Hệ Thống Ngươi Chơi Ta

Chương 32 - Tiểu Mẫn

Trấn Đông đang tu luyện thì một luồng khí tức quen thuộc hiển hiện, đây không phải khí tức của người tu luyện mà của Linh Thể. Sáu linh thể trưởng thành hiện ra nói với hắn.

-Papa có khí tức của linh thể không rõ xuất hiện, có lẽ đã kí khế ước với con người rồi, bọn nó đang đến gần.

Trấn Đông gật đầu.

-Dẫn papa ra chỗ chúng.

Ba đôi cánh trắng xóa tinh khiết mọc ra sau lưng Trấn Đông, chúng nhẹ nhàng vỗ mang hắn bay đi.

Đoàn người Linh Chân Giáo cũng cảm nhận được, trưởng đoàn ra lệnh cho mọi người dừng lại.

-Mọi người dù sao cũng phải tỏ ra chút cung kính, người này cũng là niềm hy vọng phục hưng Linh Chân Giáo. Rõ chưa?

-Rõ!

Trên bầu trời một bóng người lơ lửng xuất hiện, bay đến đâu một luồng linh khí trong veo sáng trắng theo sau. Bóng người này đáp xuống cây có xung quanh như nhường đường chia thành hai bên.

Trấn Đông thắc mắc hỏi.

-Các người đang tìm ta ?

Trưởng đoàn Linh Song Toàn bước ra cung kính.

-Đúng vậy thưa đạo hữu, chúng ta muốn mạng phép hỏi về bí quyết giúp linh thể trưởng thành nhanh nhất, không biết có phiền đến đạo hữu?

Linh thể dựa vào chủ kí sinh hấp thu linh khí trưởng thành để trưởng thành là điều cơ bản, từ xa xưa có nhiều cách để tăng lên tốc độ dai đoạn này ,nay đã thất truyền gần hết.

Trấn Đông cũng có nghiên cứu qua điều này trong của hàng hệ thống, thậm chí hắn còn biết cách giúp linh thể thức tỉnh.

-Ta có thể giúp nhưng ta có yêu cầu, đó là gặp được thiên ngoại tà ma áp hãy chế bọn chúng đến chỗ ta, đặc biệt còn sống.

Có chúng thì Trấn Đông đỡ phải đi kiếm lại có người dâng điểm cho xài.

Người có linh thể trưởng thành biết đến thiên ngoại tà ma cũng không lạ, Linh Song Toàn đồng ý ngay.

-Được điều này có thể, vậy xin đạo hữu chỉ bảo rồi.

Trấn Đông dẫn đoàn người đến căn lều dựng tạm.

-Như các vị đã biết lúc tu luyện chúng ta sẽ hấp thu linh khí của cã ngũ hành, chỉ 1 trong 5 là có lượng hấp thụ và nhanh vượt trội so với số lượng còn lại.

-Ví dụ ta hấp thụ linh khí hệ kim nhiều nhất, ta cho linh thể bình thường ăn bạch kim thiết, lúc này linh thế sẽ có cơ chế sinh học là hấp thụ đặc điểm vật đã ăn. Nên nhớ chỉ có một lần thực hiện được bước này thôi, linh thể không đổi được đặc điểm sinh học mới khi chúng đã có.

-Bạch kim thiết là kim loại chuyên hấp thụ linh khí hệ kim để tăng lên độ chắc chắn, như vậy linh thể sẽ chỉ chuyên hấp thụ linh khí hệ kim tăng nhanh tấp độ hấp thu của nó.

-Chưa kể sau này khi thức tỉnh linh thể cần tìm một thuộc tính cho nó lĩnh ngộ, vì có bước trước rồi nên tương lai không cần phức tạp như vậy nữa, linh thể vẫn sẽ thức tỉnh.

Đám người gật gù hiểu ra, rối rít cảm tạ

-Được rồi cảm ơn đạo hữu, đây là lệnh bài khách khanh, sau này sẽ có người chuyển thiên ngoại tà ma cho đạo hữu , chỉ cần đưa lệnh bài này ra là được.

-Đa tạ, ta phải về báo cáo với giáo chủ xin thứ lỗi.

Trấn Đông cũng không để ý, dù đám người này có giữ lời hay không thì bọn họ cũng là người làm điều tốt cho thế giới này, không nên quá cứng ngắt.

Đoàn người Linh Chân Giáo rời khỏi hệ thống lại giao nhiệm vụ.

“Là chân tiên mạnh nhất không thể không có người chuyền lại

Tâm đắc.

Kí chủ hãy nhận một đệ tử.

Phần Thưởng: mở ra chức năng xem trạng thái.”

Lại là nhiệm vụ nhận đệ tử, chắc hẳn tên Lâm Ngạo kia có cái gì đó rất quan trọng nên hệ thống mới ói ra nhiệm vụ, đợi mở ra chức năng kia rồi thử xem xét.

Thấy thế Trấn Đông liền trở về tàu bay.

Vẫn là sân trung tâm quen thuộc, một cậu bé như bao ngày cầm AWM bắn vào cái bia cách mình 50m.

Đã một tuần trôi qua dần dần đôi mắt của cậu như thấy được xa hơn, phản xạ có thể cảm nhận được mọi mối nguy hiểm xung quanh một cách nhanh tróng.

Đùng!

Lâm Ngạo nhìn vào ống ngắm, nơi có dấu chấm đỏ đã lủng.

-Ta làm được rồi , hahahah, ta được sư phụ nhận rồi.

Nó ôm khẩu súng chạy vòng quanh tàu bay kiếm Trấn Đông, mọi người xung quanh có chút bàn tán.

-Hình như hắn bắn chúng điểm đỏ của bia rồi.

-Ta không tin, nó cách xa 50m , nếu xài ống nhắm thì may ra.

-Nhìn tướng chạy này ta nhớ đến Trấn Đông đại nhân lúc lên c… à mà thôi.

-Suỵt, nói nhỏ thôi,không muốn thay tấm bia đằng kia cẩn thận cái mồm.

Rất linh Trấn Đông xuất hiện, đám người bỗng chốc im phăn phắc.

-Sư phụ ta thành công rồi, người nhìn.

Lâm Ngạo rất nhanh chạy ta tiếp đón chỉ về nơi xa tâm bia đã lủng tâm.

Trấn Đống cười gật đầu.

-Rất không tệ, 1 tuần có thể làm được không phải kẻ bình thường.

Lễ dâng trà nhận sư diễn ra, một nhỏ một trẻ gọi thầy gọi trò.

Chiều đến là lúc dạy dỗ đệ tử.

Lâm Ngạo hưng phấn đứng im nghe chỉ dạy, từng câu từng chữ giống như khắc trong đầu cậu bé, rất nhanh nó lãnh ngộ được một môn tâm pháp.

Linh khí xung quanh bắt đầu đua nhau lại gần, đúng là siêu cấp thiên tài khủng khiếp đến nỗi làm người khác phải ghen ghét. Tu luyện một hồi Trấn Đông dạy Lâm Ngạo một số công pháp cơ bản, hai người đối chiến thử, phải nói là hắn rất tâm huyết với vị đệ tử này, lấy xích của mình ra tập luyện với nó.

Bị quất đau mấy lần thì Lâm Ngạo cũng tiến bộ hơn, xuất đòn biết suy nghĩ hơn không giống lức trước có chiêu gì đánh chiêu đấy xong mất sức.

Xong buổi tập hai thầy trò ngồi ăn trái cây, đắp thuốc.

Lâm Ngạo

Tuổi: 7

Cảnh giới: chưa có.

Tư chất: siêu cấp thiên tài

Thân phận: Hậu duệ của một trong thập đại cường giả mấy ngàn năm trước.

…________________________________________________________________________________________________________________________

Đúng như dự tính là tên nhóc này không phải người bình thường, xong hết nghi ngại, Trấn Đông coi bảng trạng thái của mình.

“Xin lỗi hệ thống không thể cho kí chủ coi thông tin của chính mình”

-Hệ thống ngươi có bệnh không á, ngươi cho ta chức năng này mà không coi được chỉ số của chính mình, thì khỏi cho cũng được.

Hệ thông lên tiếng giải thích.

-Tại kí chủ cần nó để huấn luyện đệ tử, chứ hệ thống không có cho không.

Trấn Đông…

-Vậy ta muốn coi chỉ số của mình thì thế nào.

Hệ thống giọng có chút chính nghĩa vang lên.

-Để cân bằng game nên hệ thống tạm thời không có chức năng này, mong kí chủ thông cảm.

Vãi cả cân bằng game, ta tưởng ngươi là bản hack, không đôi co với nó nữa Trấn Đông có chút thắc mắc, nếu hệ thống ngăn chặn như vậy chắc hẳn chủ cũ của cỗ thân thể này cũng không bình thường.

Nhưng nghĩ lại hắn bỏ qua xuy nghĩ này, nửa luyện khí tầng 1 còn bạo thể mà chết thì có gì ghê gớm chứ, vì hệ thống nó không muốn ta phát triển quá nhanh chăng.

Nghe giọng nói máy móc này có chút khó chịu, Trấn Đông thử hỏi hệ thống.

-Này hệ thống, ngươi có chức năng đổi giọng không, hoặc có hình dạng trợ lý ảo chứ nói với giọng không cảm xúc này ta mất hứng mua đồ lắm.

Ít ra giọng đòi cũng phải có chút làm người ta hứng thú mới nôi tiền ra được chứ.

Hệ thống như thấy tiền rất nhanh trả lời.

-Đương nhiên là có thưa kí chủ, ta thậm chí có thể biến thành hình dạng bên ngoài như người thường, bất cứ hình dạng nào cũng được.

-Có cái là hơi đắt.

-Một lần đổi tốn 5000 điểm.

Trấn Đông còn đúng 5500 điểm sử dụng luôn, hắn chọn kiểu dáng là một thiếu nữ 17 ba vòng đầy đủ, vẻ đẹp thuần khiết, giọng nói ấm áp trong trẻo.

Lựa chọn xong mọi thứ, một cô nàng xuất hiện trước mặt hắn, váy trắng, ở phần mắt đến nửa mũi trên có một cái dải băng buộc lại che đậy, đỉnh đầu có khăn chùm tóc giống của cô dâu, tóc trắng xóa.

Thay vì gọi là hệ thống thì sẽ là Tiểu Mẫn, giọng nói như gãi ngứa trong lòng, làm người ta bồi hồi phát ra

-Tiểu Mẫn chào chủ nhân, người muốn ta phục vụ gì.

Trấn Đông có chút nuốt nước miếng, giờ thì hắn hiểu tại sao ở thế giới trước người ta thích tạo vợ ảo trên game rồi, rất kích thích nha.

Trao đổi một hồi thì biết Tiểu Mẫn nói chung chỉ để làm cảnh ngoài ra chỉ có hắn mới chạm được vào nàng. Dù sao có bình hoa đi theo để ngắm, cũng như giọng trong trẻo đỡ hơn cái tiếng máy móc chết tiệc trước kia nhiều.

Kinh thành Vân Long quốc, Trấn Minh dẫn đầu mọi người vào giao hàng, hoàng tộc nơi đây có lẽ cũng biết điều một chút rất khách khí.

Triệu Đại Long bước ra trên tay một đống nhẫn có không gian chứa linh thạch.

-Đây là tiền.

Kiểm xong Trấn Minh gật đầu người ở dưới mang lên một bảo vật không gian kiểu giáng vali.

-Đây là vũ khí, thập công chúa cũng ở trong đó, Triệu hoàng đế cứ kiểm tra, không còn gì thắt mắc thì cuộc buôn bán coi như hoàn thành.

Không gian chứa được vật sống là một kiểu trận pháp giống với trong truyền thừa của các đại môn pháp, đây là loại thuộc quy mô nhỏ hơn.

Thỏa thuận xong xuôi là đến bữa cơm mời khách, Tiểu Mẫn ngồi kế Trấn Đông trở thành điểm nhấn của bữa tiệc. Lâu lâu lại có một hoàng tử qua hỏi thăm.

-Cảm ơn mọi người quan tâm, Tiểu Mẫn rất cảm kích, bây giờ có lẽ phải bận cho chủ nhân ăn rồi mong mọi người thông cảm.

Nói xong nàng lấy từng món đút cho Trấn Đông, nào là súp là thịt, trái cây vv... Cả đám hoàng tử có chút ghen tỵ, chả biết thằng nào may thế, nồ tỳ đẹp bằng vợ vua. Có chút người hỏi thăm thử thân phận ,biết rồi mới an phận ngồi yên.

Ghen tỵ thật đấy nhưng chả ai là thằng ngu cả, đụng vào chỉ có đường chết.

Triệu Mạnh Long có chút bất ngờ, ông tính gả con gái mình cho Trấn Đông để lấy cái thông gia, sau này có bị bắt làm bù nhìn thì cũng không bị khó dễ, thậm chí có thể tận dụng mối quan hệ này làm nhiều thứ. Chỉ sợ có người hầu nhan sắc như thế điều này sẽ rất khó.

Vẫn là thử một lần xem sao, Triệu Mạnh Long kêu hết hết công chúa lên trình diện.

-Trấn Minh đạo hữu ta có ý này, đệ đệ ngươi có vẻ là thiếu niên thiên tài, ta muốn thông gia với đạo hữu giúp mối quan hệ này nảy nở hơn.

Trấn Minh có chút suy nghĩ, đương nhiên là hắn hiểu ý của cuộc thông gia này là gì, nếu Trấn Đông có con thì đó sẽ là cháu của hắn, như vậy hoàng thất họ Triệu sẽ an toàn hơn một chút.

Nhìn thằng em một chút Trấn Minh mở lời.

-Đệ đệ thấy thế nào?

Trấn Đông đang nhiên chọn không , còn trẻ cưới vợ chả khác gì bị còng cổ,còn rất nhiều thứ phải làm, chuyện này có lẽ để sau.

-Ta không đồng ý.

Hắn có chút dò xét tư chất mọi người trong hoàng thất, thử xem cái quốc gia này có tiềm lực không, một bóng hình mập mạp đập vô mặt hắn.

Người này tư chất siêu cấp thiên tài!

Triệu Mạnh Long tiếc nuối lắc đầu.

-Do ta thất thố rồi, mọi người cứ tiếp tục dùng bữa..

Trấn Đông xen ngang.

-Ta có thể thu nô tì này không ?

Bình Luận (0)
Comment