Chương 53: Tại nhớ em quá
Editor: Qin
Tiết Đường lại đọc kỹ tin nhắn một lần nữa, xác nhận mình không nhìn nhầm, rồi bấm vào trang chủ của người gửi.
Quả thật là tài khoản chính thức của chương trình.
《Cùng nhau đi du lịch》này hình như đã sang mùa thứ hai rồi. Mùa đầu tiên phát sóng Tiết Đường cũng từng xem qua hai tập, nội dung là một nhóm khách mời cố định cùng nhau du ngoạn qua mười thành phố khác nhau, trải nghiệm văn hóa và phong vị bản địa.
Tiết Đường kéo xuống đọc tiếp, tìm thấy bài đăng công bố dàn khách mời của mùa mới.
Chỉ nhìn dàn khách mời thôi cũng đủ biết mùa này tỷ lệ người xem chắc chắn sẽ vượt mùa trước.
Sáu khách mời cố định, có hai người là “đỉnh lưu” chính hiệu, một là idol đình đám, một là diễn viên nổi tiếng hạng A.
Chỉ cần hai người này thôi đã đủ hút về tám mươi phần trăm người xem rồi.
Thật ra Tiết Đường cũng rất muốn tham gia, đây là cơ hội tốt để nâng cao độ nhận diện. Được nhiều người biết đến hơn, đối với con đường sự nghiệp mà cô đang muốn theo đuổi sau này, chỉ có lợi chứ không có hại.
Nhưng tốt nhất vẫn nên bàn với ai đó một chút.
Đúng lúc đang nghĩ như vậy, tin nhắn của Trình Kim An liền gửi đến.
Tiết Đường lập tức chụp màn hình tin nhắn riêng của chương trình cùng với giao diện tài khoản chính thức, không cần đọc tin anh vừa gửi là gì, gửi liền hai ảnh chụp cùng một dòng chữ:【Anh nói xem, em nên nhận lời không?】
Trình Kim An không trả lời ngay, chắc đang xem kỹ mấy tấm ảnh.
Khoảng ba phút sau, anh gửi lại:【Em cũng muốn đi đúng không? Là lời mời chính thức thì cứ đi đi, cơ hội tốt đó.】
Tiết Đường lập tức vui mừng, vừa cười vừa gõ chữ:【Em cũng thấy vậy, mà chương trình lại tổ chức ngay ở Lân thị.】
Trình Kim An:【Ừ, vậy tham gia đi. Quay vào ngày nào?】
Câu hỏi này khiến cô bị chững lại vài giây.
Đúng là đối phương vẫn chưa nói ngày cụ thể.
【Chưa biết nữa, để em trao đổi thêm với chương trình đã.】
【Ừ, nói chuyện trước đi.】
–
Cuối cùng, việc tham gia ghi hình đã được xác nhận.
Năm ngày nữa chương trình và các khách mời sẽ đến Lân thị, sáng hôm sau bắt đầu ghi hình chính thức.
Tiết Đường nhanh chóng báo lại tin này cho Trình Kim An.
Lúc đó anh vừa ăn tối với đối tác xong, đang ở một thành phố phía Nam. Thấy tin nhắn xong thì mở điện thoại ra xem lịch, phát hiện đúng ngày cô ghi hình là ngày anh bay về.
Anh nhắn lại cho cô và giả vờ tỏ ra nghiêm trọng: “Không sao đâu, em cứ yên tâm làm việc. Anh sẽ ngoan ngoãn đợi em ở nhà sau khi về.”
Thấy tin nhắn đó, Tiết Đường cười không ngậm được miệng, gửi lại một sticker mèo con được xoa đầu.
——
Tối trước ngày ghi hình, Tiết Đường không ngủ ngon cho lắm.
Chương trình này là show thực tế phát sóng trên đài truyền hình quốc gia, không giống mấy hoạt động cô từng tham gia trước đây.
Cô nằm trên giường trằn trọc, trong đầu cứ hiện lên đủ thứ hình ảnh: ánh đèn, khách mời, khán giả… Nếu lỡ nói sai gì đó hay biểu hiện không tốt, bị dân mạng tấn công thì sao?
Thở dài một tiếng, cô quay người cố dỗ giấc ngủ. Mãi đến tận khuya mới thiếp đi được.
Sáng hôm sau, vừa mở mắt đã thấy tin nhắn của Trình Kim An hỏi cô đã dậy chưa.
Tiết Đường trả lời tin rồi mới chịu bò dậy rửa mặt.
Thời gian khá thoải mái, vì chương trình có chuẩn bị cả stylist và make up artist, cô chỉ cần đúng giờ đến khách sạn mà ekip ở là được.
Chỗ quay lại nằm ngay trung tâm thành phố, cách khu nhà của cô không xa.
Sau khi đến sảnh khách sạn, cô liên hệ với người đã liên lạc từ trước, chương trình lập tức cử người xuống đón.
Người đến là một cô gái trẻ, trợ lý đạo diễn.
Cô ấy đưa Tiết Đường đến phòng hóa trang, vừa làm tóc trang điểm vừa phổ biến lịch trình quay hôm nay.
Quá trình không phức tạp: Buổi trưa cô sẽ dẫn các khách mời đến ăn một nhà hàng bản địa nổi tiếng. Tất nhiên, nhà hàng đã được ekip sắp xếp từ trước.
Buổi chiều quay ở một quảng trường có kiến trúc biểu tượng của Lân thị, tổ chức vài trò chơi nhỏ. Buổi tối, Tiết Đường sẽ dẫn mọi người đi dạo chợ đêm.
Lịch trình khá kín, nhưng không có gì quá khó khăn.
Đến địa điểm quay, tâm trạng hồi hộp tối qua dường như cũng dịu đi phần nào.
Sau khi hoàn thành make up, cô ngồi chờ ghi hình chính thức.
Cả ngày quay diễn ra khá suôn sẻ, không khí cũng rất tốt. Trong nhóm khách mời cố định có một người là MC chuyên nghiệp, rất biết cách dẫn dắt không khí, cũng rất tinh ý, luôn để ý giúp Tiết Đường, một “tân binh truyền hình” đang loay hoay trong những phút đầu.
Quay xong cả ngày, cô chào ekip rồi rời đi.
Cô rời khỏi từ khu vực chợ đêm, vừa rẽ vào một con hẻm yên tĩnh thì điện thoại trong túi rung lên.
Mở ra xem, là tin nhắn của Trình Kim An.
Chắc anh vừa đáp máy bay. Tiết Đường nghĩ vậy, rồi bấm vào xem.
【Đứng yên tại chỗ.】
Cô lập tức khựng bước.
Không hiểu anh muốn gì, cô nhắn lại:【Gì vậy?】
Rất nhanh đã có phản hồi:【Quay đầu lại.】
Ngay khoảnh khắc thấy tin nhắn đó, Tiết Đường như theo phản xạ xoay người lại.
Trình Kim An mặc hoodie, khoác áo gió mỏng bên ngoài, đầu đội nón.
Anh đứng cách cô không xa, ánh mắt đầy ý cười.
Hai người chỉ cách nhau một đoạn ngắn.
Trình Kim An dang tay: “Không lại đây à?”
Không lại à? Tất nhiên là lại rồi.
Tiết Đường bước đến, khi đứng trước mặt anh liền khẽ hỏi: “Sao anh lại tới đây?”
Vừa nói, tay cô cũng luồn vào bên trong áo khoác của anh, ôm lấy eo anh, ngẩng đầu hỏi tiếp: “Sao biết em đang ở đây?”
“Em là ‘Vạn câu hỏi vì sao’ à?” Trình Kim An cười tươi rói, “Chiều em nhắn lịch trình tối nay cho anh còn gì, quên rồi hả?”
Ờ há, đúng là có nói rồi.
Bị nhắc như vậy, Tiết Đường mới nhớ ra. Lúc nghỉ quay, cô từng nhắn tin kể cho anh lịch trình buổi tối.
Cô bật cười, “À, nhớ rồi.”
Cúi đầu liếc một vòng, không thấy hành lý đâu, cô hỏi: “Vali của anh đâu?”
“Ở nhà rồi.” Trình Kim An bình thản trả lời, “Máy bay hạ cánh hơi sớm, thấy em còn đang quay, anh liền về cất đồ rồi lái xe tới.”
Tiết Đường nhìn anh, chợt phản ứng lại, “Anh đã về nhà sao không thay đồ luôn?”
Cô cầm lấy vạt áo hoodie bên trong của anh, kiểu mỏng nhẹ, đúng kiểu đồ mùa xuân.
Trình Kim An biết cô đang thắc mắc gì, nhướn mày, nở nụ cười dụ hoặc: “Tại muốn gặp em quá rồi, không kịp thay.”
Tiết Đường vẫn nhìn anh, biết rõ tám phần là do anh lười thay, nhưng nghe được câu này, trong lòng lại thấy mềm nhũn.
Cô mỉm cười nói: “Vậy mình về nhà đi, ngoài này lạnh quá.”
Trình Kim An véo má cô một cái, khẽ nói: “Ừ, về nhà thôi.”
–
Tiết Đường tham gia ghi hình tập 4 của chương trình《Cùng nhau đi du lịch》mùa hai.
Tập này được phát sóng sau đó nửa tháng.
Vào đúng hôm chiếu, Trình Kim An đã về từ chiều, còn xách theo đống đồ, buổi tối làm nguyên một bàn ăn linh đình, thậm chí còn khui một chai rượu vang.
Lý do được anh đặt tên nghe rất “chính nghĩa”: mừng Tiết Đường lần đầu tiên lên sóng truyền hình.
Chương trình được phát sóng vào lúc tám giờ tối mỗi thứ sáu.
Hôm nay món nhiều, Tiết Đường ăn hơi chậm. Đến hơn bảy giờ, Trình Kim An đã bắt đầu giục giã, muốn nhanh chóng dọn bàn.
Tiết Đường dở khóc dở cười, nói với anh rằng: “Xem muộn một chút cũng không sao, mai xem cũng được.”
Nhưng Trình Kim An kiên quyết không đồng ý, ưỡn ngực ngẩng đầu, nhất định phải “canh giờ ra mắt”.
Tiết Đường nhìn dáng vẻ không thỏa hiệp ấy, bỗng nhớ tới cậu bé từng dạy gia sư hồi đại học, lúc đó tầm bảy tám tuổi, đúng cái tuổi hay bướng bỉnh. Trong một học kỳ dạy cậu bé ấy, cô đã chứng kiến không biết bao lần nó cãi tay đôi với mẹ mình.
Tư thế ưỡn ngực ngẩng đầu không chịu nhường ấy, nhìn kiểu gì cũng thấy rất giống Trình Kim An lúc này.
Tiết Đường cố nhịn cười, ngoan ngoãn làm theo, còn cùng anh thu dọn bếp núc.
Dọn dẹp gần xong, Trình Kim An bảo cô ra ngoài trước, tự mình ở lại lau sàn.
Tiết Đường cũng không tranh làm với anh, một mình ra phòng khách, bật TV ngồi đợi.
Năm phút sau, ông chủ siêng năng của gia đình bước ra từ bếp.
Trình Kim An nhìn sang Tiết Đường: “Em còn ngồi phòng khách làm gì thế?”
“Làm gì thế”…
Ngay khoảnh khắc đó, Tiết Đường bắt đầu nghi ngờ khả năng hiểu tiếng người của mình.
“Không ngồi phòng khách thì ngồi đâu? Không phải định xem chương trình sao?”
Trình Kim An ồ lên một tiếng, chậm rãi nói: “Anh muốn xem có bình luận trực tiếp, mà trên TV thì không có, mình lên phòng làm việc bật máy tính em lên xem đi.”
“…Được rồi.”
Nói là xem bình luận, chứ vào đúng giờ phát thì có mấy cái bình luận đâu.
Xem được hơn mười phút, Tiết Đường đề nghị: “Anh mà muốn đọc bình luận thì hay là mai mình xem lại?”
“Không được.” Trình Kim An từ chối dứt khoát: “Xem bây giờ xong rồi mai xem lại tiếp cũng đâu ảnh hưởng gì.”
Ờ, cũng đúng.
Sau đó Trình Kim An xem rất chăm chú, thậm chí còn liên tục hỏi cô hôm đó quay thế nào, có tình tiết hậu trường nào không.
Tiết Đường cũng ngoan ngoãn trả lời từng câu một.
Tập phát sóng kéo dài gần hai tiếng, tổng thời gian Tiết Đường lên hình chưa đến nửa tiếng.
Nhưng làm khách mời đặc biệt mà vậy là quá ổn rồi.
Tiết Đường thấy hài lòng.
Chỉ có người bên cạnh thì không mấy vừa ý, suốt từ lúc xem đến khi hết chương trình vẫn còn cằn nhằn là ekip cho cô lên hình ít quá.
Cằn nhằn xong, ánh mắt anh lại quay sang gương mặt Tiết Đường, đánh giá kỹ lưỡng.
Tiết Đường bị nhìn đến phát ngượng, chớp mắt hỏi: “Anh nhìn em làm gì vậy?”
Trình Kim An chậm rãi trả lời: “Anh đang nghĩ một chuyện.”
Tiết Đường khó hiểu: “Chuyện gì vậy?”
“Em có khi nào lại lên hot search không nhỉ?”
Anh bắt đầu phân tích: “Em nghĩ đi, cách đây không lâu em vừa lên hot search, giờ tên em lại xuất hiện trong một show lớn thế này, ít nhiều gì cũng có nhiệt. Có khi đây còn là lý do chương trình mời em tham gia ấy chứ. Với cả em đẹp hơn hai nữ nghệ sĩ trong show nhiều, khán giả đâu có mù. Vừa xem xong, có khi lại có chủ đề hot nổ ra ấy chứ?”
Phân tích nửa đầu thì Tiết Đường cũng thấy không sai.
Nhưng nửa sau thì…
Cô nghĩ nghĩ, nghiêm túc nói: “Hot search kiểu so nhan sắc này không hay đâu, dễ bị kéo vào drama khen chê rồi bị phản tác dụng lắm.”
Trình Kim An nghe xong gật đầu lia lịa, “Cũng đúng thật.”
Cứ tưởng chuyện hot search chỉ là nói chơi.
Ai ngờ sáng hôm sau tỉnh dậy, trên bảng xếp hạng văn hóa – giải trí đã thấy tên mình rồi.