giáo Chân Nhân đến, chúng ta không tiếp đón từ xa được, xin ngài chớ trách, kính xin Chưởng Giáo chân nhân di chuyển đến..."

Lý Ngọc cũng ôm quyền đáp lễn, nói ra :"Lần này bổn tọa chỉ đi du lịch, không muốn quấy nhiễu quý phương triêu đình, ít ngày nữa sẽ đi, nên không cần phiền toái...'

Vị lão giả Nguyên Anh kia vội nói :"Không thể bỏ qua nghi lễ, nếu bệ hạ biết được chúng ta chậm chễ ngài như vậy, nhất định sẽ giáng tội chúng ta, mời Chưởng giáo chân nhân..."

Dưới lời mời vô cùng thịnh tình của đối phương, Lý Ngọc khó có thể từ chối, rất nhanh đã tới chỗ tiếp đãi khách quý của triều đình Đại Chu.

Hôm nay HOàng Đế Đại Chu đang bế quan, nên Lý Ngọc không nhìn thấy hắn ta, nhưng Hoàng tộc Đại Chu vẫn phái một vị Vương Gia HÓa Thần ra, cử hành một cái yến hội chào mừng hắn, mấy nhân vật quan trọng của HOàng Tộc Đại Chu, cả Tể Tướng và mấy vị quan lớn của triều đình cũng có mặt.

Trên phương diện lễ nghị, triều đình Đại Chu làm không có chỗ chê.

Lễ Tân Ty còn đặc biệt an bài cho hắn hai vị tùy tùng, để cho Lý Ngọc có thể sai khiến bất cứ lúc nào.

Sang này thứ hai, lần lượt có người đến đây bái phỏng Lý Ngọc, trong đó đám Nhị HOàng tử, Thất Hoàng tử, Cửu công chúa, Thập Tứ Hoàng tử đều tới, bọn họ lớn tuổi hơn Lý Ngọc rất nhiều, nhưng thái độ đối với hắn lại cực kỳ khách khí, trong lời nói đều đem mình đặt vào vị trí vấn bối.

Thân phận Chưởng Giáo Côn Luân, thật sự là rất cao.

Nếu có thể giao hảo cùng với hắn, thì rất có lợi cho việc tranh đoạt ngôi vị Hoàng Đế của bọn họ.

Mấy vị hoàng tử công chúa này cũng không biết, đây đã không phải là lần đầu tiên Lý Ngọc nhìn thấy bọn họ, nhưng mà Lý Ngọc cũng không biểu hiện ra bên ngoài, chờ sau khi bọn họ rời đi, ánh mắt của hắn nhìn ra phía bên ngoài, người hôm nay tới bái phỏng không ít, nhưng người hắn đợi lại chậm chạp không thấy đến.

Coi như hắn muốn giúp Thất Thập Tam công chúa, nhưng hắn cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng được.

Trực tiếp tìm tới cửa hỏi nàng có muốn làm Nữ Hoàng hay không, này quá đường đột, nên Lý Ngọc mới biểu hiện ra thân phận của mình ở trước mặt mọi người, chính là hy vọng nàng ta tự tìm tới cửa.

Bỗng một lúc, lông mày Lý Ngọc hơi nhúc nhích, hắn đi ra tới cửa thì dừng bước lại.

Cùng lúc này, ở ngoài cửa Lễ Tân Ty.

Một viên quan đưa tay ra ngăn một thiếu nữ lại, nói ra :"không phải thần làm khó công chúa, mà Vương gia nói, không thể để cho người quấy rối đến chưởng giáo chân nhân, mong ngài thông cảm."

Thiếu nữ đang ôm một quyển sách trong tay, tức giận nói :"Vậy tại sao hoàng huynh cùng hoàng tỷ lại có thể đi vào?"

Vị quan viên kia lộ ra vẻ bất đắc dĩ trên mặt, Nhị hoàng tử, Cửu công chúa bọn họ là thân phận gì, đương nhiên có thể ngoại lệ, còn Thất Thập Tam công chúa thì... , nàng ở trong HOàng thất thật sự không có cảm giác tồn tại, nếu như thả cho nàng đi vào trong đó, chẳng phải sau đó sẽ phải cho tất cả mọi người vào trong...

Thiếu nữ thấy viên quan này có thái độ cứng rắn như thế, cũng không kiên trì xin xỏ nữa, mà đi sang bên cạnh, ngồi xuống bậc thang bắt đầu đợi.

Không cho nàng đi vào trong thì sao, nàng đợi ở đây, kiểu gì chẳng đợi được tới lúc hắn đi ra. Sau vị thiếu nữ này, lại có rất nhiều quan viên cùng con cháu hoàng thất tới đây muốn bái phỏng Chưởng giáo Côn Luân, nhưng đều bị quan viên Lễ Tân Ty cản lại bên ngoài, bọn họ cũng biết, thân phận của Chưởng Giáo Côn Luân tôn quý, không phải ai muốn gặp là có thể gặp, sau khi bị từ chối, đều quay người rời đi.

Chỉ có thiếu nữ kia, vẫn một mực ngồi chờ ở bậc thang.

Một canh giờ, hai canh giờ, năm canh giời...

Ước chừng đã qua mười hai canh giờ, trọn vẹn một ngày một đêm, nàng vẫn ngồi đợi ở chỗ kia như cũ.

Bỗng một lúc nào đó, hai gã thủ vệ cùng vội khom người, cung kính nói :"Tham kiến Chưởng Giáo chân nhân...'

Thiếu nữ nghe vậy thì giật mình một cái, đứng bật dậy, nhìn thấy người kia một cái thì mặt đỏ bừng, nhưng vẫn nhanh chóng chạy tới, đem bút sách đang ôm trong ngực đưa lên, vội vàng nói :"XIn hỏi, ngài có thể giúp ta viết xuống cái tên của ngài lên trên này được không?"

Lý Ngọc cúi đầu nhìn xuống, thấy sách trong tay nàng đúng là quyển «Thiên Kiêu Phổ» do Tiêu Dao Môn biên soạn, còn nàng cũng đã lật đến tờ có chân dung của Lý Ngọc.

Một tên thủ vệ thấy vậy thì không nhịn được mà nói ra :"Công chúa vì đợi ngài, đã ở đây chờ trọn vẹn một ngày..."

Lý Ngọc mỉm cười, cầm lấy bút, ký tên vào bên cạnh tên của mình trên bức họa.

"Cảm ơn!" Thiếu nữ xúc động nâng cuốn «Thiên Kiêu Phổ» lên, sau khi cung kính khom người với Lý Ngọc xong, lại lưu luyến nhìn hắn một cái, rôi nhanh chóng xoay người chạy đi.

"Chờ một chút!"

Lý Ngọc gọi nàng lại.

Thiếu nữ nghiêng đầu, ngừng lại bước chân, rồi nghi hoặc quay đầu lại.

Lý Ngọc giơ tay lên, nói :"Ngươi quên lấy bút."

Sắc mặt thiếu nữ lại đỏ lên, chậm rãi chạy trở về, tiếp nhận cây bút từ trong tay Lý Ngọc, nàng chuẩn bị đi thì Lý Ngọc đột nhiên hỏi :"Ngươi có bằng lòng bái ta làm Sư Phụ, cùng theo ta tới CÔn Luân tu hành hay không?”

Thiếu nữ hơi sững sờ, trong đầu trống rỗng, không dám tin những gì mình nghe được, mờ mịt hỏi lại :'Gì cơ?”

Ngay cả mấy vị thủ vệ đứng bên cạnh, cũng tưởng mình đang nghe lầm.

Chưởng Giáo Côn Luân là thân phận gì, địa vị ngang hàng với bệ hạ, thành tựu tương lai còn trên cả bệ hạ, mà Thất Thập Tam Công Chúa chẳng qua chỉ là một vị con cháu bình thường trong Hoàng thất, vậy mà có thể bái Chưởng Giáo Côn Luân làm sư phụ?

Phải biết rằng, vị Chưởng Giáo Côn Luân này còn chưa có đệ tử, nói cách khác, Thất Thập Tam công chúa sau này rất có thể sẽ trở thành Chưởng Giáo Côn Luân!

Chẳng lẽ bởi vì nàng ở đây chờ một ngày một đêm, đã đả động đến Chưởng Giáo chân nhân?

Hay là do hắn nhìn trúng nhan sắc xinh đẹp của công chúa, muốn...

Điều này cũng có khả năng, nghe nói hắn có rất nhiều vị đạo lữ, cũng có thể là muốn thu công chúa vào hậu cung của hắn... Lý Ngọc thấy thiếu nữ đang sững sờ tại chỗ, cười nói :"Sao vậy, không muốn sao?"

Thiếu nữ phục hồi tinh thần lại, vội vàng nói :"Đồng ý, đồng ý, ta đồng ý!"

Lúc này, nàng vẫn khó có thể tin.

Nàng chỉ là muốn đến xin hắn ký tên một cái, thuận tiện gặp mặt vị thiên kiêu mà nàng ngưỡng mộ đã lâu...

Sao lại thành bái sư rồi?

*Fan Couple : người hâm mộ yêu thích một cặp đôi nào đó.
Bình Luận (0)
Comment