Bố Ơi

Chương 3

Tú Trinh, một cô gái tài giỏi, có đủ sắc lẫn tài, được sinh ra trên vạch đích. Cô là đích nữ của Tổng giám đốc Công ty thực phẩm TT Food - ông Lâm. Mặc dù tốt nghiệp ngành sư phạm nhưng vì muốn bố mình không phải làm việc quá sức nên cô đã từ bỏ ước mơ làm giáo viên để vào TT Food để giúp đỡ bố mình.

Và với tài năng của mình nên sau ngần ấy năm cố gắng, cô hiện tại đã là Giám đốc Marketing của TT Food. Cô cùng với bố cô - ông Lâm - người đàn ông ấm áp, dễ gần nhưng kiên quyết trong công việc - TT Food đã trở thành một trong những Công ty thực phẩm thuộc top đầu của cả nước.

“Giám đốc, chiều nay cô có một cuộc họp cùng với các vị lãnh đạo công ty về những quyết sách quan trọng sắp tới. Tôi sẽ gửi thông tin chi tiết cho cô ngay.”

Bước chân vào văn phòng nơi cô làm việc - một nơi khá sang trọng, view thành phố, cô bắt đầu một ngày làm việc tất bật như thế.

“Chiều nay cô hãy thông báo cho Phó Giám đốc Tuấn Anh tham gia cuộc họp nhé. Tôi sẽ xác nhận cuộc họp từ phía anh ấy sau khi hoàn thành xong công việc của bản thân.”

“Nhưng chiều nay, đích thân Tổng Giám đốc sẽ chủ trì cuộc họp. Cô không nên vắng mặt ở một cuộc họp quan trọng như thế này.”

“Cô đừng lo lắng. Tôi sẽ chủ động thông báo chuyện này đến Tổng Giám đốc.”

Đương nhiên, với một người “mẹ” như Tú Trinh thì chẳng có gì quan trọng hơn Lan Anh ở thời điểm hiện tại được. Còn chưa tính đến việc đích thân Đức Trung đã nhờ vả cô khi anh không thể đến địa điểm họp kịp lúc.

“Tú Trinh, em không thể vắng mặt ở buổi họp quan trọng như thế này được. Chiều nay em có việc gì quan trọng hơn cả việc công ty cơ à?” - Từ phía ngoài, một người đàn ông trạc tuổi Tú Trinh đẩy cửa bước vào.

Anh ta tên là Tuấn Anh - Phó Giám đốc Marketing của TT Food, và cũng chính anh là người mà mẹ của Tú Trinh - bà Khánh đích thân chọn làm con rể tương lai tài giỏi của bà. Bản thân Tuấn Anh cũng xuất thân trong gia đình danh tiếng và anh luôn coi Tú Trinh là đối tượng kết hôn lí tưởng của mình. Suốt những năm vừa qua, mặc dù không nhận được tình cảm của Tú Trinh nhưng Tuấn Anh luôn chọn những cách tiếp cận “đen”, luôn gây ra sự khó chịu cho cô.

“Chiều nay, em có việc gấp cần phải giải quyết. Anh thay em tham gia cuộc họp chiều nay nhé. Bây giờ em sẽ đi nói bố về chuyện này. Anh không cần quan tâm nhiều đâu nhé. Lúc về em sẽ trao đổi với anh về cuộc họp này.”

Chưa cần Tuấn Anh trả lời, Tú Trinh nhanh chóng rời khỏi phòng, dường như với cô Tuấn Anh là một sự phiền hà mà mẹ cô sắp đặt bên cạnh cô khiến cô khó chịu, để lại ánh mắt bực tức của một người đàn ông vừa tuột mất “con mồi”.

Tức giận là cảm giác lúc này của Tuấn Anh, hắn không chấp nhận việc “mục tiêu” của mình thoát khỏi ánh mắt mình một cách dễ dàng như vậy.

“Trợ lý Kiên, chiều nay cậu không cần tham gia cuộc họp của tôi đâu. Cậu hãy đi theo Giám đốc Trinh xem cô ấy đang làm chuyện gì mà mớ ám như vậy rồi báo cáo lại cho tôi.”

Một cuộc điện thoại nhanh chóng được thực hiện đến người trợ lí từ người đàn ông đang hậm hực. Hắn bước ra khỏi phòng với sự tức giận kèm với sự tò mò về bí mật mà Tú Trinh đang giấu diếm.

Chiều hôm ấy

Tú Trinh ăn mặc khá gọn gàng và thanh tao đến trường của Lan Anh với tâm trạng thoải mái, vuiv vẻ. Cô bé Lan Anh hôm nay cũng được phân công trực nhật cho buổi họp phụ huynh đôt xuất này.

“Mẹ Trinh ơi!”

Vừa nhìn thấy Tú Trinh từ xa, Lan Anh đã mừng rỡ, chạy đến ôm chằm lấy Tú Trinh.

“Con của mẹ hôm nay trực nhật à. Vậy thì sau khi buổi học của con kết thúc, mẹ Trinh sẽ tặng một món quà đặc biệt cho con có chịu không?” - ánh mắt Tú Trinh nhìn Lan Anh thể hiện hết sự hạnh phúc của cô, nụ cười của Lan Anh khiến cho cô càng vui nhiều hơn nữa.

“Dạ vâng ạ. Con đang trực nhật, mẹ Trinh ngồi ở đây một lát nhé. Con sẽ cố gắng hoàn thành xong sớm công việc để mẹ có thể vào trong. Ngoài trời đang nắng nóng lắm, mẹ sẽ bệnh mất.”

Cô bé nở một nụ cười tươi rói về phía Tú Trinh rồi quay vào lớp tiếp tục công việc của mình.

“Tú Trinh, hôm nay cô đến thay bố Trung đó à?” - Cô Lan từ trên lầu đi xuống, trông thấy Tú Trinh.

“Dạ đúng rồi cô, nay anh ấy có việc đột xuất nên có thể sẽ không kịp tới nên mới nhờ con tham gia buổi họp chiều nay.”

“Vậy vất vả cho cô rồi. Các cháu cũng xong rồi đó. Cô có thể vào được rồi. Tôi còn chút việc, lát gặp cô sau nhé.”

Tú Trinh lễ phép chào tạm biệt cô Lan rồi nhanh chóng bước vào lớp.

“Cô Lan, đó là ai vậy?”

Trúc An cũng vừa tới nơi, trông thấy cô Lan vừa kết thúc cuộc nói chuyện với Tú Trinh đã ân cần hỏi thăm cô. Nhưng vì chỉ thấy một phần lưng nên cũng không thể nhận ra Tú Trinh.

“À, đấy là mẹ của Lan Anh. Cô ấy đến tham gia cuộc họp chiều nay. Cô Trúc An cũng mau chuẩn bị đi, cuộc họp sắp diễn ra rồi.”

Phụ huynh cũng đã đến khá đông đủ, cô bé Lan Anh sau khi kết thúc công việc của mình cũng nhanh chóng tiến đến chỗ Tú Trinh và ngoan ngoãn ngồi xuống. Cả hai trò chuyện vui vẻ trong khi chờ đợi cuộc họp bắt đầu. Họ thân thiết đến mức nhiều cặp mẹ con ruột cũng chẳng thân thiêt bằng họ.

Cuộc họp bắt đầu với tình hình sức khỏe của cô Tâm và một số sự thay đổi của lớp 2/4 trong thời gian sắp tới và cả sự thay đổi Giáo viên chủ nhiệm của lớp.

“Cô Trúc An, cô hãy vào đi ạ.” - Cô Lan nhẹ nhàng hướng ra cửa, mời Trúc An bước vào,

Trúc An bước vào với ta áo dài xanh trắng tuyệt đẹp, trông cô thật thướt tha, cùng với sự tư tin của mình, cô khiến tất cả phụ huynh có mặt trong buổi họp ngày hôm đó trầm trộ và bàn tán xôn xao.

“Trúc An? Tại sao cô ấy lại có mặt ở đây? Không phải cô ấy đang ở nước ngoài hay sao? - Sự kinh ngạc là điều hiện lên trên nét mặt của Tú Trinh, vì cô biết rằng sự xuất hiện trở lại của Trúc An sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ đang tốt đẹp của cô và Đức Trung.

Nhưng điều cô kinh ngạc hơn nữa lại xuất hiện ngay sau câu nói của Lan Anh.

“Ủa? Cô Trúc An?”

“Tại sao con bé lại biết được tên của Trúc An? Hai người họ từng gặp nhau rồi à?”

Tú Trinh đi từ sự kinh ngạc này đến sự kinh ngạc khác. Cô ngối xuống ghế, ánh mắt bần thần, lờ luôn cả Lan Anh đang chăm chú nhìn cô.

“Chào mọi người, tôi là Trúc An, thời gian sắp tới tôi sẽ thay cô Tâm làm Giáo viên chủ nhiệm của các cháu lớp 2/4. Mong các vị phụ huynh giúp đỡ thêm ạ.”

Trúc An ân cần cúi đầu trước tiếng vỗ tay của các vị phụ huynh. Và khi cô đứng dậy, một hình ảnh khiến cô kinh ngạc. Cô nhìn thấy Tú Trinh, người bạn đã phản bội cô 8 năm về trước, người đã xen vào chuyện tình của cô và Đức Trung đang ngồi cạnh người bạn nhí mà cô mới quen tối hôm qua - Lan Anh.

“Tại sao 2 người ấy lại ngồi cạnh nhau. Họ có mối quan hệ gì? Liệu cô bé đó có phải là con của Đức Trung và Tú Trinh hay không?”

Hàng đống câu hỏi xuất hiện trong đầu Trúc An, sự tự tin dường như biến mất ngay lâp tức, thay vào đó là sự hoang mang suốt cả buổi họp, khiến Trúc An không thể tập trung hoàn toàn vào công việc của mình.

Chuyện gì sẽ xảy đến tiếp theo giữa những con người đang dần bị cuốn vào một mối quan hệ phức tạp? Nếu hôm nay Đức Trung là người xuất hiện thì chuyện gì sẽ xảy ra?

Bình Luận (0)
Comment