Bình Hoa Số Một Giới Giải Trí

Chương 204

Edit: Leia

 

Tin tức Ưng Ẩn gia nhập đoàn phim《 Tạm biệt, Angela 》còn chưa chính thức công bố đã bị mấy tài khoản blogger lớn nhỏ tiết lộ hết ra ngoài. Topic trên diễn đàn giải trí mọc lên như nấm, có người kinh ngạc, có người xếp hàng xem kịch vui, đương nhiên cũng không thể thiếu mấy trận cãi vã tranh phiên vị. Giới giải trí náo nhiệt chủ yếu là nhờ những trận chiến kiểu này, một khi tin tức đưa ra chắc chắn sẽ dẫn tới chiến trường đẫm máu.

 

Một nhân vật ẩn danh tự xưng là người trong ngành lên bài góp vui: [ Ba năm nay Ưng Ẩn không chuyển hình thành công, thành tích cũng không có gì nổi bật. Đối với tư bản máu lạnh mà nói quả nhiên chỉ có thể làm công cụ hình người đi nâng kiệu cho người ta, đau lòng mỹ nữ. ]

 

Khu bình luận đánh hơi nhạy như mũi chó, lập tức ồn ào hẳn lên.

 

[ Ưng Ẩn đóng vai phụ cho Kha Dữ? Giới điện ảnh đúng là chỉ có diễn viên nam được coi trọng. ]

 

[ Sao nào, Ưng Ẩn không xứng? Đứa nào điêu đấy? Thời Ưng Ẩn lấy giải Song Tinh Kha Dữ còn chưa diễn được vai nam phụ phiên 8 kia kìa. ]

 

[ Cười chết mẹ, giờ mà còn cố giãy. Kha Dữ đã là ảnh đế Cannes rồi, ai đóng phụ cho ảnh cũng là hợp lý hết. ]

 

[ Không có ý kiến gì với Kha Dữ nhé, nhưng mấy năm gần đây không hiểu sao anh ta hút toàn fan não tàn thế nhỉ? Anh mấy người vinh quang vẻ vang liên quan éo gì đến mấy người mà phổng mũi? Ai không biết còn tưởng mới xuyên không về thời nhà Thanh! ]

 

Các blogger giải trí nổi tiếng lật mặt như lật bánh tráng, nay thế này mai thế khác, cãi nhau chính là bảo chứng lưu lượng, mà lưu lượng chính là tiền. Đùa giỡn tình cảm người hâm mộ, xoay chiều dư luận là nghề mà bọn họ tự hào nhất. Rất nhanh sau đó, lại có một tài khoản khác tuyên bố chắc nịch: [ Thần Dã lần này chắc tốn nhiều tâm sức lắm, Ưng Ẩn phiên một, Kha Dữ diễn vai đặc biệt, tin chuẩn đấy. ]

 

[ Chuẩn cmm chứ chuẩn, Ưng Ẩn áp phiên Kha Dữ, tiểu hoa ngồi lên đầu ảnh đế Cannes? Tin này truyền ra cả giới giải trí phải rớt cằm! ]

 

[ Tư bản thật sự muốn làm gì thì làm ]

 

[ Chắc chắn là tin vịt, làm sao Thương Lục để Kha Dữ ở chiếu dưới được? Anh ta là đạo diễn, chủ đầu tư, phần lớn suất diễn cũng của Kha Dữ hết, nói chỉ diễn vai đặc biệt ai tin? ]

 

"Em đồng ý cho cô ta phiên một bao giờ? Kha Dữ, em kêu anh đi thuyết phục chứ có phải kêu anh chắp tay nhường phiên một cho người ta đâu."

 

Kha Dữ véo một miếng thức ăn cho cá, chột dạ lẳng lặng nghe mắng.

 

Anh đã ở chung với Mạch An Ngôn suốt bảy năm trời, cực kỳ hiểu rõ anh ta là người chỉ đặt lợi ích lên hàng đầu. Trong cán cân giá trị của anh ta, chỉ khi Ưng Ẩn nhận được phiên một, anh ta mới cảm thấy mình đã được hời, mới chịu nhượng bộ.

 

Nếu phải chọn lựa giữa phiên một bộ phim và Ưng Ẩn vào đoàn, Kha Dữ sẵn sàng từ bỏ vị trí phiên một.

 

Hiện giờ đang là cuối tuần, hai người ngồi bên ao cá mới xây ở sân sau biệt thự Vân Quy. Vị đại sư phong thủy mà Ôn Hữu Nghi hay xin ý kiến nói rằng hai người là đảo nối với đất liền, có thổ có mộc, vì thế cần thêm nước chảy để khai thông vận thế, về lâu dài cũng có lợi cho quan hệ tình cảm. Từ lúc vẽ thiết kế đến khi hoàn thành chỉ mất hai tuần, hai người ra ngoài một chuyến, trở về nhà đã thấy đàn cá koi bơi tung tăng trong ao rồi.

 

Kha Dữ chơi với mấy con cá một lát, ngồi xổm xuống nói với một con cá chép đuôi vàng hơi gầy: "Sao mày không qua đó tranh ăn đi? Không tranh được nên không thèm tranh nữa? À, ngại đông quá."

 

Thương Lục: "..."

 

Kha Dữ phủi phủi tay, giọng cũng nhỏ dần, chỉ hơi loáng thoáng truyền vào tai Thương Lục: "Bên kia có người đang giận kìa, mày bơi xa một chút đi, kẻo đến tối người ta cho mày vào nồi đấy."

 

Thương Lục lắng tai nghe xong đã hiểu hết. Hắn chống một tay lên eo, vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ hút qua loa cho xong điếu thuốc dang dở rồi kéo Kha Dữ bế ngang lên: "Ai thích tranh ăn?"

 

Kha Dữ giả vờ ngoan ngoãn giơ tay đầu hàng: "Anh, anh thích tranh ăn."

 

Người giúp việc đi đến trước cửa kính ban công thì không dám bước tiếp, trên tấm kính tối màu phản chiếu hình ảnh Thương Lục bế Kha Dữ kiểu công chúa, phía sau là bóng cây xanh lờ mờ và một con cá chép nhảy lên khỏi ao.

 

Thương Lục cụp mắt liếc anh, ra lệnh: "Mở cửa."

 

Kha Dữ ngoan ngoãn đẩy một cái, cánh cửa trơn tru trượt ra. Thương Lục ném anh xuống sô pha rồi ấn người lên: "Muốn hợp tác với Ưng Ẩn đến thế cơ à?"

 

Ha, có còn nói lý không, chẳng phải em mới là người khăng khăng mời cô ấy sao.

 

Kha Dữ nhắc nhở hắn: "Là chính em nói Tiểu Ẩn hợp vai."

 

Thương Lục nhướn mày: "Là anh đề xuất trước."

 

"Anh chỉ nói đùa thôi."

 

"Hóa ra anh không thật lòng đề cử cô ta à," Thương Lục sung sướng một cách khó hiểu, "Cô Ưng mà biết chắc buồn lắm đấy."

 

Kha Dữ: "..."

 

Thôi, em muốn nói thế nào cũng được.

 

.

 

Cuộc chiến giữa fan hai nhà không có hồi kết, đã đi đến giai đoạn lên topic bêu xấu lẫn nhau. Kha Dữ gây họa phải đứng ra chịu trách nhiệm dẹp loạn, tin tức Ưng Ẩn đảm nhận phiên một được anh đề cập tới trong một video ngắn. Trong clip, Kha Dữ mặc sơ mi trắng ngồi đối diện với ống kính, vẫn giữ thái độ thong dong bất cần quen thuộc:

 

"Kể từ ngày quen biết Ưng Ẩn, tôi vẫn luôn hy vọng được hợp tác vui vẻ cùng cô ấy trong một bộ phim mà không phải là người kéo chân sau. Nhưng con đường từ bình hoa vô dụng đến giải thưởng Song Tinh là quá xa, tuy trước đây đã từng hợp tác vài lần, thế mà giờ chính tôi nhìn lại mấy cảnh diễn đó cũng không nỡ nhìn thẳng. Lần này trong《 Tạm biệt, Angela 》, tôi rất may mắn có được cơ hội quý giá hoàn thành tâm nguyện. Chúng tôi sẽ cùng nhau thực hiện một đoạn phim one-take dài hơn hai mươi phút. Người đẹp, cô đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

 

Ưng Ẩn trả lời trên trang chủ: [ Lúc nào cũng sẵn sàng 『 cúi chào 』]

 

Không có gì dễ bình ổn phân tranh hơn đương sự ra mặt, hơn nữa tư thái Kha Dữ vẫn thản nhiên bình tĩnh như thường.

 

Dư luận trên mạng tạm thời lắng xuống, các fan cuối cùng chỉ đành rầu rĩ nói: [ Dù có là vai đặc biệt đi nữa thì mọi người đều hiểu với nhau mà. ]

 

Fan nhà Ưng Ẩn cũng biết điều thấy tốt liền thôi, không đắc ý rêu rao tuyên dương nhà mình tranh phiên thắng lợi như mọi lần. Cuối cùng mọi chuyện chấm dứt nhờ blogger ra mặt dẫn dắt: [ Thật ra phiên vị cao thấp đối với thầy Kha hay Tiểu Ẩn đã không còn quan trọng nữa. Với họ, làm sao diễn tốt bộ phim này mới là quan trọng nhất. Màn từ bỏ phiên vị lần này có thể xem là một giai thoại đẹp, hy vọng về sau những vụ cấu xé tranh giành phiên vị trong giới sẽ ít đi một chút. ]

 

Phát ngôn của blogger đương nhiên là do nhà đầu tư sắp xếp. Một khi dư luận bị dắt mũi thành công, người qua đường cũng sẽ cảm thán phụ họa "vai diễn thế nào mới là quan trọng nhất" theo, cuối cùng thành cục diện đoàn phim, Kha Dữ và Ưng Ẩn ba bên cùng thắng.

 

Ngày ký hợp đồng, Mạch An Ngôn đọc kỹ từng điều khoản, có luật sư của GC và Thần Dã đi theo hỗ trợ. Giữa lúc ngồi chờ nhàm chán, Ưng Ẩn nghe thấy tiếng gõ cửa, quay đầu chợt thấy Kha Dữ đứng ngoài cửa kính nhìn cô cười.

 

Cô đẩy cửa bước ra: "Sao anh qua đây?"

 

"Sợ cô đổi ý giữa đường."

 

Ưng Ẩn vạch trần: "Muốn chạy đã chạy từ sớm rồi."

 

Kha Dữ đứng dựa vào tường, thấy Mạch An Ngôn vẫn còn nghiên cứu điều khoản hợp đồng chưa xong, hờ hững nói: "Hôm trước trông cô căng thẳng thế? Tôi chưa từng nghe cô nói muốn đóng bộ này bao giờ."

 

"Diễn vai ông cháu với anh cũng thú vị mà."

 

Kha Dữ liếc cô nàng một cái, Ưng Ẩn không thể chịu nổi ánh mắt đó, "Anh đừng nghiêm túc như vậy, coi như nghỉ... Coi như đi chơi một chuyến đi."

 

"Chơi?" Kha Dữ đứng thẳng dậy, "Phim trường của Thương Lục không phải nơi để cô đến chơi đâu."

 

"Tôi bị rối loạn lưỡng cực được một năm rồi."

 

Kha Dữ ngẩn ra: "Cái gì?"

 

Ưng Ẩn giải thích rất lộn xộn, "Lúc anh đề xuất bộ phim này, tôi cảm thấy từ kịch bản đến quá trình quay chụp đều rất thú vị. Tôi không phải đi chơi thật đâu, chỉ là... tôi đang chán ghét mọi thứ. Kha Dữ, chắc anh hiểu ý tôi chứ. Phim trường, diễn xuất, quay chụp, giới giải trí, mẹ nó cái gì cũng phát chán. Mười năm, tôi cảm thấy mình từ một người yêu điện ảnh sắp biến thành một kẻ căm hận điện ảnh rồi."

 

Kha Dữ không lên tiếng, ánh mắt Ưng Ẩn nhìn ra cửa sổ cuối hành lang, tuy ngắm nhìn nhưng ánh mắt trống rỗng không tiêu cự. Cô nuốt nước bọt: "Có một ngày tôi dậy từ lúc 4 giờ sáng và phải trang điểm làm tóc trong vòng ba tiếng đồng hồ. Tôi nhìn mình trong gương, không biết nữa... Tôi lấy dao cạo lông mày cứa một đường lên mặt."

 

"Cô điên rồi hả?!"

 

Ưng Ẩn mỉm cười tươi, "Vẫn chưa bị hủy mặt, anh căng thẳng thế làm gì? Không sao đâu, anh xem mặt anh kìa?" Cô cười khúc khích, nói rất nhẹ nhàng: "Chỉ là rối loạn lưỡng cực thôi mà, giới giải trí ai mà không bị thần kinh? Ai cũng bệnh hết, tôi có tính là gì đâu? Lúc trước anh bệnh còn nặng hơn tôi, quên rồi à?"

 

Kha Dữ không quên, nhưng cũng không thể giả vờ như không nhìn thấy không nghe thấy được nữa.

 

"Tôi muốn vào đoàn của các anh, trốn tránh cũng tốt, thay đổi hoàn cảnh cũng được, hoặc tiến thêm một bước lại càng tốt nữa, chẳng sao hết. Tôi sẽ diễn thật tốt, hứa với anh đấy." Cô hít sâu một hơi, lại nhún vai, "Thôi nói sau đi, dù sao cũng là cậu chủ nhà họ Thương mà. Tôi còn chưa hoàn thành giấc mơ làm dâu hào môn, lỡ dính thật thì sao? Ha ha."

 

Mới đùa được một nửa thì một bóng người chợt xuất hiện trong tầm mắt, là Thương Lục cầm chồng tài liệu dày trên tay đang đẩy một cánh cửa văn phòng ra. Để tiện cho việc xử lý công vụ, văn phòng của Phim ảnh Tháng Ba, studio của hắn bao gồm cả xưởng hậu kỳ đều được chuyển đến cùng một tòa nhà với Giải trí GC.

 

Cánh cửa kính khẽ rung lên, hình như Ưng Ẩn hoa mắt, bởi vì cô thấy Thương Lục vừa bước đi đã quay đầu lại. Đầu tiên hắn hơi ngả nửa người ra sau, nhíu mày hoài nghi hỏi: "Kha Dữ?" Sau khi xác nhận đúng là Kha Dữ, hắn mới xoay người bước ra, hướng về phía hai người bên này.

 

Ưng Ẩn nhạy bén nhận ra Kha Dữ vừa lùi lại một bước nhỏ.

 

Thương Lục dừng lại trước mặt hai người, gõ gõ chồng giấy vào lòng bàn tay. Qua một lúc lâu, đôi mắt sắc sảo của hắn khóa lấy Kha Dữ, hơi nhếch môi nói bằng ngữ khí mập mờ: "Nghe nói chiều nay anh đi xác nhận tạo hình với bên tạp chí mà."

 

Kha Dữ: "..."

 

Ưng Ẩn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn đon đả ngọt ngào nói: "Đạo diễn Thương, lâu rồi không gặp."

 

Thương Lục gật đầu xem như chào hỏi, ánh mắt vẫn dừng trên người Kha Dữ: "Ngũ đại tạp chí có nhà nào đóng trụ sở ở đây à?"

 

Quái lạ, nghe cứ như hắn đang chất vấn kiểm tra anh thế nhỉ, Ưng Ẩn mơ màng nghĩ, ánh mắt khẽ nghiêng một cái, nhìn thấy ngay chiếc nhẫn trên ngón áp út của Thương Lục ——

 

Đụ má?

 

Kha Dữ kiên trì nói: "Hẹn 4 giờ."

 

Bây giờ mới 2 giờ thôi!

 

Thương Lục lạnh lùng cười một tiếng, "Vậy sao?"

 

"Thầy Kha qua ôn chuyện với tôi ấy mà." Ưng Ẩn có ý tốt ra tay giải vây giùm Kha Dữ.

 

Kha Dữ: "..."

 

Cô muốn tôi chết nhanh hơn đấy phỏng.

 

Bộp. Chồng giấy dừng lại trong lòng bàn tay Thương Lục.

 

"À ra thế." Ngữ khí hắn rất bình thản, ánh mắt hiếm hoi dừng trên khuôn mặt xinh đẹp của Ưng Ẩn hai giây.

 

Ưng Ẩn hoài nghi hắn để ý mình, chuẩn bị quy tắc ngầm.

 

... Đùa thôi.

 

Người đi xa rồi, Ưng Ẩn mới liều mạng kéo tay Kha Dữ, "Thầy Kha!!! Anh có nhìn thấy nhẫn trên ngón áp út cậu ta không!"

 

Kha Dữ đáp qua loa: "... Có hả? Hay là cô nhìn nhầm?"

 

"Có mà có mà! Là ngón áp út!" Ưng Ẩn che miệng kinh hô: "Trời ạ cậu ta kết hôn bao giờ, anh biết không?"

 

Sắc mặt Kha Dữ rất vi diệu: "... Tôi không rõ lắm... đâu."

 

Không biết thì nói không biết, "không rõ" là sao, lại còn "đâu". Ưng Ẩn nâng mắt nhìn Kha Dữ, bắt gặp vẻ mặt anh "như sắp chết" nhìn theo bóng Thương Lục đi vào văn phòng.

 

"Thảm quá, mới có tí tuổi đã phải kết hôn, nhất định là hôn nhân chính trị rồi."

 

Kha Dữ: "... Cô nói phải là phải."

 

Không phải anh cố ý lừa Ưng Ẩn, cô nàng đúng là người bạn thân nhất của anh trong giới giải trí, nhưng khổ nỗi Ưng Ẩn có một tật xấu quá trí mạng, đó là uống say thích tám chuyện tình cảm của đồng nghiệp. Ai với ai sống như vợ chồng trong đoàn phim, cô nào nửa đêm bò lên giường đạo diễn, anh nào thực chất thích mặc đồ nữ, tất cả những chuyện đó Kha Dữ đều biết được từ miệng Ưng Ẩn —— Thế mà quý cô này vẫn tự xưng mình là ngôi sao nữ kín miệng và ít buôn chuyện nhất giới giải trí.

 

Ưng Ẩn cầm tay anh, nghiêm túc nói: "Thầy Kha, tôi có lỗi, thực ra tôi luôn lén đớp CP anh với cậu ta. Cứ nghĩ hai người yêu nhau thật chứ, là tôi có tội."

 

Kha Dữ nghẹn họng không biết nói gì, cuối cùng chỉ đành vỗ vỗ mu bàn tay cô.

 

... Không sao, cô gần chạm được vào chân tướng rồi đấy.

 

"Anh bảo có khi nào cậu ta chỉ kết hôn hợp đồng thôi không?"

 

"Phụt —— khụ khụ khụ ——" Kha Dữ nắm chặt cốc cà phê.

 

"Hình như cậu ta không quá thích tôi đâu," Xưa nay Ưng Ẩn luôn có radar nhạy bén với cánh đàn ông, "Ánh mắt vừa rồi làm tôi sợ muốn chết, sao lại thế chứ? Không có gã trai thẳng nào nhìn tôi như vậy hết, không phù hợp với bản năng sinh học."

 

"Khoan đã —— Cô nâng tầm nhan sắc mình lên mức đó rồi hả?"

 

Ưng Ẩn không thèm để ý đến anh, giống như năm xưa cô từng suy đoán ra thân phận Thương Lục trong chớp mắt, bây giờ cũng nhanh như chớp mà phán đoán sự thật về hắn: "Chắc chắn là kết hôn giả rồi!"

 

---

 

Lời tác giả:

 

Truyện hài giới giải trí:

 

Thương Lục được phú bà nuôi

 

Kha Dữ là bình hoa

 

Ưng Ẩn không nhiều chuyện

Bình Luận (0)
Comment