Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc (1)
Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc (1)Chương 76 : Nhân mạch của Lý Ngọc (1)
Lúc Lý Ngọc trở lại Tử Vân Phong, nhìn thấy có một người đệ tử Côn Luân đang đứng chờ ở cửa sân.
Người này tuổi không lớn lắm, trên người mặc chế phục đan đạo học đồ, Lý Ngọc có gặp qua hắn một lần, là lúc đi tham gia khảo hạch Luyện Đan Sư nhất phẩm, hắn là một vị đệ tử chấp sự ở đó.
Thấy Lý Ngọc trở về, vị đệ tử chấp sự này tiến lên phía trước một bước, cung kính nói :"Lý sư huynh, sau nửa tháng nữa tông môn sẽ cử hành thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, xin hỏi ngài muốn tham gia không?”
Phái Côn Luân mặc dù rất nhiêu Luyện Đan Sư, nhưng đa số đều là học đồ, Luyện Đan sư Nhất phẩm cũng chỉ có không đến một ngàn người.
Bởi vậy mà thi đấu Luyện Đan Sư Nhất phẩm, là không cần tiến cử, chỉ cân là Luyện Đan Sư nhất phẩm, đều có tư cách tham gia thi đấu, tông môn phụ trách công việc tổ chức thi đấu, trước đó nửa tháng, sẽ phái đệ tử chấp sự tới hỏi thăm từng vị Luyện Đan Sư, để chốt danh sách.
Lý Ngọc suy nghĩ một chút, hỏi :'Lần này thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, có ban thưởng gì?"
Vị đệ tử chấp sự kia trả lời :"Căn cứ lệ cũ của những năm qua, top ba thi đấu sẽ có ban thưởng Thác Mạch Đan, đứng sau vài hạng thì ban thưởng lò đan và linh tệ."
Vị đệ tử chấp sự này hiển nhiên cũng không biết sự tình Dựng Anh Đan, nhưng mà với năng lực tình báo của Ngô Thông, thì Lý Ngọc cũng không nghi ngờ những lời hắn nói, vì những chuyện hắn nói kia, cũng không phải chuyện có thể tùy tiện bịa ra.
Lý Ngọc không do dự, cười cười với vị đệ tử này, nói :"ta tham gia"...
Ngọc Hư Phong.
Trong Côn Luân động thiên có hơn ngàn ngọn núi lớn nhỏ, Ngọc Hư Phong là ngọn núi chính duy nhất, linh khí nông nặc nhất, đây cũng là nơi thanh tu của nhiều đời Chưởng giáo chân nhân.
Lúc này, trong điện nghị sự của Ngọc Hư Phong lại tràn đầy bầu không khí ảm đạm tiêu điều.
Người phụ nữ trung niên ăn mặc cung trang, sắc mặt mang theo sát khí, chỉ vào một người đàn ông trung niên đang mặc đạo bào, phẫn nộ nói :"Vương Đạo Huyền, ngươi có ý gì?"
Người đàn ông tủng niên thở dài, nói ra :"Sư tỷ, Dựng Anh Đan chỉ có một viên, ngươi muốn, Thái Nhất sư huynh cũng muốn, cho dù ta là Chưởng giáo thì cho ai cũng đều bất công với người còn lại, đây cũng là hành động bất đắc dĩ, môn hạ đệ tử của các ngươi cạnh tranh công bằng, ai thua cũng không cần oán hận."
Người phụ nữ trung niên hiển nhiên không hài lòng với phương thức này, lạnh lùng nói :"môn hạ của ta đều là Pháp tu, lấy đâu ra Luyện Đan sư, ngươi đây không phải đang thiên vị thì là cái gì?"
"Lời ấy của sư muội sai rồi."
Thấy hai người bên cạnh vẫn im lặng, lão giả áo xanh thản nhiên nói :“Ngọc châu Phong không có Luyện Đan Sư, vậy Ngọc Linh Phong của ta thì có à? ngươi đã giữ mấy trăm viên Thông Mạch Đan cho ái đồ rồi, các vị sư huynh đệ có nói gì không? Nhưng tài nguyên của môn phái không phải chỉ dành cho một người, chẳng lẽ phải đem viên Dựng Anh Đan này cho ngươi thì mới công bằng?"
"Ta nhổ vào, Lục Thái Nhất, ngươi có tư cách nói những lời này à? ngươi giữ lại bao nhiêu tài nguyên cho gia tộc với vị vãn bối kia, tưởng chúng ta không nhìn thấy à? nếu không nhờ ngươi thì với cái thiên phú kia của hắn cũng có thể trở thành Côn Luân Thất Tử, có thể trèo lên thí luyện bia?" "Sư muội, đệ tử kia của ngươi thiên phú siêu nhiên, nhất định là ngưng kết Nguyên Anh, viên Dựng Anh Đan này ngươi không thể nhường cho ta sao?"
"Nhường cho ngươi? Dựa vào cái gì? Bằng thiên phú của tên vãn bối kia của ngươi, coi như ngưng kết được Nguyên Anh đi, đời này nó cũng vô vọng Hóa Thần, cũng chỉ là lãng phí đan dược, không bằng để cho Ly nhi sớm ngày Kết Anh, cho nàng thêm cơ hội đột phá Hóa Thần..."
"Đủ rồi!"...
Hai người tranh chấp qua lại mãi, Chưởng giáo Vương Đạo Huyền tức đến tái mặt, sao khi buông xuống một câu thì lạnh lùng nói :“nơi này là Ngọc Hư Phong, hai vị tổ sư ở đây cãi nhau còn ra thể thống gì nữa, chuyện này đã định như thế rồi, Dựng Anh Đan chỉ có một viên, các ngươi đều muốn, vậy thì tự lấy bằng bản lĩnh các ngươi, thua cũng không được oán trách người khác!"
Dứt lời, hắn liên không thèm để ý tới hai người kia nữa, vung tay áo lên, rời khỏi đại điện này.
Đi một mạch tới một chỗ quảng trường phía sau điện, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, rồi lại thở dài, lẩm bẩm :"Đảm đương cái chức Chưởng giáo này thật khó, này không đúng, kia cũng không đúng, sớm biết như này thì năm đó ta cũng không nhận làm cái chức Chưởng Giáo rách nát này, ai muốn làm thì làm..."
Trên quảng trường có một thiếu nữ áo trắng, mang mạng che mặt đang đứng ở chính giữa mấy con tiên hạc, để mấy hạt linh mễ vào trong tay, cho bọn nó mổ.
Chưởng giáo nhìn về phía nàng, hỏi :"Ngươi cảm thấy viên Dựng Anh Đan này nên đưa cho ai?"
Thiếu nữ vẫn đang nhìn tiên hạc trước mặt, thản nhiên đáp :"Không biết!"
"Nếu như ngươi là chưởng giáo Côn Luân thì sao?"
“Ta không làm!"
Thiếu nữ trả lời quả quyết, dứt khoát, không có một chữ dư thừa nào.
Chưởng giáo lộ ra vẻ phiền muộn, hắn cũng rất bất đắc dĩ với vị đệ tử thân truyền này, nàng một lòng tu hành, không hỏi thế sự, tu thành từ Trúc Cơ, Kim Đan, đều rất nhanh chóng, nhưng sau khi Nguyên Anh thì ải Vấn Tâm làm sao mà qua. .
Đấn lúc đó, e rằng còn cần hắn phải vác cái mặt mo này, mang nàng tới Nga My một chuyến...
Ngọc Châu Phong.
Thủ tọa đi một chuyến tới chỗ Chưởng giáo, lúc trở về sắc mặt cực kém, dẫn đến các đệ tử và trưởng lão ở Ngọc Châu Phong đều nơm nớp lo sợ, trong lòng hoang mang bất định, chỉ sợ làm gì không tốt là bị nàng mắng cho to đầu.
Huyền Chân tổ sư nóng tính nổi danh Côn Luân này, ngay cả Chưởng giáo chân nhân cũng sợ nàng ba phần.
Mà các đệ tử ở Ngọc Châu Phong, thường ngày cũng đều rất sợ Huyền Chân Tổ sư.
Trong một tòa đại điện, người phụ nữ trung niên trâm mặt, lẩm bẩm :"Công bằng gì chứ, hắn đây là cố ý làm cho ta khó chịu, Ngọc Châu Phong đào đâu ra Luyện Đan Sư?"
Mặc dù Côn Luân dùng thuật luyện đan nổi danh tu tiên giới, so với các đại môn phái khác thì có nhiều Luyện Đan Sư nhất, nhưng cũng không phải phong nào cũng đều học đan đạo, đa số vẫn là chủ tu Pháp thuật.
Ngọc Châu Phong cũng không phải Đan Đạo nhất mạch, mấy trăm đệ tử ở đây đều là Pháp tu, cho dù có Luyện Đan Sư thì cũng chỉ là sở thích riêng, đừng nói là thi đấu đoạt giải nhất, e là ngay cả một trăm thứ hạng đầu còn không thể vào được.
Hứa Khuynh Tâm đứng bên cạnh nàng, an ủi :"Ngọc Châu Phong không có Luyện Đan Sư, nhưng Ngọc Linh Phong cũng không có, bây giờ quan trọng nhất là tìm được những người có hy vọng đoạt giải nhất thi đấu trước, xem họ nếu đoạt giải nhất thì có bằng lòng nhượng lại Dựng Anh Đan hay không, không để cho người Ngọc Linh Phong ra tay trước...
Huyền Chân tổ sư cau mày, nói :"Phiên toái như vậy à? chờ đến lúc bọn họ có được Dựng ANh Đan thì chúng ta dùng bảo vật khác đi đổi không được sao?"
Hứa Khuynh Tâm lắc đầu nói :"Sợ là sợ người Ngọc Linh Phong đã đi tìm bọn họ trước, Thái Nhất tổ sư cùng mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm trong tông môn quan hệ không tồi. -"
Còn nửa câu sau nữa, nàng cũng không nói ra.
Thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm những năm qua, người đoạt giải nhất hầu như đều là đệ tử thân truyền của mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm.
Vị ở Ngọc Linh Phong kia lại có quan hệ không tồi với mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm đó, còn sư tôn của mình, vì tính tình nóng nảy mà ở tông môn cũng chẳng có bạn bè gì...
Mà lần này, là thời điểm rõ ràng phải dùng đến quan hệ.
Hứa Khuynh Tâm hiểu rất rõ sư tôn của mình, nàng sẽ không thể nào hạ mình nhờ vả, nàng cũng theo đường Pháp tu, Luyện Đan Sư nàng cũng không quen biết nhiều, cũng chẳng có giao tiếp gì với những thiên tài Luyện Đan Sư kia cả.
Lúc Hứa Khuynh Tâm đang gặp khó, thì hình ảnh một người chợt hiện lên trong đầu nàng.
Lý sư đệ chắc chắn sẽ nguyện ý vì Khương sư muội mà giúp đỡ chuyện này, hắn cũng là Luyện Đan Sư, quan hệ trong giới luyện đan hẳn là tốt hơn nàng một chút. ...
Tử Vân Phong.
Lý Ngọc nghênh đón một người khách mà hắn không thể tưởng tượng được.
"Hứa sư tỷ, xin mời vào!"
Hứa Khuynh Tâm tới chơi, Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền đều rất vui vẻ, dù sao hai người bọn họ có thể từ Bạch Vân Quán tới Côn Luân, chính thức bước vào con đường tu hành, là có quan hệ trực tiếp với nàng, lúc họ nhập môn, Hứa sư tỷ cũng đã giúp đỡ rất nhiều.
Có thể nói, không có nàng, cũng không có Lý Ngọc cùng Chu Tử Tuyền hôm nay.
Lý Ngọc tự mình pha linh trà cho nàng, cười nói :"Hứa sư tỷ, mời uống trài"
Một mùi thơm thấm ruột gan từ cốc linh trà truyên đến, Hứa Khuynh Tâm nhấp một ngụm nhỏ, trong miệng lập tức đây hương trà, nhịn không được khen :"Linh trà này thơm quái"
Lý Ngọc rất hào phóng nói :"Nếu sư tỷ ưa thích, lát nữa mang một hộp đi!"
Lần trước hắn đi Cửu Hoa Phong, Triệu Sư huynh lại đưa hắn mấy hộp Linh Trà này, mặc dù chính hắn cũng thích uống, nhưng nếu là Hứa sư tỷ thì hắn cũng sẵn lòng nhịn đau bỏ thứ yêu thích.
"Không cần, không cần!"
Hứa Khuynh Tâm còn đang lo chính sự, sau khi mỉm cười từ chối thì hỏi :'Không biết Lý sư đệ có quen biết với đệ tử ở Thúy Vi Phong, Cửu Hoa Phong, Bích Loan Phong, ... Thanh Linh Phong, hoặc là Bạch Vân Phong, hay không? Có thể giúp ta tiến cử một phen?”" Lý Ngọc đáp :"Mấy phong này ta đúng là có vài bằng hữu, sư tỷ là có sự tình gì sao?"
Trịnh sư muội là Thúy Vi Phong, còn Triệu Vô Lượng thì ở Cửu Hoa Phong đấy.
Còn mấy phong khác, hắn cũng đều có người quen biết, làn trước thi đấu đan đạo học đồ, mười thứ hạng đầu đều đến từ mấy phong này, lúc trước ở tiểu viện trên Đan Đỉnh Phong, Lý Ngọc còn nói cho bọn họ biết bí mật của cảnh giới Thiên Nhân nữa.
Bọn họ cũng từng mới Lý Ngọc tới làm khách, mà hắn vẫn còn chưa đi.
Hứa Khuynh Tâm cũng không giải thích nhiều hơn, lập tức đứng dậy nói ra :"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi luôn bây giờ, trên đường ta sẽ từ từ nói cho ngươi biết."
Thúy Vi Phong cách nơi này gần nhất, nên Lý Ngọc dẫn Hứa Khuynh Tâm qua đó trước tiên.
Trong lúc đi Thúy Vi Phong, Lý Ngọc cũng nghe nàng nói được chân tướng sự tình.
Chuyện cũng giống như chuyện mà Ngô Thông nói cho hắn biết.
Cũng phục tiểu tử này, không biết hắn đã lấy được tin tức từ đâu.
(1) vì chương quá dài nên mình cắt thành hai chương cho các bạn mở vip đỡ bị sốc :D