Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 75 - Chương 75 : Dựng Anh Đan

Chương 75 : Dựng Anh Đan Chương 75 : Dựng Anh ĐanChương 75 : Dựng Anh Đan

Thật vất vả mới dỗ xuôi được Lý Ngọc, Nam Cung Thiền để linh bối xuống, lại chợt nhớ ra, nói chuyện với hắn một lúc mà nàng quên mấy hỏi Lý Ngọc, rốt cuộc làm sao mà hắn xông qua được thí luyện ảo cảnh.

Nàng thực sự không có biện pháp nào đối với Lý Ngọc.

Từ nhỏ đến lớn, ngoài trưởng bối ra thì mọi người bên cạnh nàng đều rất cung kính, không dám cãi lời nào, dù nàng có làm sai thì bọn họ cũng không dám nói cái gì.

Nhưng Lý Ngọc không như vậy.

Hắn chưa bao giờ nuông chiều nàng.

Nói hắn tôn kính nàng thì cũng tôn kính đấy, nhưng sau lưng lại lẩm bẩm không ít, còn hay được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, muốn chiếm lợi từ chỗ nàng, da mặt dày đến mức nàng nhìn cũng không quen.

Nếu đổi lại là người khác, nàng đã sớm một chưởng vỗ xuống.

Nhưng Lý Ngọc đối với nàng lại có chút đặc thù.

Dù sao thì nàng cũng đã tự tay cứu hắn, cũng đích thân dạy hắn tu hành, nhìn hắn đi từng bước một đến ngày hôm nay, người khác đều là người ngoài, nhưng Lý Ngọc là người của nàng, giống như linh sủng mà nàng nuôi dưỡng, dưỡng lâu rồi sẽ có điểm cảm tình...

Nàng bất đắc dĩ thở dài.

Côn Luân Sơn Mạch.

Lý Ngọc thu hồi linh bối, cũng đang bất đắc dĩ thở dài giống nàng.

Hơn nửa năm nay, hắn đã triệt để đứng vững gót chân ở Côn Luân, nếu như không có chút dây dưa với yêu nữ, thì triệt để là người của Chính Đạo, đáng tiếc vận mệnh trêu ngươi, có tâng này thân phận, hắn bò càng cao, thì càng nguy hiểm.

Đáng ăn mừng chính là yêu nữ kia đối với hắn không tệ, có thể coi là người tốt với hắn thứ hai trên thế giới này, cho đến tận bây giờ cũng không giao cho hắn nhiệm vụ to tát hay gian khổ gì, hắn chỉ cần tiếp tục lặng lẽ ẩn núp ở Côn Luân là được rồi.

Mang theo Linh Nhi chơi nửa ngày trong núi, làm mấy món ăn dân dã, một người một hổ đánh chén no nê, mới trở vê Côn Luân động thiên.

Liên quan đến mấy tên đệ tử Ma Đạo bị truy nã, phía bên yêu nữ tạm thời cũng chưa có tin tức, nên hắn cũng không nhận nhiệm vụ xuống núi.

Sau khi trở lại Côn Luân động thiên, Lý Ngọc đi một chuyến tới Phi Lai Phong.

Ngày thường, đan dược của hắn luyện chế ra, ở Tử Vân Phong cũng không lo không bán được, nhưng Tử Vân Phong quá nhỏ, người cũng không nhiều, nên cũng không thể tiêu thụ hết lượng đan dược mà hắn luyện chế, lần này còn dư khá nhiều, nên Lý Ngọc tiện đường qua Phi Lai Phong giải quyết nốt.

Sạp nhỏ của hắn còn chưa dựng xong, thì xung quanh đã vây kín người.

"Lý sư huynh, lâu rồi không tới nha!"

"Lần này có Bảo Nguyên Đan không? Để cho ta một chai." "Lý sư đệ, phần ta một chai Ích Cốc Đan..."

"Ta muốn một chai Hồi Khí Đan."...

Lý Ngọc cũng không kịp bày đan dược lên quây, thì đan dược của hắn đã bị người này một chai, người kia một chai, chia nhau mua hết, nhiều người thậm chí còn không mua được.

Thời gian này mặc dù hắn không đến Phi Lai Phong bày sạp, nhưng danh tiếng của hắn trong đám đệ tử cấp thấp của Côn Luân rất uy tín, tên của hắn chính là biển chữ vàng, đây cũng là một trong những hiệu quả của việc có nhân duyên tốt.

Lý Ngọc xin lỗi với những người chưa mua được đan dược của hắn, đồng thời thông báo cho bọn họ biết, tháng sau hắn cũng đến đây, sẽ giữ lại cho bọn họ trước tiên, đám người mới từ từ giải tán.

Hắn đang chuẩn bị trở về Tử Vân Phong, thì bên cạnh vang lên âm thanh quen thuộc.

"Lý Ngọc, đã lâu không gặp!"

Hắn quay đầu lại, nhìn thấy Ngô Thông.

Ngoài mặt thì Ngô Thông là một Luyện Đan Sư, nhưng thực ra hắn dựa vào buôn bán tin tức mà sống, linh tệ kiếm được mỗi tháng của hắn, so với Luyện Đan Sư nhất phẩm còn nhiều hơn, cơ bản, chỗ nào có người tụ tập nhiều, chỗ đó có bóng dáng của hắn.

Chào Ngô Thông một tiếng, Lý Ngọc mới hỏi :"Gần đây nhất, tông môn có đại sự gì không?”

Trước kia hai người là hàng xóm, quan hệ của hắn và Ngô Thông cũng không tệ lắm, người khác thì cần bỏ linh tệ ra mới có thể biết được tin tức, nhưng Lý Ngọc thì không cần.

Lý Ngọc hàng ngày, trừ tu hành, luyện đan ra, cũng không có con đường chú ý đến đại sự của tông môn, lần sau yêu nữ nếu lại hỏi đến, hắn cũng có cái mà báo cáo.

Ngô Thông cười nói :'Đại sự gần đây nhất của tông môn, chính là việc ngươi xâm nhập vào mười hạng đầu trên Thí luyện bảng, người khác nghĩ người chỉ là một Luyện Đan Sư, không nghĩ tới thực lực của ngươi còn lợi hại hơn so với đám Pháp tu. .

Lý Ngọc xua tay, nói : "Trừ chuyện này..."

Ngô Thông nghĩ một chút, rồi nói :'Có một cái tin tức liên quan đến Thông Mạch Đan, ngươi sẽ cảm thấy hứng thú, tên yêu đạo Chu Thiên của Luyện Hồn Tông kia lại giết hại thêm vài đệ tử của Thiên Đạo Tông, Thiên Đạo Tông rấy tức giận, nên đã treo giải thưởng trọn vẹ năm mươi viên Thông Mạch Đan, bất kể là ai, chỉ cần đánh chết được yêu đạo kia, cũng có thể đến Thiên Đạo Tông nhận ban thưởng."

Lý Ngọc kinh hãi :'Năm mươi viên Thông Mạch Đan cơ à?”

Năm mươi viên Thông Mạch Đan, nếu ở Côn Luân thì phải mất một năm rưỡi mới có thể mua được chừng đó, nếu tính toán leo bảng, thì hắn còn phải vượt thêm năm hạng nữa.

Ngô Thông cảm khái :"Không hổ danh Chính Đạo đệ nhất đại tông, xuất thủ so với Côn Luân còn xa xỉ hơn, yêu đạo kia dám giết người của Thiên Đạo Tông, đúng là tự tìm đường chết, Thiên Đạo Tông muốn giữ thể diện, nên lần này xuất thủ, lấy ra năm mươi viên Thông Mạch Đan là cũng có ý tứ muốn giết gà dọa khi..."

Đệ tử Chu Thiên của Luyện Hồn Tông, Lý Ngọc có ấn tượng rất sâu với người này.

Không chỉ bởi vì hắn cũng có trong danh sách truy nã của Côn Luân, đầu của hắn trị giá một vạn linh tệ và mười viên Thông Mạch Đan.

Mà vì sau này hắn mới biết được, ở Bạch Vân Quán năm trước, hắn cùng Trần Minh, Chu Tử Tuyền xuống núi làm nhiệm vụ, hai lần gặp nguy hiểm, Trần Minh thì bị hai lần quỷ phụ thể, mà người đứng sau màn giở trò, chính là tên đệ tử Chu Thiên của Luyện Hồn Tông này.

"Chủ nhân" trong miệng của con quỷ kia nói, cũng chính là người này.

Thật lâu trước đây, tên này gây án ở trong phạm vi thế lực của Chính Đạo các tông, lúc đó bị đệ tử Thục Sơn đuổi giết, nên chạy trốn tới Phong Châu dưỡng thương, rồi ở tỏng phạm vi quản hạt của Bạch Vân Quán, giả làm thầy phong thủy, trù hoạch lên hai cọc án chuyện ma quái kia, nếu như không phải Lý Ngọc có lò đan hộ thể, chỉ sợ đã sớm mất mạng.

Lý Ngọc gim cái tên này trong lòng, dự định để yêu nữ bên kia chú ý đặc biệt tới hắn một chút, đến lúc đó thì thù mới nợ cũ, cùng tính một thể.

Lúc này, Ngô Thông lại nghĩ tới một chuyện khác, hỏi :“Đúng rồi, nửa tháng sau chính là thi đấu của Luyện Đan Sư nhất phẩm, ngươi có tham gia hay không?"

Lý Ngọc hỏi :"Có ban thưởng Thông Mạch Đan không?”

Ngô Thông lắc đầu, nói :"Luyện Đan Sư nhất phẩm, tám phần đều có tu vi Trúc Cơ Kỳ, không cần đến Thông Mạch Đan, nên ban thưởng thi đấu của Luyện Đan Sư nhất phẩm cũng không có Thông Mạch Đan, phần thưởng những năm qua dều là những thứ như Lò Đan, linh tệ, chỉ có top ba mới có ban thưởng Thác Mạch Đan, nhưng mà sổ lượng cũng không nhiều, hạng nhất cũng chỉ có ba viên."

Lò Đan thì Lý Ngọc đã có Lò đan tam phẩm của Trịnh sư muội tặng, lo đan ban thưởng của thi đấu chưa chắc tốt hơn nó.

Thác Mạch Đan đúng là trân quý, nhưng đến Trúc Cơ Kỳ mới dùng được, hiện tại hắn cũng không cần.

Còn linh tệ á, hắn cũng không thiếu.

Nên cuộc thi này cũng không cần tham dự, hơn nữa pháp lực của hắn so với đa số Luyện Đan Sư nhất phẩm đều không bằng, nên cũng không chiếm ưu thế gì, nếu không để cho lò đan kia luyện thì căn bản là không lấy được giải, mà nếu luyện kiểu đó, rất dễ khiến người khác chú ý, nên không có lợi ích quá lớn, hắn sẽ chọn khiêm tốn một chút.

Nhưng Ngô Thông lại nói tiếp :"Với thân gia của ngươi, thì mấy cái ban thưởng đó khả năng ngươi cũng chẳng quan tâm, nhưng lần thi đấu này, thủ lĩnh thi đấu có thêm một cái ban thưởng vô cùng trân quý, ngoại trừ ba viên Thông Mạch Đan, còn có một viên đan dược cấp năm là Dựng Anh Đan, nếu như ngươi không dùng đến, thì bán cho những vị trưởng lão Kim Đan kỳ, cũng có vô số chỗ tốt."

"Ngươi nói cái gì đan?"

Lý Ngọc suýt tưởng mình nghe lầm.

Đan dược để tăng tu vi của đệ tử Luyện Khí Kỳ là Thông Mạch Đan, là đan dược cấp hai, mà đan dược Trúc Cơ Đan để đệ tử Luyện Khí Kỳ đột phá cảnh giới Trúc Cơ, cũng mới chỉ là đan dược cấp ba.

Đan dược cấp năm là khái niệm gì, đó chính là đan dược mà chỉ có Luyện Đan Sư Ngũ phẩm, mới có thể luyện chế ra được.

Luyện Đan Sư tứ phẩm, có thể xưng là Đan Đạo Tông Sư, yêu cầu ít nhất là tu vi Nguyên Anh, loại cấp bậc Luyện Đan Sư này, toàn bộ tu tiên giới không nhiêu cũng không ít, vừa vặn có mười người, trong đó có tám người là ở Côn Luân, một người ở Thiên Đạo Tông, một người ở Nga My.

Còn Luyện Đan Sư Ngũ Phẩm, đầu tiên yêu cầu tu vi phải là Hóa Thần Kỳ, các đại phái trong tu tiên giới cộng lại, thì số lượng cường giả Hóa Thần Kỳ khả năng cũng không ít, nhưng Luyện Đan Sư ngũ phẩm thì tuyệt đối một tay cũng đếm được. Một cuộc thi đấu mà năm nào cũng diễn ra, ban thưởng đệ nhất lại có đan dược mà Luyện Đan Sư ngũ phẩm mới chế ra được, nếu không phải Chưởng giáo bị điên, thì Lý Ngọc cũng không nghĩ ra được lý do gì khác nữa.

Ngô Thông cười thần bí với hắn, nói nhỏ :“Đúng nha, ngươi không nghe lâm đâu, lần này ban thưởng của thi đấu Luyện Đan Sư Nhất Phẩm. Chính là Dựng Anh Đan cấp năm, có thể cho tu hành giả Kim Đan hậu kỳ bỏ qua bình cảnh, trực tiếp ngưng kết Nguyên Anh."

Hắn vừa nói vừa ôm Lý Ngọc dịch sang một bên, thì thầm :"Đây chính là tin tức trị giá một ngàn linh tệ, ta bỏ ra để nghe ngóng từ một vị đệ tử ở Ngọc Hư Phong, người bình thường ta mới không dễ dàng tiết lộ cho, cũng chỉ có ngươi..."

Sau đó hắn lại nói :" Mà tính ra thì chuyện này cũng có quan hệ với ngươi."

Lý Ngọc sửng sốt, nghi hoặc :"Với ta?"

Ngô Thông nói :"Chính xác mà nói, thì là có liên quan tới Khương sư muội."

Có liên quan đến Khương Ly thì Lý Ngọc phải quan tâm rồi, vội vàng hỏi :"Nói mau, sau này ngươi thiếu Bảo Nguyên Đan, ta đưa ngươi mấy bình miễn phí..."

Ngô Thông cười tươi, nói :"Thế thì ta phải cảm ơn ngươi trước, Kỳ thực chuyện này phải bắt đầu từ tranh chấp của hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ, tông môn còn sót lại duy nhất một viên Dựng Anh Đan cấp năm, mà hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ đều muốn tranh thủ cho đệ tử và người đời sau của mình, mà ở trong môn phái thì địa vị của cả hai đều rất cao , nên chưởng giáo chân nhân vô cùng khó xử, đưa cho ai cũng không tốt, bèn dứt khoát đem đi làm ban thưởng của cuộc thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm lần này, thực tế cũng là để cho hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ tự mình đi tranh thủ..."

Ngô Thông ung dung bồi thêm :"Hai vị tổ sư Nguyên Anh hậu kỳ này, một vị trong đó chính là sư tôn của Khương sư muội, Huyền Chân tổ sư của Ngọc Châu Phong, viên Dựng Anh Đan này là nàng tranh thủ cho Khương sư muội, còn một vị khác là Thái Nhất tổ sư của Ngọc Linh Phong, mà Thái Nhất tổ sư là lão tổ tông của Lục gia, lão muốn lấy viên Dựng Anh Đan này về cho Lục Hành Chu, dù sao thiên phú của Lục Hành Chu còn lâu mới bằng Khương sư muội, so ra thì nếu hắn tự mình tu hành, chưa chắc đã có thể thành công Kết Anh..."
Bình Luận (0)
Comment