Khi tổ sư còn tại, Vô Tướng Điện không bị hạn chế số lần mở ra, trải qua nhiều năm tích lũy không biết đã có bao nhiêu đệ tử ưu tú tiến vào nhưng vẫn chưa một người lĩnh ngộ được Vô Tướng Công chân chính, cho nên lúc bắt đầu tứ trưởng lão không quá coi trọng Lâm Phong.
Bất quá một lần Lâm Phong đi vào là ba tháng đã khiến bọn họ phải thay đổi cách nhìn, thậm chí trong nội tâm đã bắt đầu rục rich một tia chờ mong, bởi vì bọn họ biết rất rõ thời gian trong Vô Tướng Điện không đồng nhất với thời gian ở bên ngoài.
Ngoại giới một ngày, Vô Tướng Điện lại là một năm.
Ba tháng bên ngoài, đồng nghĩa Lâm Phong ở bên trong gần một trăm năm rồi.
Nếu đặt ở một địa phương khác, bế quan mấy trăm năm căn bản không tính là thứ gì đối với một tu sĩ cao giai, nhưng một trăm năm lĩnh ngộ trong Vô Tướng Điện lại là một sự kiện rất đáng kinh ngạc, phải biết ngay cả tứ trưởng lão cũng chỉ chống đỡ được mười năm (10 ngày bên ngoài) đã bị đá ra rồi.
Phải, là bị đá ra, không phải đi ra.
Vô Tướng Điện đi vào thì dễ nhưng muốn ở lại phải xem trình độ lĩnh ngộ của ngươi thế nào, một khi cảm ngộ đến ngõ cụt liền bị Vô Tướng Điện đá ra, trừ phi ngươi biết cực hạn của mình nằm ở chỗ nào chủ động chấm dứt cảm ngộ mới giữ được hình tượng đi ra.
Hai tháng trước, Phượng bước ra khỏi Vô Tướng Điện, nàng không giấu diếm lĩnh ngộ một bộ Thiên Hỏa Vô Tướng Công đã được nhận định là người có tiền đồ nhất Vô Tướng Môn, vốn cho rằng Lâm Phong cũng chỉ ngang ngửa với Phượng ai ngờ đến lúc này hắn vẫn chưa xuất hiện.
Cho nên, từ một tháng trước, toàn bộ năm vị đại lão đã luôn túc trực ngay cửa Vô Tướng Điện chờ Lâm Phong đi ra.
Vô Thanh trưởng lão trầm ngâm hỏi Tiêu lão:
-Tiểu sư đệ, có khi nào Vô Tướng Điện trục trặc hay không? Ba tháng... cũng quá lâu rồi.
Kì thực không phải chỉ có một mình Vô Thanh trưởng lão nghĩ đến vấn đề này mà cả năm người đều lo lắng như thế, dù sao Vô Tướng Điện đã không được tu sửa hơn ba vạn năm, đồ vật có tốt đến đâu cũng không tránh khỏi bị thời gian bào mòn.
Tiêu lão nói:
-Đợi thêm ba ngày, nếu hắn còn không ra ta sẽ vận dụng quyền chưởng môn đưa hắn ra.
Phượng ở bên cạnh nghe vậy bình tĩnh khuyên ngăn:
-Tiêu lão chớ vội, ta và Lâm Phong tâm liên tương thông, ta cảm giác được hắn không hề gặp nguy hiểm, hơn nữa tính cách của Lâm Phong là đã muốn làm gì liền phải làm cho thật hoàn mỹ, ta tin tưởng hắn sẽ đem đến cho các ngài một kinh hỷ rất lớn.
Vô Sắc nữ trưởng lão rất thích Phượng, nhìn Phượng thật không lo lắng chút nào nàng cũng ủng hộ Phượng nói ra:
-Các ngươi những lão già này suy nghĩ quá nhiều, các ngươi không tin hắn cũng phải tin tổ sư a, Vô Tướng Điện là do tổ sư tốn biết bao công sức mới xây dựng lên, ba vạn năm còn chưa đủ làm cho Vô Tướng Điện hoang phế đâu.
Vô Vị trưởng lão cười khổ:
-Ta biết, thế nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất a.
Vạn nhất Lâm Phong gặp chuyện Phượng liền oán bọn họ không một lòng vì Vô Tướng Môn phải làm sao bây giờ, hạt giống tốt như vậy, bọn họ không nỡ đánh mất.
-Ùng... ùng... ùng...
Đột nhiên, Vô Tướng Điện rung lên cắt ngang cuộc trò chuyện, đây vẫn là lần đầu tiên Vô Tướng Điện biến động trong suốt quãng thời gian tồn tại nên không ai biết rõ tình huống này tốt hay xấu, chỉ có Phượng là khóe miệng hơi vểnh lên tự hào, xem ra... phu quân của nàng thành công rồi a.
Cùng lúc đó, trong Vô Tướng Điện, Lâm Phong mở ra đôi mắt nhắm chặt gần một trăm năm, ánh mắt thâm thúy như thể nhìn thấu toàn bộ thế giới, hắn nhẹ giọng lẩm bẩm:
-Vô Tướng, vô hình vô dạng, không có hình dạng nhất định, thủy, hỏa, khí là những loại vô tướng dễ nhận biết nhất, vậy còn những thứ khác đâu?
-Tỉ như đại địa có hình, sinh linh có dạng, nhưng đại địa cũng có phân ra đồi, núi, đất bằng,... sinh linh cũng có tộc này loài nọ, thậm chí cùng là núi cũng không tìm được hai ngọn núi giống nhau, cùng là người cũng không có được hai người hoàn toàn giống nhau, đây có khác vô tướng ở chỗ nào?
-Trong mắt ta, vạn vật vô tướng, thiên địa vô tướng.
-Mà tinh túy của Vô Tướng cũng chính là biến hóa, vô hình hóa hữu hình, vô dạng thành hữu dạng, xét về một mặt nào đó Vô Tướng Công rất tương đồng với Thiên Biến Vạn Hóa Pháp, hỗn độn vô tướng, diễn sinh vạn vật, từ nay công pháp ta tu luyện sẽ được gọi là... Vô Tướng Vạn Hóa Công.
Ngày ở Thái Sơ Giới, Lâm Phong sáng tạo ra Thiên Biến Vạn Hóa Pháp, nếu dựa vào đặc tính biến hóa vô biên thì Thiên Biến Vạn Hóa Pháp vẫn được coi là công pháp đỉnh cấp kể cả ở Đại Thiên Thế Giới, nhưng nó có một điểm yếu là người tu luyện bắt buộc phải hiểu rõ các quy tắc ở nơi tu luyện.
Lúc trước Lâm Phong có Hỗn Độn Chi Tâm phụ trợ giúp hắn thông hiểu quy tắc Thái Sơ Giới rất dễ dàng, điểm yếu này không có cơ hội bộc lộ, hiện tại đến Đại Thiên Thế Giới không có thứ gì dựa vào cái điểm yếu này lập tức bị phóng đại rất nhiều lần.
Dù sao quy tắc Đại Thiên Thế Giới mạnh hơn, phức tạp hơn quy tắc Thái Sơ Giới quá nhiều, muốn hiểu rõ không phải một ngày hai ngày là có thể làm được, cho nên Lâm Phong vẫn luôn phát sầu không biết có nên thay đổi công pháp hay không.
Mãi đến hôm nay, Lâm Phong đã tìm ra được con đường phát triển của riêng hắn.
Lâm Phong vẫn giữ lại căn bản là Thiên Biến Vạn Hóa Pháp, lại kết hợp thêm đặc điểm tùy tâm sở dục của Vô Tướng Công đoán chừng hắn không nhất thiết phải làm quen với quy tắc Đại Thiên Thế Giới vẫn có thể đề thăng tốc độ hấp thu nguyên khí.
Đương nhiên, nếu Lâm Phong quen thuộc với quy tắc Đại Thiên Thế Giới sẽ còn tốt hơn nữa.
Bất quá hiểu rõ đạo lí là một chuyện, xây dựng được công pháp hay không lại là một chuyện khác.
Lâm Phong đứng dậy tùy ý nói:
-Thiên địa vô tướng, nhìn một hạt bụi thành thế giới thì hạt bụi đó sẽ là thế giới, nhìn một thế giới thành một hạt bụi thì thế giới đó sẽ là hạt bụi, thế giới này... chẳng qua là một viên cầu thôi.
Ở trong không gian trắng xóa không phân đâu là thiên đâu là địa, rất khó để phân biệt một người đang đứng hay đang bay nhưng nếu có thể nhìn bao quát toàn bộ sẽ thấy được Lâm Phong đang dần bay ra xa khỏi thế giới trắng xóa, không, nói đúng hơn là... thế giới trắng xóa đang bị thu nhỏ lại.
Chỉ sau một lúc, thế giới trắng xóa đã biến thành một viên cầu nằm trong tay Lâm Phong.
Điều này đại biểu Lâm Phong đã sơ bộ nắm giữ Vô Tướng Công, nếu chỉ đơn thuần dựa trên lí thuyết nói miệng hắn không thể nhìn thế giới thành viên cầu.
Đây cũng là bước đầu tiên để phát triển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp thành Vô Tướng Vạn Hóa Công.
Bước tiếp theo, Lâm Phong cần phải dung hợp Vô Tướng Công vào Thiên Biến Vạn Hóa Pháp, mà cách đơn giản nhất là dùng Thiên Biến Vạn Hóa Pháp thôn phệ viên cầu này, còn việc thôn phệ có gây thiệt hại cho Vô Tướng Điện hay không Lâm Phong đã cân nhắc qua, tám chín phần mười là không thiệt hại.
Kết luận này không phải Lâm Phong tự cho mình một cái cớ, đây là dựa trên việc Lâm Phong và Phượng cùng đi vào Vô Tướng Điện lại được phân ra hai khu vực khảo hạch riêng biệt, cho nên dù cho có thiệt hại cũng coi như chỉ bị mất đi một khu vực thôi, không thành vấn đề a.
Nắm giữ viên cầu thế giới trong tay, Lâm Phong biết được những viên cầu bị đính trong thế giới trắng xóa là các loại công pháp, nhìn sơ qua một lượt Lâm Phong hơi ngạc nhiên nói:
-Cửu Dương Thần Công, Cửu Âm Chân Kinh, Quỳ Hoa Bảo Điển,... ?
-Những công pháp này... có điểm giống luyện võ hơn là tu tiên, chẳng lẽ tổ sư Vô Tướng Tiên Môn đến từ thế giới võ hiệp? Bất quá ngẫm lại cũng hợp lí, tu võ thuộc về nội tu không dính dáng đến ngoại giới nhiều nên Vô Tướng Công mới mang đặc tính tùy tâm sở dục, chỉ là... tổ sư quá ngưu bức a.
Lâm Phong đã có một thời luyện qua võ công, hắn biết để một người luyện võ đến mức độ phá toái hư không tiến đến Đại Thiên Thế Giới khó khăn hơn một người luyện khí rất nhiều, hơn nữa người ta còn dùng võ xây dựng ra một thế lực đứng đầu Tiên Môn, không đơn giản a.
Câu hỏi đặt ra là, Vô Tướng Công chủ tu võ, Thiên Biến Vạn Hóa Pháp chủ tu khí, hai loại công pháp này coi như không dính dáng gì đến nhau sẽ dễ dàng dung hợp sao?
Đáp án là...
Dễ dàng.
Nói đơn giản, nếu một người muốn cải tiến công pháp dựa trên một công pháp khác cùng loại bắt buộc phải chọn lọc ra những điểm đồng căn đồng nguyên giữa hai công pháp để tránh tẩu hỏa nhập ma, còn nếu hai công pháp khác loại liền được xem thành song tu hai đường.
Vốn cho rằng phải bận bịu một phen, hiện tại Lâm Phong không cần chọn lọc nhiều, cứ thấy điểm nào tốt của Vô Tướng Công liền ném vào Thiên Biến Vạn Hóa Pháp là được rồi, nói cách khác, sau này Lâm Phong sẽ đi trên con đường võ khí đồng tu.
Lâm Phong vận chuyển Thiên Biến Vạn Hóa Pháp thôn phệ viên cầu, hơi bất ngờ một chút là viên cầu rất phối hợp bị hòa tan trở thành một phần của Thiên Biến Vạn Hóa Pháp.
Tới đây, Vô Tướng Vạn Hóa Công chính thức được ra đời.