Cuộc họp phụ huynh bất thường kết thúc sau hơn một tiếng diễn ra trong sự sôi nổi, nhưng với Trúc An còn là sự căng thẳng xen lẫn sự hoài nghi. Căng thẳng vì sắp tới, cô sẽ đối diện với một thử thách không hề nhỏ khi tiếp quản lớn 2/4 trong thời gian nhạy cảm như thế này.
Sự hoài nghi dấy lên bên trong con người cô khi quãng thời gian sắp tới cô có thể sẽ đối diện với người “bạn” một thời của mình hoặc thậm chí là cả người yêu cũ của mình. Điều đó khiến cho công việc này đã khó khăn thì nay càng khó hơn gấp bội.
“Các con mau về lớp đi. Cuộc họp đến đây là kết thúc, rất mong quý phụ huynh sẽ hỗ trợ cô An trong thời gian sắp tới để các bé có thể có được kết quả thi tốt nhất.”
“Mẹ Trinh về cẩn thận nha. Lát hai mẹ con mình gặp lại nhau và đến gặp ba Trung nha mẹ.”
“Ừ, mẹ biết rồi. Con cũng phải học thật chăm chỉ nhé. Hẹn gặp lại con.”
Cùng với tiếng trống ra chơi được vang lên, Lan Anh tạm biệt mẹ Trinh bằng một nụ cười hồn nhiên, một cái vẫy tay tạm biệt.
“Cô đến họp thay bố của Lan Anh đấy à. Chắc bố của cô bé hôm nay bận việc vì từ trước tới giờ bất kể cuộc họp nào của Lan Anh cả.” - Cô Lan tiến tới Tú Trinh, nhìn theo từng bước nhảy của Lan Anh và trò chuyện cùng cô.
“Đúng vậy thưa cô. Hôm nay anh ấy phải đi ra khỏi thành phố một chuyến nên không thể tới cuộc họp được. Nhưng cô yên tâm, em sẽ nói lại cho anh ấy biết về tình hình cuộc họp ngày hôm nay.”
Cuộc trò chuyện của hai người diễn ra một hồi lâu, và đó cũng là quãng thời gian mà ánh mắt tò mò của Trúc An cũng dõi theo cuộc trò chuyện ấy. Và ngay khi cô Lan rời đi, Tú Trinh cũng tiến về phía cổng trường để ra về thì Trúc An tiến tới để bắt chuyện với người bạn của mình sau một thời gian dài. Nhưng nghĩ về những việc mà năm xưa, Tú Trinh cùng Đức Trung đã gây ra cho mình lại khiến cho cô chùn bước và không dám bước tới.
“Tại sao mình phải chào cô ta chứ. Suốt 8 năm nay, chẳng lúc nào mình quên những chuyện mà cả hai người bọn họ đã làm với mình. Đúng, cuộc sống của bọn họ sẽ chẳng còn liên quan gì đến mình.” - Trúc An lạnh lùng quay lưng bỏ đi.
Cuộc gặp mặt tình cờ của hai người bạn từng thân kết thúc như vậy. Không một nụ cười, không một câu chào, một cái ôm thì càng không, thay vào đó bắt đầu là sự kinh ngạc, nghi ngờ, tò mò và kết thúc là sự lạnh lùng, mỗi người một hướng.
Nếu như Trúc An là sự tò mò lẫn lạnh lùng thì đối với Tú Trinh thì lại là sự hoang mang vì cô biết được rằng đối với Đức Trung thì vị trí của Trúc An sẽ chẳng ai thay thế được và sự trở về lần này của Trúc An sẽ là rào cản lớn với mối quan hệ giữa cô và Đức Trung.
“Tình hình lớp Lan Anh như thế nào rồi? Cuộc họp đã diễn ra xong chưa Tú Trinh?”
Khi đang suy nghĩ về Trúc An thì cuộc gọi của Đức Trung khiến cho Tú Trinh giật mình. Lấy lại bình tĩnh, cô trả lời anh.
“Ổn cả nhé Đức Trung. Lớp của cô bé sẽ có giáo viên chủ nhiệm tạm thời trong những tuần cuối cùng của học kì. Cậu cứ yên tâm nhé, con bé sẽ học tốt thôi.”
“Vậy mình yên tâm rồi. Cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ mình chiều hôm nay nhé.” - Đức Trung với chất giọng ấm áp trả lời.
“Không cần cảm ơn đâu. Tối nay cậu mời mình bò kho quán cậu đi.” - Tú Trinh nửa thật nửa đùa đáp lại lời Đức Trung.
“Tất nhiên rồi. Tối nay mình sẽ khao cậu. Thêm cho cậu 2 cái trứng ốp la nhé.”
“Cậu nhớ giữ lời hứa đấy nhé. Chiều nay cậu cứ yên tâm mà dọn hàng đi. Mình sẽ đón Lan Anh giúp cậu và đưa cô bé ra quán ngay sau bữa tối.”
“Đâu có được. Vậy phiền cho cậu quá. Để mình đón Lan Anh cũng được mà.”
“Nè nè, bố Lan Anh, hãy để mẹ Lan Anh đón con bé đi. Mình có hẹn cùng con bé tối nay, hãy để mình đó nó đi.”
Cuộc nói chuyện với Đức Trung khiến Tú Trinh quên đi những lo lắng, suy nghĩ về Trúc An, thoáng chốc đã về đến TT Food lúc nào không hay. Cô đành ngậm ngùi ngắt máy và tạm biết Đức Trung. Và khi ở TT Food, Tú Trinh dường như trở thành một con người khác - nữ cường nhân, người của công việc.
“Cuộc họp diễn ra như thế nào rồi? Phó Giám đốc Tuấn Anh hãy tóm tắt ngắn gọn đi.”
Sự lạnh lùng hiện lên trên khuôn mặt của Tú Trinh khi vừa ngồi vào bàn làm việc. Phó Giám đốc Tuấn Anh ngay lập tức được triệu tập để bàn bạc về cuộc họp vừa rồi.
“Sắp tới công ty sẽ có dòng sản phẩm mới dành cho trẻ em và công việc mà Tổng Giám đốc đã giao cho phòng Marketing của chúng ta chính là khiến cho dòng sản phẩm này được biết đến rộng rãi trong thời gian nhanh nhất. Đây không phải nhiệm vụ đơn giản đâu Giám đốc.”
“Quả đúng là như vậy. Vậy anh có ý tưởng gì chưa?” - sự lạnh lùng ban đầu của Tú Trinh đã đươc thay bằng ánh mắt lo lắng, có phần đăm chiêu của cô.
“Phòng Marketing đã có một buổi họp khẩn ngay sau khi nhận được chỉ thị từ Tổng Giám đốc. Và trọng tâm của dòng sản phẩm này sẽ là học đường.”
“Hay đấy. Anh nói tiếp về kế hoạch đó đi.”
“Trường tiểu học Quận 1 sẽ là đối tượng mục tiêu mà kế hoạch này sẽ hướng tới. Đó là trường tiểu học lớn với số lượng học sinh đủ để tạo tiếng vang nếu chúng ta có một chiến lược tiếp cận tốt.”
Bức tranh sơ khai về kế hoạch quảng bá dòng sản phẩm mới của TT Food được Tuấn Anh vẽ ra trước mặt Tú Trinh khiến cô thích thú vì một phần đó là trường của Lan Anh và với mối quan hệ của cô và Hiệu trưởng Lan thì khả năng cao là kế hoạch sẽ thành công.
“Nếu như theo anh nói, chúng ta sẽ cần một bạn nhỏ thành người đại diện cho dòng sản phẩm này của chúng ta phải không?”
“Đúng là như vậy. Chúng tôi dự định sẽ làm việc với trưởng Tiểu học Quận 1 về một buổi casting với các bạn học sinh trong trường để tìm ra gương mặt đại diện.”
“Được, kế hoạch hay đấy. Anh cùng mọi người hãy tiến hành đi. Trường Tiểu học cứ để tôi làm việc.”
Tuấn Anh đứng dậy, khẽ cúi chào Tú Trinh và rời khỏi phòng, nhưng vẫn không quên mở lời về một cuộc hẹn tối nay cùng cô. Nhưng đối với cô, Tuấn Anh chỉ có công việc chứ không có ý nghĩa gì khác nên cô thẳng thừng từ chối.
Còn với Tuấn Anh, chưa bao giờ anh ta thôi ý định tiếp cận Tú Trinh để thực hiện kế hoạch của mình vì mưu đồ với TT Food. Và vì lời từ chối đó của Tú Trinh càng khiến anh ta quyết tâm thực hiện việc đó bằng mọi giá.
“Trợ lí Kiên. Cậu vào đây ngay cho tôi.”
Trợ lí Kiên được Tuấn Anh gọi vào phòng bằng giọng điệu bực dọc ngay sau khi bị Tú Trinh từ chối lời mời.
“Hôm nay. Giám đốc đã đi tới đâu và gặp những ai, cậu mau báo cáo cho tôi đi.”
Tuấn Anh ném sự tức giận ấy về phía trợ lí Kiên. Mục đích của hắn rất rõ ràng, chính là kiểm soát Tú Trinh và nhanh chóng giải quyết những vật cản xung quanh có thể ảnh hưởng đến kế hoạch tiếp cận Tú Trinh của hắn.
“Thưa Phó Giám đốc. Chiều nay Giám đốc đến Trường Tiểu học quận 1. Tại đây, cô ấy chỉ gặp Hiệu trưởng của trường Tiểu học rồi về công ty. Vì là người không có phận sự nên không thể nghe được cuộc nói chuyện giữa họ.”
Điều mà Tuấn Anh không ngờ là trợ lí Kiên là người bạn thân của bố Tú Trinh trong câu lạc bộ cầu lông. Trợ lí Kiên được ông Lâm cài vào bên cạnh Tuấn Anh để không cho hắn có thể tiếp cận Tú Trinh.
“Trường tiểu học quận 1. Cô ấy đến đó để làm gì? Chắc chắn không thể là vì công việc được?”
Với bản tính nghi ngờ của mình, đặc biệt là những gì liên quan đến Tú Trinh lại càng khiến Tuấn Anh đặt ra trong đầu mình hàng loạt nghi ngờ, phỏng đoán.
Còn với Tú Trinh, với kế hoạch lần này của Tuấn Anh và phòng Marketing, Lan Anh chính là người mà Tú Trinh nghĩ ngay tới đầu tiên để trở thành người đại diện cho thương hiệu mới của TT Food.
Lan Anh cũng sẽ có một ngã rẽ quan trọng của cuộc đời mình khi sắp tới sẽ có nhiều sự thay đổi đối với cô bé. Và cả với Đức Trung. Những điều đó có thể thay đổi cả cuộc đời của hai cha con Đức Trung và Lan Anh.