Yêu Nữ Mỹ Thực Gia Và Đại Ma Đầu (Dịch Full)

Chương 59 - Chương 59: Chương 59

Không xác định Chương 59: Chương 59

Trương Tùng không biết tiếp theo hắn ta nên làm gì bây giờ, thể diện đã mất hết, sự tự tôn còn sót lại cũng bị yêu nữ này đánh nát. Trương Tùng dại ra ngồi dưới đất, giống như đã đánh mất linh hồn, các sư đệ bên người muốn nâng hắn ta lên, hắn ta cũng không muốn đứng lên.

“Chuyện này cũng có một phần là lỗi của ta, là do ta không điều tra rõ Diệp bảo chủ có vô tội hay không, ta chỉ tiện tay nhặt được phi tiêu Lưu tinh rồi đưa cho sư huynh và mọi người, mới khiến họ hiểu lầm Diệp bảo chủ là hung thủ. Xin lỗi, đều là do ta sai, là do ta khiến Diệp bảo chủ bị oan!” Ngay sau đó, Mộ Dung Dật vén áo choàng, quỳ xuống trước mặt Diệp Xu, nghiêm chỉnh dập đầu với Diệp Xu: “Ta bồi tội với ngươi!”

Tình huống này khiến mấy người xung quanh nhìn mà ngây người ra.

Dưới gối nam nhi có hoàng kim, huống hồ đây là võ lâm minh chủ đứng đầu phái Hoa Sơn, vậy càng cần thể diện trên giang hồ. Cái quỳ này của Mộ Dung Dật, đại biểu cái gì, không cần nói cũng biết.

Các đệ tử còn lại của phái Hoa Sơn thấy thế, đều gọi tên Mộ Dung Dật, trong mắt họ lộ vẻ trách cứ hắn ta.

“Ngươi thẳng thắng rộng rãi hơn những người này nhiều.” Diệp Xu cười nói với Trương Tùng: “Ngươi có một sư đệ tốt đấy.”

Trương Tùng nắm chặt tay, cánh tay run rẩy, đôi mắt đỏ lên. Khóe miệng của hắn ta giật giật, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói ra lời.

Diệp Xu dời mắt nhìn mấy người khác: “Còn các ngươi thì sao?”

Ánh mắt mọi người rối rít nhìn về phía nơi khác, lảng tránh ánh mắt của Diệp Xu, đương nhiên họ không tính quỳ xuống nhận lỗi. Nếu Diệp yêu nữ buộc họ quỳ xuống, họ cũng không sợ, không được thì xông lên tấn công, họ người đông thế mạnh, không sợ đánh không lại nàng.

Diệp Xu bất đắc dĩ mà thở dài, ngồi xuống bàn bên cạnh.

Đúng lúc này Tống Thanh Từ đi đến, ngồi xuống ghế đối diện Diệp Xu.

“Tống công tử sao lại đến đây?” Diệp Xu lập tức hỏi.

Sau khi nàng làm xong cơm sáng, đã để Trang Phi đi đưa đồ ăn sáng qua chỗ Tống Thanh Từ, thật ra hắn không cần thiết phải tới Trai đường.

“Ngươi thì sao?” Tống Thanh Từ hỏi lại nàng.

“Ta rảnh rỗi không có việc gì làm, tới nơi này chơi.” Diệp Xu cười với Tống Thanh Từ, lại muốn tiếp tục hỏi lý do Tống Thanh Từ đến đây, bỗng nhiên nàng cảm thấy những người khác trong Trai đường dường dư không đúng lắm.

“Sư huynh! Huynh làm sao vậy?”

“A, đầu ta choáng váng quá –”

……

Mọi người bắt đầu cảm thấy đầu óc choáng váng chân mềm, từ từ tê liệt ngã xuống đất, không cử động nữa.

“Là nhuyễn cốt tán, chúng ta đều trúng nhuyễn cốt tán rồi!”

Mọi người lập tức phát hiện cơm sáng có vấn đề.

Mà trong tình cảnh này, chỉ có Tống Thanh Từ và Diệp Xu vẫn còn hoàn hảo ngồi cạnh bàn, không bị trúng chiêu.

Mọi người lập tức dùng ánh mắt căm hận nhìn Diệp Xu.

“Yêu nữ, thủ đoạn của ngươi thật là ác độc!”

Diệp Xu ngẩn ra ngạc nhiên, tình tiết này không có trong cốt truyện. Nếu biết sẽ phát sinh một màn này, nàng sẽ không chọn hôm nay để đến đây. Ngay sau đó, Diệp Xu hoài nghi là do Tống Thanh Từ làm, hắn xuất hiện ở đây một cách bất thường, chuyện này có quan hệ gì với hắn không?

Sở Nguyệt dẫn theo thuộc hạ mang thi thể đưa đến nhà ăn, nàng ta định hùng hổ tiến hành thẩm vấn, kết quả là nàng ta bất ngờ phát hiện mọi người đều ngã xuống đất, tình huống này khiến nàng ta kinh ngạc ngây ngẩn cả người.

Sở Nguyệt nhìn về phía Diệp Xu: “Ngươi làm?”

Diệp Xu: “Không phải.”

Sở Nguyệt lựa chọn tin tưởng Diệp Xu, nếu nàng là người làm, thành công khiến mọi người ngã xuống như vậy, thì không cần tiếp tục giả vờ không thừa nhận.

Diệp Xu nhận ra Sở Nguyệt mang theo một cổ thi thể đến đây, đó là một thủ vệ phụ trách trông coi hiện trường vụ án.

Không thể nghi ngờ, người này hẳn là thủ vệ trông coi hiện trường án mạng của giáo chủ Hồng Liên giáo mà trong sách từng nói.
 


Bình Luận (0)
Comment