Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 342 - Chương 244: Thỏa Hiệp (1)

Chương 244: Thỏa hiệp (1) Chương 244: Thỏa hiệp (1)Chương 244: Thỏa hiệp (1)

Trong thành Thiên Đạo.

Lão tổ Phá Hư của sáu thế lực lớn, đang giằng co cùng Thiên Đạo Tam lão.

Trường hợp này, ngay cả Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông có thân phận tôn quý, cũng chẳng có tư cách mà xen vào.

Nhiều tu tiên giả đang hóng hớt, đã phục hồi lại tinh thần, sau giai đoạn phấn khích vì nhìn thấy nhiều vị Phá Hư cùng một lúc, ai cũng lộ vẻ sợ hãi, dùng tốc độ nhanh nhất cả đời mình có thể thi triển ra, để nhanh chóng đào tẩu khỏi chỗ này.

Dư ba của hai cường giả Phá Hư chiến đấu, có thể hủy diệt cả thành Thiên Đạo này.

Huống chỉ là chín vị.

Trên quảng trường.

Trâm mặc.

Trâm mặc thật lâu.

Ánh mắt của Thiên Đạo Tam Lão đối nhau, không nói một lời.

Giả sử chỉ có Đan Trần Tử của CÔn Luân, hoặc thêm cả Cực Âm lão quỷ của Huyền Âm Giáo nữa, bọn họ sẽ đưa ra quyết định mà không có chút do dự nào, nhưng lại tới tận sáu vị Phá Hư, thậm chí còn chưa tính cả lão tổ CÔn Luân vào, cho dù là bọn họ, cũng phải cân nhắc cẩn thận.

Bằng thực lực chân chính của Thiên Đạo Tông, muốn lưu lại sáu người này, không phải là không có khả năng.

Nhưng hậu quả là, thành Thiên Đạo nhất định sẽ biến mất, mười vạn đệ tử Thiên Đạo Tông khéo chỉ còn lại tâm chục người.

Kết quả này, là điều bọn họ không thể tiếp nhận.

Không biết qua bao lâu, Thiên Khu Đạo Nhân phất phất tay, nói với mấy vị Phá Hư :"Nếu như mấy vị đều ra mặt, Thiên Đạo Tông sẽ cho chư vị mặt mũi, hai người này, các ngươi dẫn đi đi..."

Kết quả này cũng không ngoài dự liệu của đám tu tiên giả vây xem.

Thiên Đạo Tông mạnh thì mạnh thật, nhưng đối với đội hình Phá Hư có số lượng đông gấp đôi như này thì...

Không ai có thể dự liệu được, chẳng qua chỉ là hai vị Nguyên Anh Kỳ, rõ ràng có thể đưa tới sáu vị Phá Hư.

Cũng không ai nghĩ tới, có tận ba vị Phá Hư chỉ là hộ pháp của Nhật Nguyệt Tông, không như vậy, ba vị đó còn có thể đối chọi gay gắt với Thiên Đạo Tông, vì vị Tông Chủ Nguyên Anh Kỳ của mình.

Cái thế đạo này thật sự thay đổi rồi.

Cực Âm lão tổ quơ quơ ống tay áo, xỉềng xích trên người một nam một nữ bị trói trên cột đá kia liền vỡ vụn ra, cơ thể hai người cũng từ từ bay về phía bên này.

Từ lúc chuyện bắt đầu xảy ra đến giờ, hai người họ đã lâm vào hôn mê, Cực Âm lão tổ đang định làm bọn họ tỉnh lại, thì ánh mắt đột nhiên co rút, lão rùng mình một cái, nhìn về phía Thiên Đạo Tam Lão, lạnh giọng hỏi :"Các ngươi phế tu vi của bọn hắn đi?" Thiên Đạo Tam Lão nhìn sang phía Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông,

Vương Nhạc gật đầu.

Thiên Khu Đạo Nhân nhìn về phía Cực Âm lão tổ, thản nhiên nói :"Hai người này giết thiên kiêu của Thiên Đạo Tông ta, tội chết có thể miễn, tội sống khó tha, tha tính mạng cho hai người bọn họ, đã là nể mặt mấy vị ở đây rồi."

Khí tức trên thân Cực Âm lão tổ lập tức ba động, dường như đang cố gắng áp chế hoặc súc tích lực lượng, bầu không khí lại trở nên khẩn trương.

Nhưng lúc này, bờ môi của Ngô Thông khẽ nhúc nhích, Cực Âm Lão Tổ thì thay đổi sắc mặt, cuối cùng không nói thêm gì nữa, mà vung tay áo lên, nói :"ĐiI"

Tiếng nói hạ xuống, không gian xung quanh biến thành hư ảo, bóng dáng mười người từ từ mờ ảo, cuối cùng biết mất, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.

Cho tới khi người Thiên Đạo Tông cũng rời khỏi đây, trên quảng trường lúc này đã không còn một bóng người, đám tu tiên giả ở thành Thiên Đạo vẫn còn chưa hồi phục tinh thân.

Trong mấy trăm năm qua, người có can đảm xúc phạm Thiên Đạo Tông đều không có kết cục gì tốt đẹp, dám ở ngay trước mặt Thiên Đạo Tam Lão, đem cứu đi người mà Thiên Đạo Tông công khai tất sát, đây là lần đầu tiên từ trước tới nay.

Đương nhiên, những chuyện này cũng không khiến bọn họ rung động lớn bằng chuyện ba vị hộ pháp của Nhật Nguyệt Tông.

Lý Ngọc đã sớm dương danh trên tu tiên giới, nhưng tu vi của hắn chẳng qua cũng chỉ là Nguyên Anh, nhưng chính bởi vì một tu sĩ Nguyên Anh Kỳ như hắn, lại có ba vị Phá Hư cam nguyện làm Hộ Pháp dưới trướng, nguyên nhân trong này, càng khiến cho vô số người cảm thấy hứng thú hơn.

Giờ phút này, ở bên trong bí cảnh Thiên Đạo.

Thiên Quyền Đạo Nhân chắp tay sau lưng, cau mày nói ra:"Cái Nhật Nguyệt Tông này, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

Cho tới giờ phút này, lão vẫn còn đang mơ hồ, vì sao ba tên kia có thể khom lưng dưới một tên tông chủ Nguyên Anh nhãi nhép? Trên người của thằng nhóc tông chủ Nhật Nguyệt Tông kia, đến cùng có món đồ gì thu hút bọn hắn?

Chưởng Giáo Vương Nhạc của Thiên Đạo Tông, lại đem chuyện về Nhật NGuyệt Tông, kể lại cặn kẽ lần nữa cho Thiên Quyền Đạo Nhân nghe.

Sau đó, hắn ta yên lặng vài giây, rồi hỏi lại :"Tổ sư, chuyện này cứ xong như vậy sao?"

Người bị Trần Thanh Sơn và Nam Cung Nhu giết chết năm đó, là người đệ tử mà hắn ta vô cùng vừa ý, cho tới bây giờ, bên trong đám đệ tử của hắn ta cũng không có tên nào có thiên phú cao như người đệ tử đó cả, dù có phế đi tu vi hai người kia, cũng không đủ để hắn ta tiêu tan mối hận trong lòng.

Thiên Quyên đạo nhân khoát tay áo nói ra :"Cứ tính là giữ bọn họ lại được, nhưng Thành Thiên Đạo cũng sẽ không còn tồn tại, vì hai tên phế nhân, không đáng giá để làm như vậy."

VƯơng Nhạc vẫn không cam lòng :"Nếu lão tổ tông xuất thủ..."

Thiên Quyền Đạo Nhân lạnh nhạt liếc Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông một cái, nói ra :"Nếu như lão tổ tông muốn xuất thủ, đã sớm ra tay, chuyện của lão nhân gia ngài ấy, tốt nhất đừng can thiệp."

VƯƠơng Nhạc chỉ có thể cúi đầu đáp :'Là đệ tử mạo muội..."... Còn lúc này ở Nhật Nguyệt Tông.

Nam Cung Thiên nhìn hai người đang nằm trên giường, lo lắng hỏi Lý Ngọc :"Thế nào?”

LÝ Ngọc há miệng, lại không biết nói gì cho phải.

Trước khi bọn họ tới thành Thiên Đạo, thì hai người đã bị lấy mất Nguyên Anh, nếu chỉ là bị mất đi Nguyên Anh, dùng một chút đan dược Thượng Cổ, lại kết Nguyên Anh, cũng không phải là không được.

Nhưng Linh Mạch của hai người, đã bị người của Thiên Đạo Tông phá hủy.

Linh Mạch bị hủy, tất cả đan dược phụ trợ Kết Đan hay Kết Anh lần hai gì đó, cũng không có tác dụng nữa.

Muốn khôi phục tu vi của bọn họ, thì chỉ có một biện pháp.

Dùng Tạo Hóa đan, lần nữa đắp nặn ra năm cái linh mạch, nhưng viên Long Châu duy nhất đã bị Lý Ngọc dùng hết, muốn cho bọn họ khôi phục tu vi, còn cần hai viên Xá Lợi Phật Đà, toàn bộ tinh huyết của hai vị Phá Hư Yêu Tộc, mấy thứ này biết tìm ở đâu?

Ánh mắt của Nam Cung Thiền ảm đạm, nàng đã hiểu ý tứ của Lý Ngọc.

Đúng lúc này, bên tai Lý Ngọc truyền đến một giọng nói suy yếu :"KHông sao, tu hành hơn hai trăm năm, chúng ta đã sớm chán ngán, làm một phàm nhân cũng tốt."

Lý Ngọc xoay người nhìn về người đàn ông có ánh mắt tang thương kia, nói ra :"Sư huynh tỉnh rồi..."

Người đàn ông nhìn hắn, mỉm cười hiền hòa :"KHông nghĩ lần gặp mặt đầu tiên cùng tiểu sư đệ, lại là trường hợp này.'

Nói xong một câu với Lý Ngọc, Trân Thanh Sơn lại nhìn về phía Nam Cung Thiên, ánh mắt của hắn ta biến thành nhu hòa, khẽ nói :"Thật xin lỗi, những năm qua để con chịu khổ..."

Lý Ngọc đứng dậy rời khỏi đây, để lại không gian riêng tư cho gia đình Yêu nữ.
Bình Luận (0)
Comment