Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 566

Chương 566:

 

Năm tên vệ sĩ của Tập đoàn Giang Thị xông lên, gầm to lên, đồng loạt tấn công. Thế nhưng đáng tiếc thay, những vũ khí vẫn năm y nguyên trên tay họ, không thể nhấc lên nổi….

 

Ngay sau đó, đầu của bọn họ nhanh chóng bay ra ngoài.

 

“Phụt, phụt, phụt!”

 

Máu tươi nổ tung trời, nhuốm đỏ ánh mắt kinh ngạc của những người còn lại.

 

Không biết từ lúc nào, Độc Cô Thương đã lao tới bãi cỏ, che chắn cho Diệp Phi đi về phía tòa nhà chính.

 

“Giết chết tên đó maul”

 

Thấy Độc Cô Thương hung hăng, ngạo mạn như thế, sau khi nhóm vệ sĩ của Tập đoàn Giang Thị hoàn hồn thì bị kích thích, nhanh chóng lao tới.

 

Vẻ mặt Độc Cô Thương vô cùng bình tĩnh, nhấc thanh kiếm trong tay ra liên tục đâm.

 

Một thanh kiếm lạnh lẽo, bắt đầu tấn công, những cái đầu nhanh chóng rơi xuống đất, mang theo một dòng máu tươi ấm áp.

 

“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”

 

Kẻ thù lao lên giống như sóng võ, như đánh vào tảng đá cứng răn, chia năm xẻ bảy xông lên từ bốn phía. Năm sáu người nhanh chóng bị đâm bởi thanh kiếm sắc bén của Độc Cô Thương.

 

Những người phía sau càng lúc càng run rẩy, sắc mặt trắng bệch, bởi vì càng ngày bọn họ càng thấy càng nhiều máu chảy ra.

 

“AI” Những thi thể xuất hiện càng nhiều hai bên người Độc Cô Thương, chớp mắt một cái đã có hơn ba mươi người bị giết chết, thế nhưng Diệp Phi vẫn chưa ra tay.

 

Nhìn thanh kiếm sắc bén trong tay Độc Cô Thương, nhìn khí thế mỗi khi anh ta giết người, mí mắt của những tên vệ sĩ của Tập đoàn Giang Thị không ngừng giật giật, lòng bàn tay bắt đầu chảy mồ hôi.

 

Người thanh niên này, thật mạnh mẽ!

 

Độc Cô Thương che chắn cho Diệp Phi đi về trước mấy chục mét, mấy tên vệ sĩ của Tập đoàn Giang Thị tiến lên rồi lại rút luôn, muốn xông lên nhưng lại không có can đảm.

 

“Giết chết!”

 

Khi nhìn thấy Diệp Phi đã đến gần tòa nhà chính, ba tên vệ sĩ xuất chúng của Tập đoàn Giang Thị cũng không kiềm chế được, lao ra từ trong bóng tối, không sợ chết lao về phía Độc Cô Thương: “Đi chết đi!”

 

Đối mặt với sự tấn công của kẻ thù, Độc Cô Thương không có biểu cảm gì, tay phải như điện, nhanh và mạnh tựa như gió lốc, vung lên không trung.

 

Lưỡi kiếm của ba tên kẻ thù cũng nhanh chóng bị chém đứt, bọn họ cũng bị khí thế bá đạo làm cho lùi lại mấy bước.

 

Nhưng lúc cơ thể họ vẫn còn chưa vững vàng thì tay phải Độc Cô Thương lại giơ lên.

 

“Vèo!”

 

Lưỡi kiếm như sao băng lướt qua, cắt đứt cổ họng của ba người theo hình vòng cung.

 

Sau đó, ba người đó liền ngã quy xuống đất, im lặng chết đi.

 

“Âm!” Bầu trời nổ lên một tiếng sấm vang trời, che giấu đi máu tanh ở vườn hoa của Tập đoàn Giang Thị.

 

“Vây tên đó lại.”

 

“Mau vây tên đó lại”

 

“Nổ súng đi!”

 

“Nổ súng đi!”

 

Mấy tên vệ sĩ ở tòa nhà chính của Tập đoàn Giang Thị cũng bị làm cho kinh sợ, chạy tới nhìn một chút, vẻ mặt nhanh chóng lệ vẻ sợ hãi.

 

Bọn họ nhanh chóng rút vũ khí xông ra, một bên nhanh chóng gào thét để ra hiệu.

 

“Đoàng, đoàng, đoàng!” Độc Cô Thương một người một ngựa, xông vào đám người, ánh sáng của thanh kiếm túa ra bốn phía, dùng kiếm chém về phía những người đang xông tới, quật họ xuống đất.

 

Mấy người lấy nỏ cùng súng ra, sau đó cũng bị Diệp Phi dùng châm bạc bắn ngã xuống đất.

 

Máu tươi chảy thành sông.

 

Năm phút sau, Diệp Phi và Độc Cô Thương đứng trước cửa tòa nhà chính.

 

Một tòa nhà có ba tầng.

Bình Luận (0)
Comment