Chương 243: Giằng co ở thành Thiên Đạo (1)
Chương 243: Giằng co ở thành Thiên Đạo (1)Chương 243: Giằng co ở thành Thiên Đạo (1)
Thành Thiên Đạo.
Từ sau khi tin tức Linh Nguyên Giới sắp phủ xuống truyền khắp toàn bộ tu tiên giới, càng ngày càng nhiều tu tiên giả bắt đầu hội tụ đến trong Thành Thiên Đạo, trong này không chỉ có trưởng lão đệ tử của các đại môn phái, mà tán tu của tu tiên giới càng nhiều hơn.
Cho dù danh tiếng của Thiên Đạo Tông đã không bằng lúc trước, nhưng không thể nghi ngờ một điều, cho tới tận bây giờ, Thiên Đạo Tông vẫn là một cây đại thụ to cao nhất của tu tiên giới.
Cứ cho là tu tiên giả của Linh Nguyên Giới giết qua, thì chỗ này cũng là nơi an toàn nhất.
Trong thời gian ngăn có nhiều người tràn vào như vậy, khiến thành Thiên Đạo đã chật kín người, người đến sau chỉ có thể mở động phủ ở phía ngoài phụ cận thành Thiên Đạo.
Mấy ngày gần đây, thành Thiên Đạo có chuyện lớn xảy ra.
Hơn hai trăm năm trước, vị đứng đầu Thiên Đạo Thập Thánh bị Thánh nữ khi đó của Huyền Âm Giáo và đệ tử của Chưởng Giáo CÔn Luân liên thủ đánh chết, không lâu gần đây, hai người mới bị bắt trở lại Thiên Đạo Tông.
Mặc dù chuyện này đã qua hai trăm năm, nhưng vì uy nghiêm và mặt mũi của mình, Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông vẫn quyết định xử tử bọn họ trước mặt đại chúng, lấy thế làm răn.
Một vị là Thánh Nữ đời trước của Huyền Âm Giáo, một vị là đệ tử thân truyền trước đây của Chưởng Giáo Côn Luân đời trước, địa vị và thân phận của hai vị này cũng không tính là thấp, mà Huyền Âm Giáo cùng Côn Luân đều là tông môn có Phá Hư tồn tại.
Nhưng hai vị này bị Thiên Đạo Tông cột cơ thành Thiên Đạo thị chúng lâu như vậy, hai tông môn kia vẫn chưa có động tĩnh gì.
Cũng đúng thôi, dù sao hai trăm năm trước, Huyền Âm Giáo và CÔn Luân đã không bảo vệ được bọn họ, hai trăm năm sau, Thiên Đạo Tông còn mạnh mẽ hơn khi đó, hai tông này đã không có thực lực để bảo vệ, thì cũng không tính dây vào chuyện này nữa.
Thành Thiên Đạo.
Một chỗ quảng trường.
Hai người bị trói ở bên trên hai cây cột, trên xương bả vai của mỗi người đều bị một cái khóa sắt to đùng xuyên qua, Tiên Y họ mặc trên người cũng loang lổ vết máu.
Một người trong đó là Trần Thanh Sơn, đại đệ tử của VƯơng Đạo Huyền, Chưởng Giáo CÔn Luân đời trước.
Một người phụ nữ còn lại là Thánh Nữ đời trước của Huyền Âm Giáo, Nam Cung Nhu.
Xung quanh quảng trường, một đám tu tiên giả ở thành Thiên Đạo đang tụ tập một chỗ, nhìn hai người kia, nhỏ giọng nghị luận.
"Đây là Thiên Đạo Tông không thèm nể mặt Côn Luân và Huyền Âm Giáo một chút nào nhỉ."
"Lâu thế mà hai tông đều không có động tĩnh gì, xem ra ngay cả lão tổ hai tông cũng kiêng kị Thiên Đạo Tông rồi."
"Thiên Đạo Tông có tận ba vị Phá Hư, thực lực của ba vị lão tổ cũng xếp trong hàng đầu của nhóm các vị lão tổ, cho dù Côn Luân và Huyền Âm Giáo có liên thủ, cũng chẳng phải là đối thủ của bọn hắn." "Thế nhưng hai vị này là cha mẹ của Thánh Nữ Huyền Âm Giáo Nam Cung Thiền, vị Thánh Nữ Huyền Âm Giáo kia cũng mập mờ không rõ với Chưởng Giáo Côn LUân, mối thù giết cha thí mẹ không thể không báo, bây giờ có lẽ bọn họ không làm gì được Thiên Đạo Tông, nhưng ngàn năm sau, có lẽ sẽ là đại địch của Thiên Đạo Tông..."...
Đám tu tiên giả vây xem, đa phần ôm tâm tư hóng chuyện.
Dù sao Huyền Âm Giáo và Côn LUân đều là môn phái đứng Đầu hai đạo Chính Ma, nếu hai môn phái đó đệ mặc hai vị này cho Thiên Đạo tùy ý xử lý, thì sau này cũng mất hết mặt mũi.
Ngày hôm nay, chính là thời gian xử trí hai người.
Nhưng xung quanh quảng trường lúc này, vẫn sóng lặng gió êm như cũ.
Lúc mọi người không còn kiên nhẫn đợi nữa, thì hư không trên quảng trường bỗng dao động một cái, ba người đi từ hư không bước ra.
"Cái gì vậy?"
"Có người tới!"
"HÌnh như bọn họ lăng không xuất hiện, đây là pháp thuật gì thế?"
Ba người kia vừa mới xuất hiện, đã đưa tới sự chú ý của mọi người, đi phía trước là một lão giả gầy gò, mà sau lưng lão là hai người nữa, tu tiên giả ở đây cũng không lạ gì.
"Thánh Nữ Huyền Âm Giáo."
"Chưởng Giáo CÔn Luân."
"Bọn họ thực sự dám đến thật."
"Vị kia là tổ sư CÔn Luân hay là lão tổ Huyền Âm Giáo vậy, trời ơi, ta vậy mà gặp được cường giả Phá Hưt'...
Trong đám tu tiên giả vây xem, có một phần là ngàn dặm xa xôi tới thành Thiên Đạo hóng hớt, thấy ba người này xuất hiện, bọn họ đã biết chuyến đi này đáng giá.
Gần như cùng lúc ba người này xuất hiện, từ phương hướng bầu trời bí cảnh Thiên Đạo, cũng có vài người bay tới đây.
Trong đó có một người đàn ông trung niên mặt mũi uy nghiêm, lúc nhìn thấy lão giả kia, đồng tử hơi co rụt lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh, ánh mắt nhìn lướt qua đôi nam nữ trẻ tuổi phía sau lão, cuối cùng nhìn thẳng vào lão giả kia, ôm quyền nói ra :"Không biết Cực Âm tiền bối giá lâm, không tiếp đón từ xa được...
Chưởng giáo Thiên Đạo Tông thi lễ với lão giả kia kiểu vãn bối thi lễ với tiền bối, nên mọi người đã có suy đoán trong lòng, nhưng nghe chính miệng hắn ta nói ra những lời này, bọn họ vẫn không nhịn được kinh hô.
"Cực Âm lão tổi"
"Lão là lão tổ Phá Hư của Huyền Âm Giáo!"
"Đã tới, rốt cuộc đã tới, thế là sẽ có trò hay để xem."
Nam Cung Thiền nhìn hai người bị trói trên hai cây cột, trông cực kỳ thê thảm, khuôn mặt đẹp xuất hiện vẻ giận dữ cực điểm, nhưng bằng thực lực bây giờ của nàng, căn bản không cách nào thay đổi điều gì, chỉ có thể cắn răng cố nén tức giận, đứng yên tại chỗ. Lão tổ Cực Âm thả lỏng một tay phía sau, mắt nhìn xuống đám người Thiên Đạo Tông, thản nhiên nói:"Lão Phu tới đưa bọn họ trở về."
Chưởng giáo Thiên Đạo Tông nhìn Cực Âm lão tổ một cái, hắn ta thực sự nghĩ không ra, phần tự tin này của Cực Âm lão tổ từ đâu mà có, cho dù lão là Phá Hư đi chăng nữa, thì chẳng qua cũng chỉ có một người mà thôi, bất kể vị nào trong ba vị lão tổ của Thiên Đạo Tông, cũng có thể khiến lão có tới mà không có về.
Mặc dù tu vi của hắn ta chỉ là Hóa Thần, nhưng bản thân là Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông, nên Phá Hư đối với hắn ta cũng chẳng quá thần bí, lúc đối mặt với Cực Âm lão tổ của Huyền Âm Giáo, nét mặt của hắn ta vẫn cực kỳ bình tĩnh, nói ra :"Giết người thì đền mạng, đây là đạo lý hiển nhiên, hai trăm năm trước, hai người này đã giết đệ tử của Thiên Đạo Tông ta, ngày hôm nay là lúc bọn họ trả giá, Cực Âm Tiền bối là muốn ngăn trở sao?"
Cực Âm lão tổ chắp hai tay sau lưng, hỏi :"Nếu vậy thì sao?"
Lão vừa nói xong, thì một bóng người từ phương hướng bí cảnh Thiên Đạo, vượt qua hư không tới đây, Cực Âm Lão tổ nhìn lão giả râu tóc bạc trắng này, bình tĩnh mở miệng :"Thiên Quyền lão đạo, đã lâu không gặp!
Lão giả gọi là "Thiên Quyền Lão Đạo" kia, khinh thường nhìn Cực Âm lão tổ, lạnh nhạt nói ra :"Bằng ngươi, còn không mang bọn họ đi được."
Lúc này, quảng trường rộng lớn đông nghịt người, nhưng lại lặng ngắt như tờ, hai vị cường giả Phá Hư đối chọi gay gắt, khiến đám người hóng hớt vây xem, cũng không dám thở mạnh.
Cường giả Phá hư đó, đời này gặp được một vị đã là may mắn lớn lao, huống chỉ là hai vị Phá Hư giao phong, không có ai biết được, chuyện hôm nay sẽ phát triển tới mức nào.
Trong lúc hai vị cường giả Phá Hư giằng co, một giọng nói khác bỗng vang lên, phá tan sự yên tĩnh nơi đây.
"À, vậy nếu thêm mấy người bọn ta nữa thì sao?"