Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam thấy hắn đi về phía mình, nụ cười trên mặt dần biến mất, cả người trở nên căng thẳng, cúi đầu xuống. Cố Ngôn Sinh hờ hững tới phía đầu bên kia ghế sofa, bực mình kêu: “Đi pha ấm cà phê cho tôi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Uống cà phê buổi tối không tốt, sẽ mất ngủ.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tôi không làm.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam ngẩng đầu, nhìn thẳng người đối diện một cách nghiêm túc: “Mẹ đã nói anh phải chăm sóc tôi, không phải tôi chăm sóc anh.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh không nói gì, sắc mặt u ám quay lại nhìn Ôn Niệm Nam. Bỗng hắn tiến lại cầm lấy tay cậu kéo qua, Ôn Niệm Nam bị hành động bất ngờ này doạ sợ, lúc kịp phản ứng lại đã bị Cố Ngôn Sinh lôi tới trước mặt, gần như ngã lên đùi hắn.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Trong đầu cậu đột nhiên nhớ lại ký ức kinh hoàng khi bị nhốt dưới tầng hầm, cậu ngẩng đầu nhìn lên lầu định mở miệng gọi.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lời còn chưa nói xong, chợt một bàn tay giơ ra bịt miệng cậu lại, Ôn Niệm Nam càng sợ, vùng vẫy há miệng muốn cắn. Bỗng đầu bị đẩy ra, Ôn Niệm Nam ngẩng đầu nhìn người đàn ông hung dữ trước mặt.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Giọng điệu Cố Ngôn Sinh thâm trầm, hắn trừng mắt với người toàn thân đang phát run, mở lớn hai mắt nhìn hắn, cảnh cáo nói: “Không được đánh thức mẹ trên tầng, nghe có hiểu không?” Dứt lời liền thả lỏng tay ra.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Ra ngoài!” Dường như sợ người trên tầng nghe thấy, hắn cố ý gằn nhỏ giọng.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tôi bảo ông đi ra ngoài!”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Buông… buông tay…” Ôn Niệm Nam gắng sức gỡ bàn tay đang nắm chặt lấy mình, đột nhiên trên đầu cảm nhận được một cơn đau xé da. Cố Ngôn Sinh cúi xuống liếc người đang vô cùng hoảng loạn trước mặt, trong mắt loé lên một tia sáng lạnh lẽo, lập tức lửa giận bùng lên.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam không hiểu sao Cố Ngôn Sinh đột nhiên nổi giận động thủ với cậu, bàn tay giữ tóc cậu nắm chặt khiến cậu càng thêm đau đớn, giãy giụa càng mạnh, cậu không muốn lại bị hắn nhốt dưới phòng tầng hầm như lần trước.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên Truyện88.netCó một con vịt xoè ra hai cái cánh
Lúc lâu không thấy tiếng đáp trả, Cố Ngôn Sinh nhìn xuống gương mặt trong tay, khi bốn mắt chạm nhau hắn lập tức sững người. Hốc mắt của người trước mặt ửng đỏ, nước ở hai khoé mắt đang rưng rưng chực trào, hàng lông mi dài phía trên đôi mắt sáng ngời kia vì sợ hãi mà không ngừng run run.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Nhốt vào tầng hầm?Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam lập tức ngồi sụp xuống đất, Cố Ngôn Sinh lại theo bản năng định đưa tay ra đỡ, nhưng kịp thu tay lại trước khi chạm vào cậu. Ánh mắt hắn thoáng chút bối rối do dự, cuối cùng vẫn vươn tay kéo người trên đất dậy rồi đẩy xuống ghế sofa. Ôn Niệm Nam ngã lên ghế đưa tay ôm đầu không ngừng phát run, nhớ tới lời dặn của bác sĩ Lý, cậu cố gắng hít sâu để mình bình tĩnh lại, đôi mắt vẫn tràn ngập kinh hãi nhìn người đối diện.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tôi có định nhốt cậu xuống hầm đâu? Sao cậu phải phản ứng mạnh như vậy? Lên cơn cái gì?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Bất chợt hắn nhớ lại hình ảnh người ngồi bên cạnh cây dương cầm tự tin chói loá ở hậu trường buổi hoà nhạc hôm nay, rồi nhìn lại người đang run rẩy trên ghế sofa đằng sau…Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh nghe vậy, ngạc nhiên hỏi lại: “Cái gì?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Muốn lên phòng thì cứ lên, nói với tôi làm gì?” Trong giọng điệu đầy vẻ bất mãn.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Chờ đã, tôi lên cùng cậu.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Dứt lời liền không thèm để ý tới người trước mặt đang kinh ngạc, nhấc bước nhanh chân lên cầu thang. Ôn Niệm Nam ngẩn người nhìn theo bóng lưng của Cố Ngôn Sinh lúc lâu không động đậy.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Ôn Niệm Nam lúc này mới lấy lại tinh thần từng bước một đi tới, nhưng nhất định vẫn giữ khoảng cách vài bậc thang với Cố Ngôn Sinh.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tắm… tắm rửa?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Tôi bảo cậu tìm quần áo cho tôi, tôi tắm ở đâu phải cần cậu cho phép chắc?” Trong giọng nói đã bắt đầu thiếu kiên nhẫn.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh đi đến cạnh tủ quần áo cầm một bộ bước vào phòng tắm, ‘cạch’ một tiếng đóng cửa lại. Tới lúc hắn tắm rửa xong thay đồ ngủ bước ra, trong phòng ngủ vô cùng yên tĩnh, bàn tay đang lau tóc dừng lại, hắn nhấc chân đi tới.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh tiến lại gần đánh giá gương mặt kia, ánh mắt trầm xuống, hơi khom người tắt đèn. Ai ngờ đèn vừa tắt, người đang nằm trên giường lập tức tỉnh lại, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ nhìn hắn.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh hừ lạnh một tiếng, không nhịn được nói: “Đến lượt cậu đi tắm, thấy cậu ngủ nên tôi đánh thức cậu thôi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Sau khi khoá trái cửa Ôn Niệm Nam mới thở phào một hơi, giơ tay lau hơi nước đọng trên tấm gương, nhìn miếng băng gạc trên trán, nhẹ tay sờ sờ. Ôn Niệm Nam tắm rửa xong mở cửa đi ra, hai mắt cay cay, nhìn lên giường theo thói quen, trong giây lát cậu liền cứng đơ.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh ngẩng đầu nhìn lên thấy cậu đang cứng ngắc đứng trước cửa phòng tắm, mặt lạnh nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, cậu không mệt sao?”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Thì sao? Hay là cậu định ra ghế ngủ? Không muốn thì bớt nói, đi ngủ đi.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố Ngôn Sinh đeo tai nghe, tay nhấn nút phát nhạc, khúc dương cầm hắn đã nghe qua vô số lần vang lên, tiếng đàn piano của W.E tựa như có sinh mệnh, thanh âm đó tấu lên nội tâm như sóng lớn cuộn trào cùng những trải nghiệm vui buồn của người đánh đàn.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Thế nhưng hôm nay, sau buổi hoà nhạc, hắn được nghe người kia cũng dùng tiếng đàn để giãi bày tâm tư tình cảm giống W.E. Cố Ngôn Sinh xoay đầu nhìn người đó đang nằm bên cạnh quay lưng về phía mình, sự thắc mắc cùng tò mò loé lên trong đáy mắt.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cậu lập tức căng cứng cơ thể không dám động đậy, hít thở như bị kìm lại.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Đừng có giả vờ, tôi biết cậu chưa ngủ, vết thương có bị dính nước không đó?” Cố Ngôn Sinh đột nhiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng trong phòng.Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
“Biết tránh dính nước là được rồi, ngủ dậy tôi còn phải thay băng gạc cho cậu.”Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
——————————Có một con vịt xoè ra hai cái cánh
Cố cặn bã không sợ trời không sợ đất nay lại chủ động lăn lên giường, muốn làm cái gì đây? Muốn làm cái giè?