Chương 246: Liên minh Huyền Thiên (1)
Chương 246: Liên minh Huyền Thiên (1)Chương 246: Liên minh Huyền Thiên (1)
Nam Cung Thiền liếc xéo Lý Ngọc một cái, rồi hừ lạnh, nói ra:"Ngươi đừng có mà được một tấc lại tiến một thước!"
Mặc dù tạm thời Yêu nữ còn chưa tiếp nhận Hứa sư tỷ và Bạch Sư tỷ, nhưng đối với chuyện đã đồng ý, nàng vẫn có thể nói được làm được.
Ngọc Hư Phong.
Khi Lý Ngọc tới Ngọc Hư Phong mời Tần sư tỷ qua, mới đầu thì nàng cũng không đồng ý.
Nghe Lý Ngọc nói xong, Tần Khả Nhân lắc đầu, nói ra :”Ta không đi, ta... ở Ngọc Hư Phong rất ổn."
So với sự nóng bỏng chủ động của Yêu nữ, Tần sư tỷ vẫn luôn hàm súc và hướng nội, Lý Ngọc chủ động nắm lấy tay nàng, và nói :"Đi thôi, tương lai thế giới cũng chưa biết sẽ như thế nào, ta mong có thể nhìn ngươi nhiều thêm một chút..."
Cảm nhận được nhiệt độ từ bàn tay Lý Ngọc truyền đến, cơ thể Tần Khả Nhân khẽ run lên, một lát sau thì nàng mới gật nghẹ đầu, khẽ nói :"Được!"
Một ngày sau, trên đỉnh Ngọc Tuyền Phong có thêm vài tòa nhà gỗ.
Trong Sơn Hà Đồ, Tần sư tỷ và Yêu nữ làm hàng xóm hai ngàn năm, Lý Ngọc dựa theo trí nhớ, xây lại mấy căn nhà giống như trong huyễn cảnh, để các nàng lần nữa trở thành hàng xóm với nhau.
Theo thời gian trôi qua, ký ức huyễn cảnh sinh ra ảnh hưởng với Lý Ngọc cũng ngày càng nhỏ, cũng không phải do ký ức huyễn cảnh biến mất, mà nó hoàn toàn sát nhập vào trong đầu của hắn, tuy hắn không phải là lão tổ Côn Luân như trong Sơn Hà Đồ, nhưng cũng không phải là Lý Ngọc trước khi đi vào Sơn Hà Đồ.
Giống như hắn đã nói với Tần sư tỷ, tương lai sẽ xảy ra cái gì, cũng không quan trọng, quan trọng là hiện tại không để lại tiếc nuối gì.
Bốn gian nhà gỗ, còn thiếu hai vị chủ nhân.
Hứa sư tỷ bế quan ở Ngọc Châu Phong, Bạch sư tỷ thì ở Nga Mi xa xôi, Lý Ngọc cũng chưa đi gặp các nàng, mà thừa dịp lão tổ Đan Trân Tử trở về, các vị Phá Hư của những thế lực khác cũng chưa rời khỏi Côn Luân, hắn còn có một việc phải làm.
Nhật Nguyệt Tông.
Lý Ngọc dùng linh loa đưa tin, đặc biệt mời Từ Dị từ Luyện Hồn Tông tới làm một bàn đại tiệc tràn đầy món ngon.
Mặc dù hắn ta luôn tự hào nhất vê khoản nấu nướng của mình, nhưng trong lúc làm bữa cơm này, Từ Dị luôn nơm nớp lo sợ, cực kỳ chăm chú, đảm bảo bất kỳ trình tự nào cũng không bị phạm sai lầm, cũng không dám mảy may qua loa chút nào.
Cũng không có nguyên nhân nào khác, mà đơn giản chỉ là, những người khách hôm nay, đều là những nhân vật đứng đầu trong tu tiên giới hiện giờ.
Khoảng tâm tám vị Phá Hư.
Ba vị của Chính Đạo, Ba vị của Ma Đạo, lão tôt Tiêu Dao Môn, Thánh Quân Đại Chu, trong đó có cả chính lão tổ của phái mình nữa, có thể có tư cách làm đồ ăn cho mấy vị cường giả hiếm thấy này, trên tu tiên giới bây giờ thử hỏi còn có ai khác nữa. Trong một cung điện nào đó của Nhật Nguyệt Tông, cường giả Phá Hư tề tụ.
Một ngày trước, Lý Ngọc đã nhờ cậy Ngô Thông đi một chuyến tới Thục Sơn, mời vị lão tổ Thục Sơn cùng tới đây nữa.
Trước tiên, hắn liền nói ra tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mắt, cho mấy vị Phá Hư nắm rõ, các thế lực lớn của Huyền Thiên Giới hẳn là nên kết thành một cái liên minh càng thêm chặt chẽ, không chỉ là giữa các bên sẽ không xâm phạm lẫn nhau, mà còn thành lập một loại cơ chế phòng ngự tập thể, khi bất kỳ một cái thế lực nào đối mặt nguy cơ, thì những thế lực lớn còn lại sẽ dốc sức hỗ trợ.
Như vậy, mặc kệ là Linh Nguyên Giới công kích Hoàng Triều Đại Chu trước nhất, hay Huyền Âm Giáo, hoặc cũng có thể là CÔn Luân, Thục Sơn... thì bọn họ đều sẽ phải đối mặt với tám vị Phá Hư, cùng trăm vị Hóa Thần.
Ngoài bọn họ ra, Lý Ngọc còn tính toán kéo cả Yêu tộc lẫn Phật Môn vào nữa.
Côn Luân và Nga Mi thực ra đã ký kết thành liên minh bên chắc như vậy, còn mấy thế lực lớn còn lại, mặc dù bản thân không tính là yếu, nhưng đối mặt với toàn bộ Linh Nguyên Giới, cũng sẽ giống như con thuyền cô độc giữa đại dương giông bão, sẽ dễ dàng bị sụp đổ.
Mấy vị cường giả Phá Hư, thực ra vốn cũng có ý này.
Hôm nay thế cục trên tu tiên giới đã có biến đổi lớn, bên trong thì có Thiên Đạo Tông uy hiếp, ngoài thì có Linh Nguyên Giới đang tới gần, nếu như bọn họ còn như một đám cát rời rạc giống như thường ngày, sẽ rất dễ dàng bị đánh bại từng cái.
Đề nghị của Lý Ngọc cũng chỉ là một cái lời dẫn, chính thức đem việc này bày ra trước mặt mọi người.
Tất cả mọi người đều cố ý thúc đẩy chuyện này, nên đề nghị này của Lý Ngọc, rất nhanh đã lấy được nhất trí thông qua, Liên Minh Huyền Thiên cũng chính thức được thành lập.
Toàn bộ Liên Minh Huyền Thiên, tạm thời gồm có Côn Luân, Nga Mi, Thục Sơn, Huyền Âm Giáo, Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông, Tiêu Dao Môn, HOàng Triều Đại Chu, đều dùng tổ sư Phá Hư của thế lực mình làm hạch tâm, tổng bộ được đặt tại Nhật Nguyệt Tông.
Đã có liên minh, tự nhiên sẽ cần một người làm chủ sự.
Thân phận và địa vị của tám vị Phá Hư đều cùng cấp bậc, ai lên làm mình chủ đều có vẻ không qúa thích hợp, cuối cùng Lý Ngọc bị mấy lão đẩy lên trước đài, trở thành Minh Chủ của Liên Minh Huyền Thiên.
Lý Ngọc từ chối mấy lần không được, chỉ có thể tạm thời đáp ứng.
Chuyện này sau đó được Tiêu Dao Môn đưa ra thông cáo đến toàn bộ tu tiên giới, tin tức vừa truyền ra, những tông môn không có lão tổ Phá Hư tọa trấn như Thanh Thành, Hoa Sơn, Thiên Âm Môn, Hợp Hoan Tông, Ngự Trùng Tông, Ngũ Độc Giáo, Chưởng Giáo và các vị trưởng lão của họ vội thi nhau đi tới Nhật Nguyệt Tông, tìm cách gia nhập vào Liên Minh Huyền Thiên.
Không chỉ như vậy, một số môn phái nhỏ ở trong tu tiên giới, thậm chí còn dời cả tông đi tới Côn Luân SƠn Mạch, muốn tìm kiếm bảo hộ.
Thực ra ngoài Liên Minh Huyền Thiên ra, thì bọn họ có thể lựa chọn dựa vào Thiên Đạo Tông, nhưng với phong cách hành sự của Thiên Đạo Tông trong đoạn thời gian này, nếu thực sự chạy tới nương nhờ bọn họ thật, thì một khi Linh Nguyên Giới tới quấy nhiễu, không chừng khi đó bọn họ sẽ bị coi như bia đỡ đạn, có khi còn chết nhanh hơn.
Khách quan mà nói thì, vẫn là Liên Minh Huyền Thiên đáng tin hơn một chút.
Dù sao chủ sự của Liên Minh Huyền Thiên là Lý Ngọc, mà toàn bộ tu tiên giới này người nào mà không biết nhân phẩm của hắn, đi theo hắn, bọn họ yên tâm.
Nửa tháng ngắn ngủi, sơn mạch xung quanh Nhật Nguyệt Tông đã kín người hết chỗ, những tông môn nhỏ kia, thậm chỉ số lượng dời tông đưa đến, và muốn gia nhập Nhật Nguyệt Tông cũng không ít, đối với chuyện này, Lý Ngọc cũng không trục xuất bọn họ, bởi vì theo những người này tụ tập lại, mỗi ngày sinh ra lực tín ngưỡng cũng càng nhiều.
Lý Ngọc vốn tính toán đi Yêu tộc một chuyến, đưa ra lời mời gia nhập liên minh với họ.
Nhưng hắn còn chưa kịp đi, thì bên Yêu tộc đã chủ động tìm tới tận đây.
Trên thực tế, trong khoảng thời gian này, toàn bộ Yêu tộc đều hoảng sợ lo lắng hãi hùng.
Cường giả Nhân tộc rất nhiều, còn có thể có địa vị ngang hàng với Linh Nguyên Giới, nhưng Yêu tộc bọn họ thế đơn lực bạc, Yêu Đan Yêu ANh đều là bảo vật, dưới tình huống đơn độc một thân một mình, e là sẽ trực tiếp bị diệt tộc, biến mất bên trong lịch sử, trở thành bụi bặm.
Trong Liên Minh Huyền Thiên đã có tám vị Phá Hư, thêm một vị Phá Hư Yêu tộc nữa cũng chẳng nhiều lên, mà cũng chẳng ít đi.
Bằng quan hệ giữa Yêu tộc và Nhân tộc, Liên minh của Nhân tộc không có lý do gì mang theo bọn họ.
Đối với việc lần này có thể gia nhập liên minh hay không, trong lòng Yêu tộc cũng không nắm chắc.
Lý Ngọc nhìn Hổ Uy lo lắng bất an, vừa cười vừa nói :'Đương nhiên có thể rồi, ta vốn định đi Yêu tộc một chuyến, không nghĩ tới Hổ Uy huynh lại tới trước."
Hổ Uy thở phào nhẹ nhõm, nói ra :"Sao có thể không biết xấu hổ, làm phiên Minh Chủ phải đích thân đi một chuyến chứ."
Mặc dù trước đó bọn họ kết bạn xưng huynh gọi đệ, nhưng lúc này Lý Ngọc đã là Minh Chủ của Liên Minh Huyền Thiên, phía sau còn có tám vị Phá Hư, địa vị trong tu tiên giới bây giờ của hắn, ngay cả Chưởng Giáo Thiên Đạo Tông cũng không có cách nào sánh được.