Một tháng sau, bụng Diệp Xu to lên, nhưng nôn nghén vẫn không biến mất, vẫn ăn cái gì cũng dễ bị nôn, chỉ có bánh hoa quế mới có thể cứu nàng.
Thai nhi trong bụng cần dinh dưỡng, Diệp Xu cũng không thể lúc nào cũng ăn bánh hoa quế, giống như thử ăn nhiều đồ có lợi cho cơ thể. Kết quả buổi trưa, nàng vừa ăn một miếng tôm nước mặn, thì lại nôn ra.
Tống Thanh Từ nhìn mà đau lòng, vẫn kề sát chăm sóc nàng. Thấy Diệp Xu khó chịu, hắn cũng thấy khó chịu theo, nhưng phần lớn thời gian đều chịu đựng ở trong lòng.
Hiện giờ Tống Thanh Từ thật sự có chút không nhịn được nữa, oán giận tiểu tử trong bụng Diệp Xu không chịu thua kém, chỉ biết gây thêm phiền toái cho mẫu thân của mình.
Tống Thanh Từ nói rất dịu dàng, nhưng Diệp Xu nhìn ra được, Tống Thanh Từ thật sự tức giận. Hắn chính là một người chưa bao giờ oán giận, có thể nói ra lời này chứng tỏ vấn đề rất nghiêm trọng. Nói không chừng vị ma đầu này, trong cơn tức giận đã hiện lên ý nghĩ giết người ở trong đầu.
“Trách ta không tốt.” vipTruyenGG.com - ebook truyện dịch giá rẻ
Tống Thanh Từ nắm chặt tay Diệp Xu, dường như đang kiểm điểm sâu sắc hành vi của hắn làm cho nàng mang thai.
“Sau này không sinh nữa, được không?”
Diệp Xu bỗng nhiên nhớ tới trước kia mình từng xem một tin tức, trượng phu vì tận mắt nhìn thấy thê tử mình sinh con quá mức khổ sở, mà sợ tới mức từ đó về sau không muốn ở chung phòng với thê tử nữa, chỉ sợ thê tử lại mang thai chịu tội.
Diệp Xu không khỏi cân nhắc xem liệu Tống Thanh Từ có phải cũng đang có loại ý nghĩ này hay không, vì vậy thăm dò hỏi hắn: ‘Vậy hàng dự định làm thế nào?”
“Hỏi xin Lâm Phong dược tuyệt tử.” Vẻ mặt của Tống Thanh Từ nghiêm túc nhìn Diệp Xu: “Ta uống.”
“Không được” Diệp Xu lập tức bác bỏ: “Cái này sẽ làm tổn thương đến cơ thể.”
Tống Thanh Từ im lặng không nói gì.
“Thật ra ta có một biện pháp tốt.” Diệp Xu ôm cánh tay Tống Thanh Từ, tựa vào bả vai hắn, cười nói với hắn: “Chúng ta có thể không làm chuyện này nữa, như vậy khẳng định sẽ không mang thai.”
“Điều này cũng làm tổn thương cơ thể.” Tống Thanh Từ nghe ra Diệp Xu đang nói đùa, lập tức trả lời nàng.
“Có thể tự mình giải quyết nha.” Diệp Xu vô tội nháy mắt với Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ sửng sốt một chút, chợt khẽ cười nói: “Cũng được, nhưng ta không biết lắm, cho nên vẫn cần nương tử hỗ trợ mới được.”
Đại ma đầu lại đang thiết lập bẫy, nàng mới không bị lừa, cái gì mà “hỗ trợ”, nhất định giúp đỡ xong sẽ thành chuyện của nàng.
“Vị công tử này, thật xin lỗi, tại hạ cũng sẽ không biết.” Diệp Xu làm động tác chào hỏi thường dùng của người võ lâm với Tống Thanh Từ.
Tống Thanh Từ cười không nói, nâng chân Diệp Xu lên, đặt ở trên đùi mình bắt đầu bóp chân cho nàng.
Diệp Xu: “Đây là?”
“Nghe nói nữ nhân bụng to, chân rất dễ bị sưng.” Bàn tay thon dài rất nghiêm túc cẩn thận tỉ mỉ xoa bóp.
Diệp Xu nhịn không được cười rộ lên: “Không sưng đâu, không cần đâu mà.”
“Vậy về sau còn có thể cùng nàng...” Tống Thanh Từ chuyển đề tài, nhìn về phía Diệp Xu.
Diệp Xu sửng sốt một chút, lúc này mới hiểu được, Tống Thanh Từ đang ra vẻ ân cần, là vì cầu phúc lợi.
Diệp Xu nhịn không được cười, đang muốn trả lời Tống Thanh Từ, thì bỗng nhiên che bụng: “Ai da.”
“Có chuyện gì vậy?” Tống Thanh Từ vô cùng căng thẳng nhìn Diệp Xu, tay hắn giơ lên đưa tới gần bụng Diệp Xu, lại không biết nên đặt ở chỗ nào, dường như rất sợ đặt nhầm chỗ, sẽ làm Diệp Xu càng khó chịu hơn.
Diệp Xu bắt lấy cánh tay Tống Thanh Từ, đặt ở trên bụng mình, để hắn cảm nhận nó.
Tống Thanh Từ mới đầu còn nghi hoặc không hiểu hành động này của Diệp Xu có ý gì, lập tức cảm nhận được bụng của nàng hình như đang động đậy, hắn ngây ngẩn cả người.
“Ở đây, ở đây.”
Diệp Xu lại dời tay Tống Thanh Từ sang chỗ khác.
Lúc này Tống Thanh Từ cảm nhận được rõ ràng hơn, thật sự động đậy, tiểu tử trong bụng đang đá nàng.