Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 339 - Chương 242: Mặt Mũi

Chương 242: Mặt mũi Chương 242: Mặt mũiChương 242: Mặt mũi

Khi Lý Ngọc ra khỏi mật thất tu hành, đi đến bên ngoài, thì phát hiện bâu không khí giữa chúng nữ có chút khác thường.

Chu Tử Tuyền thở dài rồi đi tới trước mặt Lý Ngọc, nói với hắn :"Ngươi đi Huyền Âm Giáo xem Nam Cung cô nương một chút, bây giờ trong lòng nàng hẳn đang rất là đau khổ."

Lúc hắn vào bế quan, Yêu nữ vẫn còn đang ở Côn Luân, sao lại đột nhiên trở về Huyền Âm Giáo rồi?

Lý Ngọc cau mày lại, hỏi nàng :"Đã xảy ra chuyện gì?"...

Đệ tử Côn Luân, hai ngày hôm nay đều trong tình cảnh cảm xúc bị xúc động đến phẫn nộ tập thể.

Hơn hai trăm năm về trước, vị đệ tử có danh khí thịnh nhất của Chưởng Giáo chân nhân, cũng là vị có hy vọng kế thừa chức vị Chưởng Giáo Côn Luân nhất là đại sư huynh Trần Thanh Sơn, bởi vì đánh chết một vị thiên kiêu của Thiên Đạo Tông, mà bị ép đến mức bị trục xuất khỏi CÔn Luân.bookstore.vip - ebook truyện giá rẻ

Mà nguyên nhân Trần sư huynh giết chết vị thiên kiêu kia, là do đối phương ở bên trong một chỗ bí cảnh, làm nhục một vị nữ tu của CÔn Luân trước, khiến ngài ấy phẫn nộ mà ra tay, liên thủ cùng vị Thánh Nữ đời trước của Huyền Âm giáo, đánh chết vị Thiên kiêu của Thiên Đạo Tông kia, nhưng cũng bởi vì thế mà đắc tội với Thiên Đạo Tông.

Lần đó, Côn Luân vì ngừng lại lửa giận của Thiên Đạo Tông, chỉ đành nuốt hận, trục xuất Trân sư huynh khỏi tông môn.

Uy nghiêm của Thiên Đạo Tông không thể xâm phạm, Chu Thiên kia giết con trai Chưởng Giáo, Thiên Đạo Tông vẫn đang một mực đuổi giết hắn trong mười mấy năm qua, cho dù chỉ là cung cấp tin tức của Chu Thiên, cũng có thể nhận được thù lao hết sức phong phú.

Mặc dù hai trăm năm qua, cường giả Thiên Đạo Tông cũng một mực không ngừng truy sát Trân sư huynh và vị Thánh Nữ đời trước của Huyền Âm Giáo, nhưng hai người đều ẩn cư ở bên trong bí cảnh, rất ít xuất hiện trước mặt người khác.

Bí cảnh có quy tắc không gian hạn chế, nên Thiên Đạo Tông không có biện pháp phái ra người mạnh hơn để đi vào, nhưng phái ra cùng giai thì nếu không phải dùng số lượng lớn nhân số để áp chế, thì đều không phải đối thủ của hai vị đó, chỉ cần hai người vẫn luôn trốn ở bên trong bí cảnh, thì Thiên Đạo Tông có mạnh mẽ đến mức nào, cũng không làm gì được bọn họ.

Mười mấy năm qua, Bí cảnh khắp nơi liên tiếp sát nhập cùng đại thế giới, hai người cũng mất đi địa phương bảo hộ.

Tên thiên kiêu của Thiên Đạo Tông bị hai người từng đánh chết kia, là đệ tử thân truyền của Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông, lần này đích thân Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ xuất thủ, nên đã bắt lại được hai người họ đưa về Thiên Đạo Tông.

Không chỉ có như vậy, Thiên Đạo Tông còn thông cáo toàn bộ Tu Tiên Giới, nửa tháng sau sẽ xử tử bọn họ trước mặt mọi người ở Thành Thiên Đạo.

Mục đích của Thiên Đạo Tông làm như vậy, đương nhiên là để trấn nhiếp mọi người, trong bí cảnh Phiêu Miểu Tiên Tông, Thiên Đạo Tông đã bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng, sau này lại thêm vụ có rất nhiều Kim Đan của Thiên Đạo Tông bị người tập sát, nên bọn họ cũng muốn mượn cơ hội này để lập uy.

Một vị là thiên kiêu trước đây của CÔn LUân, một vị khác là Thánh Nữ đời trước của HUyền Âm Giáo, hai đại môn phái này hiện nay coi như là đứng đầu hai đạo Chính Ma, nếu xử trí bọn họ, cũng coi như là mục đích uy hiếp của Thiên Đạo Tông đã đạt tới mức cao nhất. Đối với loại hành vi chỉ cho phép đệ tử bổn môn làm việc ác, không có phép người khác đánh trả này của Thiên Đạo Tông, khiến đệ tử CÔn Luân vô cùng phẫn nộ.

Nhưng bọn họ cũng chỉ có thể âm thầm khinh bỉ cùng dùng lời nói phỉ nhổ Thiên Đạo Tông.

Mặc dù CÔn Luân cũng rất mạnh, nhưng so sánh với Thiên Đạo Tông thì căn bản không đáng giá nhắc tới, cho dù là tăng thêm Nga Mi, cũng không đọ được với Thiên Đạo Tông bọn họ, huống chị, vị lão tổ Phá Hư của Côn Luân đã biến mất rất lâu, mãi không có tin tức gì về ngài ấy, đã không có chỗ dựa cường giả Phá Hư, địa vị của Côn Luân lại vô tình thấp thêm một bậc nữa.

Tông môn đã giao thiệp chuyện này cùng Thiên Đạo Tông qua con đường ngoại giao, nhưng bị Thiên Đạo Tông bỏ qua không thèm để ý.

Sau khi biết được chuyện này, lông mày Lý Ngọc nhíu càng chặt.

Hắn biết rõ, cho tới bây giờ, mặc dù Yêu nữ vẫn thường nói những câu oán hận với cha mẹ nàng, nhưng họ vẫn là thân nhân duy nhất trên đời này của nàng.

Bọn họ khiến tuổi thơ của nàng bất hạnh, nguyên nhân đa phần cũng vì áp lực của Thiên Đạo Tông.

Mặc dù hắn biết, muốn từ trong tay Thiên Đạo Tông đưa hai người họ trở về an toàn, là chuyện rất khó, nhưng Lý Ngọc vẫn còn muốn thử một lần.

Bằng sức một mình hắn đi làm chuyện này, đương nhiên là không thể nào, Lý Ngọc chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào người khác.

Nhật Nguyệt Tông.

Thiên Diện Thánh QUân lắc đầu nói ra :“mặt mũi của lão phu còn chưa lớn đến mức khiến Thiên Đạo Tông thả người, ba lão già kia đều không phải Phá Hư bình thường, chưa chắc đã cho lão phu mặt mũi."

Thiên Diện Thánh Quân là hy vọng cuối cùng của hắn, nếu như lão không muốn hỗ trợ, Lý Ngọc cũng không còn cách nào, dù sao hắn bây giờ cũng không phải là lão tổ CÔn Luân tung hoành tu tiên giới như ở tỏng Huyễn Cảnh.

Đang lúc Lý Ngọc mất mát, Thiên Diện Thánh Quân cùng Trần Minh và Ngô Thông liếc nhau, lão lại đổi giọng nói ra :"Nhưng mà, vì mặt mũi của ngươi, lão phu cũng có thể giúp ngươi một chuyến."

Lý Ngọc liền vui vẻ trong lòng, vội vàng ôm quyền hành lễ với lão, nói ra :"Đa tạ Thánh Quân!"

Sau khi Lý Ngọc rời đi, Thiên Diện Thánh Quân nhìn Trân Minh một cái, hỏi :“Đan Trân Tử ở đâu, ngươi đáng ra phải biết chứ, dù sao đây cũng là chuyện của tông môn lão ta, cũng không thể đều do chúng ta ra sức, còn có Cực Âm lão quỷ nữa, chuyện này cũng có liên quan đến Huyền Âm Giáo bọn họ, lão ta cũng đừng mơ tưởng đứng nhìn không quản..."

Trần Minh lắc đầu nói ra :"Khi ấy ta dùng thuật tan hồn, cùng Đan Trần Tử đổi lấy Tan Hồn Đan, sau đã không biết hướng đi của lão ta nữa, nhưng mà bên kia Ma Đạo, ta sẽ đích thân tới một chuyến, gọi theo Cực Âm, đồng thời cỗ thi thể kia của Khôi Lỗi Tông cũng thiếu nợ ta một món nhân tình..."

Thiên Diện Thánh Quân nhìn vê phía Ngô Thông, Ngô Thông nhún vai đáp :"Nếu như tông chủ muốn cứu bọn họ, ta cũng không ngại cùng nhóm các ngươi đi chơi đùa ồn ào một chuyến."

Sau khi trở lại CÔn Luân, Lý Ngọc liền biết được sư tôn của mình đã xuất quan.

Nhìn bóng người ở Ngọc Hư Cung kia, ánh mắt Lý Ngọc hơi động một chút, tiến lên phía trước ôm quyền nói :"Chúc mừng sư tôn!"

Vương Đạo Huyền cũng không quá vui vì mình Hóa Thần, lão đã biết chuyện của Thiên Đạo Tông, mặt đang đen như đít nồi, nghe xong những lời Lý Ngọc nói thì sắc mặt mới khá hơn một chút, chậm rãi nói ra :"Chỉ có một vị Phá Hư mà nói, e là chưa đủ để Thiên Đạo Tông thay đổi chủ ý."

Lý Ngọc hỏi :"Vậy vẫn không liên lạc được với tổ sư sao?"

Vương Đạo Huyên lắc đầu.

Suy nghĩ một lúc, Vương Đạo Huyền lấy một cái linh loa ra, sau khi truyền pháp lực vào, lão im lặng vài giây rồi nói ra :"Sư muội, ta muốn nhờ ngươi giúp một chuyện."

Trong linh loa truyên đến một giọng u oán kèm theo giễu cợt :'Họ VƯơng, ngươi cũng có lúc phải nhờ ta?"

Lý Ngọc nghe được giọng nói này, cũng nhận ra đó là giọng nói của Chưởng Giáo Nga Mi.

Giọng nói kia lại vang lên :"Bảo ta đi cầu tổ sư ra mặt, được chứ, nếu ngươi dám tới đây nói những điều này trước mặt ta."

Vương Đạo Huyền quẫn bách một hồi, cuối cùng cắn răng nói :*Được!"

Không bao lâu sau.

Côn Luân.

Tổ sư Nga Mi dẫn theo Bạch Thanh Ảnh đi tới Côn Luân.

Nhưng Vương Đạo Huyền lại chưa trở về.

Liên quan tới chuyện này, Lý Ngọc cũng không hỏi nhiều.

Tổ sư Nga Mi nhìn Lý Ngọc một cái, kinh ngạc hỏi hắn :”Ngươi vậy mà có thể mời được Thiên Diện Thánh Quân?”

Một cái Nguyên Anh Kỳ nho nhỏ như Lý Ngọc, có thể kết bạn với cường giả cấp bậc Phá Hư, cũng đã khiến bà cực kỳ bất ngờ, không nghĩ tới chính là thế mà Thiên Diện Thánh Quân còn bằng lòng đi Thiên Đạo Tông ra mặt giúp hắn can thiệp, bà thật đúng là đã quá coi thường nhân mạch của thằng nhóc này.

Sau khi suy nghĩ trong chốc lát, tổ sư Nga Mi khẽ gật đầu nói ra :"Đã như thế, lão thân đi Thiên Đạo Tông một chuyến cùng ngươi, cũng không sao, chỉ là Thiên Đạo Tông có thể thả người hay không thì lão thân không dám đảm bảo, ba lão già kia chưa chắc sẽ bán mặt mũi cho chúng ta..."

Lý Ngọc khom người nói :"Mặc kệ kết quả thế nào, đều tạ ơn tổ sư..."

Đã có hai vị Phá Hư đồng ý ra mặt, chuyện đã có cơ hội thay đổi kết quả, Thiên Diện Thánh Quân có vẻ cũng có chút quan hệ ở Ma Đạo, nói lão sẽ đi tìm lão tổ Phá Hư của Khôi Lỗi Tông và Luyện HỒn Tông, cùng Huyền Âm Giáo nữa, lão tổ Tiêu Dao Môn cũng có giao tình khá sâu với lão, lão cũng có thể thử đi hỏi một cái...

Ngoài việc càng thêm yên tâm ra, Lý Ngọc càng không khỏi hâm mộ nhân mạch của Thiên Diện Thánh Quân.

Nhìn lão có vẻ nhân duyên không tốt mấy, nhưng đối với việc có thể khuyên động được mấy vị Phá Hư khác, lại giống như là chuyện đã nằm trong dự tính.

Điều này càng làm cho Lý Ngọc một lần nữa nhận thức đến tác dụng của việc có nhân mạch rộng rãi, hắn có bạn bè, bạn bè của hắn cũng có bạn bè, bạn bè của bạn bè cũng có bạn bè... nếu thật sự gặp được việc khó, vung tay lên một cái, bát phương hưởng ứng.

Thông qua chuyện này xong, có lẽ có thể cùng thế lực khắp nơi kết thành một cái liên minh càng thêm bên chặt, bất kể là để ứng đối với Linh Nguyên Giới hay Thiên Đạo Tông, chỉ cần trên dưới một lòng, so với một đám cát rời rạc vẫn tốt hơn rất nhiều. ... Huyền Âm Giáo.

Một bóng người đang quỳ gối trước một ngọn núi.

Chưởng Giáo Huyền Âm Giáo đang đứng bên cạnh nàng, khuyên bảo :"Đứng lên đi, cũng không phải lão tổ thấy chết mà không cứu, mà là không cứu được, thực lực của Thiên Đạo Tông quá mạnh mẽ, lão tổ nếu có đi đến đó, bản thân cũng gặp phải nguy hiểm lớn lao."

Huyền Âm Giáo và Thiên Đạo Tông, nhìn thì đều có cường giả Phá Hư.

Nhưng Phá Hư với Phá Hư cũng không giống nhau, lão tổ Phá Hư của Thiên Đạo Tông có ba vị, còn có được món Tiên Khí có lực công kích mạnh nhất là Huyền Thiên Kính, nếu lão tổ Huyền Âm Giáo đơn độc đi tới Thiên Đạo Tông, thậm chí có thể vẫn lạc tại đó.

Lúc này, bỗng có một thân ảnh rơi xuống bên người Nam Cung Thiền.

Lý Ngọc không nói gì, mà cúi xuống bế ngang nàng lên, Nam Cung Thiề mới vừa vùng vẫy hai cái, Lý Ngọc đã nhẹ giọng nói bên tai nàng :"Yên tâm, ta đều đã sắp xếp xong xuôi..."

Yêu nữ hơi sững sờ, hỏi :"Sắp xếp cái gì?"...

Huyền Âm Giáo.

Hư không ba động một hồi, mấy đạo thân ảnh xé rách hư không mà tới.

Một người trong đó là Thiên Diện Thánh Quân.

Ở bên cạnh lão là tổ sư Nga Mi.

Còn có một người đàn ông có vẻ ngoài trung niên, thân hình cao lớn khôi ngô, nhìn qua thể nội không có ba động pháp lực gì, nhưng chỉ nhìn lên một cái, mà Lý Ngọc đã cảm nhận được áp bức cực hạn, áp bức này đến từ nhục thân của hắn, cái này Lý Ngọc đã cảm nhận qua trên ngời lão hòa thượng ở Linh Sơn kia, vậy vị này có lẽ là lão tổ Phá Hư của Khôi Lỗi Tông, cũng là một cỗ Linh Thi mạnh nhất của tu tiên giới.

Người còn lại trên mặt bao phủ một tâng sương mù, mặc dù không thấy rõ khuôn mặt của lão, nhưng Lý Ngọc đoán đây có thể là lão tổ của Tiêu Dao Môn.

Cuối cùng một vị nữa, toàn thân được bao phủ bởi khói đen, khiến người khác có cảm giác Âm Khí đậm đặc, hẳn là lão tổ Luyện Hồn Tông.

Mặc dù dùng Vọng KHí Thuật, nhưng Lý Ngọc cũng khó cảm nhận được bất kỳ dao động pháp lực nào trên người bọn họ, chỉ có Phá Hư mới có thể cho hắn cảm nhận như thế, vậy có nghĩa là, trước mặt hắn lúc này có khoảng chừng năm vị Phá Hư.

Lý Ngọc không dám nghĩ tới, Thiên Diện Thánh Quân thế mà thực sự mời tới được những vị cường giả này.

Chưởng giáo Huyền Âm Giáo càng giật mình thất thố, bà tu hành đã mấy trăm năm rồi, còn là lần đầu tiên thấy được nhiều Phá Hư như vậy.

Chẳng lẽ cái này chính là "sắp xếp" mà Lý Ngọc vừa nói?

Một Nguyên Anh Kỳ nho nhỏ như hắn, làm sao có mặt mũi lớn như vậy?

Mọi người vừa cùng lúc xuất hiện ở đây, bên trong ngọn núi này truyền ra một giọng nói khiếp vía hãi hùng "U Minh, Huyền Ảnh, các ngươi muốn làm gì?"...

Một lát sau.

Huyền Âm Phong. Một vị lão giả gầy gò xuất hiện, vẻ sợ hãi trên mặt cũng từ từ biến mất.

Không có bất kỳ báo hiệu nào, U Minh và Huyền Ảnh dẫn theo ba vị Phá Hư khác tới Huyền Âm Giáo, thiếu chút nữa khiến lão sợ đến mức phá không mà chạy.

Một mình chống lại U Minh hoặc Huyền Ảnh, lão cũng chẳng sợ, nhưng cả năm người đều tới một lúc, hoàn toàn có thể chém lão dễ dàng, nhưng cũng may là bọn họ tới đây cũng không phải vì gây khó dễ gì cho Huyền Âm Giáo.

Lão không nghĩ tới, vì Thánh Nữ trước đây của Huyền Âm Giáo, mà đưa tới nhiều Phá Hư nhu vậy.

Nếu là một mình Đan Trần Tử của Côn Luân tới cũng đành thôi, Tử Hư Nguyên Quân của Nga Mi tới cũng miễn cưỡng có lý do giải thích, nhưng chuyện này với Thiên Diện Thánh Quân của Đại Chu, Ngũ Thông Thượng Nhân của Tiêu Dao Môn, U Minh lão quỷ của Luyện Hồn Tông, Huyền Ảnh Lão Quái của Khôi Lỗi Tông, lại có liên quan mọe gì?

Chẳng lẽ nói, bọn họ chỉ là giả vờ muốn người, nhưng thực tế là muốn liên thủ tấn công Thiên Đạo Tông?
Bình Luận (0)
Comment