Cẩm Nang Hồi Sinh Người Yêu Cũ

Chương 31

Dương Hạo Tư uống thuốc xong vẫn không chịu lên lầu, ôm chăn cuộn mình trên ghế sofa, Tương Mè cũng chui vào chăn của cậu để sưởi.

Mạnh Hạ Nhĩ gọi ít đồ ăn thanh đạm để lên bàn, nhưng cậu không có hứng ăn, nghịch điện thoại một lát rồi lơ mơ ngủ, sau đó lại trở mình tiếp tục ngủ.

Không biết đã ngủ bao lâu, chẳng ai nhắc nhở, một bên đùi trắng muốt để lộ ngoài chăn, tỉnh lại thì càng choáng váng, muốn ngồi dậy uống miếng nước cũng chẳng còn sức.

May là con chó vẫn nằm cạnh, cậu khàn giọng gọi: "...Tương Mè, Tương Mè... bảo bối ngoan, đi gọi ba con đi, trong phòng đó, ngoan nào."

Tương Mè biết "ba" và "mẹ" là chỉ hai chủ nhân khác nhau. Nó cũng thấy "mẹ" không khỏe, bèn nhanh như chớp chạy đến cửa phòng Mạnh Hạ Nhĩ, lấy móng cào cào cửa.

Mạnh Hạ Nhĩ đang đeo tai nghe phát trực tiếp nên không nghe thấy. Nó chỉ còn cách chạy vòng vòng sủa to, ồn đến mức khán giả trong phòng live cũng nghe thấy, vội nhắn trên màn hình bảo anh đi xem thử.

Mạnh Hạ Nhĩ mở cửa, định xoa đầu Tương Mè thì con chó tránh đi, chạy về phía phòng khách, liên tục ngoái đầu ra hiệu, vừa nhảy vừa sủa, bộ dạng vô cùng sốt ruột.

"..."

Mạnh Hạ Nhĩ đi qua, sờ lên trán Dương Hạo Tư quả nhiên nóng hầm hập, tức đến nghiến răng: "Bốp" một cái đánh vào đùi cậu: "Thu chân lại, trong nhà chẳng có ai, phơi cái đùi trắng ra cho ai xem thế hả?"

"...Nóng quá..."

"Bị sốt thì tất nhiên là nóng! Có ngồi dậy nổi không? Uống miếng nước đi."

Anh đo nhiệt độ cho cậu, người cậu mềm nhũn treo trên người anh, cánh tay nóng bỏng dán sát da.

Bên kia, buổi live vẫn đang chạy, Lưu Nghiêm Du bị fan thúc giục quá nên gọi điện cho anh.

"Alo, thầy Mạnh, anh đi đâu rồi? Có phải rò khí ga không đấy?" Lưu Nghiêm Du vừa gãi mặt vừa lo lắng: "Không quay lại là bọn tôi ném phiếu hết đấy nhé!"

"Một lát tôi tắt live. Cậu cũng tạm nghỉ, qua đây một chuyến."

Mạnh Hạ Nhĩ kẹp điện thoại, rót nước cho Dương Hạo Tư, tự nếm thử một ngụm: "Không nóng, uống đi."

Lưu Nghiêm Du chẳng hiểu chuyện gì, vì fan trong live bảo gọi nên anh mở loa ngoài, vừa chơi game vừa hỏi: "Có chuyện gì thế? Tự cậu không gọi lại bắt tôi nghỉ live, sợ tôi... Ối, né chuẩn chưa! Anh em thấy tôi flash thần sầu không? Này, Mạnh Hạ Nhĩ, cậu sợ tôi hot hơn cậu, cướp mất đề cử trang chủ à?"

"Cút, cái đồ đậu hũ thiu nhà cậu. Dương Hạo Tư sốt rồi, qua giúp tôi đưa cậu ta đến bệnh viện..."

Lưu Nghiêm Du vội che loa ngoài, nhưng không kịp ngăn bên kia truyền đến tiếng Dương Hạo Tư r*n r* nói không muốn đi bệnh viện, còn khăng khăng với Mạnh Hạ Nhĩ rằng không cần. Nhân vật trong game cũng chết, anh kêu thảm một tiếng, tắt loa ngoài rồi nhỏ giọng nhận điện: "Tổ tông ơi, tôi, tôi..."

Đầu dây bên kia, Dương Hạo Tư vẫn không chịu đi bệnh viện, chui cả đầu vào chăn. Mạnh Hạ Nhĩ vừa lôi cậu ra vừa đáp: "Dậy nhanh! Không đi bệnh viện thì cậu chết ở nhà tôi à? Lưu Nghiêm Du, cậu mau đến đây."

Lưu Nghiêm Du cúp máy, sau đó nhắn WeChat: lúc nãy bật loa ngoài đấy.

"..." Mạnh Hạ Nhĩ nghẹn lời: "Tôi đi tắt live cái đã."

Anh quay lại phòng ngủ, trận đấu đã xong, bản thân bị tố cáo. Trên màn hình toàn là bình luận: "Dạo này anh Hạ hay AFK quá."

"Hạ bảo đừng diễn thế, mẹ sợ lắm."

"Ngài Hạ, điện thoại ai gọi thế, chẳng lẽ là bạn gái?"

Mạnh Hạ Nhĩ nhìn qua, nói: "Xin lỗi, hôm nay có việc, xuống trước. Lần sau bù cho mọi người."

Rồi tắt live.

Anh lục tủ lấy hai bộ đồ của mình, ném cho Dương Hạo Tư: "Mặc vào, lát nữa đi bệnh viện."

Dương Hạo Tư mặc xong lại ngồi yên, quần áo rộng thùng thình, cái mũ trùm gần hết đầu, đáng thương nhìn anh năn nỉ: "Em không muốn đi, ngoài trời lạnh lắm, em ngủ một giấc là khỏi thôi, đi bệnh viện phiền lắm... Mạnh Hạ Nhĩ, đừng bắt em đi..."

Anh bị cậu mè nheo đến bất lực, điện thoại lại reo, là Lưu Nghiêm Du.

"Alo, lão Mạnh, xe tôi đang nóng máy, mười lăm phút nữa tới nhé..."

"Thôi khỏi. Cậu ấy không đi bệnh viện đâu, cậu về live tiếp đi."

"... Tôi chửi má cậu, đồ..."

Lưu Nghiêm Du tức điên, đầu dây kia đã cúp máy.

Hợp lý không? Bản thân bỏ cả live, thay đồ, nổ máy xe, cuối cùng lại thành công cụ tiện thì dùng, chán thì vứt của anh Hạ! Nổi cáu, anh quay về bật live, định tám cho khán giả nghe chút "bí mật".

Mạnh Hạ Nhĩ gác máy, hỏi Dương Hạo Tư: "Tự đi nổi không? Tôi không bế được, dậy, qua phòng trong ngủ."

Cậu gật đầu, ôm chăn ngoan ngoãn theo anh vào phòng ngủ, vừa vào đã ngã ập xuống giường, phải để Mạnh Hạ Nhĩ đích thân đắp chăn cho.

Mạnh Hạ Nhĩ bật điều hòa, Dương Hạo Tư ló đầu ra, nhìn căn phòng hai năm rồi mới thấy lại.

Bố trí vẫn thế, chăn vẫn là bộ màu xám, có lẽ vì lười thay hơn là do lưu luyến.

Cậu khẽ hít, là mùi của Mạnh Hạ Nhĩ, không khó chịu nhưng chẳng tả nổi.

"Để Tương Mè ở trong phòng, có chuyện thì bảo nó gọi tôi."

Mạnh Hạ Nhĩ dặn xong, chống chân tập tễnh ra phòng khách, định tối nay ngủ sofa.

"Cháo tôi hâm lại rồi, ăn chút gì rồi ngủ tiếp."

Chưa đến ba phút, Tương Mè đã cắn gấu quần anh lôi đi.

Mạnh Hạ Nhĩ bất lực, chống tay vào khung cửa hỏi: "Lại muốn gì nữa?"

"Anh qua đây ngồi..." Dương Hạo Tư nhỏ giọng: "Hôm nay mình còn chưa nói lại... lần chia tay đầu tiên."

"Để mai đi."

"Ngày mai có chuyện của ngày mai. Hôm nay đã hẹn thì hôm nay phải nói."

Khi bệnh, Dương Hạo Tư quả thực rất ngoan. Cậu vốn là đến để nhận lỗi, vì lần chia tay đầu tiên hoàn toàn do cậu sai, lúc ấy nóng đầu nên muốn thành thật nói ra những điều chưa từng kể.

...

Không ai biết, trên siêu thoại và nhóm fan của anh Hạ đang bàn tán xôn xao, thắc mắc sao lại out live giữa chừng.

"Ơ tôi vừa vô xem thì đã tắt, hợp lý không mấy ông?"

"Bé Hạ dạo này ngông thật, streamer top đầu quen rồi, dám trưng mặt với fan, muốn tắt là tắt? Quên ai nâng ổng lên à?"

"Có thể là dạo này anh ấy không khỏe, thông cảm chút đi."

"Chân què thì cũng ngồi chơi game được chứ?"

Nhưng chẳng bao lâu chủ đề đã chuyển sang bên Lưu Nghiêm Du, bởi ai cũng biết hai người thân nhau, fan trùng nhiều. Vừa thấy anh online, đám người điên cuồng spam hỏi chuyện của Mạnh Hạ Nhĩ.

"Có chuyện gì thế Lục Nhãn, mau nói đi!"

"Anh em ơi, lúc nãy Lục Nhãn hoảng hốt tắt loa ngoài, đáng ngờ lắm, mau hỏi đi!"

"Tôi nghe được rồi, hình như là đưa ai đi bệnh viện."

Lưu Nghiêm Du hắng giọng, giả vờ bi thương: "Tình anh em bao năm, cuối cùng cũng thua 'trọng sắc khinh bạn'. Vừa nhờ tôi đưa người đi bệnh viện, tôi còn nổ máy sẵn, kết quả quay ngoắt bảo khỏi đi rồi!"

Khán giả lập tức nhạy bén bắt được chữ "trọng sắc khinh bạn". Vốn điện thoại truyền âm đã méo, giọng Dương Hạo Tư lại trung tính, màn hình tức khắc nổ tung.

"Không thể nào, bé Hạ có bạn gái mới rồi?"

"Mùa xuân đến thật rồi sao?"

"Lục Nhãn, mau kể, cho anh em vui cái nào!"

"Cái này... có nên nói không nhỉ? Cậu ấy chưa nói, tôi nói có khi không hay..." Anh giả vờ từ chối mấy lần, rồi mới thêm: "Nhưng mà, anh em là cơm áo gạo tiền của cậu ta, cũng nên biết... Thực ra, gần đây sao Hồng Loan của cậu ta động thật, còn thành hay không thì tôi không chắc."

Vừa nói xong, fan lập tức @ tài khoản bot "Mạnh Summer và người yêu cũ", kêu chuẩn bị xoá acc, hoặc đổi thành "bạn gái hiện tại bot".

Ai ngờ bot kiên cường tuyên bố: "Bạn gái hiện tại còn chưa thành, người yêu cũ vẫn mãi mãi là thần!"

Nói vậy thôi, nhưng bot vẫn đăng một weibo thắp hương cho người yêu cũ. Trong phần bình luận, fan tiếc nuối, mong lại được thấy cảnh người yêu cũ rút dây mạng của Mạnh Hạ Nhĩ năm nào.

Bình Luận (0)
Comment