Chương 24: Gia Tốc Thuần Thú Sư
Tư Mã U Nguyệt nhìn bộ dáng Khúc Béo thì đánh đầu hắn một cái rồi quát:
“Nhìn bộ dáng này của ngươi, bổn thiếu gia có muốn háo sức cũng không háo nổi!”
Nghe Tư Mã U Nguyệt nói những lời này thì Khúc Béo an tâm không ít. Biểu cảm hoảng sợ không còn nữa, thay đổi thành khuôn mặt tươi cười, hỏi:
“Ngũ thiếu gia, ngươi giữ ta lại làm gì?”
Tư Mã U Nguyệt kéo Khúc Béo vào phòng, thuận tay đóng cửa lại:
“Khúc Béo, ta hỏi ngươi, ngươi biết gì về ba người kia? Có thân quen không?”
“Không thân quen.”
Khúc Béo lắc đầu đáp:
“Bắc Cung Đường rất ít nói, thích ở một mình, trừ tên nàng ta ra, nàng ta không nói thêm gì khác.”
Tư Mã U Nguyệt vuốt cằm mình, nói:
“Được rồi, thoạt nhìn bộ dáng lạnh lùng của nàng ấy, đúng thật không thích giao lưu với người khác. Còn Âu Dương Phi kia?”
“Âu Dương Phi cũng vậy, trừ việc hắn là Linh Sư song hệ cùng tên tuổi, gia tộc ra. Hắn cũng không nói thêm gì.”
“CMN, đều thân bí như vậy?!”
Tư Mã U Nguyệt chửi đổng:
“Còn Ngụy Tử Kỳ đó? Thoạt nhìn hắn rất dễ nói chuyện.”
“Ngũ thiếu gia, ta khuyên ngươi đừng để ý đến hắn. Tuy lớn lên bộ dáng hắn dễ nhìn đấy.”
Khúc Béo nhìn bộ dáng của Tư Mã U Nguyệt, nhanh chóng khuyên nhủ.
“Vì sao?”
Tư Mã U Nguyệt hỏi, chờ tới khi nàng nhận ra bất thường liền đánh tên béo cái nữa:
“Ta nói ta để ý hắn khi nào!”
“Hai mắt ngươi sáng rực kia kìa, không khác so với lúc nhìn Mộ Dung An đâu!”
Khúc Béo khinh thường liếc Tư Mã U Nguyệt.
“Khụ khụ, trước kia là trước kia, hiện tại bổn thiếu gia đổi tính rồi, không có hứng thú với nam nhân nữa.”
Tư Mã U Nguyệt dùng tay phải che miệng, ho khan nói:
“Đừng nói mấy chuyện nhảm nhí này nữa, vì sao bảo ta không được để ý Ngụy Tử Kỳ?”
“Vì hắn là người của gia tộc thuần thú sư. Ngụy gia là gia tộc thuần thú lớn nhất thành Bắc Lâm, có địa vị rất cao tại Đông Thần quốc. Tuy gia gia ngươi là Hộ Quốc tướng quân nhưng đấu với gia tộc thuần thú sư không dễ. Huống chi hắn còn là thuần thú sư nhỏ tuổi có thiên phú nhất của dòng chính Ngụy gia, địa vị trong gia tộc không cần nói cũng biết.”
Khúc Béo nói một tràng.
“Người của gia tộc thuần thú sư à!”
Tư Mã U Nguyệt buông Khúc Béo ra, ngồi xuống ghế rồi nói:
“Vậy linh lực của hắn hệ gì?”
“Là song hệ băng mộc hiếm thấy.”
Khúc Béo đáp.
“Băng hệ? Chẳng phải linh lực chỉ có năm hệ thôi à?”
Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Đó là người thường thôi.”
Khúc Béo biết trước kia Tư Mã U Nguyệt là phế vật nên không thắc mắc nàng chẳng biết những kiến thức thông thường này, béo mập kiên nhẫn giải thích:
“Ngoài năm hệ cơ bản ra còn vài hệ tương đối hiếm thấy như hệ băng, hệ phong, hệ lôi. Chẳng qua ba loại này cực kỳ thưa thớt nên không được nhắc tới nhiều. Những hệ này là một vạn có một đấy.”
“Hiếm vậy à!”
Tư Mã U Nguyệt kinh ngạc.
“Đúng vậy, hơn nữa nghe nói năng lực công kích của những hệ này rất mạnh đấy.”
Khúc Béo hâm mộ không thôi.
“Hâm mộ cái gì, chỉ cần ngươi nỗ lực ngươi cũng sẽ mạnh như vậy!”
Tư Mã U Nguyệt nói.
“Hắc hắc, chắc là thế.”
Khúc Béo sờ cái ót của mình với vẻ ngượng ngùng.
“Ba người họ ta biết cả rồi, nói tới ngươi đi, ngươi là hệ gì?”
Tư Mã U Nguyệt nhìn Khúc Béo hỏi.
“Ta là sonh hệ hỏa thổ.”
Khúc Béo đáp.
“Song hệ hỏa mộc? Hảo tiểu tử, không ngờ tới a!”
Tư Mã U Nguyệt nhìn Khúc Béo nói.
Khúc Béo tính khinh thường liếc nàng, trước kia nàng chỉ biết theo đuổi Mộ Dung An. Làm gì để ý tới loại người thuộc về thế lực nhị lưu mập mạp như hắn.
“Cơ mà chẳng phải linh sự đa hệ rất ít hử? Sao trong học viện nhiều như thế?”
Tư Mã U Nguyệt hỏi.
“Đúng vậy, nghe nói đã nhiều năm không xuất hiện linh sư đa hệ. Năm nay vừa ra liền có bốn người. Còn có một người là tam hệ. Vừa khéo bốn người chúng ta cùng nhau lên thử nghiệm đấy. Âu Dương Phi đầu tiên, Bắc Cung Đường thứ hai, Ngụy Tử Kỳ thứ ba, ta là thứ tư. Ngươi không biết lúc đó lão sư ngạc nhiên đến mức độ nào đâu!”
Khúc Béo vừa cười vừa kể.
Hắn phát hiện chỉ cần Tư Mã U Nguyệt không động kinh thì nói chuyện phiếm với nàng cũng không tồi.
Thười điểm Âu Dương Phi và Bắc Cung Đường thí nghiệm nàng cũng thấy ở cửa học viện. Bất quá nhìn Bắc Cung Đường xong là đi rồi, không ngờ phía sau còn có Ngụy Tử Kỳ và Khúc Béo.
Kết quả của Âu Dương Phi và Bắc Cung Đường đã khiến lão sư cười không khép được mồm. Sau đó lại lòi thêm hai thiên tài đa hệ, Tư Mã U Nguyệt có thể tưởng tượng được vẻ mặt của lão sư khi ấy.
Nếu biết sự tồn tại về toàn hệ là nàng, chẳng biết ông ấy có bị dọa cho phát ngốc luôn không.
“Bất quá Ngũ thiếu gia, ngươi muốn vào ban nào?”
Khúc Béo nghi hoặc hỏi.
“Ban gì?”
Tư Mã U Nguyệt nghi hoặc.
“Lớp chúng ta đó!”
Khúc Béo nói tiếp.
“Lớp chúng ta là lớp có chất lượng học sinh tốt nhất khóa này. Bên trong toàn là học sinh có thiên phú đứng đầu. Ngươi không biết à?”
“Ặc, ta không biết.”
Tư Mã U Nguyệt lắc đầu nói:
“Ta là do Phong Hành Trình dẫn vào. Hắn cho ta chìa khóa này xong rời đi luôn.”
Chẳng lẽ bởi vì Tư Mã U Nguyệt là người của Tư Mã gia nên được đối xử đặc biệt? Khúc Béo nhịn không được mà nghĩ vậy.
“Nếu lão sư cho người chìa khóa phòng này thì ngươi là học sinh lớp một rồi.”
Khúc Béo nói:
“Bất quá ngươi phải chuẩn bị tâm lý tốt. Vì người trong lớp có thiên phú cực cao, lại là người có địa vị cao trong gia tộc nên khó tránh khỏi có chút cao ngạo. Thanh danh của ngươi quá nổi rồi, khả năng cao sẽ có người tìm ngươi gây phiền toái đấy.”
“Ha ha, cám ơn ngươi nhắc nhở.”
Tư Mã U Nguyệt cười cười, không ngờ tên mập này cũng khá tốt bụng.
“Khách khí làm gì.”
Khúc Béo nghe Tư Mã U Nguyệt cám ơn mình thì cảm thấy như nằm mơ. Trước kia Tư Mã U Nguyệt không khi dễ họ đã tốt lắm rồi, làm gì khách khí được như vậy.
“Bất quá gia gia ngươi là Hộ Quốc tướng quân, người bình thường sẽ không dám nói gì đâu. Chỉ có điều vẫn nên cẩn thận với các gia tộc lớn.”
“Ừ, ta biết rồi.”
Tư Mã U Nguyệt gật đầu.
“Ta quay về phòng tu luyện đây.”
Khúc Béo đứng dậy nói.
“Đi đi. Cảm ơn ngươi cho ta biết nhiều tin tức như vậy. Lần sau tới ta sẽ đãi ngươi ăn ngon.”
Tư Mã U Nguyệt vỗ vai Khúc Béo.
“Khụ khụ, cũng không cần đâu. Ta đi đây!”
Khúc Béo nghe Tư Mã U Nguyệt nói thế thì lập tức bị dọa chạy.
Nghe đồn Ngũ thiếu gia của phủ tướng quân từng độc chết một con linh thú! Hắn sống chưa đủ lâu, không muốn hao mòn tuổi xuân.
Tiểu Hống mở to hai mắt nói:
“Thế nòa, vừa rồi ta là tốt chứ? Ta không nói một câu nào luôn!”
“Không tệ, mai mốt cứ thế mà làm.”
Tư Mã U Nguyệt khen tặng.
Tuy Khúc Béo nói không cần nhưng sáng hôm sau hắn bị một mùi hương hấp dẫn dụ dỗ tới phòng bếp. Khi thấy thân ảnh bận rộn kia, Khúc Béo trừng to hai mắt.