Sau khi dỗ dành bé chim nhỏ xong, Thư Thủy Thủy vẫn không yên tâm, nhìn trước ngó sau hồi lâu, muốn giấu bé chim vào khăn mặt trong phòng tắm.
Mãi mới dỗ được bé chim chịu chui ra khỏi tóc, nhưng vừa giơ tay đặt bé xuống dưới khăn tắm, còn chưa kịp buông ra thì bé chim đã men theo cánh tay nhảy tót trở lại đầu Thư Thủy Thủy, động tác nhẹ nhàng như có gắn lò xo trên chân.
Thư Thủy Thủy: “…”
Vì chột dạ nên Thư Thủy Thủy không dám nói lớn tiếng, chỉ dùng ngón tay chỉ khăn tắm, ra hiệu cho bé chim trốn vào trong, nhưng bé chim chỉ tròn mắt đầy ngây thơ, vẻ mặt vô tội.
Thư Thủy Thủy lại giơ ngón tay chỉ vào cốc đựng bàn chải đánh răng, bé chim thản nhiên bắt đầu dùng mỏ chỉnh tóc cho Thư Thủy Thủy, từng sợi từng sợi rất cẩn thận.
Thư Thủy Thủy lặng lẽ rụt bàn tay đang định bắt bé chim lại, áo lông bé xíu đáng yêu như vậy, sao nỡ ra tay chứ? Hơn nữa áo lông còn biết chỉnh tóc, lại còn mềm mại, tập hợp đủ ưu điểm, trông còn mũm mĩm hơn cả châu chấu… không đúng, đáng yêu như vậy không được ăn.
Nghĩ vậy, Thư Thủy Thủy chỉ có thể để bé chim cố chấp làm tổ trong tóc mình.
Đội một con bé chim đang lén lút chỉnh tóc trên đầu, Thư Thủy Thủy ưỡn thẳng người rời khỏi phòng vệ sinh, liếc mắt quan sát, phát hiện Cổ Lan Cốt không hề nhận ra, vẫn đang làm việc chăm chỉ, Thư Thủy Thủy lập tức thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng nhìn Cổ Lan Cốt đang làm việc chăm chỉ như vậy, Thư Thủy Thủy lại có chút chột dạ, Cốt Cốt chăm chỉ như vậy, nỗ lực như vậy, mình lại nuôi chim nhỏ khác, có phải không tốt lắm không? Có nên thú thật với Cốt Cốt không? Nếu Cốt Cốt không chấp nhận, có nên nướng bé chim để nhận sai với Cốt Cốt không?
Trong đầu Thư Thủy Thủy nảy ra hết ý tưởng này đến ý tưởng khác, bé chim núp trong tóc hoàn toàn không biết mình đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, người này trông dịu dàng ấm áp như thế nhưng thực ra lại ăn chim nướng không chớp mắt.
Trong khi Thư Thủy Thủy đang đấu tranh nội tâm, Cổ Lan Cốt cũng âm thầm hồi hộp, lẽ nào động tĩnh vừa nãy của anh hơi lớn, bị Thủy Thủy phát hiện rồi?
Hai người chột dạ nhìn nhau, ánh mắt chạm nhau, hai người cùng mỉm cười.
“Hôm nay Cốt Cốt đặc biệt đẹp trai nha!”
“Hôm nay Thủy Thủy đặc biệt đáng yêu nha!”
Hai người đồng thanh nói khiến cho mọi băn khoăn đều bị ném ra sau đầu, trong lòng đối phương mình tốt như vậy, tuyệt đối không thể nói, không thể có vết nhơ được!
“Cốt Cốt đang xem tư liệu máy thăm dò truyền về hôm nay à?” Thư Thủy Thủy xích lại gần, ngồi sát bên cạnh Cổ Lan Cốt.
Cổ Lan Cốt gật đầu: “Ừm, máy thăm dò đã tiến vào núi Thương Vực trước, như vậy có lợi cho việc thăm dò ngày mai.”
Thư Thủy Thủy tựa vào lòng Cổ Lan Cốt, Cổ Lan Cốt tự nhiên vòng tay ôm lấy Thư Thủy Thủy.
“Vậy em và Cốt Cốt cùng xem nhé, hiểu rõ tình huống thì có thể tiến hành bói quẻ, tìm kiếm phong thủy bảo địa.” Thư Thủy Thủy không quên chính sự, lập tức tiến vào trạng thái nghiêm túc.
Cổ Lan Cốt đương nhiên không có ý kiến: “Vậy để anh chuyển sang định dạng video.”
Nói xong, Cổ Lan Cốt chuyển đổi thông tin trinh sát truyền về thành định dạng video chiếu lên bức tường đối diện, tiện tay tắt đèn. Trong ký túc xá tối đen, video trên tường lập tức trở nên rõ ràng.
Cổ Lan Cốt điều chỉnh chiếc gối dựa sau lưng, để mình tựa vào đầu giường, Thư Thủy Thủy tìm một vị trí thoải mái trong lòng Cổ Lan Cốt, bình yên nằm trong vòng tay rộng lớn và an toàn này.
Hai người tựa vào nhau, lẳng lặng xem video trên tường, thỉnh thoảng phát hiện điểm đặc biệt thì nhỏ giọng thảo luận, vì trí nhớ của hai người rất tốt nên không cần dùng giấy bút ghi chép lại.
Trong không gian tối đen, ánh sáng từ video chiếu lên gương mặt hai người, trông hài hòa đến lạ.
Bởi vì nhiệm vụ thăm dò khá cấp bách, hai người tạm thời gác lại những bí mật nhỏ của riêng mình, chăm chỉ tìm kiếm khu vực thích hợp để sinh sống.
Giống như Thư Thủy Thủy và Cổ Lan Cốt, không ít người tranh thủ thời gian buổi tối để thảo luận về nhiệm vụ thăm dò, đặc biệt là các đội tàu nhỏ, bọn họ cần bàn bạc về đội đi sâu vào núi Thương Vực và đội tìm kiếm các đội tàu khác trên mặt nước.
Người ở các căn cứ đều hiểu rõ, cuộc thăm dò ngày mai có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống tương lai của họ, mức độ thoải mái và an toàn của khu cư trú cũng quyết định đến trình độ phát triển tương lai của căn cứ.
Trong số các căn cứ, chỉ có bầu không khí ở căn cứ của Phỉ Lạc có vẻ hơi kỳ lạ.
Thạch An An xin gia nhập đội thăm dò, trong lời nói còn ám chỉ mình đã phán đoán sơ bộ được địa điểm cư trú thích hợp, chỉ là có một vài rắc rối nhỏ, nhưng giải quyết cũng dễ dàng. Về phần rắc rối cụ thể là gì thì Thạch An An không nói rõ.
Tiếng nói của Thạch An An ở căn cứ Phỉ Lạc vẫn có sức thuyết phục rất lớn, dù sao suốt chặng đường dài này, Thạch An An dường như có khả năng tiên tri, đã giải quyết rất nhiều khó khăn, có thể nói căn cứ Phỉ Lạc có thể vượt qua mùa đông thành công là không thiếu công lao của Thạch An An.
Thậm chí dần dần, vị thế của Thạch An An ở căn cứ Phỉ Lạc bắt đầu có xu hướng vượt qua Phỉ Lạc. Chỉ là mọi người nhìn ra được Thạch An An thích Phỉ Lạc nên căn cứ cũng duy trì sự cân bằng vi diệu.
Về phần Phỉ Lạc, không ai đoán được suy nghĩ của anh ta. Phỉ Lạc xuất thân quý tộc, có vẻ ngoài tao nhã và không thích biểu lộ cảm xúc. Anh ta dường như dung túng mọi hành vi của Thạch An An, bao gồm cả việc nắm quyền, trông có vẻ rất cưng chiều Thạch An An nhưng lại duy trì sự xa cách. Không chỉ bản thân Thạch An An mà cả người ở căn cứ Phỉ Lạc cũng không thể đoán được suy nghĩ thực sự của Phỉ Lạc.
Trong sự mong đợi của mọi người, ánh bình minh ngày hôm sau đúng hẹn xuất hiện, nhẹ nhàng chiếu rọi.
Bầu trời sau khi xua tan màu u ám trông đặc biệt trong suốt, ánh mặt trời cũng rút đi sự nhút nhát suốt mấy tháng nay mà nhiệt tình chiếu sáng. Thời tiết quang đãng tốt đẹp như vậy chính là tín hiệu cho muôn loài trên tinh cầu Thương Chiến, mùa mưa đã kết thúc, mùa khô sắp ập tới.
Bên ngoài núi Thương Vực, thành viên của các căn cứ đã tổ chức xong đội ngũ, do một con chuột xám dẫn đầu, chờ lệnh xuất phát. Trong mắt mỗi người đều ẩn đựng sự khao khát và hy vọng, hình bóng xanh tươi của núi Thương Vực chiếu rọi trong ánh mắt giống như tương lai mà họ mơ tưởng.
Cuối cùng, sau khi Thủy Tinh Cung lặp lại những quy tắc cần tuân thủ, các đội thăm dò bắt đầu xuất phát.
Đội Thủy Tinh Cung cũng xuất phát, cũng có một con chuột xám đi cùng, nhưng chuột xám không phải là người dẫn đường mà là một thành viên của đội, dù sao đội Thủy Tinh Cung có phiên dịch tài năng Thư Thủy Thủy, không cần lo lắng đi nhầm vào địa bàn của sinh vật biến dị.
Đội Thủy Tinh Cung ngoài nhiệm vụ thăm dò, thì còn nhiệm vụ gặp gỡ hươu trắng, bàn bạc công việc cụ thể. Vì thế Nam Ca cũng có mặt trong đội, dù sao so với Thư Thủy Thủy, Nam Ca rành việc này hơn.
Sau khi xem xét tài liệu trinh sát truyền về tối qua, Thư Thủy Thủy đã hiểu rõ về khu vực rộng lớn sắp khám phá, chỉ là diện tích núi Thương Vực quá lớn, muốn điều tra rõ toàn cảnh không phải chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành.
Kết hợp bản đồ cũ và thông tin trinh sát truyền về, Thư Thủy Thủy đã tiến hành xác định các khu vực có thể là phong thủy bảo địa. Phát hiện hướng đi của tiểu đội căn cứ Phỉ Lạc trùng với một trong số đó, nhưng Thư Thủy Thủy cũng không gấp, dù sao theo suy đoán của cậu, trên núi Thương Vực có rất nhiều nơi có thể xem là phong thủy bảo địa, nếu không cũng không dưỡng ra dãy núi xanh tươi đến tận bây giờ.
Ngoài ra, Thư Thủy Thủy cũng có lòng tin vào khả năng phủ xanh của Thủy Tinh Cung, cho dù môi trường ban đầu không tốt, có đại trận bảo vệ tăng cường thì môi trường nhất định sẽ ngày càng tốt hơn. Khu cư trú có lẽ cố định, nhưng con người thì luôn thay đổi, Thư Thủy Thủy sẽ không bao giờ nhìn sự vật bằng ánh mắt cố định.
Việc thăm dò không có giới hạn thời gian, chỉ cần điều kiện cho phép, các căn cứ có thể tiếp tục thăm dò, cho đến khi tìm được chỗ ở ưng ý. Tất nhiên, tiền lương của chuột xám được thanh toán theo ngày, đây là yêu cầu trên lá cờ nhỏ của chuột xám.
Không có tiểu đội căn cứ nào keo kiệt với hai củ khoai lang làm thù lao, với lại mọi người rất tin tưởng chất lượng của gia chính chuột xám, thậm chí còn có đội trả lương trước.
Chuột xám vui vẻ dẫn nhóm chủ nhân của mình ra ngoài, trước khi rời đi, chuột xám ở lại căn cứ vẫy tay tạm biệt rồi lao đầu vào việc xây dựng bến tàu. Tất nhiên còn có một phần nhỏ đi theo các tàu thuyền ra khơi để tìm kiếm các đội tàu khác.
Các đội tàu cứ thế bận rộn, tuy nhiệm vụ khác nhau nhưng lại có cùng cảm xúc và khát vọng.
Nhiệm vụ của Thư Thủy Thủy diễn ra rất thuận lợi, có Thư Thủy Thủy giới thiệu, Nam Ca ở lại trao đổi việc liên minh với hươu trắng. Hươu trắng hiển nhiên rất có thiện cảm với Nam Ca, ít nhất đôi mắt sáng suốt nhưng bao dung của Nam Ca đã khiến hươu trắng buông bỏ sự bài xích.
Những người khác trong đội Thủy Tinh Cung tiếp tục khám phá dãy núi Thương Vực, thậm chí hươu trắng còn phái hai con vẹt dẫn đường cho đội, có thể đi xuyên qua lãnh địa của sinh vật biến dị, đồng thời cung cấp hai địa điểm mà hươu trắng cảm thấy không tệ.
Trên đường đi, đội cũng xem xét hai nơi phong thủy bảo địa mà Thư Thủy Thủy dự đoán, địa điểm quả thực không tệ, chỉ là diện tích không đủ, Thủy Tinh Cung hiện tại đã có thêm khu B, số lượng người đã tăng gấp đôi, khu cư trú cần chỗ cho năm sáu trăm người, còn phải có khu trồng trọt, khu xây dựng, khu phát triển v.v…
Nơi như vậy tốt nhất phải có địa thế bằng phẳng, có đủ đất, còn phải màu mỡ, xung quanh có hàng rào tự nhiên và không phải là địa bàn của sinh vật biến dị mạnh mẽ, thực sự không dễ tìm.
Khi trở về, Nam Ca hiển nhiên đã bàn bạc xong xuôi với Bạch Hiệt, hai bên đều rất hài lòng với cuộc hội đàm này. Điều khiến Thư Thủy Thủy có chút bất ngờ là hươu trắng còn mời Nam Ca sau này thường xuyên đến chơi, có thể thấy Hươu trắng cũng rất tán thưởng Nam Ca.
Nam Ca cũng lộ ra biểu cảm vui vẻ hiếm thấy, bớt đi vài phần nghiêm túc, trông cả người thả lỏng hơn rất nhiều.
Lúc đội thăm dò Thủy Tinh Cung trở về căn cứ bên ngoài dãy núi, lúc này đã có rất nhiều đội trở về, đang ngồi quây quần bên đống lửa.
Nhưng bầu không khí có vẻ khá kỳ lạ, đặc biệt nặng nề. Nhất là đám chuột xám, chúng tập trung hết ở bên ngoài, đám chuột vốn cần cù chăm chỉ lúc này lại không giơ những lá cờ nhỏ công việc mà cảnh giác bao vây tiểu đội thăm dò của căn cứ Phỉ Lạc.
Không chỉ vậy, các đội ra khơi tìm kiếm các đội tàu khác vào ban ngày cũng đã trở về, trông khá ủ rũ.
Nhóm người trong đội Thủy Tinh Cung nhìn nhau, trong mắt cùng xuất hiện một thông tin: Có chuyện rồi!
[hết 135]