Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 77 - Chương 76 : Nhân Mạch Của Lý Ngọc 2

Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc 2 Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc 2Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc 2

Hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ xung đột là thật, lân này thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, ban thưởng thủ lĩnh cũng thật sự có một viên đan dược cấp năm Dựng Anh Đan, Nhưng mà Lý Ngọc biết được càng nhiều tin tức hơn từ Hứa Khuynh Tâm.

Tu Tiên giới phát triển cho tới bây giờ, cho dù là Đan Đạo, Luyện Khí, hoặc Phù Lục, . . kỹ pháp đều không ngừng tiến bộ cùng sáng tạo cái mới, nhưng tài nguyên thì lại là càng dùng càng ít, trước đây Dựng Anh Đan cũng không phải là rất khan hiếm, đệ tử thiên phú xuất chúng, cơ bản đều được phát ít nhất một viên.

Nhưng mấy năm gần đây, một tài liệu chính trong nguyên liệu dùng để luyện ra Dựng Anh Đan đã tuyệt tích ở tu tiên giới, lúc này mọi người vẫn đang tìm kiếm nguyên liệu khác để thay thế, nên viên Dựng Anh Đan này chính là một viên cuối cùng, nên cạnh tranh cũng vô cùng quyết liệt.

Đem đan dược cấp năm đi làm ban thưởng thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, cách làm này của Chưởng giáo chân nhân mặc dù nhìn thì qua loa, nhưng đây là là biện pháp tốt để tránh mâu thuẫn, chứ không phải là trốn tránh trách nhiệm.

Hứa Khuynh Tâm chợt nhớ ra, vội hỏi Lý Ngọc :"Lần này thi đấu, ngươi có tham gia không?”

Lý Ngọc cười cười, đáp :"ta cũng đã báo danh, nhưng mà ta chỉ mới tiến vào Luyện Đan Sư nhất phẩm không lâu, nếu lại lân nữa..."

Hứa Khuynh Tâm an ủi Lý Ngọc :'không sao, ngươi còn trẻ, sau này còn rất nhiều cơ hội..."

Độ khó của thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm không thể so với thi đấu Đan Đạo Học đồ được, một số người ưu tú trong này đã có năng lực luyện chế đan dược cấp hai, chỉ là chưa thông qua khảo hạch Luyện Đan Sư nhị phẩm mà thôi, những người này luyện chế đan dược cấp một đều là tiện tay cũng luyện ra được tỉ lệ đan dược cực phẩm rất cao.

Nên nàng căn bản không nghĩ tới Lý Ngọc có thể lấy được viên Dựng Anh Đan kia, dù sao hắn cũng mới trở thành Luyện Đan Sư có mấy tháng, đan dược cấp một còn chưa luyện được hết toàn bộ, trừ khi hắn lại tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân trong lúc thi đấu lần nữa, nhưng điều này rõ ràng là không thể nào.

Lý Ngọc vừa trò chuyện vừa bay đi, chẳng mấy chốc đã tới Thúy Vi Phong.

Trước cửa Thúy Vi Phong, Lý Ngọc gặp lại một người quen.

Hứa Khuynh Tâm phát hiện ra Lục Hành Chu cũng đang ở Thúy Vi Phong, trong lòng hơi trầm xuống, xem ra vẫn bị người của Ngọc Linh Phong vượt lên trước.

Lục Hành Chu nhìn thấy Lý Ngọc, có thể nói là cừu nhân gặp mặt, hết sức đỏ mắt.

Mặc dù hắn và Lý Ngọc cũng không có thâm thù đại hận gì, mà chỉ vì hắn đau khổ áp chế tu vi hai năm để trèo lên được thí luyện bảng top mười, còn Lý Ngọc chỉ dùng có ba ngày đã làm cho hắn uống phí mất hai năm thời gian, mỗi lần nghĩ tới chuyện này, hắn lại hận tới nghiến răng.

Mấy hôm nay hắn mới đỡ hơn một chút, thì nhìn thấy cái gương mặt đáng ghét này của Lý Ngọc, lại nhớ tới chuyện đáng tiếc kia.

Nhưng mà chính sự quan trọng hơn, hắn đè xuống tâm trạng bực bội trong lòng, chắp tay khom người với một nam tử trung niên, nói :"Trân sư huynh, vậy chuyện lần này xin nhờ ngươi, mặc kệ chuyện cho thành hay không, thì Ngọc Linh Phong đều chuẩn bị một phần lễ vật, nếu ngài có thể đoạt giải nhất, tổ sư sẽ còn đích thân chuẩn bị cho ngươi một phần hậu lễ nữa." Trong lòng Hứa Khuynh Tâm thầm hô không tốt, Thúy Vi Phong Trần Thuật là nhân tài kiệt xuất trong đám Luyện Đan Sư nhất phẩm của tông môn, đã có trình độ luyện chế đan dược cấp hai, cũng từng đoạt được thủ lĩnh thi đấu mấy lần, cũng là nhân tuyển đạt được thủ lĩnh của lần thi đấu này.

Lần này nàng tới Thúy Vi Phong cũng vì gặp người này, lại tới chậm một bước, bị Lục Hành Chu đoạt trước.

Nhưng mà hình như Lục Hành Chu và Trân Thuật cũng đã sớm quen biết, cho dù nàng có tới sớm, e là đối phương cũng không đáp ứng.

Lý Ngọc không để ý đến Lục Hành Chu, mà nói với vị đệ tử thủ vệ Thúy Vi Phong :"Vị sư huynh này, phiền phúc thông báo một tiếng với Trịnh sư muội, nói Lý Ngọc có chuyện tìm nàng."

Lục Hành Chu sau khi ước định xong với Trân Thuật, còn chưa vội đi, người có khả năng đoạt được thủ lĩnh thi đấu lân này ở Thúy Vi Phong chỉ có Trân Thuật này, hắn muốn xem xem Lý Ngọc và Hứa Khuynh Tâm có thể lật ra cái gì sóng gió.

Đệ tử Thủ vệ dùng linh toa đưa tin, không lâu sau thì có một bóng người từ đỉnh núi bay tới, Trịnh Khả Kỳ đáp xuống bên cạnh Lý Ngọc, vui mừng nói :"Lý sư huynh, sao hôm nay ngươi lại rảnh rỗi tới Thúy Vi Phong thế?"

Lý Ngọc hàn huyên vài câu cùng Trịnh Khả Kỳ, xong mới giới thiệu :"Đây là Hứa sư tỷ của Ngọc Châu Phong, nàng tìm ngươi có chút việc."

Ngọc Châu Phong Hứa Khuynh Tâm, Trịnh Khả Kỳ đương nhiên nghe qua, nàng cũng giống mình, là nữ thiên kiêu nổi danh trong tông môn, nàng thành danh còn sớm hơn Trịnh Khả Kỳ, chỉ là một người Đan tu, một người Pháp tu, nên hai người cũng chưa quen thuộc.

Hứa Khuynh Tâm chưa kịp mở miệng, Trịnh Khả Kỳ đã chủ động nói :"Hứa sư tỷ lần này tới là vì viên Dựng Anh Đan kia sao? Sư tôn ta cũng mới vừa nói, không để cho chúng ta tham gia vào sự tình của hai vị tổ sư Nguyên Anh..."

Trần Thuật nghe vậy, sửng sốt một chút rồi hỏi :"Sư muội, sư tôn nói như vậy thật sao?"

Trịnh Khả Kỳ gật đầu nói :"Sư tôn vừa rồi chính miệng nói với ta, sao vậy, Trần sư huynh muốn nhúng tay vào sự tình của Huyền Chân tổ sư với Thái Nhất tổ sư à?"

Trân Thuật biến sắc, hắn chỉ có chút quan hệ cá nhân với Lục Hành Chu, lại muốn đạt được một khoản thù lao phong phú nữa, nhưng vi phạm mệnh lệnh của sư tôn, thì hắn tuyệt đối không dám.

Thế là Trần Thuật vội vàng nói với Lục Hành Chu :"Lục sư đệ, thật xin lỗi, sư tôn có lệnh nên ta chỉ có thể nghe theo, chuyện vừa rồi mới đáp ứng ngươi, e rằng không thể làm được."

Lục Hành Chu nghe vậy mặc dù hơi tiếc nuối, nhưng nếu là lệnh của Trường Xuân Chân Nhân, thì hắn cũng không tiện nói gì.

Thúy Vi Phong không giúp hắn, nhưng ít nhất cũng không giúp Ngọc Châu Phong.

Nhưng lúc này, hắn lại nghe thấy Trịnh Khả Kỳ nói với Lý Ngọc :"mặc dù sư tôn có nói như vậy, nhưng nếu là Lý sư huynh mở miệng, thì ta lại đi khuyên nhủ sư tôn, các ngươi chờ ở đây một lát.

Nói xong nàng vội vã bay đi.

Lục Hành Chu cũng đần cả người, chuyện này còn có thể khuyên?

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Trần Thuật, Trần Thuật thì đáp lại bằng một ánh mắt kiểu "lực bất tòng tâm, tuy cùng là đệ tử của sư tôn, nhưng cũng phân thân sơ, Trịnh sư muội là trân bảo trong lòng của sư tôn, sư tôn cũng đem nàng bồi dưỡng như thủ tọa đời kế tiếp, lời nói của nàng trước mặt sư tôn hiển nhiên khác với một đệ tử bình thường như Trần Thuật.

Thúy Vi Phong.

Một chỗ cung điện trên đỉnh núi.

Một người phụ nữ trung niên nghe Trịnh Khả Kỳ nói xong, nói ra :“Đã như vậy thì chuyện này chính ngươi quyết định đi, dù sao Lý Ngọc cũng có đại ân với ngươi, đây đúng lúc là cơ hồi hoàn lại ân tình..."

Một lần trải qua cảnh giới Thiên Nhân, đối với Luyện Đan Sư mà nói, là thiên đại Tạo Hóa.

Trước khi tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, nàng luyện chế đan dược cấp thấp, nhiều nhất chỉ có năm vien cực phẩm, mà sau một lần tiến vào cảnh giới Thiên Nhân, trình độ luyện đan của nàng đã tăng lên một khoảng lớn, một lò đan dược bây giờ tùy tiện luyện cũng ra được bả tám viên cực phẩm, mà luyện chế đan dược cấp một cũng không thấp tỷ lệ cực phẩm.

Cho dù là sư tôn của nàng, cũng không thể giúp nàng nhiều như thế.

Lý Ngọc có thể nói là có đại ân truyền đạo, với đồ nhi bảo bối của nàng.

Nên nàng cũng coi như thiếu nợ hắn một món nhân tình.

Sơn môn Thúy Vi Phong.

Trịnh Khả Kỳ đã quay về, cười một tiếng với Lý Ngọc rồi nói :"Tốt rồi, sư tôn đã đáp ứng, nếu đệ tử của Thúy Vi Phong đạt được thủ lĩnh, thì viên Dựng Anh Đan kia có thể cho Ngọc Châu Phong, nhưng Huyền Chân tổ sư phải đem đồ vật đồng giá tới đổi..."

Trong lòng Hứa Khuynh Tâm vui vẻ, lập tức nói :"Đây là đương nhiên."

Dựng Anh Đan trân quý cỡ nào, nếu người khác nhận được, tự nhiên không thể không duyên không cớ tặng đi.

Lục Hành Chu sầu hết cả người.

Sự tình vốn đã thành của hắn, bị can thiệp vào chỉ vì một câu nói của Lý Ngọc.

Trán của hắn xuất hiện mấy đạo hắc tuyến, vội chắp tay với Trần Thuật, nói ra :“Đã như vậy, ta xin cáo từ trước!"

Hứa Khuynh Tâm không nghĩ là tới Thúy Vi Phong lại thuận lợi như vậy, Luyện Đan Sư tứ phẩm có địa vị rất cao ở tông môn, hoàn toàn không cần bán thể diện cho sư tôn nàng, nhưng trong sự kiên này, thậm chí ngay cả trung lập cũng không lựa chọn, mà trực tiếp đứng về bên các nàng.

Nàng chỉ đoán Lý Ngọc hẳn là có một chút quan hệ ở bên Đan Đạo, cũng chưa từng ngờ tới hắn còn có thể ảnh hưởng tới quyết định của Luyện Đan Sư tứ phẩm.

Sau khi tạ ơn Trịnh Khả Kỳ, Lý Ngọc lại dẫn Hứa sư tỷ tới Cửu Hoa Phong.

Lục Hành Chu cũng đang ở đây, dường như bị chắn ở bên ngoài, đang nói gì đó với một vị mặc đồ Luyện Đan Sư nhất phẩm, vị kia vẻ mặt bất đắc dĩ, nói ra :"Xin lỗi Lục sư đệ, sư tôn có lệnh, không để cho chúng ta dính vào chuyện này, ngươi vẫn là nên trở về đi thôi..."

Hiển nhiên, hắn đụng phải cái đinh ở chỗ này.

Tranh chấp của hai vị tổ sư, ngay cả Luyện Đan Sư tứ phẩm cũng không muốn dính vào.

Lý Ngọc nhờ đệ tử thủ vệ thông báo cho Triệu Vô Lượng, thấy vị thủ vệ đem linh toa cho hắn, Lý Ngọc nghe thấy âm thanh của Triệu Vô Lượng truyền ra :"Lý sư đệ, ngươi biết chỗ của ta rồi, cứ trực tiếp tới đây đi" Lý Ngọc đã tới Cửu Hoa Phong một lần, hắn đem linh toa trả lại cho đệ tử thủ vệ, quay sang nói với Hứa Khuynh Tâm :"Sư tỷ, chúng ta vào thôi."

Lý Ngọc còn quay lại nhìn Lục Hành Chu một cái, rồi mới dẫn theo Hứa Khuynh Tâm đi vào trong đại trận hộ sơn.

Đồng dạng là Côn Luân Thất Tử, vừa rồi hắn tới đây chỉ có thể đứng chờ tại chỗ, còn Hứa sư muội cùng Lý Ngọc lại có thể trực tiếp vào trong, điều này khiến trong lòng của Lục Hành Chu cảm thấy vô cùng bất công.

Vị Luyện Đan Sư nhất phẩm kia nhận ra Lục Hành Chu không vui, vội giải thích :“Lục sư đệ chớ trách, hai vị kia là bằng hữu của Triệu sư đệ, Triệu sư đệ là đệ tử của Thủ tọa, quyền hạn ở Cửu Hoa Phong lớn hơn nhiều so với ta.

Cửu Hoa Phong.

Một tòa đại điện trên đỉnh núi.

Triệu Vô Lượng đưa hai chén linh trà cho hai người, nói ra :"Lý sư đệ và Hứa sư tỷ tới nơi này có phải vì chuyện viên Dựng Anh Đan kia không? Sư tôn vừa rồi đã nói qua, nếu đệ tử Cửu Hoa Phong đoạt được thủ lĩnh sẽ đem thuốc này trả về cho tông môn, đổi lấy một ít linh dược trân quý, thật xin lỗi, việc này ta thật sự không giúp được các ngươi.'

Hứa Khuynh Tâm mở miệng tạ ơn, Cửu Hoa Phong ai cũng không giúp, đây cũng không phải là chuyện xấu với Ngọc Châu Phong.

Triệu Vô Lượng nói :" Theo ta được biết thì mấy sư bá sư thúc ở mấy phong khác, cũng đều đã ban xuống mệnh lệnh tương tự, chỉ có sư thúc Ngọc Dương Tử thì từng mắc nợ Ngọc Linh Phong một cái đại nhân tình, nên đáp ứng nếu là đoạt giải nhất thì đấu, sẽ đem Dựng Anh Đan cho Thái Nhất sư bá.

Sau khi rời Cửu Hoa Phong, Lý Ngọc lại dẫn Hứa Khuynh Tâm đi Thanh Lam Phong, Bạch Vân Phong, ...

Cũng giống như Triệu Vô Lượng, Đặng Thanh Tùng, Hà Tiến, Lưu Nhân mặc dù đón tiếp Lý Ngọc và Hứa Khuynh Tâm vô cùng nhiệt tình, nhưng đều biểu hiện áy náy, bọn họ đều muốn giúp Lý Ngọc nhưng đều không dám trái lệnh sư tôn.

Nhưng đây cũng không phải là tin tức xấu, mặc dù bọn họ không đáp ứng Lý Ngọc, nhưng cũng không đáp ứng Lục Hành Chu, ít nhất Lý Ngọc đều có người quen ở các phong, đều có thể tiến vào uống chén trà, còn Lục Hành Chu chỉ có thể chờ ở sơn môn.

Cuối cùng, trong nhiều phong thì chỉ có Thúy Vi Phong là đứng rõ ràng về phía bên Ngọc Châu Phong, còn một vị tứ phẩm Luyện Đan Sư khác, vì mắc nợ lão tổ tông nhà họ Lục, nên đứng ở bên Ngọc Linh Phong.

Kết quả này, Hứa Khuynh Tâm có thể tiếp nhận.

Ít nhất vẫn là cạnh tranh công bằng.

Sau khi thở dài một hơi, nàng cũng không khỏi thán phục sợ hãi trước quan hệ của Lý Ngọc.

Tại mỗi phòng nàng phải đi, hắn đều có bằng hữu, tuy không phải đều là tri kỷ, nhưng đều có thể giúp công việc của nàng thuận tiện hơn rất nhiều, một đường bay tới này, nàng thậm chí không cần mở miệng, Lý Ngọc đã sắp đặt thỏa đáng hết thảy.

Bởi vì có Lý Ngọc một đường làm bạn, cũng là có việc muốn nhờ, mà Lục Hành Chu chỉ có thể ở sơn môn hóng gió, còn bọn họ lại có thể ngồi uống trà bên trong, đây là tác dụng của quan hệ.

Rời khỏi Bạch Vân Phong, Hứa Khuynh Tâm nói với Lý Ngọc :"Lần này thực sự cảm ơn Lý sư đệ." Lý Ngọc khoát tay áo, nói :"Sư tỷ khách khí rồi."

Lúc trước , khi hắn nhập môn, Hứa sư tỷ đã giúp hắn không ít, Lý Ngọc nói qua ngày sau tất báo, cũng không phải tùy tiện nói, chuyện nhỏ này không tính là gì.

Huống chỉ, chuyện này cũng là vì Khương Ly, không cần Hứa sư tỷ nói, hắn cũng sẽ giúp nàng.
Bình Luận (0)
Comment