Đỉnh Phong Chí Tôn - Chư Thần Chiến

Chương 19 - Rút Bổng Tương Trợ

Lâm Phong không nói đùa, lúc đầu hắn thật không muốn dính vào thị phi, dù sao tại tu luyện thế giới nổi lên tranh chấp là quá bình thường, mỗi ngày có không biết bao nhiêu người ngã xuống chỉ vì tài nguyên tu luyện, hắn không quen cả hai người này cần gì phải ra tay rước thêm phiền phức đâu.

Hơn nữa Lâm Phong cũng không biết rõ ngọn nguồn, hắn không phán định được ai đúng ai sai, không thể cứ thấy nữ nhân là cứu còn nam nhân liền mặc định là kẻ xấu a, chẳng may nữ nhân này tính kế nam nhân kia bây giờ bị nam nhân phản sát thì sao?

Bất quá, giết người chưa chắc là kẻ xấu nhưng làm nhục người khác chắc chắn không phải thứ tốt lành gì.

Cho nên nếu Cảnh Kỳ một kiếm giết chết Liệt Hương Mẫn thì Lâm Phong căn bản sẽ không quản, ai bảo Cảnh Kỳ quá biến thái mới khiến Lâm Phong không nhịn được chán ghét muốn xen vào.

Mà đã xen vào, liền phải làm tới cùng tránh hậu hoạn.

Lâm Phong vung tay xuất ra một cây bổng xanh lục lười biếng chỉ vào Cảnh Kỳ nói:

-Hư Tiên đủ để giải quyết ngươi rồi.

-Đả Cẩu Bổng Pháp, tiếp chiêu.

Dứt lời, Lâm Phong chân đạp Lăng Ba Vi Bộ tạo ra vô số tàn ảnh liên tiếp, tay cầm Đả Cẩu Bổng do Tiêu lão truyền lại đánh tới Cảnh Kỳ.

Trong lúc nhất thời, tàn ảnh vô số, bổng ảnh vô biên.

Phía đối diện, Cảnh Kỳ là nửa bước Huyền Tiên lực phản ứng cũng không kém, đối mặt với thế công vừa dũng mãnh vừa biến ảo khôn lường của Lâm Phong thì hắn không hề hoảng hốt chút nào tế ra một cây trượng đỡ lại Đả Cẩu Bổng, một trượng tiếp một trượng liên hoàn chặn bổng, không một kẽ hở.

-Bang bang bang...

Lúc bắt đầu Lâm Phong có lợi thế chủ động liên tục đánh lui Cảnh Kỳ, trải qua mấy chục hiệp giao chiến Cảnh Kỳ dựa vào tu vi cao hơn dần chiếm thế thượng phong.

Thân là nửa bước Huyền Tiên lại bị Hư Tiên chèn ép Cảnh Kỳ cảm thấy vô cùng nhục nhã, hắn chuyển thủ thành công chém giết Lâm Phong.

-Nộ Phá Sơn Hà.

Đỉnh trượng tràn ngập nộ khí ngoan độc đánh thẳng vào đầu Lâm Phong, một khi trúng chiêu dữ nhiều lành ít.

-Ác Cẩu Lan Lộ.

Đả Cẩu Bổng Pháp có ba mươi sáu chiêu vận dụng theo tám khẩu quyết gồm bạn (đánh dưới chân), phách (bổ từ trên xuống), triền (trói), tróc (đâm), khiêu (móc), dẫn (dẫn dụ), phong (khóa), chuyển (xoay tròn), Ác Cẩu Lan Lộ là một chiêu phòng thủ thuộc phong tự quyết.

Lâm Phong xoay ngang Đả Cẩu Bổng chống đỡ Nộ Phá Sơn Hà.

Thấy vậy Cảnh Kỳ cười phá lên:

-Đi chết đi.

Trong mắt Cảnh Kỳ, đại đa số Hư Tiên luyện võ không mạnh bằng Hư Tiên luyện khí, bởi vì võ công bị gò bó bởi chiêu thức hơn nữa nguồn sức mạnh duy trì võ công là nội lực tự thân trong khi thuật pháp có thể dẫn động thiên địa nguyên khí, sức người sao bằng sức trời.

Trong trường hợp này, Cảnh Kỳ không phải tu sĩ thuần luyện khí nhưng hắn là nửa bước Huyền Tiên a, còn Lâm Phong trước mắt chỉ là một tên Hư Tiên luyện võ, một trượng này đủ để phân thắng bại rồi.

Bất quá... Lâm Phong thuộc về phần đa số mà Cảnh Kỳ biết sao?

Không.

Tuy Lâm Phong chỉ ở tại Vô Tướng Môn có mấy tháng nhưng hắn đã học tập được tinh túy luyện võ của Vô Tướng Tiên Môn, đó là võ công có chiêu có thức lại không nhất thiết phải bị chiêu thức gò bò, ngược lại võ công càng cao càng là phản phác quy chân, vô chiêu ẩn hữu chiêu.

Một cái giơ tay nhấc chân, đều là chiêu.

Thậm chí dùng nội lực tự thân dẫn động nguyên khí thiên địa không phải không được.

-Xoạt...

Bổng trượng va chạm, Lâm Phong nghiêng thân bổng qua một bên, nội lực được điều khiển đầy xảo diệu thuận theo Đả Cầu Bổng bám vào đỉnh trượng kéo trượng chạy theo thân bổng hóa giải bốn phần lực lượng, lại thông qua chấn động ảo nghĩa phân tán đi ba phần sức mạnh của Nộ Phá Sơn Hà.

Cứ như thế, Cảnh Kỳ lúc phát chiêu uy mãnh mười phần lúc trúng mục tiêu lại chỉ còn ba phần không đủ gây khó dễ cho Lâm Phong.

Mà thuật pháp có một điểm yếu đó là rất khó làm ra liên miên bất tận, một chiêu toàn lực bị phá Cảnh Kỳ một lần nữa rơi vào bị động.

Còn Lâm Phong hoàn toàn ngược lại, tay trái buông bổng chộp tới cổ tay phải của Cảnh Kỳ, tay phải thì chuyển đến vị trí cuối bổng điên cuồng phát chiêu.

-Thiên Hạ Vô Cẩu.

Thiên Hạ Vô Cẩu, tuyệt học dung hợp hơn ba mươi chiêu trong Đả Cẩu Bổng Pháp, nhất chiêu nối tiếp nhất chiêu, bổng ảnh đầy trời, mà mỗi một bổng ảnh đều ẩn chứa uy lực to lớn chứ không phải chỉ là hư ảnh che mắt đối thủ, trong nháy mắt Cảnh Kỳ bị ngược thành cẩu.

-Oanh oanh oanh...

-Phốc...

Bị vô số bổng nện vào sườn, đầu, chân, mặt, Cảnh Kỳ đau đớn phun ra mấy ngụm máu tươi, cũng may tu vi của hắn cao hơn Lâm Phong một tầng nếu không bằng một đợt cuồng oanh loạn tạc này hắn đã bị Lâm Phong đánh chết rồi.

Thế nhưng càng như vậy Cảnh Kỳ càng vô cùng biệt khuất, rõ ràng người ta tu vi thấp hơn hắn a, vì sao một cái nắm tay này mãi không dứt ra được đâu?

Cảnh Kỳ đương nhiên không biết đây là điểm diệu của Đả Cẩu Bổng được lão tổ Vô Tướng Tiên Môn cải biến, bổng đánh vào người sẽ ngăn chặn dòng chảy của “khí” làm nhiễu loạn tu vi của đối phương, nói trắng ra, một khi bị đánh trúng lợi thế tu vi của Cảnh Kỳ liền không còn rồi.

Bất quá Cảnh Kỳ là một ngoan nhân sẽ không để mặc đối phương đánh hắn đến chết, Cảnh Kỳ cắn răng dùng tay trái nắm vào bả vai phải sinh sinh xé xuống cánh tay bị Lâm Phong nắm chặt, sau đó lại ăn thêm một bổng bay ra ngoài.

-Phốc...

Cảnh Kỳ bấp chấp thương thế đứng dậy phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt oán độc khóa chặt Lâm Phong nói:

-Bản thiếu gia đã xem thường ngươi, thế nhưng... trò chơi đến đây là chấm dứt.

-Triệu Hồi Chi Thuật, Ngân Nguyệt Lang, xuất hiện đi.

Chỉ thấy Cảnh Kỳ chống trượng xuống đất, dưới mặt đất bỗng chạy đầy văn tự phức tạp tạo thành một vòng tròn hoàn chỉnh, phía sau Cảnh Kỳ mở ra một lỗ hổng không gian đen ngòm, một giây sau đó có một đầu lang thú tu vi Huyền Tiên sơ kì chui ra từ lỗ hổng không gian.

Cảnh gia, chủ tu thuật triệu hồi sinh linh từ dị giới rồi bồi dưỡng nó thành công cụ chiến đấu.

Vật triệu hồi của Cảnh Kỳ là Ngân Nguyệt Lang, đỉnh đầu có sừng, bộ lông bạc óng ánh, chính giữa mi tâm là một đồ án trăng khuyết thoạt nhìn chính khí hạo nhiên, đáng tiếc ánh mắt dâm loạn của nó đã phá vỡ cái hình tượng đẹp đẽ vốn có rồi.

Chủ nào tớ nấy quả không sai a.

Lâm Phong cảm thán:

-Vốn còn muốn dùng ngươi luyện thêm vài chiêu, bất quá ngươi đã muốn sớm kết thúc thì ta cũng thành toàn. Siêu Khuyển, đầu dâm lang này giao cho ngươi.

Sự chênh lệch giữa Hư Tiên và nửa bước Huyền Tiên lớn nhưng không phải không thể vượt qua, Lâm Phong có tự tin đánh với Cảnh Kỳ một trận nhưng hắn không có ngu đến mức đi đánh với một đầu Ngân Nguyệt Lang Huyền Tiên sơ kỳ.

Ngươi gọi thú sủng lấy hai đánh một?

Xin lỗi, ta có một đồng bạn đủ để miểu sát một người một thú các ngươi.

Bất quá Cảnh Kỳ không cho là như vậy, thú nuôi của hắn là Ngân Nguyệt Lang uy phong lẫm lẫm a, còn Lâm Phong gọi ra thứ đồ vật gì?

Một con chó nhỏ?

Cảnh Kỳ cười nhạo:

-Xem ra ngươi bị dọa đến ngốc rồi, một con chó yếu nhớt mà thôi. Ngân Nguyệt Lang, giết nó.

Siêu Khuyển bị một câu của Cảnh Kỳ chọc giận, nó xù lông quát lên:

-Khinh chó? Con mẹ nó, hôm nay bản Khuyển không diệt các ngươi thề không làm chó.

Thế là thế trận bỗng biến thành một con chó nhỏ đấu với một đầu Ngân Nguyệt Lang to lớn nhìn qua rất không cân đối, ai ngờ được một chó một lang vừa chạm nhau đầu lang to lớn kia đã bị đụng bay kêu lên thảm thiết khiến Cảnh Kỳ mộng bức không thôi, hắn có nhìn lầm hay không a?

Tuy nhiên Cảnh Kỳ không hổ là nửa bước Huyền Tiên, nhận thấy tình huống không ổn hắn ngay lập tức chuyển sang phương án khác thoắt cái đã nhảy đến bên cạnh Liệt Hương Mẫn, ý đồ rất rõ ràng, ngươi muốn cứu người ta liền bắt người uy hiếp ngươi.

Đáng tiếc, không nói Lâm Phong không quan tâm đến Liệt Hương Mẫn cho lắm thì so tốc độ Cảnh Kỳ còn lâu mới bằng Lâm Phong, cho đến bây giờ Lâm Phong vẫn chưa đủ trình độ thi triển Súc Địa Thành Thốn ở Đại Thiên Thế Giới nhưng thuấn di khoảng cách ngắn vẫn là làm được.

Một phát thuấn di, Lâm Phong thu bổng dùng Phá Không Chỉ chuẩn xác đâm vào lồng ngực Cảnh Kỳ.

Dưới Phá Không Chỉ, nhục thân của Cảnh Kỳ không khác gì đậu hũ bị chọc thủng.

Ăn trọn một chỉ xuyên tâm, cảm giác được sinh mệnh trôi qua nhanh chóng, Cảnh Kỳ không cam lòng nói:

-Thuấn... thuấn di? Ngươi... rốt cuộc... là ai?

Không gian ở Đại Thiên Thế Giới vững chắc vô cùng, để thuấn di ít nhất cũng phải đạt tới Kim Tiên, mà Lâm Phong chỉ là Hư Tiên liền có thể thuấn di chứng tỏ lĩnh ngộ của hắn trên Không Gian Quy Tắc đã ở một tầng thứ không thấp, người như vậy nhất định phải có hậu trường vững chắc a.

Chẳng lẽ... hắn là thiên kiêu Bách Tông đến lịch lãm?

Xong, Cảnh gia xong rồi.

Nghĩ đến đây, Cảnh Kỳ chết.

Lâm Phong không biết ý nghĩ của Cảnh Kỳ, bất quá nghe lời này Lâm Phong trong lòng khẽ động một cái, xem ra thuấn di ở Đại Thiên Thế Giới cũng là một cái gì đó tương đối ghê gớm chứ không giống ở Thái Sơ Giới là Nguyên Anh đã học được thuấn di a.

Lần này có hơi vội vàng.

Bình Luận (0)
Comment