*Lời nguyền rủa gắn với/thông qua đấng sinh thành.
Ba người lặng im khi nhìn thấy weibo của Trần Nhiên Y.
Thẩm Hoan Hoan từng nghiêm túc suy nghĩ một chuyện.
Nếu kẻ bạo lực mạng vô tình chọn vào con mình khi chọn mục tiêu để bạo lực trên mạng thì liệu kẻ đó có thấy hối hận thật hay không?
Là hối hận vì đã bạo lực mạng, hay là hối hận sau khi hại chết đứa con của mình?
Thẩm Hoan Hoan thiên về vế sau hơn.
Còn về việc Trần Ngưng nghĩ gì thì bây giờ không cách nào biết được, mà cô nàng cũng không muốn biết.
Khương Yếm: "Chuỗi logic của nhiệm vụ thứ hai đã hoàn thành."
Thẩm Hoan Hoan nhắm mắt lại, rồi khẽ thở dài.
Đã có đủ thông tin, bây giờ có thể suy ra diễn biến tâm lý của Trần Ngưng rồi!
Sau cái chết của Trần Nhiên Y, Trần Ngưng đã phát hiện ra một mặt khác của con gái mình sau khi thu dọn đồ đạc và đăng nhập vào tài khoản internet của con gái. Cô ta cũng phát hiện ra bản thân chính là hung thủ đã ép con gái của mình vào chỗ chết. Nhưng cô ta không chĩa mũi dùi về phía mình mà lại chỉ vào gia đình hoà thuận của Chu Hân Vân - người đã cho cô ta lời khuyên.
Cô ta cố chấp nghĩ rằng nếu không có lời khuyên của Chu Hân Vân thì cô ta sẽ không giải tỏa cảm xúc trên mạng và cũng như sẽ không tham gia bạo lực mạng. Như vậy thì Trần Nhiên Y sẽ không phát hiện ra người bạo lực mạng chính là mẹ ruột của mình khi kiểm tra địa chỉ IP, sẽ không xem xét cẩn thận từng câu từng chữ Trần Ngưng nói trong phần bình luận và cũng sẽ không mất hết hy vọng mà uống thuốc tự sát.
Vì vậy, Trần Ngưng hận Chu Hân Vân và cô ta muốn Chu Hân Vân cũng phải trải qua nỗi đau mà cô ta đã phải chịu đựng. Qua một cơ hội nào đấy, cô ta gặp được một nhà ngoại cảm và sử dụng phương pháp của nhà ngoại cảm đó để nguyền rủa Chu Hân Vân.
Sau đó, hành vi của Trần Ngưng đã gây ra hàng loạt hậu quả, đã gián tiếp g**t ch*t Tả Niệm Thần và Hà Sấu Ngọc.
Khương Yếm hơi tò mò: "Nếu Trần Ngưng không tự sát thì cô ấy sẽ bị Cục của mấy người trừng phạt như thế nào?"
Thẩm Hoan Hoan: "Cục có quy định xử phạt rất chi tiết. Trong trường hợp mưu sát người khác như thế này, nếu giết người chưa thành thì thông thường cô ta sẽ bị tước đoạt mọi vận may, bạn bè xa lánh và táng gia bại sản, nhưng trong trường hợp của Trần Ngưng... cô ta đã gián tiếp làm tổn thương quá nhiều người và cũng hại chết người khác nên khả năng cao là cô ta sẽ bị đưa vào phòng khảo vấn và bị tà ma tra tấn mười năm. Kể từ khi Cục thành lập đến nay thì không ai sống sót qua mười năm này cả."
Khương Yếm nói: "Nhưng bây giờ cô ta đã tiến vào luân hồi rồi thì các em có thể mang cô ta trở về được nữa không?"
Thẩm Hoan Hoan trả lời trong vô thức: "Trần Ngưng mới qua đời nửa năm trước nên cô ta chỉ mới bắt đầu tiến vào luân hồi thôi, vẫn còn xa mới đầu thai được. Cục có rất nhiều người cực kỳ tài giỏi, họ sẽ dùng ngày sinh tháng đẻ của cô ta để thu hồi linh hồn rồi giam lại..." Nói đến đây, Thẩm Hoan Hoan mới phản ứng lại, cô nàng lắc đầu: "Nhưng bây giờ chúng ta cũng không thể làm gì được. Trần Ngưng đã bị Lâm Hâm Cửu đánh tan, linh hồn của cô ta đã biến mất, nên không thể triệu hồi lại được nữa."
Khương Yếm chống cằm rồi mỉm cười:
"Cũng chưa chắc được."
"Tối nay em đừng quay lại."
Thẩm Hoan Hoan bối rối: "Làm sao vậy?"
"Tối nay chắc là Lâm Hâm Cửu sẽ đi đánh tan Trần Nhiên Y, chị cần em ngăn anh ta một lúc. Dù sao thì trong quy tắc thi đấu cũng nói là tốt nhất là giúp ma quỷ đầu thai mà?"
Thật ra thì điều này rất dễ hiểu.
Ngay từ lúc Vương Chí Hoa nhắc lại câu "Mẹ ơi, con không muốn làm bác sĩ, là mẹ muốn mà." thì Khương Yếm đã hiểu chuyện gì đang xảy ra với linh hồn xuất hiện trở lại ở nhà tập thể.
Trần Nhiên Y luôn gánh vác mong muốn khi còn sống của Trần Ngưng. Cô nhóc không có được ý chí của riêng mình và cũng chưa bao giờ có quyền tự do để lên kế hoạch cho cuộc sống của mình. Cuộc sống của cô nhóc bị phá tan và bị trộn lẫn vào bằng nhân cách của Trần Ngưng.
Trong quá trình này, Trần Nhiên Y cũng từng có ý muốn phá tan gông cùm xiềng xích và thể hiện con người chân thật của mình, nhưng nhân cách này lại bị Trần Ngưng khinh bỉ và lại bị đánh vỡ lần nữa.
Trần Ngưng là ngọn núi đè nặng lên Trần Nhiên Y, chỉ cần cô ta lấy danh nghĩa người mẹ làm tổn thương cô nhóc mỗi một ngày thì Trần Nhiên Y không thể có được nhân cách của riêng mình.
Cho nên sau khi chết, Trần Nhiên Y đã mang lên khuôn mặt của Trần Ngưng.
Ba tháng trước, Lâm Hâm Cửu nhìn thấy Trần Nhiên Y - người có khuôn mặt của Trần Ngưng - thì anh ta đã đốt lá bùa có ngày sinh tháng đẻ của Trần Ngưng trước khi tấn công Trần Nhiên Y. Vì vậy, đương nhiên anh ta chỉ có thể làm Trần Nhiên Y bị thương nặng chứ không thể g**t ch*t cô nhóc ấy được.
Thẩm Tiếu Tiếu từng phàn nàn về máy đo năng lượng của Cục quản lý vì nó không thể đo được những dao động năng lượng cực kỳ nhỏ, thường thì phải đợi cho đến khi linh hồn ở lại nhân gian vài tháng và trở nên mạnh mẽ hơn trước đó thì nó mới có thể bị máy đo năng lượng phát hiện ra.
Vì vậy, sau khi Trần Nhiễm Y bị trọng thương vào thời điểm đó, linh hồn của cô nhóc dao động rất yếu nên không còn bị máy đo năng lượng phát hiện. Chính vì vậy nên mọi người đều cho rằng người mà Lâm Hâm Cửu đã đánh tan là Trần Ngưng.
Trong ba tháng này, linh hồn của Trần Nhiên Y không ngừng hấp thụ khí bẩn của nhân gian nên năng lượng dần hồi phục và lại bị máy đo năng lượng phát hiện.
Khương Yếm nói chuyện với cặp song sinh về tình hình hiện tại.
Phòng livestream bị sốc vì điều này, nhưng bọn họ không chỉ bị sốc bởi lời nói của Khương Yếm mà còn bị sốc bởi tốc độ đưa ra kết luận của Khương Yếm.
Hay lắm, Lâm Hâm Cửu có lợi thế lớn như vậy, nhưng nửa giờ trước anh ta mới đưa ra được kết luận đúng??
Đúng vậy, hơn nữa Lâm Hâm Cửu còn chưa có tìm hiểu nhiệm vụ thứ hai, anh ta vẫn còn đang làm nhiệm vụ thứ nhất kia kìa…
Suy luận của Khương Yếm thuần thục ghê, trông chẳng giống trình độ của người mới một chút nào.
Chẳng trách Hà quán chủ lại cho cô ấy vai vế như thế, có một sư tỷ như này thì yên tâm quá rồi QAQ.
Khương Yếm nói xong.
Toàn bộ logic đều trôi chảy nên cặp song sinh cũng không có phản đối gì.
Thẩm Tiếu Tiếu hơi lo lắng: "Vậy chúng ta nhanh chóng đi tìm linh hồn của Trần Nhiên Y đi. Chứ đừng để Lâm Hâm Cửu tìm được trước. Trần Nhiên Y cũng thảm quá rồi, nếu bị đánh tan nữa thì còn thảm hơn nữa mất."
Thẩm Tiếu Tiếu mím môi: "Trần Nhiễm Y hẳn là ở phòng 709, hay là ở phòng tranh sơn dầu của trường?"
Đối với những linh hồn bị mắc kẹt trên thế gian, nơi họ quay về nhiều nhất là nhà, sau đó là địa điểm khi còn sống vẫn còn lưu luyến.
Vậy có thể Trần Nhiên Y đang đợi ở nhà tập thể, hoặc có thể cô ấy đã rời nhà tập thể và đi đến phòng vẽ tranh.
"Em bầu cho phòng vẽ tranh một phiếu!" Thẩm Tiếu Tiếu giơ tay lên: "Chiều hôm qua khi em và chị Khương Yếm đến 709 thì em không cảm thấy khó chịu gì cả nên trong phòng chắc chắn không có linh hồn."
Để đề phòng, ba người họ vẫn tới 709 trước khi xuất phát.
Trình Quang bối rối nhìn ba người đang đi lại xung quanh: "Mọi người đang làm gì vậy?"
Khương Yếm: "Xem phòng."
Thẩm Tiếu Tiếu chắc chắn là em cảm thấy thoải mái với mọi vị trí trong nhà, nên em lắc đầu với hai người họ.
Khương Yếm nhìn về phía Trình Quang: "Thuật xuyên tường của cậu có thể mang mọi người đi cùng được không?"
Trình Quang trả lời: "Với sức mạnh tâm linh hiện tại của em thì em chỉ có thể kích hoạt nó bốn lần trong một thời gian ngắn, trong đó có hai lần có thể dẫn người theo."
Khương Yếm: "Vậy thì cậu cùng đi với chúng tôi."
Khi đi vào vào trường học thì thẻ cảnh sát của Thẩm Hoan Hoan quả thực rất hữu ích nhưng phải giải thích cho nhân viên trực thì thật phiền phức, hơn nữa có 80% là sẽ bị đi theo nên rất bất tiện.
Thế nên mọi người quyết định lẻn vào.
Trình Quang hưng phấn xoa tay, thấy có hơi thụ sủng nhược kinh. Cậu có thể thấy được người bị loại lần này sẽ là một người giữa cậu và Triệu Sùng. Vì vậy lời mời từ nhóm Khương Yếm quả thực chính là đưa than trong ngày tuyết rơi mà.
Cậu nhanh chóng mặc áo khoác và chủ động gọi xe.
Xe tới nơi nhanh chóng. Sau khi mọi người đã ổn định chỗ ngồi, tài xế bắt đầu trò chuyện với họ. Con gái của tài xế cũng học ở trường Trung học cơ sở số 1 An Bình và tưởng rằng ba người là phụ huynh mang đồ ăn khuya cho học sinh nội trú.
"Lát nữa chú đỗ xe ở tường ngoài một lát ạ." Thẩm Hoan Hoan nói: "Chúng cháu đến đây tay không nên trước tiên phải mua chút đồ ăn cái đã."
"Được chứ!"