Chương 236: Tam đại hộ pháp (1)
Chương 236: Tam đại hộ pháp (1)Chương 236: Tam đại hộ pháp (1)
Tin tức Thất Thập Tam công chúa bái Chưởng Giáo Côn Luân làm vi sư, đã nhanh chóng được truyền ra trong hoàng thành Đại Chu.
Chưởng giáo Côn Luân mặc dù còn trẻ, nhưng tu vi bản thân đã đạt tới Nguyên Anh, tương lai đương nhiên là một trong mấy người đứng trên đỉnh của tu tiên giới, cho du là hoàng tử Đại Chu thì có thể trở thành đệ tử của hắn, cũng là một vinh hạnh đặc biệt lớn lao.
Nghe nói, Thất Thập Tam công chúa vì muốn gặp hắn một lần, mà ở ngoài cửa chỗ hắn nghỉ chờ một ngày một đêm, bấy giờ mới đả động được Chưởng Giáo Côn Luân, khiến ngài ấy phá lệ thu nàng làm đệ tử.
Tin tức này vừa ra, khiến vô số người hối hận không thôi.
Sớm biết như vậy, bọn họ cũng đứng chờ ở bên ngoài, như vậy chuyện tốt này chưa chắc đã đến phiên Thất Thập Tam công chúa hưởng lợi.
Bệ Hạ có hơn trăm người con nối dõi, tiểu công chúa có thể được Chưởng Giáo Côn Luân thu làm đệ tử, là cơ duyên của nàng, cũng giúp cho Hoàng Triều Đại Chu và Côn Luân tăng cường thêm mối quan hệ.
Ở trên Tu tiên giới hiện giờ, Côn Luân đang là môn phái có xu thế đứng đầu Chính Đạo, nghe nói trăm năm về sau, Huyền Thiên Giới và Linh Nguyên Giới sẽ kết nối với nhau, tăng cường thêm mối quan hệ với Côn Luân, trăm lợi không hại.
Phủ của Thất Thập Tam công chúa.
Người của Hoàng Triều Đại Chu vừa mới qua đây, vì Lý Ngọc thu Thất Thập Tam Công Chúa làm đệ tử nên họ đến biểu thị chúc mừng nàng, cũng biểu lộ cho Lý Ngọc thấy thái độ của Hoàng Triều Đại Chu.
Thiếu nữ quỳ hai gối xuống đất, cung kính dâng một ly trà cho Lý Ngọc, nói ra :"Mời sư tôn dùng trà!"
Lý Ngọc tiếp nhận chén trà, khẽ nhấp nhẹ một hớp, xem như đã nhận lấy vị đệ tử này.
Sau đó, hắn lấy ra mấy hộp đan dược, nói :"Đây là lễ gặp mặt sư tôn đưa ngươi!"
Là đệ tử duy nhất của hắn, tu vi của nàng chỉ là đơn linh mạch Trúc Cơ sơ kỳ, hiển nhiên quá tâm thường, ít nhất cũng phải đem tăng lên tới Ngũ Linh Mạch Kim Đan viên mãn rồi hãng tính tiếp.
Lúc này Chu Yên còn đang đắm chìm trong niềm vui được thần tượng thu làm đệ tử, nhìn thấy sư tôn lấy ra một đống hộp đan dược, sau khi sửng sốt một chút, nàng nghi hoặc hỏi :"Sư tôn, đây là những đan dược gì?"
Lý Ngọc giải thích :"Những đan dược này là Thông Mạch đan, này là Thác Mạch Đan, này là Trúc Cơ đan, Kim Linh đan, Cửu Chuyển đan, Dưng Anh đan, ngươi đem năm đầu linh mạch tăng lên tới Kim Đan viên mãn trước, sau đó mới cân nhắc chuyện Kết Anh..."
Thiếu nữ nghe vậy càng thêm sững sờ, nàng căn bản không nghĩ tới, lễ gặp mặt của sư tôn lại phong phú đến như vậy.
Đám Nhị hoàng huynh bọn họ, tu hành mất một trăm năm mới có tu vi hiện tại.
Nếu như nàng ăn hết đám đan dược này vào, vậy chẳng phải nàng sẽ lợi hại hơn so với đám Nhị hoàng huynh, Cửu hoàng tỷ sao?
Đây chẳng lẽ chính là thứ gọi là "Vốn liếng" của Côn Luân?
Gần đây nhất, Triều Đình cũng nhận được rất nhiều đan dược quý giá, nhưng căn bản nàng cũng không có phần.
Đột nhiên được hạnh phúc to lớn đập trúng, trong vòng một đêm, nhân sinh của nàng đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, khiến nàng có chút khó thích ứng.
Lý Ngọc nói :"Đi tới chỗ ngươi tu hành, ta sẽ giúp ngươi luyện hóa những đan dược này trước đã."
Sau khi lấy lại tinh thần, thiếu nữ nhìn Lý Ngọc, cảm động nói :"Sư tôn, ngài đối với Yên nhi thật tốt."
Từ nhỏ đến giờ, nàng còn chưa gặp qua mặt phụ hoàng, trừ mẫu thân ra, còn chưa có ai đối xử tốt với nàng như vậy.
Lý Ngọc xoa đầu nàng một cái, nói :'Sau này có lẽ sư tôn sẽ cần ngươi hỗ trợ vài việc..."
Thiếu nữ ngẩng đầu lên, khẩn thiết hứa hẹn :"Sư tôn có chỗ nào cần hỗ trợ, Yên nhi xông pha khói lửa cũng không chối từ."
Quả nhiên là thu cô nhóc này làm tiểu đồ đệ không uổng chút nào, mấy ngày tiếp theo, Lý Ngọc đều ở phủ công chúa, giúp nàng tăng cao tu vi.
Con đường tu hành của nàng, so với chính hắn lúc trước hạnh phúc nhiều, dù sao hắn cũng không có một vị sư tôn đáng tin cậy, trải sẵn cho hắn một đoạn đường bằng phẳng trước Nguyên Anh như này.
Luyện Khí Kỳ có Thông Mạch đan, Trúc Cơ kỳ có Thác Mạch đan, Kim Đan kỳ có Cửu Chuyển đan, còn các loại Phá Cảnh Đan như Trúc Cơ Đan hay Kim Linh đan gì đó, càng có thể xem như cơm ăn bình thường, bên cạnh còn có một vị sư tôn Ngũ Hành Nguyên Anh giúp đỡ luyện hóa dược lực, vẻn vẹn ba ngày, tu vi của nàng liền từ đơn linh mạch Trúc Cơ sơ kỳ, tăng lên tới Ngũ linh mạch Kim Đan viên mãn.
Nhưng mà muốn Kết Anh cũng không dễ dàng như vậy, cho dù Lý Ngọc có cho nàng phục dụng Phá Chướng Đan, thì nàng muốn Kết Anh cũng phải chờ năm tới mười năm.
Lý Ngọc nghĩ nghĩ, lại hỏi nàng :"Ngươi muốn ở đây tu hành, hay là cùng ta về Côn Luân?”
Chu Yên đáp không chút do dự :”Ta theo sư tôn trở vê!"
Lý Ngọc thấy nàng há miệng muốn nói lại thôi, giống như có chuyện muốn hỏi nhưng không dám nói, bèn hỏi :"Không nỡ xa người nhà, có thể ở lại vài ngày rồi đi cũng được..."
Chu Yên lắc đầu, nói :'Không phải chuyện đó, ta... ta có thể hỏi sư tôn một vấn đề hay không?"
Lý Ngọc gật đầu :"Hỏi đi!"
Chu Yên ngẩng đầu lên nhìn hắn, vẻ mặt vô cùng tò mò hỏi :"Sư tôn là ưa thích Tần sư bá nhiều hơn một chút, hay là ưa thích Thánh Nữ Huyền Âm Giáo nhiều hơn một chút?"
Lý Ngọc tức giận gõ đầu nàng một cái, nói ra :"Nhóc con, đừng hỏi nhiêu như vậy!"
Lý Ngọc ở lại Đại Chu thêm mấy ngày, để Chu Yên cùng người nhà tạm biệt nhau, năm nay nàng đã mười bảy tuổi, cũng chưa từng gặp qua phụ thân mấy lần, từ nhỏ tới giờ sinh hoạt cùng một chỗ với mẫu thân.
Mẫu thân của nàng là tiểu thư của một cái gia tộc nhỏ ở Đại Chu, vào hoàng cung qua con đường tuyển tú, thiên phú tu hành của bản thân không cao mấy, chỉ có tu vi Trúc Cơ kỳ, Lý Ngọc cho Chu Yên một chút đan dược, giúp bà tiến vào Kim Đan.
Trong lúc này, hắn đi một chuyến tới Đan Bộ Ty.
Mặc dù nhận biết đồng nghiệp ở nơi này không lâu, nhưng vẫn có thể coi là một quãng thời gian trải nghiệm thú vị, hắn không hiển lộ thân phận, chỉ là nói với bọn họ, hắn dự định sẽ đi Côn Luân thử một chút, mặc dù Diêu Đại Nguyên rất không nỡ để một vị Thiên tài Đan Đạo như này rời khỏi, nhưng cũng chỉ thở dài một cái, nói :”Ta biết mà, Đan Bộ Ty không thể giữ chân được dạng thiên tài như ngươi, đi thôi, đi Côn Luân cũng tốt, đó mới là địa phương mà Luyện Đan Sư nên tới..."
Lý Ngọc đưa cho hắn ta một cái hộp gỗ, cười nói :'Một phen bằng hữu, đưa cho ngươi một chút lễ vật nhỏ."
Sau khi đưa mắt nhìn Lý Ngọc rời khỏi, Diêu Đại Nguyên thở dài trở lại phòng.
Lễ vật nhỏ Lý Ngọc tặng lúc chia tay, đang được hắn ta đặt tùy ý trên bàn, Diêu Đại Nguyên còn đang đang thất lạc vì thủ hạ nhân tài đi mất, cũng không cho rằng lễ vật nhỏ hắn đưa cho mình có bao nhiêu quý giá.
Lúc tan sở, Diêu Đại Nguyên chuẩn bị đi Tiêu Dao Các để phẩm trà, thuận tiện giải sâu cho tan buồn bực đã dồn nén trong lòng cả ngày, nhìn thấy hộp lễ vật của Lý Ngọc đưa vẫn đang được đặt trên bàn, bèn tiện tay mở ra xem.
Diêu Đại Nguyên bỗng trợn cả mắt lên.
Thân là Luyện Đan Sư, mặc dù hắn ta luyện đan dược cũng không nhiều, nhưng vẫn có thể nhận biết được Thác Mạch đan và Kim Linh đan, số đan dược này đủ để cho tu vi của hắn ta tăng lên tới Kim Đan Kỳ.
Lý Ngọc chẳng qua chỉ là một tên Luyện Đan Sư nhất phẩm, hắn có được nhiều đan dược cao giai như vậy từ đâu?
Cho Dù là một viên Thác Mạch Đan, cũng đủ cho Trúc Cơ Kỳ tranh đoạt đầu rơi máu chảy, chớ nói chỉ đến mấy viên Kim Linh Đan này.
Bản thân hắn mới Trúc Cơ, thế mà lại đưa một đống đan dược có thể tiến vào Kim Đan, cho một người quen biết chưa tới một tháng?
Trừ khi tu vi của hắn không phải là Trúc Cơ, trừ khi hắn là một vị Lý Ngọc khác.
Người kia đối với giới Luyện Đan Sư của bọn họ, giống như là thần linh.
Lại liên tưởng đến một số chuyện vừa phát sinh gần đây ở Vương Đô, Diêu Đại Nguyên dường như đã đoán được cái gì, lại không khỏi trợn mắt lên lần nữa...