Edit + Beta: Chan + Yan
Ban đầu Thời Dẫn về đến nhà cứ lướt weibo mãi, tìm kiếm từ khóa “Dụ Duy Giang”, “tiệm lẩu”, “đá cửa nhà vệ sinh” các thứ, may mà không thấy tin tức tiêu cực gì, chỉ có mấy video, ảnh chụp của người qua đường. Đại khái chủ đề chỉ có kiểu như #Vô tình gặp Dụ Duy Giang ở tiệm lẩu#.
Mặc dù chuyện ở tiệm lẩu không lan truyền tin gì tiêu cực. Nhưng hai hôm sau lại bùng lên top tìm kiếm một chủ đề có thể kích nổ rất nhiều thảo luận, đánh cho người trở tay không kịp.
Hôm ấy, Thời Dẫn nhận được lời mời tham gia buổi phỏng vấn đặc biệt của tạp chí “MENfri”. Ngoài cậu còn có Dụ Duy Giang và Thừa Nam.
Chụp ảnh cho các trang bên trong xong, ba người bắt đầu nhận phỏng vấn. Thời Dẫn rất thích nghe Dụ Duy Giang nói chuyện, thích nghe anh bày tỏ góc nhìn và quan điểm của anh đối với một vấn đề nào đó. Phỏng vấn có thể hướng anh thể hiện bản thân, Thời Dẫn nghe rất nghiêm túc.
Thế nhưng cuộc phỏng vấn bị gián đoạn giữa chừng.
Có người gõ cửa phòng thu: “Xin lỗi vì quấy rầy nhưng xin phép phải tạm dừng phỏng vấn một chút.”
Camera dừng ghi hình.
Người đó nhìn Hình Kiêu: “Anh Hình.”
Hình Kiêu đứng dậy hỏi: “Sao thế?”
“Chủ biên bên em cần gặp anh, phiền anh đi theo em một chuyến.”
Hình Kiêu tới văn phòng chủ biên.
“Có chuyện gì vậy anh Dư?”
Chủ biên nở nụ cười bất đắc dĩ: “Nãy cậu ở cạnh phỏng vấn cùng mấy người họ nên chắc chưa xem tin tức.”
“Ý là sao, chuyện gì vậy?”
Chủ biên đẩy gọng kính, đưa điện thoại của mình cho cậu chàng: “Cậu nhìn top tìm kiếm trước đi đã.”
Hình Kiêu ngờ vực nhận điện thoại.
Cùng lúc đó, ba người vì tạm dừng phỏng vấn mà bị gạt sang một bên yên lặng chờ đợi. Thừa Nam chán ngán mở điện thoại ra chơi. Lúc mở top tìm kiếm, cậu chàng sốc lặng, tiếp đó ngẩng lên nhìn Dụ Duy Giang và Thời Dẫn, mặt đầy kinh hãi.
“Anh Dụ…” Thừa Nam gọi một tiếng, ánh mắt qua lại giữa Dụ Duy Giang và Thời Dẫn.
Dụ Duy Giang nhìn cậu chàng.
Thừa Nam chỉ chỉ điện thoại: “Hai người nhìn top tìm kiếm đi, hình như có chuyện rồi…”
Dụ Duy Giang mở weibo, phát hiện tên anh và Thời Dẫn đang chễm chệ trên hàng đầu.
“Gió ngầm” đang sốt rần rần, là bộ phim được yêu thích nhất hiện nay. Độ nổi tiếng của Dụ Duy Giang ngày một tăng. Trong thời gian “Gió ngầm” phát sóng, tên của anh đã nhiều lần bị réo trên top tìm kiếm, nhưng đây là lần đầu tiên tên của cả hai cùng bị đẩy lên.
Chạm và top tìm kiếm, Thời Dẫn cứng đờ.
[@Cô nàng lắm chuyện dẫn bạn đi hóng drama: #Dụ Duy Giang, Thời Dẫn, nụ hôn nóng bỏng nơi khách sạn# Dụ Duy Giang và một chàng trai ngoài showbiz ôm hôn thắm thiết, thực hư chuyện tình cảm phơi bày ra ánh sáng, sập phòng*?
Theo người biết chuyện tiết lộ, diễn viên chính Dụ Duy Giang của bộ phim đang sốt “Gió ngầm” trong thời gian ghi hình đã cùng “Thời Dẫn” diễn vai Lý Lạc ôm hôn thắm thiết, có ảnh, có mặt!
Được biết, Thời Dẫn đang là sinh viên năm ba tại một đại học nào đó ở Bắc thành, không theo nghệ thuật chính quy, không kí hợp đồng với bất kì công ty quản lý nào, hiện nay mới chỉ tham gia duy nhất một bộ phim là “Gió ngầm”.]
*sập phòng: việc thần tượng bị lộ scandal gây thất vọng cho người hâm mộ, có thể khiến người hâm mộ từ bỏ theo đuổi.
Dưới bài viết có đính kèm mấy bức ảnh. Trong ảnh là Dụ Duy Giang đè Thời Dẫn lên cửa hôn, trong tay cầm một bó hoa vàng nhạt.
Ảnh chụp góc nghiêng, tuy gần như là Dụ Duy Giang quay lưng lại với camera không thấy rõ, nhưng mặt Thời Dẫn lại được chụp rất rõ ràng.
Kẻ đưa tin có chuẩn bị từ trước, vốn đã chộp được điểm yếu của Dụ Duy Giang rồi nhưng lại chủ động chờ tới khi “Gió ngầm” phát sóng, tới khi sốt rần rần mới tung ảnh. Rất rõ ràng là đợi độ nổi tiếng của Dụ Duy Giang lên đến đỉnh rồi mới cho anh một kích nghiêm trọng.
Hình Kiêu nhíu mày nhìn điện thoại.
Chủ biên nhìn cậu: “Phỏng vấn hôm nay có thể tạm dừng. Cậu xem, ê-kíp cậu có định xử lý chuyện này trước không? Nói thật với cậu, vừa nãy đã có một số bên truyền thông giải trí tới công ty chúng tôi. Chúng tôi mời đi rồi. Việc này quả thật đã ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của công ty chúng tôi.”
“Tạm dừng phỏng vấn trước đi.” Hình Kiêu bảo, “Nhưng không thể dừng luôn.”
Chủ biên hiểu rõ, mỉm cười: “Đương nhiên, chúng tôi cũng không thể trả nổi tiền đền bù hợp đồng.”
Thời Dẫn không dám mở bình luận, cứ chăm chú nhìn mấy tấm hình không chớp mắt, đầu óc quay cuồng.
Hình Kiêu vào phòng thu, kìm nén lửa giận phừng phừng. Cậu chàng vỗ vai Dụ Duy Giang: “Về công ty.”
“Xin lỗi, hôm nay phỏng vấn đến đây thôi, phần còn lại sẽ tiếp tục vào hôm khác.” Trợ lý chủ biên vào trong bảo một câu, “Đến lúc ấy sẽ thông báo đến các vị.”
Lúc họ xuống, cửa công ty tạp chí đã đầy phóng viên từ các phương tiện truyền thông giải trí. Thấy đương sự Dụ Duy Giang và Thời Dẫn ra khỏi cửa chính, một đám người ùa tới như ong vỡ tổ.
“Lần này xong.” Hình Kiêu sụp đổ, lập tức quay lại bảo Dụ Duy Giang, “Lát nữa anh cứ đi thẳng phía trước, không được trả lời bất cứ vấn đề gì.”
“Anh Dụ, trên mạng có tin anh và Thời Dẫn nảy sinh tình cảm trong thời gian quay “Gió ngầm”, tin này có thật không?”
“Lúc trước trên mạng có người tiết lộ anh có một vị hôn thê chưa cưới, anh và cô gái ấy đã hủy hôn chưa?”
“Anh Dụ, anh có cảm nghĩ gì về tin tức của anh và Thời Dẫn trên mạng?”
“Anh Dụ, quan hệ của anh và Thời Dẫn là thế nào? Anh có thể làm rõ một chút không? Là quan hệ yêu đương phải không?”
Hình Kiêu giơ tay cản máy ảnh dồn tới: “Xin đừng chụp ảnh, tránh đường, xin hãy tránh đường!”
Thời Dẫn đi sau Dụ Duy Giang. Đám phóng viên thấy cậu liền đổi mục tiêu, ào ào về phía cậu.
“Xin hỏi có phải anh Thời Dẫn không? Quan hệ của anh và Dụ Duy Giang là thế nào? Là quan hệ yêu đương phải không?”
“Ảnh anh và Dụ Duy Giang hôn nhau trước cửa khách sạn bị lộ là thật hay giả? Anh và Dụ Duy Giang đang quen nhau phải không?”
Môi Thời Dẫn trắng bệch, sững sờ tại chỗ, chân tay luống cuống, không nói nên lời. Vấn đề chói tai của đám phóng viên không ngừng quanh quẩn bên tai cậu. Tình huống cậu lo sợ nhất cứ vậy xông tới mà chẳng chút báo hiệu nào, hoàn toàn không cho cậu thời gian chuẩn bị.
“Không phải… Tôi không…” Thời Dẫn khó khăn phát ra tiếng.
Mặt của những phóng viên này như phóng đại vô hạn trước mặt cậu. Bọn họ trợn mắt, micro như măng phá đất nhô lên cao thật cao, nhô tới bên mép cậu.
Âm thanh bên tai như vọng từ rìa đến, dần trở nên trống rỗng và xa xăm. Đầu óc Thời Dẫn hỗn loạn, tầm nhìn bắt đầu mơ hồ.
“Thời Dẫn.” “Thời Dẫn.”
Hai giọng nói đồng thời vang lên bên tai, kéo suy nghĩ hỗn loạn của Thời Dẫn trở lại.
Thời Dẫn ngẩng lên, thấy xe ba cậu đỗ trước cửa công ty. Giọng nói vừa rồi hình như là ba cậu, giọng còn lại… chắc là Dụ Duy Giang.
Thời Dẫn quay sang nhìn Dụ Duy Giang.
“Thời Dẫn.” Ba Thời lại nặng nề gọi cậu một tiếng, cửa sổ xe phía sau từ từ hạ xuống, Thời Dẫn thấy bóng dáng ba mình.
Tài xế xuống xe chạy tới ôm vai Thời Dẫn, đồng thời giơ tay chặn đám phóng viên sang một bên. Thời Dẫn ngồi vào xe dưới sự bảo vệ của tài xế.
“Ba…”
Ba Thời nhìn thẳng phía trước, bảo tài xế: “Lái xe.”
Thời Dẫn nhìn ra ngoài cửa xe, ánh mắt chạm nhau với Dụ Duy Giang. Xe chầm chậm khởi động, Dụ Duy Giang dần rời khỏi tầm mắt cậu trong làn gió nhẹ sượt qua mặt.
Thời Dẫn cúi đầu, thật lâu không lên tiếng.
Bầu không khí có phần nặng nề, tài xế liên tục ngó hai cha con trên gương chiếu hậu, không dám thở mạnh.
“Người trong ảnh là con à?” Ba Thời mở lời trước. Thái độ nói chuyện của ông rất bình tĩnh nhưng sắc mặt chẳng tốt chút nào.
Thời Dẫn bất động, lát sau mới gật đầu. Cậu nghe ba cậu thở ra một hơi nặng trĩu.
“Có phải nó ép buộc con không?” Ba Thời lại hỏi.
Thời Dẫn lắc đầu.
“Thời Dẫn.”
Trong ấn tượng của cậu, ba cậu rất ít khi gọi cả họ cả tên cậu. Cậu dạ một tiếng, vẫn cúi gằm như cũ.
“Con nên biết rõ thân phận của nó. Nó là người nổi tiếng, là người của công chúng. Con đã biết hết những điều này.” Ba Thời quay sang nhìn cậu, “Nếu hôm nay ba không tới đây thì con làm sao con thoát khỏi đám phóng viên kia? Đây là những gì con học được trong hai tháng đóng phim à?”
Thời Dẫn không hé răng, tay vò chặt quần. Điện thoại cậu reo, vừa mới mở ra đã bị ba cậu giật lấy. Thấy tên hiển thị là Dụ Duy Giang, ba cậu chẳng nói chẳng rằng từ chối ngay.
Thời Dẫn nhăn nhó: “Ba…”
Ba Thời ngoảnh mặt làm ngơ, tắt luôn điện thoại Thời Dẫn, bảo: “Mấy hôm nay để điện thoại chỗ ba, không được liên lạc với ai.”
“Ba, ba làm vậy làm gì?” Ba Thời luôn thấu tình đạt lý, Thời Dẫn rất ít khi cãi ông, hôm nay cả hai đều có phần mất bình tĩnh.
“Bây giờ là thời đại gì rồi, chẳng lẽ ba còn kì thị đồng tính?” Thời Dẫn chất vấn, “Ba kì thị con trai ba?”
Sắc mặt ba Thời trầm xuống: “Có phải trước nay ba không mắng, không đánh con nên con cho rằng ba con không biết giận?”
“Con không có.” Thời Dẫn nhăn nhó, giọng lại mềm nhũn, “Nhưng ba cũng không thể vô lý thế được.”
“Ba vô lý? Ba mà vô lý thì bây giờ đã đánh con rồi!”
Hai người về đến nhà. Ba Thời chỉ sô pha, ý bảo Thời Dẫn ngồi xuống.
Mẹ Thời cũng đã biết chuyện, nhiều lần muốn nói lại thôi, định mở miệng nhưng thấy Thời Dẫn mặt ủ mày ê lại không đành lòng lên tiếng. Bà đành ngồi cạnh ba Thời Dẫn. Một nhà ba người trầm mặc đối diện.
“Bây giờ con định thế nào?”
Thời Dẫn lắc đầu: “… Con chưa nghĩ tới.”
“Thế lúc con hôn nó có từng nghĩ tới sẽ có hậu quả gì không?” Ba Thời lên giọng, “Con có nghĩ tới một khi bị phát hiện cuộc sống của con sẽ bị ảnh hưởng thế nào chưa? Thanh danh của con sẽ bị ảnh hưởng thế nào chưa?”
Thời Dẫn cũng hơi nóng: “Sao thanh danh của con lại bị ảnh hưởng? Con và anh ấy yêu đương bình thường, không phải người thứ ba, cũng không làm chuyện gì đáng xấu hổ, sao thanh danh của con lại bị ảnh hưởng? Chẳng lẽ vì bọn con đều là nam?”
Ba Thời cắn chặt răng, quai hàm hơi bạnh ra.
“Tiểu Dẫn!” Mẹ Thời ra hiệu cho Thời Dẫn bằng mắt.
“Mẹ…” Trong lòng Thời Dẫn khó chịu muốn chết, bao nhiêu loại cảm xúc đè nặng khiến cậu muốn sụp đổ, “Con thích con trai mà. Kể cả hai người phản đối, nhưng mà con thích con trai, con thích anh ấy…”
“Ừ, con thích nó, rất thích nó. Nó có thể cho những người kia câu trả lời thuyết phục không? Nó có thể cho con câu trả lời thuyết phục không? Tiểu Dẫn, chẳng lẽ con vẫn chưa rõ rốt cuộc ba lo lắng cái gì ư? Từ bé đến lớn, có cái gì con muốn mà ba không đồng ý?”
Thời Dẫn không đáp.
“Con có nghĩ tới thân phận của nó, thân phận của con không? Hai người các con có thích hợp yêu đương không? Con đã từng nghĩ tới chưa?”
“… Con nghiêm túc mà.” Thời Dẫn đáp lại có vẻ ngập ngừng, “Con cũng nghĩ tới sau này…”
“Dụ Duy Giang có nghĩ tới không?” Ba Thời hỏi ngược lại, “Trong lòng con chắc cũng rõ chuyện hôm nay ảnh hưởng tới ai nhiều hơn.”
Thời Dẫn vẻ hoàn toàn bị ép đến sụp đổ, chẳng nói nổi một lời.
Ba Thời chỉ lên tầng hai: “Con về phòng cho ba. Mấy hôm nay không có lệnh của ba không được ra ngoài, ba sẽ xin nghỉ bên phía trường giúp con.”