Chương 77: Vẫn phải bật hack
Chương 77: Vẫn phải bật hackChương 77: Vẫn phải bật hack
Ngọc Châu Phong.
Huyền Chân tổ sư sau khi nghe Hứa Khuynh Tâm kể lại, cũng có chút bất ngờ, hỏi :"Thúy Vi Phong thực sự bằng lòng đem Dựng Anh Đan cho chúng ta?"
Hứa Khuynh Tâm gật nhẹ đầu, nói ra :'Vốn dĩ Trường Xuân chân nhân là không muốn tham gia vào trong chuyện này, nhưng hình như Lý sư đệ cùng đệ tử thân truyền của ngài ấy lại có quan hệ không tệ, nên sau khi TRịnh sư muội đích thân khuyên qua, thì Trường Xuân chân nhân mới đồng ý..."
Huyền Chân tổ sư thở phào một hơi, nói :"Mặc kệ kết quả thế nào, thì tính ra lần này, bổn tọa thiếu nợ hắn một món nhân tình."
Đối với những ồn ào của đồ nhi, cho tới giờ nàng cũng không để ý, chỉ là lo lắng ảnh hưởng tới tu hành của Khương Ly, nên mới không cho nó đi gặp Lý Ngọc.
Nhưng bây giờ, hắn lại thực sự giúp nàng một cái đại ân.
Mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm trong tông môn, mặc dù tu vi không bằng nàng, nhưng luận địa vị cũng không thấp hơn nàng, nên cho dù là nàng đích thân đến nhà, bọn họ cũng chưa chắc nể mặt.
Lần này, mấy phong khác lựa chọn trung lập, Thúy Vi Phong đồng ý giúp Ngọc Châu Phong, Bạch Vân Phong thì đứng bên Ngọc Linh Phong, thế cục này đối với các nàng không có ưu thế gì, nhưng bên nhà họ Lục cũng không chiếm được tiện nghi.
Một lúc sau, Hứa Khuynh Tâm đi tới một đại điện bị bao trùm bởi trận pháp, đem những chuyện vừa xảy ra, kể lại cho Khương Ly nghe.
Nàng có chút cảm khái, nói :"Lý sư đệ mới đến tông môn chưa được một năm, nhưng lại có nhân mạch rộng rãi như thế, thực sự để cho người ta hâm mộ."
Khương Ly cũng cảm khái, nói :"Thực ra trước đây hắn rất u ám, không biết vì sao mà càng ngày càng trở nên hoạt bát, lúc đầu ta cũng không quen, nhưng sau rồi từ từ cũng thích ứng, có điều Lý Ngọc bây giờ vẫn tốt hơn một chút."
Nói xong nàng lại hỏi Hứa Khuynh Tâm :"Sư tỷ, ngươi nói xem vị Trịnh sư muội kia rất xinh đẹp sao?”
Hứa Khuynh Tâm gật đầu, nói ra :"Rất xinh đẹp, là một cô bé, thiên phú cũng không tệ, nghe nói tu hành bốn cái linh mạch, tông môn cũng bồi dưỡng nàng trở thành vị Luyện Đan Sư tứ phẩm kế tiếp."
Khương Ly khẽ thở dài, lại hỏi :"Thế dáng người của nàng thế nào?"
Hứa Khuynh Tâm miêu tả :"Là một cô bé mười lăm tuổi, thì có dáng người thế nào chứ, cũng gần bằng ngươi thôi...'
Khương Ly thở phào :"Thế thì không sao..."
Hứa Khuynh Tâm buồn cười, hỏi :"Sao thế, ngươi lo lắng Lý sư đệ sẽ thích nàng?"
Khương Ly giọng chắc nịch :"Sẽ không đâu, hắn ưa thích kiểu Chu sư tỷ với sư tỷ ngài, không có hứng thú với tiểu cô nương..."
Hứa Khuynh Tâm sửng sốt :"Ta, ta là thế nào?"
Vẻ mặt Khương Ly đầy hâm mộ, đưa tay ra trước ngực khua khua mấy cái.......
Tử Vân Phong. Bên trong biệt viện.
Lý Ngọc ngồi ở trong đình đọc sách, trên tay hắn là một quyển sách đan đạo dày cộm.
Cầu người không bằng cầu mình, mặc dù Thúy Vi Phong đã đáp ứng sẽ trợ giúp, nhưng bọn họ cũng chỉ là có cơ hội đạt giải nhất, mà không phải là nhất định sẽ đoạt giải nhất, Lý Ngọc càng tin tưởng chính mình hơn.
Ăn cơm mềm của Khương Ly nhiều như thế, cũng nên để cho nàng ăn một lần cơm cứng của hắn.
Lý Ngọc vừa hỏi qua Triệu Vô Lượng về quy tắc thi đấu của Luyện Đan Sư nhất phẩm, cũng gần giống quy tắc của cuộc thi học đồ.
Thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm cũng chia làm ba vòng, sau khi tấn cấp hai vòng thì phân thắng bại ở vòng thứ ba.
Bất đồng duy nhất ở chỗ, thi đấu học đồ luyện chế đan dược là cố định đề bài, trước khi thi đã biết rõ.
Thi đấu đan dược của Luyện Đan Sư nhất phẩm thì lại khác, ở tại hiện trường rút thăm trong số mười tám loại đan dược, ngoại trừ các loại đan dược nhập môn như Ích Cốc Đan, Hồi Khí Đan, Bảo Nguyên Đan ra, còn có một số đan dược tiến giai có độ khó luyện chế rất cao.
Nên trong nửa tháng này, Lý Ngọc nhất định phải thuần thục nắm chắc cách luyện chế của mười tám loại đan dược, ít nhất phải nhớ kỹ trình tự bỏ dịch thể đan dược của mỗi chủng loại vào, không thì cũng chỉ cầu nguyện rút trúng vài loại đan dược mà mình luyện chế thông thạo kia.
Chuyện liên quan đến tu hành của Khương Ly, Lý Ngọc sẽ không đánh cuộc vào vận khí.
Phương diện Luyện Đan thì Lý Ngọc học rất nhanh, duy nhất rắc rối là vật liệu luyện đan.
Đan Dược cấp một thì vật liệu cũng không phải là quá quý giá, nếu như học luyện chế đan dược mới thì mỗi tháng cũng có thể lĩnh vài phần miễn phí ở Lăng Vân Phong, nhưng cũng chỉ có thể nhận được vật liệu cho một loại đan dược, còn xa mới thỏa mãn được nhu cầu của Lý Ngọc bây giờ.
Cũng may nhân mạch của hắn không tệ, nhóm Đặng Thanh Tùng, Hà Tiến, Lưu Nhân, ... vì ngại ngùng không giúp được hắn vụ Dựng Anh Đan, nên chút việc nhỏ này bọn hắn rất dễ dàng làm xong, đưa tới cho Lý Ngọc không ít thảo dược, thậm chí không lấy cả linh tệ mà hắn đưa.
Có điều, lần này để bọn họ hỗ trợ, sau này lại có chuyện sẽ không tiện mở miệng nữa, trừ khi bọn họ có chuyện nhờ hắn trước.
Đã có vật liệu, chuyện tiếp theo nó lại đơn giản.
Chỉ cần theo đan phương miêu tả, làm từng bước y hệt là được rồi.
Loại đan dược mới thứ nhất Lý Ngọc học là Đoạn Tục Đan, mặc dù chỉ có chín loại vật liệu, nhưng trong tài liệu lại ẩn chứa linh lực rất cuồng bạo, Luyện Đan Sư nhất phẩm vừa tấn cấp rất khó nắm chắc, độ khó luyện chế của nó lớn hơn nhiều so với Bảo Nguyên Đan.
Đan này có thể dựng lại gân mạch, gấy tay tái sinh, ở thế tục được coi như tiên đan tồn tại, tu tiên giả đấu pháp bị thương cũng hay dùng tới.
Mặc dù lần đầu tiên luyện chế, nhưng quá trình luyện chế, Lý Ngọc cũng không có gì bất ngờ, năm viên thượng phẩm, năm viên siêu phẩm, thành đan tỉ lệ mười phần, siêu phẩm tỉ lệ năm phần, đối với người vừa tấn cấp Luyện Đan Sư nhất phẩm mà nói, là cực kỳ khó tin.
Lúc đang luyện đan, Lý Ngọc sẽ hay cảm thấy, mình chính là một cái lò đan...
Đến hiện tại, Lý Ngọc vẫn không cho là, bản thân mình có thiên phú luyện đan siêu quần. Rất hiển nhiên, coi như Lý Ngọc không chủ động ủy thác, mà tự tay luyện đan, thì cũng sẽ chịu ảnh hưởng của cái lò đan kia, để cho hắn giống như bị thân Đan Đạo phụ thể, có được tỉ lệ thành đan siêu cao.
Giống như trong thân thể của hắn có một Luyện Đan Sư vậy.
Lúc Lý Ngọc còn đang say mê luyện đan ở Tử Vân Phong, thì trên Ngọc Linh Phong, Lục Hành Chu đang đứng trước mặt một lão giả, nghiến răng nghiến lợi nói :"Lại là cái tên Lý Ngọc kia, nếu như không phải hắn thì Trường Xuân Chân nhân cũng sẽ chọn trung lập giống mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm khác, đều vì hắn mà Trường Xuân chân nhân mới đứng về phía Ngọc Châu Phong, sớm biết hắn sẽ đoạt vị trí của ta trên thí luyện bia, đoạt Dựng Anh Đan của ta, thì lúc trước vô luận Hứa sư muội nói gì, ta cũng sẽ không để hắn tiến nhập Côn Luân."
Lục Hành Chu vốn đã cực kỳ chán ghét Lý Ngọc, hôm nay trải qua, lại càng khiến tâm thái của hắn sụp đổ.
Đường đường la Côn Luân Thất Tử, lại chỉ có thể ở sơn môn của nhiều phong Đan đạo hóng gió, mà hắn chỉ là một cái đệ tử Luyện Khí Kỳ nhỏ bé, lại có thể vào bên trong uống trà, tu hành hơn hai mươi năm, chưa bao giờ Lục Hành Chu phải chịu ấm ức như vậy.
Lão giả kia nghe vậy, sắc mặt không có gì thay đổi, thản nhiên nói :"Ngươi xem bộ dáng bây giờ của ngươi xứng với cái thân phận Côn Luân Thất Tử sao? Thí luyện bia bất quá cũng chỉ là hư danh mà thôi, vị trí của ngươi bị người ta đã xuống, cũng chỉ có thể trách ngươi tài nghệ không bằng người, cho dù hôm nay không có Lý Ngọc, thì ngày mai cũng sẽ có Lưu Ngọc, Trương Ngọc, ngươi cho là sau này tông môn không có thiên kiêu khác hay sao?”
Nhìn bộ dạng lạnh nhạt của lão tổ tông, trong lòng Lục Hành Chu thầm nhủ, bị đá xuống là mình, cũng không phải lão tổ tông, đợi ngày nào đó vị trí trên thí luyện bia của Lý Ngọc xếp trước mặt lão, thì để hắn nhìn xem lão tổ tông có thể bình tĩnh như hiện tại hay không.
Đương nhiên, những lời này hắn cũng chỉ dám nói trong lòng.
Lục Thái Nhất nhìn vị vãn bối đời sau của gia tộc đang chán nản này, nói ra :"Yên tâm, Dựng Anh Đan lần này sẽ không có tí sơ hở nào."
Lục Hành Chu khẽ động trong lòng, giống như nghĩ tới cái gì, sắc mặt liền vui vẻ, hỏi :"Lão tổ tông, chẳng lẽ thủ lĩnh thi đấu đan đạo lần này, đã dự định cho người của chúng ta."
Lục Thái Nhất lạnh lùng nói :"Dự định? Thi đấu đan đạo, thủy nguyệt thuật trực tiếp toàn bộ quá trình thi đấu, ít nhất mấy ngìn ánh mắt cùng nhìn chằm chằm vào, thành tích cuối cùng dựa vào đan văn quyết định, là sao dự định? Người nào có bản lãnh dự định?"
Cho dù là cường giả Nguyên Anh hậu kỳ, bên trong lời nói của lão cũng không giấu được thất vọng.
Đây là thất vọng đối với Lục gia không người kế tục.
Lục Hành Chu cũng coi như một vị hậu bối có thiên phú tốt nhất bây giờ của Lục Gia, hắn có thể có tu vi như hôm nay, cũng là do lão dùng thân phận và quyên lực của mình, giữ lại không ít tài nguyên của tông môn, mới miễn cưỡng đắp nặn chồng chất hắn đến một bước này.
Thiên phú của hắn đúng là không tệ, nhưng lại không có khí chất của cường giả, trong lòng đều là chút ý nghĩ bè lũ xu nịnh, thân là lão tổ, nhiều lúc lão cũng cảm thấy mất mặt.
Nhưng mà bất mãn thì bất mãn, dù sao cũng là dòng máu của Lục Gia, mọi thứ lão có thể làm vì hắn, thì lão sẽ cố hết sức làm được.
Lục Thái Nhất thở phào một cái, nói ra :"Thủ lĩnh thi đấu mặc dù không có cách nào dự định, nhưng yêu cầu luyện chế ba viên đan dược, lại có nhiều chuyện có thể làm được, Đệ tử thân truyền mới vào của Ngọc Dương Tử luyện chế Đoạn Tục Đan, Bảo Nguyên Đan và Trú Nhan Đan có thể luyện được sáu đến bảy thành tỉ lệ cực phẩm, cùng giai bên trong không có đối thủ, chỉ cần rút trúng ba loại đan dược này thì hắn có chín thành hy vọng có thể đoạn giải nhất, đến lúc đó lão phu sẽ an bài..."
Lục Hành Chu nghe vậy mừng rỡ trong lòng, lão tổ quả nhiên lươn lẹo, đã sớm chuẩn bị hậu thủ.
Đan dược của tu tiên giới nhiều vô số kể, không có Luyện Đan Sư nào có thể tinh thông toàn bộ, mỗi vị Luyện Đan Sư đều có đan dược sở trường của mình, vô luận là tỉ lệ thành đan hay phẩm cấp đan dược, đều cao hơn so với các loại đan dược khác.
Những Luyện Đan Sư kiệt xuất kia thực ra cũng chỉ đạt tiêu chuẩn Đan Đạo các loại, chỉ là ai cũng có sở trường riêng của mình, nếu như thi đấu rút trúng đan dược mà đúng lúc mình am hiểu, như vậy cũng sẽ có hy vọng đoạt giải nhất, không am hiểu thì tự nhận xui xẻo.
Là thủ lĩnh đan đạo của thi đấu lần này, nhưng lần tiếp theo kém may mắn, đề ra đúng loại đan dược mình không am hiểu, có thể không cả lọt vào mười thứ hạng đầu, cũng là chuyện bình thường đã từng xảy ra.
Nếu như tổ sư đã có sắp đặt, lần này thi đấu nhất định lấy được thủ lĩnh.
Trên mặt Lục Hành Chu đã lộ ra nụ cười chiến thắng.
Sáu, bảy thành tỉ lệ cực phẩm, Lý Ngọc ơi là Lý Ngọc, ngươi lấy cái gì mà so đây?
Chẳng lẽ ngươi có thể lại một lần nữa tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân trong lúc thi đấu sao?
Trò cười. ...
Tử Vân Phong.
Lý Ngọc vừa mới kết thúc một lần luyện chế, mở ra nắp lò, nhìn mười viên đan dược trong đó, không có viên cực phẩm nào, nhìn đống đan dược siêu phẩm này, hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
Đan dược cấp một, quả thực độ khó nhiều hơn so với đan dược cấp thấp.
Dùng trình độ trước mắt của hắn, ngay cả luyện ra một viên cực phẩm cũng không được, nói muốn đoạt giải nhất thì là không thể nào.
TRừ khi vòng cuối cùng rút thăm được ra Bảo Nguyên Đan, đây là đan dược sở trường của hắn, không bật hack cũng có thể luyện ra hơn phân nửa cực phẩm.
Một lát sau, hắn lại mở ra một lò.
Dưới toàn bộ quá trình đều ủy thác cho lò đan luyện, không có gì bất ngờ, mười viên Trú Nhan Đan có độ khó cực cao, đều là cực phẩm năm đạo đan văn.
Lý Ngọc ung dung thở dài.
Nếu muốn đạt được thủ nhất phẩm luyện đan sư nhất phẩm.
Vẫn phải bật hack.