Đáng Ghét! Cô Ta Lại Ra Vẻ Nữa Rồi!

Chương 179

Hiện giờ đã  chín giờ tối, bầu trời tối đen như mực.

Khương Yếm tuân thủ khái niệm khi không có việc gì để làm thì đi ngủ, cô cất tờ giấy đi và xoay người lên giường.

Mọi người trơ mắt nhìn Khương Yếm nhắm cả hai mắt lại, trong phòng phát sóng trực tiếp gấp đến độ muốn vò đầu bứt tai.

Khẩn cấp, nhanh lên, nhanh lên, não của tôi, não của tôi!!

Mau mở mắt ra đi, hiện giờ cô ngủ thì sao mấy người kia ngủ được??

Dáng vẻ cô ấy không nói lời nào thật là lạnh lùng *quỳ*

Không phải, Ngu Nhân Vãn mau mau nói gì đi chứ, em ấy là đang nghiêm túc đắp chăn lại cho Khương Yếm à???

Tuy Ngu Nhân Vãn đắp chăn gọn gàng cho Khương Yếm nhưng em ấy vẫn không đi chỗ khác.

Mặc dù Khương Yếm nhắm hai mắt thế nhưng cô vẫn cảm nhận được cái nhìn cháy bỏng phía trên đầu cô, hệt như đang có một cái bóng đèn treo trên đầu cô vậy.

Một lát sau, cô mở hai mắt ra.

Lúc này gương mặt Ngu Nhân Vãn như đang dí sát vào mặt cô, thấy Khương Yếm không ngủ, Ngu Nhân Vãn còn chưa kịp bày ra biểu cảm vui mừng thì em ấy đã ý thức được hành động của mình rất kỳ lạ nên đột nhiên ngửa đầu ra phía sau, kết quả là "cộp" một tiếng, đầu em ấy đập mạnh vào ván giường.

Ngu Nhân Vãn: "…"

Em ấy nhìn Khương Yếm với vẻ mặt đưa đám.

Khương Yếm đã quá quen thuộc với những hành động và suy nghĩ đôi lúc kỳ lạ Ngu Nhân Vãn. 

Cô hỏi: "Muốn biết?"

Ngu Nhân Vãn nhanh chóng gật đầu.

"Vừa nãy em dí sát vào chị làm gì?"

Ngu Nhân Vãn có chút ngượng ngùng, cúi đầu đáp: "Gần đèn thì sáng, em muốn thử xem khi em tới gần Khương Khương nhiều lần thì em có thông minh ra hay không."

Khương Yếm bình tĩnh nói: "Cũng không cần lo lắng, Thẩm Tiếu Tiếu chắc chắn sẽ là người đội sổ."

Ngu Nhân Vãn cảm thấy hình như em ấy và Khương Yếm đang không nói cùng một chuyện nhưng lại ngẫm nghĩ, cuối cùng cũng gật đầu thật mạnh: "Đúng vậy!"

"Tiếu Tiếu rất đáng yêu."

Ngu Nhân Vãn khéo léo thật.

Hiện giờ Thẩm Tiếu Tiếu đang làm gì đó?

Màn hình vừa bị cắt, Thẩm Tiếu Tiếu đang vui vẻ ăn bánh mì nhân đậu trên giường.

Khương Yếm cầm cái gối đầu đặt ở phía sau, tìm một tư thế ngồi dựa gối thoải mái.

"Không hiểu ở chỗ nào?"

"Có lẽ chỗ nào cũng không hiểu." Ngu Nhân Vãn hỏi Khương Yếm, không phải Thôn Đào Nguyên trọng nam khinh nữ sao? Ngoại trừ… ngoại trừ gia đình Vân Phồn Tinh không rõ ràng ra thì những gia đình khác đều có sự thiên vị rõ rệt." - -

Khương Yếm lắc đầu.

"Chiều nay chị đã thảo luận với bà nội Trang về chuyện này rồi, bởi vì bà ấy đã từng sinh hoạt trong một cái thôn trọng nam khinh nữ chân chính cho nên bà ấy mới nhận ra trong thôn này có vấn đề."

"Một thôn trọng nam khinh nữ chân chính sẽ không thể nuôi dưỡng ra một cô gái có tinh thần phản kháng như thế được."

"Nếu có một bé gái ra đời thì mọi người xung quanh đều nói rằng các cô ấy đều là đồ vô dụng không đáng giá tiền, chỉ có anh trai hoặc em trai của các cô gái đó mới xứng đáng được yêu thương. Mọi người sẽ nói rằng nghĩa vụ chính của các cô gái này chính là cung cấp và nuôi dưỡng ba mẹ anh em, cứ như thế quan niệm ấy sẽ được các cô gái xem là lẽ đương nhiên là khuôn vàng thước ngọc*."

*Khuôn vàng thước ngọc: những điều được coi là mẫu mực, hoàn mỹ nhất cần phải noi theo.

Ngu Nhân Vãn cúi đầu suy nghĩ một lát, nói tiếp: "Cho nên có người đã dạy các cô ấy phản kháng."

"Đúng vậy, hơn nữa không phải chỉ có một nhóm nhỏ." Khương Yếm nói: "Nếu thôn này thật sự trọng nam khinh nữ, vậy thì chỉ một hai người dạy dỗ căn bản sẽ không đổi được gì, nhất định phải có người không ngừng nhắc lại vào tai các cô gái ấy, sẽ có những người liên tục không ngừng dạy các cô gái ấy các giá trị quan, dạy cho các cô biết phản kháng, từ đó các cô gái đó mới thức tỉnh lại và nhận ra giá trị của bản thân."

Ngu Nhân Vãn: "Khương Khương cảm thấy có nhóm người như thế tồn tại à?"

Em ấy nhỏ giọng nói: "Các cô gái bị tư tưởng trọng nam khinh nữ áp bách, sau đó xuất hiện một nhóm người như vậy, bọn họ không ngừng thay đổi suy nghĩ của các cô gái, ngày qua ngày, để cho các cô gái ấy phản kháng việc hiến tế."

Khương Yếm phủ nhận nói: "Không, chị lại nghĩ theo hướng ngược lại hơn."

"Là từ nhỏ đã có người dạy cho các cô ấy biết rằng tư tưởng trọng nam khinh nữ là không đúng, sau đó các cô ấy lớn lên từng chút một, dần dần trở nên thờ ơ với ba mẹ, thờ ơ với việc ba mẹ thiên vị anh em trai trong nhà. Trong suốt quá trình trưởng thành đó, lại có người không ngừng dạy cho các cô ấy, để cho các cô ấy lâm vào tình trạng phẫn nộ và đấu tranh trong suốt khoảng thời gian dài."

Những lời Khương Yếm nói đã chỉ ra phương hướng rõ ràng.

Sau khi Ngu Nhân Vãn nghe được thì lập tức mở to hai mắt ra nhìn: "Ý Khương Khương là… Ba mẹ các cô gái ấy cố ý?"

"Nhưng tại sao phải làm như thế, tại sao phải giáo dục các cô ấy trước rồi lại đối xử với các cô ấy bằng những quan điểm hoàn toàn trái ngược lại?"

Khương Yếm bình tĩnh trả lời: "Những điều đó đã dẫn đến nội dung đầu tiên."

Cô lặp lại những nội dung vừa viết: "Tình huống Thôn Đào Nguyên khá là phức tạp, không có trọng nam khinh nữ, ít nhất thế hệ này trong thôn không có trọng nam khinh nữ."

"Trong thôn này căn bản không hề tồn tại trọng nam khinh nữ."

Khương Yếm dùng dùng giọng điệu bình thản nhất để nói ra một thông tin khiến người ta khiếp sợ: "Thế hệ này của thôn không có một bé trai nào."

"Không những anh trai Chu Hạ Hoa là con gái, mà ngay cả anh trai của Vân Phồn Tinh cũng vậy, thậm chí em trai của Từ Hành cũng thế. Ở thế hệ này, thôn Đào Nguyên không sinh ra một cặp long phượng thai nào hết, mà là song bào thai cùng trứng, tất cả em bé sơ sinh đều là bé gái."

"Nhưng những bé gái được nuôi dạy như con trai cũng không hề hay biết mình là con gái."

Khu bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp trống rỗng trong vài giây.

Rất nhanh, bão comment lại ồn ào trong kênh phát sóng…

Hay lắm…

Tôi cứ tưởng chỉ có anh trai của Chu Hạ Hoa là con gái…

Từ từ, tôi hơi lag lag, đợi tí tôi suy nghĩ lại đã.

Tôi nghĩ rằng khả năng này cũng có thể xảy ra. Chỉ cần ba mẹ hai đứa trẻ cố ý nuôi riêng hai đứa ra, hai đứa nhỏ không ở cùng nhau, không ngủ hay không tắm cùng nhau thì hai bên đều sẽ không nhìn thấy bộ phận riêng tư của đối phương. Một khi đã như vậy, một bé gái bị nuôi dưỡng thành một bé trai làm sao có thể biết được giới tính thật của mình?

Tôi đã hiểu tại sao Khương Yếm lại nói anh trai của Chu Hạ Hoa trông không giống một kẻ cặn bã rồi. Bởi vì người này vô tình phát hiện có gì đó không ổn nên muốn nhìn trộm Hạ Hoa để xác nhận lại, nhìn lén một lần lại sợ nhìn lầm nên đã nhìn hai lần.

Đúng đúng, nhưng anh trai của Chu Hạ Hoa đã coi mình là con trai quá lâu rồi, khi đột nhiên phát hiện ra điều này, người này sẽ không nghi ngờ bản thân ngay lập tức, bởi vì những chàng trai xung quanh anh ta có cấu trúc cơ thể giống như anh ta nên anh ta sẽ không nghĩ rằng mình là con gái, có thể anh ta sẽ nghĩ Hạ Hoa là con trai...

Bởi vậy anh ta lại đi nhìn lén Ngô Mai.

Nào nào, mau xâu chuỗi tất cả lại…

Nhưng sao Khương Yếm lại phát hiện ra điều này??

Bởi vì anh trai của Chu Hạ Hoa trông không giống một kẻ cặn bã, anh ta đã từng bảo vệ Ngô Mai, từng đến gặp người ba nghiện rượu của Ngô Mai để bảo vệ cô ấy, thậm chí còn giúp Ngô Mai nói chuyện, người như vậy không giống kẻ b**n th** thích nhìn trộm.

Tôi cảm thấy có một nguyên nhân sâu xa hơn, dù sao con người đều có hai mặt, vừa có thể bảo vệ vừa có thể làm tổn thương... Chuyện này cũng chẳng có mâu thuẫn gì với bản thân cả. 

 

Bình Luận (0)
Comment