Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 81 - Chương 79 : Tái Nhập Thiên Nhân, Chuyển Bại Thành Thắng (1)

Chương 79 : Tái nhập Thiên Nhân, Chuyển bại thành thắng (1) Chương 79 : Tái nhập Thiên Nhân, Chuyển bại thành thắng (1)Chương 79 : Tái nhập Thiên Nhân, Chuyển bại thành thắng (1)

Vòng thi thứ hai, Lý Ngọc leo lên hạng nhất, cũng là cho các thí sinh khác chú ý tới.

Bọn họ đương nhiên biết thủ lĩnh thi đấu đan đạo học đồ, nhưng mà lần trước Lý Ngọc đoạt giải nhất phần lớn dựa vào ăn may, còn một lò Bảo Nguyên Đan này, cũng không chỉ đơn giản là may mắn.

Một lò có thể cho ra bảy viên cực phẩm, vị "chủ đề" trong miệng đám đệ tử cấp thấp này, đúng là có chút bản lĩnh trên người.

Nhưng mà xem biểu hiện của hắn ở vòng đầu, thì người này vốn cũng không nhiều, còn chênh lệch không nhỏ với những thiên tài đứng đầu như Phương Tiến, Trân Thuật, Bảo Nguyên Đan chắc là loại đan dược mà hắn am hiểu, và hắn cũng làm rất tốt, mới có thể tạm thời leo lên hạng nhất.

Người bị Lý Ngọc đá xuống vị trí thứ hai là Phương Tiến, chỉ liếc qua tên hắn rồi không chú ý nữa.

Đan dược của vòng thi đấu cuối cùng sẽ là là Trú Nhan Đan, độ khó luyện chế so với Đoạn Tục Đan còn muốn hơn, Phương Tiến thừa nhân Lý Ngọc luyện chế Bảo Nguyên Đan đúng là có chút may mắn, nhưng đối mặt với đan dược còn khó luyện hơn cả Đoạn Tục Đan, thì cần phải có thực lực tuyệt đối mới làm được , nên may mắn của hắn đến đây là chấm dứt.

Hơn một canh giờ trôi qua, vòng thi đấu thứ hai cũng kết thúc toàn bộ.

Lý Ngọc tạm thời đứng hạng nhất, không nghi ngờ gì được lọt vào vòng thứ ba.

Tám vị đệ tử thân truyên của mấy vị Luyện Đan Sư tứ phẩm, như Phương Tiến, Trân Thuật, Trương Tín, ... cũng đều tấn cấp, người cuối cùng tấn cấp tên là Tống Tri Huyền, tất cả đệ tử Côn Luân đều lạ lẫm với cái tên này.

"Ô, cái tên Tống Huyền này sao trước đây chưa từng nghe nói qua bao giờ nhỉ?"

"Có thể vào được vòng ba, thì hắn cũng phải rất nổi danh chứ nhỉ, hơn nữa nhìn cũng trẻ tuổi như thế, rút cuộc là đệ tử của phong nào vậy?”

"Ta cũng chịu, hình như nhiều phong cũng không có đệ tử Luyện Đan Sư nhất phẩm trẻ tuổi như vậy, với thực lực và tuổi kia của hắn, thì hẳn đã sớm nổi danh..."

"Hắc hắc, nếu các ngươi có đặt hàng Côn Luân Nguyệt Báo của ta, đã không hỏi vấn đề như vậy, người này là thiên tài đan đạo trẻ tuổi của Thiên Đạo Tông, cũng giống như Lý Ngọc của chúng ta, hắn tu hành Ngũ Linh mạch, lần này là theo bên Thiên Đạo Tông tới đây tham gia thi đấu Luyện Đan Sư..."

“Côn Luân Nguyệt Báo là cái gì?"

"Chuyện lớn, chuyện nhỏ xảy ra ở Côn Luân, đều có thể tìm thấy trên Côn Luân Nguyệt Báo, bây giờ đặt hàng còn có ưu đãi, thời cơ qua rồi sẽ không trở lại... :...

Cũng giống như lúc thi đấu đan đạo học đồ.

Sau khi qua vòng hai, chỉ còn mười người tiến vào vòng thi thứ ba.

Mười người này cũng chính là mười thứ hạng đầu trong giới Luyện Đan Sư nhất phẩm, dù có xếp hạng cuối cùng nhất trong vòng thi thứ ba này, thì ít nhất cũng có một vạn linh tệ ban thưởng, nếu xếp hạng cao hơn còn có cơ hội lấy được lò đan cấp hai, đương nhiên, lò đan cùng linh tệ cũng không quan trọng với họ lắm, mà thứ bọn họ để ý chính là danh dự.

Nghỉ ngơi thoáng chốc, vị Luyện Đan Sư tam phẩm kia lại rút một chiếc thẻ từ rương ngọc ra, nói :"Đan dược ở vòng thi cuối cùng này là, Trú Nhan Đan!" Giọng nói của lão hóa thành tiếng gâm, cuồn cuộn vang vọng toàn trường.

Phương Tiến nghe vậy khẽ nhếch miệng.

Còn Trân Thuật và mấy người khác thì bất đắc dĩ thởi dài.

Không có một vị Luyện Đan Sư nào có thể tinh thông tất cả đan dược, bình thường mỗi người chỉ am hiểu có vài loại đan dược, Trú Nhan Đan bọn họ luyện chế cũng có xác xuất thành công rất cao, nhưng không thể làm đến mức tốt nhất, mà Phương Tiến khác, tạo nghệ của hắn ở trên Trú Nhan Dan, có thể nói là độc nhất vô nhị.

Lần thi đấu này, hắn quả thực may mắn đến cực điểm, vòng nào cũng đều là loại đan dược mà hắn am hiểu.

Trên thuyên hoa, Huyên Chân tổ sư đã vội vàng hỏi TRường Xuân chân nhân :"Loại đan dược này..."

Trường Xuân chân nhân lắc đầu :"Hắn cũng không am hiểu, đệ tử của sư huynh Ngọc Dương Tử cực kỳ am hiểu Trú Nhan Đan..."

Huyền Chân tổ sư sửng sốt một chút, sau đó sắc mặt đã đen kịt lại, rôi bỗng quay sang phía lão già kia chấp vấn :"Lục Thái Nhất, có phải ngươi lại giở trò sau lưng hay không? Tại sao đan dược tỉ thí lại toàn là đan dược mà người các ngươi am hiểu?"

Lão giả kia lắc đầu, phủ nhận :"Sư muội, thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm này, may mắn rất quan trọng, ngươi không có bằng chứng, sao tự dưng lại phỏng đoán như thế?"

Đến lúc này thì Huyền Chân tổ sư có thể xác định, cuộc tỉ thí này nhất định có mờ ám, e rằng Lục Thái Nhất đã sớm sắp xếp xong xuôi, sự phẫn nộ trong lòng nàng đã lên tới đỉnh điểm, chẳng qua trước mặt nhiều người như vậy cũng không tiện nổi khùng, càng không thể để người Thiên Đạo Tông chế giễu, nên chỉ có thể cố gắng kiềm chế lửa giận. ...

Nghe được vòng thứ ba muốn luyện chế Trú Nhan Đan, Lý Ngọc cũng chẳng có chút hồi hộp nào.

Trú Nhan Đan là đan dược tiến giai từ Dưỡng Nhan Đan, Dưỡng Nhan Đan có thể cải thiện khí sắc, còn TRú Nhan Đan mỗi ngày ăn một viên có thể bảo trì sinh cơ của da thịt, làm tuổi xuân vĩnh viễn dừng lại, Trú Nhan Đan hắn luyện chế đều cho Chu Tử Tuyền dùng.

Loại đan dược này, nếu ăn may thì Lý Ngọc có thể luyện ra hai viên cực phẩm trong một lò, còn nếu không kém thì đều chỉ là siêu phẩm, thượng phẩm.

Nhưng như vậy thì sao chứ?

Dù sao cũng sẽ bật hack, luyện chế loại đan dược nào đối với hắn cũng giống nhau cả.

Những người khác bên cạnh đã khai lò, Lý Ngọc cũng không bắt đầu luyện chế, mà dựa theo lý luận về cảnh giới Thiên Nhân của hắn, trước mắt là phải liếc mắt đưa tình cùng Chu sư tỷ, triệt để buông lỏng tâm tình, mới có cơ hội tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, cũng càng dễ làm cho nhiều người tin phục.

Lần này thi đấu Luyện Đan Sư cũng được chiếu trực tiếp toàn bộ hành trình, vòng thi đấu cuối cùng này, trên màn nước được chia thành mười ô, mỗi ô tương ứng với hình ảnh của một thí sinh đang thi đấu trên bục.

Chín người khác đều đang chăm chú luyện đan, làm cho mọi người bất ngờ là, người trẻ tuổi cuối cùng thì lại đang tán gẫu cùng bạn gái, cười cười nói nói rất vui vẻ.

Mấy người bên ngoài đến Côn Luân xem thi đấu, đều kinh ngạc đến nhịn không được mà thắc mắc :"Hắn sao lại không luyện đan, mà còn đang làm gì thế kia?"

Đệ tử Côn Luân bên cạnh bọn họ thì đã có biểu lộ kiểu "biết ngay mài!”, còn nhiệt tình giải thích cho bọn họ.

"Không cần thấy lạ, đây là thao tác bình thường của Lý sư đệ."

"Hắn đang tìm cảm giác đấy."

"Ngươi là lần đầu xem Lý sư đệ thi đấu nhỉ, nhìn nhiều sẽ quen thôi..."...

Bên trên một ngọn núi, Lục Hành Chu nhìn Lý Ngọc trên màn nước, bĩu môi lẩm bẩm :"Xem ngươi có thể giả bộ đến lúc nào!"

Trên một ngọn núi khác, có hai người đang đứng trong góc nhỏ, Hứa Khuynh Tâm nhìn còn căng thẳng hơn cả Khương Ly, cũng đang lẩm bẩm nói :"Bây giờ, tất cả chỉ trông chờ vào Thúy Vi Phong Trần sư huynh."

Ánh mắt Khương Ly từ đầu đến cuối, vẫn chỉ dừng lại trên một khuôn mặt.

Lúc này nàng chỉ ước, người ở bên cạnh Lý Ngọc kia chính là nàng, trước giờ hai người họ vẫn luôn bên cạnh nhau, từ khi tới Côn Luân này, mọi thứ mới thay đổi như vậy...

Xung quanh Lăng Vân Phong, mọi người đều đang nghị luận, rất ồn ào.

Còn trên đài tỉ thí thì lại yên tĩnh dị thường, mười vị Luyện Đan Sư thì chín vị đều đang chuyên tâm luyện đan, không bao lâu, mọi người đều ngửi được một mùi hương đan dược.

Phương Tiến thu hỏa diễm, tự tin mở ra lò đan, trong lò là mười viên Trú Nhan Đan, trong đó trên bảy viên có năm đạo đan văn, còn ba viên còn lại cũng đều là siêu phẩm.

Sau khi vị Luyện Đan Sư tam phẩm đến kiểm tra, khẽ liếc hắn một cái, trên mặt cùng lộ ra nụ cười.

Rất nhanh, trên bốn màn nước cùng hiện lên một nhóm chữ.

"Phương Tiến, đan dược cực phẩm bảy, đan dược siêu phẩm ba, đan văn bốn mươi bảy. ...

Sau Phương Tiến thì chẳng bao lâu, đan dược của Trần Thuật cũng ra lò, còn chưa mở lò thì chính hắn cũng đã lắc đầu.

"Trân Thuật, đan dược siêu phẩm hai, đan dược thượng phẩm tám, đan văn ba mươi hai."

Trên Thuyền hoa, Trường Xuân chân nhân nhíu mày, với thực lực của Trân Thuật thì cho dù hắn không am hiểu Trú Nhan Đan, cũng có thể luyện ra hai viên cực phẩm, thành tính của vòng này như vậy, rõ ràng cũng là do tâm tính bị ảnh hưởng

Đối với Luyện Đan Sư mà nói, thì tâm tính còn quan trọng hơn thực lực, tâm tính như vậy đã cho thấy hắn không thành đan đạo tông sư được.

Kết quả đã ra, viên đan dược kia đã không còn bất kỳ hy vọng nào nữa, sắc mặt Huyền Chân tổ sư đã xanh mét, không nói thêm gì, chỉ phất tay áo, đứng dậy quay người bay khỏi thuyên hoa.

Vị lão giả Thiên Đạo Tông kia cười cười, nói :'Mấy trăm năm rồi mà Triệu sư muội vẫn nóng nảy như thế, vẫn hay xúc động..."

Lục Thái Nhất cười khổ, nói :"Khiến đạo hữu chê cười rồi..."

Trên một chỗ đỉnh núi.

Lục Hành Chu cười toét cả miệng, nhìn hai cái tên bên trên màn nước, vui vẻ nói :'Mới ba mươi hai đạo đan văn, Thiên tài Luyện Đan Sư gì chứ, khả năng ta luyện còn cao hơn hắn..."

Cuộc thi đấu này tính ra chính là tỷ thí của Thúy Vi Phong cùng Bạch Vân Phong, bọn họ cũng chính là đại biểu cho Ngọc Châu Phong và Ngọc Linh Phong, hôm nay Phương Tiến và Trân Thuật cũng đã kết thúc luyện chế, thắng bại đã định. Viên Dựng Anh Đan kia là của hắn.
Bình Luận (0)
Comment