Chương 247: Linh Nguyên Giới sát nhập (2)
Chương 247: Linh Nguyên Giới sát nhập (2)Chương 247: Linh Nguyên Giới sát nhập (2)
Một lát sau.
Nàng đi tới Ngọc Tuyền Phong, lại biết được hai vị sư muội đang tu hành, cũng chưa làm phiền các nàng, lại bay khỏi Ngọc Tuyên Phong, nhưng khi nàng bay qua đỉnh núi, cơ thể vẫn không khỏi run lên một cái, chậm rãi hạ xuống phía trước một khu nhà có vài ngôi nhà nhỏ bằng gỗ.
Nhà gỗ quen thuộc cùng sân nhỏ, ngay cả cây đào trồng trong sân kia, cũng giống hệt trong ký ức của nàng.
Hứa Khuynh Tâm bất giác đi vào một căn nhà gỗ nhỏ, mọi thứ bày biện trong phòng cũng ăn khớp với ký ức của nàng, lúc này trong mắt nàng bỗng xuất hiện vẻ mờ mịt, hoài nghi có phải mình sinh ra ảo giác hay không.
Bỗng một người xuất hiện ở cửa ra vào của ngôi nhà gỗ, Hứa Khuynh Tâm giật mình lấy lại tinh thần, tránh né ánh mắt của Lý Ngọc, chân tay có chút luống cuống, vội vã giải thích :"Ta, ta tới tìm mấy vị sư muội, nhưng các nàng đang tu hành, ta đi về trước..."
Lúc đi qua Lý Ngọc, bên tai nàng thoáng truyền đến một giọng nói.
"Khuynh Tâm..."
Hứa Khuynh Tâm lập tức ngừng chân lại, xưng hô này, đã lâu nàng không nghe được.
Nàng chậm rãi quay đầu, khoảnh khắc ánh mắt hai người gặp nhau, ký ức thực tại và hư ảo lập tức đan xen vào nhau.
Lý Ngọc đưa tay ra, Hứa Khuynh Tâm cũng chậm rãi đem bàn tay của mình, đặt vào trong lòng bàn tay của hắn.
Một bóng người đi từ bên ngoài vào đến sân nhỏ.
Nhìn thấy Nam Cung Thiền, Hứa Khuynh Tâm theo bản năng muốn rút tay về, nhưng Nam Cung Thiền chỉ nhìn bọn họ một cái, xong lại giống như không nhìn thấy gì, chậm rãi quay người đi ra ngoài.
Sau đó, Lý Ngọc cùng Hứa Khuynh Tâm lại đi Nga Mi một chuyến, lúc trở về trên Linh Thuyền đã có thêm một người.
Nhà gỗ nhỏ trên đỉnh núi, cũng nghênh đón hai vị vị chủ nhân cuối cùng của chúng nó trở về.
Trải qua thời gian dài chung sống, Lý Ngọc và chúng nữ đã tạo thành một loại ăn ý.
Bên ngoài trận pháp của khu nhà gõ, Hứa sư tỷ vẫn là Hứa sư tỷ, Bạch sư tỷ vẫn là Bạch sư tỷ, nhưng ở bên trong nhà gỗ, các nàng là Khuynh Tâm và Thanh Ảnh, là đạo lữ cùng hắn dắt tay nhau trải qua hai nghìn năm...
Lúc Hứa sư tỷ và Bạch sư tỷ bế quan, Lý Ngọc lại ở bên Khương Ly, CHu Tử Tuyền và ba Tỷ muội, lúc các nàng bế quan, hắn lại ở cùng Khuynh Tâm và Thanh Ảnh sinh hoạt tại khu nhà gỗ trên đỉnh núi, giống như ở trong huyễn cảnh.
Tần sư tỷ và Yêu nữ thì đa phần đều bế quan tu hành.
Sau khi Nguyên Anh, thiên phú tu hành của các nàng mới hoàn toàn triển lộ ra, trừ Lý Ngọc bật hack thì tiến cảnh của các nàng vượt xa những người còn lại.
Thời gian lưu chuyển, trôi qua nhanh chóng.
Năm tháng trong nháy mắt, đảo mắt đã trăm năm. Giống như bình yên trước bão tố tiến đến, một trăm năm này, tu tiên giới bình tĩnh hiếm thấy.
Bắt đầu từ mười năm trước, đệ tử Thiên Đạo Tông đã không còn hoạt động ở ngoài ngàn dặm xung quanh thành Thiên Đạo, trăm năm qua, bọn họ cũng không tham gia tranh đoạt bí cảnh động thiên, mà hoàn toàn lặng lẽ khiêm tốn.
Còn Liên Minh Huyền Thiên thì lại có chút sinh động trong thời gian trắm năm này.
Tài nguyên ở các bí cảnh lớn đều không ngừng vận chuyển đến tổng bộ của Liên Minh, biến thành các loại đan dược, pháp khí, phù lục... để chuẩn bị cho đại chiến sắp tới.
Mà hơn mười năm trước, ở trên không bắc cảnh của Hoàng Triều Trung Tâm , không gian xuất hiện dị biến trong phạm vi lớn, phạm vi ảnh hưởng của nó lên tới mấy trăm dặm, động tĩnh lớn hơn tất cả những cái bí cảnh động thiên nào xuất hiện cũng đều không thể cùng so sánh với nó được.
Những dấu hiệu này đều cho thấy, Linh Nguyên Giới đã chuẩn bị tới thật rồi.
Trên bầu trời, không gian nhộn nhạo bất định như sóng nước, vô số Khôi Lỗi Cự Nhân, được đặt chi chít sừng sững ở trong vùng đất này, bên trong mỗi một con khôi lỗi đều có năm vị tu tiên giả, có năm thuộc tính khác biệt nhau điều khiển, Bọn họ cũng đã trấn thủ ở nơi này từ hơn mười năm trước đó để chờ lệnh bất cứ lúc nào.
Mười chiếc chiến hạm lớn chừng vạn trượng cũng đang lơ lửng trên hư không, đầu hạm đối diện với chỗ không gian ba động kịch liệt nhất.
Tổng bộ của Liên Minh Huyền Thiên cũng đã chuyển tới đây từ lâu, Thập Đại Phá Hư cùng gân trăm vị Hóa Thần, tất cả đều trấn thủ ở chỗ này, chờ đợi tu tiên giả của Linh Nguyên Giới đến.
Vì một trận chiến này, toàn bộ Liên Minh Huyền Thiên đã làm xong chuẩn bị cực kỳ sung túc.
Giả sử tu tiên giả Linh Nguyên Giới thực sự sẽ khai chiến đối với Huyền Thiên Giới, vậy bọn họ chỉ cần vừa tiến nhập Huyền Thiên Giới, liền sẽ phải chịu phản kích mãnh liệt nhất từ tu tiên giả của Huyền Thiên Giới.
Một ngày, hia ngày, ba ngày...
Thời gian trôi qua.
Ba Tháng.
Không gian ba động trên bầu trời sau ba tháng cuối cùng cũng đạt tới đỉnh phong.
Một giây phút nào đó, không gian ba động kéo dài đột nhiên đình trệ, sau đó vô số đạo hào quang từ trên không chiếu nghiêng xuống một cái, sau khi tản đi, trên bầy trời xuất hiện một phiến thiên địa khác vô cùng rộng lớn, sông núi hữu tình, trời cao biển rộng, rõ ràng là một cái thế giới khác.
Cũng chính trong thời khắc này, trong lòng đám tu tiên giả của Huyền Thiên Giới cũng căng thẳng đến mức cao nhất.
Ngay cả cường giả Nguyên ANh hay Hóa Thần, cũng không có cách nào khống chế được nhịp tim đập nhanh hơn của mình.
Thập đại cường giả Phá Hư lăng không mà đứng, nhìn thế giới đối diện hiện ra, biểu lộ cực kỳ nghiêm trọng.
Một hơi, hai hơi, ba hơi thở qua đi...
Sau mấy giây, hai phiến đại thế giới đụng vào nhau, vẫn bình thường như cũ.
Nhưng bản thân của sự bình thường này, đã là một sự cực kỳ bất thường. Huyền Thiên Giới có thể phát hiện ra cổng vào của hai Đại Thế Giới từ mười năm trước, Linh NGuyên Giới đương nhiên cũng không thể xem nhẹ, hai đại thế giới đã giao chiến với nhau rất nhiều lần, bọn họ coi như không có ý định quấy nhiễu lần nữa, nhưng cũng không thể một chút cũng không chuẩn bị.
Nhưng giờ phút này, nhìn lại cả phương viên mấy trăm dặm cổng vào, lại không có bất kỳ thân ảnh nào ở bên kia.
Ba ngày trôi qua, xung quanh lối thông giữa hai thế giới vẫn bình tĩnh như cũ.
Cường giả Thiên Cơ Phái không kìm nén được, phái mấy con khôi lỗi đi qua đị phận Linh Nguyên Giới, Luyện Hồn Tông và Khôi Lỗi Tông cũng đưa sang mấy con linh quỷ và mấy cỗ linh thi, nhưng từ thị giác của bọn nó truyền về thì phía bên kia thực sự không có cái gì.
Không chỉ không có người, mà thậm chí ngay cả sinh linh cũng không có.
Trong núi chỉ có có cây tươi tốt, cũng không có bất kỳ loài động vật côn trùng nào, không trung cũng không có chim bay, trong nước cũng không có cá bơi, toàn bộ Linh Nguyên giới nhìn như sinh cơ bừng bừng, nhưng lại trầm lắng cực kỳ quỷ di.
Thập đại Phá Hư nhìn nhau, xong cũng cùng lúc tiến nhận Linh Nguyên Giới.
Lý Ngọc trầm tư một lát, cũng xuyên qua chỗ cửa vào kia.
Nơi đây không giống với bất cứ bí cảnh động thiên nào mà hắn đã từng đi qua, không gian chỗ này hết sức rộng lớn, nhìn không thấy điểm cuối, và bê ngoài cũng không khác biệt với Huyền Thiên Giới là bao, khác biệt duy nhất là, một thế giới lơn như vậy, trừ cỏ cây tươi tốt ra, Lý Ngọc không nhìn thấy bất luận vật gì khác còn tôn tại.