Hoàng Tử Quỷ

Chương 81 -

Trong không gian vô tận, quyền năng đến đâu đi nữa cũng vô nghĩa. Khoảng cách vài trăm cây số, vài ngàn cây số, hay nói quá lên là tỷ tỷ cây số cũng chỉ là hạt bụi khi đem so với sự vô tận. Sự mênh mông vô tận bản thân nó đã là một loại sức ép đủ sức nghiền chết những tâm hồn yếu đuối, nhưng Vua Quỷ là một người có tâm trí cực kỳ mạnh mẽ, thứ có thể dễ dàng tiêu diệt người khác không thể làm xuy xuyển trái tim cứng rắn của lão. Lão vững vàng như một cây đại thụ mọc trên núi đá, một mình thản nhiên đứng giữa đất trời, trải qua bao nhiêu gió bão vẫn cứ xanh tốt, hiên ngang. Lão không chạy loạn lên mà bình tĩnh tỏa rộng những sợi hấp dẫn đi muôn nơi, lấy vị trí của mình làm tâm để tạo thành một mạng lưới thu thập thông tin. Ý của lão là tìm ra một khe hở, một điểm rách hoặc thứ gì đại loại như vậy, lão không tin rằng Thần Ngục là một không gian ổn định tuyệt đối không hề có điểm yếu, chỉ cần nó có điểm yếu thì lão có thể phá vỡ ngục tù này và chui ra.

Thời gian cứ trôi. Mạng lưới sợi hấp dẫn của lão đã tỏa rộng bao xa? Thật khó nói khi mà ở đây không có bất kỳ điểm mốc nào để xác định khoảng cách và phạm vi. Chỉ biết rằng mạng lưới sợi hấp dẫn đã bao phủ một vùng không gian cực kỳ rộng lớn và sắp chạm tới cực hạn hiện tại của Vua Quỷ. Thương thế trong người lão chưa khỏi, vừa thoát ra khỏi Địa Ngục dung nham lại chạm trán ngay với bốn kỵ sĩ Khải Huyền đều là cao thủ trong số các cao thủ, cuối cùng bị tống vào đây, dẫn đến cơ thể càng ngày càng suy bại, hơi thở càng ngày càng yếu đi. Loài Quỷ có thể thực hiện các nghi lễ hiến tế trị thương, nhưng muốn hiến tế phải có sự sống, muốn hấp thụ phải có vật chất, người ta không thể nạp chất dinh dưỡng vào người từ hư vô, sự hư vô đồng nghĩa với cái chết tàn nhẫn và chậm rãi.

Vào một thời điểm nào đó, giữa lúc thần trí của Vua Quỷ bắt đầu lung lay, lão chợt bắt được tín hiệu của sự sống. Đôi mắt của lão lập tức sáng lên. Đúng rồi, không thể nhầm được, đây là một dạng sống, không những thế còn là một dạng sống mạnh mẽ và thân thuộc. Lão lập tức bay vọt đi, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến nơi phát ra tín hiệu sự sống. Lúc đến nơi, nhận ra đó là một ngọn lửa, nhưng quái dị làm sao đó lại là một ngọn lửa màu đen.

Ngọn lửa ấy bao bọc lấy một người con gái. Từ người con gái ấy toát lên sự thân thương đã lâu lắm rồi Vua Quỷ không được nhìn thấy nữa. Lão tiến lại gần, trong lòng hồi hộp. Bởi vì lòng quá đau mà lão bất giác không kìm chế được hành động của mình, bất chấp ngọn lửa đen đáng sợ vẫn đang bao phủ quanh người cô tựa như một kẻ hộ vệ trung thành và tận tâm, bàn tay già nua vươn lên muốn chạm vào gương mặt ba triệu năm nay luôn nhung nhớ, nhưng ngay lúc ấy người con gái mở mắt ra, trong ánh mắt của cô hiện lên sự đau đớn và thống khổ.

- Ngươi là ai?

Cô gái ấy là Martha. Sau khi uống giọt máu của Thần Tối Cao, cô không chỉ bị đẩy ra khỏi Quảng trường Máu như những người khác mà bị gửi thẳng đến đây, cô không biết nơi này là chỗ nào, cũng không có thời gian để suy nghĩ nhiều, bởi giọt máu của Thần Tối Cao cứ hành hạ cô suốt, cơ thể của cô như bị hàng trăm ngàn mũi dao sắc nhọn đâm nát từ bên trong, chỉ nhờ bản lĩnh và ý chí kiên cườn mà cho đến nay cô vẫn kiên trì chịu đựng, ngay cả tiếng rên rỉ cũng không chịu phát ra.

- Ta biết rồi, ngươi là Vua Quỷ. Obadia đã miêu tả ngoại hình của ngươi cho ta biết. Ta không sợ ngươi, nếu muốn chết thì cứ xông lên đi.

Martha gắng gượng đứng thẳng người, Tử Hỏa Kiếm bùng cháy trên tay, trong ánh mắt không hề lộ ra bất kỳ tia khiếp sợ hay căng thẳng nào mà chỉ có ý chí chiến đấu ngùn ngụt cháy. Ngay cả khi cô đang kiệt quệ đến mức một cơn gió to có lẽ cũng có thể làm cô ngã xuống đất, ngay cả khi đứng trước tên ác nhân lừng danh nhất vũ trụ, kẻ đã từng khiến cho những người xuất chúng hơn cô rất nhiều cũng phải sợ hãi mà lui bước, trong lòng cô vẫn không mảy may phát sinh thoái ý.

Trước khi kịp xông lên, cô sững người khi nhìn thấy nước mắt rơi trên gương mặt tàn ác của Vua Quỷ. Lão kêu to:

- Đừng làm vậy, Katrina. Ta là cha của con.

- Ngươi điên à? Ta là Martha. Chúng ta không phải là cha con.

- Martha là tên hiện nay của con. Cái tên ấy thật xấu xí và yếu đuối, không phù hợp với bản tính mạnh mẽ của con, cũng không phải là cái tên mà chúng ta đã đặt cho con. Gương mặt của con giống hệt mẹ con, không thể nhầm được. Ta cảm nhận được hơi thở của dòng giống chúng ta trên người con. Con là Katrina, là con gái ta.

- Im mồm đi. Đừng hòng tìm cách lừa dối ta. Vua Quỷ, nay ta đại diện cho nhân loại quyết đấu với ngươi, hãy chiến đấu cho một người đàn ông và một chiến binh, đừng để ta thất vọng.

- Nhân loại, ha ha, nhân loại. – Vua Quỷ cất tiếng cười thê lương. – Con yêu của ta, con biết gì về nhân loại? Con không thuộc về chúng. Con cùng dòng giống với ta, và chúng ta bản chất không phải là Quỷ mà là một dòng giống vô cùng cao quý. Bỏ thanh kiếm ấy xuống đi Katrina, ta không muốn chiến đấu với con, cũng không muốn thấy con trong bộ dạng này. Sự thù địch của con làm ta đau đớn. Ta đã nghĩ về con và mẹ con trong suốt một triệu năm nay, không lúc nào trái tim của ta không rỉ máu, tình yêu của ta dành cho con lớn hơn tất cả mọi thứ, lớn hơn cơn ác mộng mà Thần Tối Cao giáng xuống đầu gia đình ta để buộc chúng ta phải khuất phục.

Thấy Martha lắc đầu, Vua Quỷ liền nói tiếp:

- Katrina, con căm ghét ta trong hình thức này, nhưng con đâu biết rằng ta sinh ra không phải như vậy. Ta là một người đàn ông đẹp trai, quý phái, vì thế mà đã chinh phục được trái tim của mẹ con, một người phụ nữ xinh đẹp và học thức. Rất nhiều người phụ nữ yêu mến ta nhưng tình cảm của ta chỉ dành cho mẹ con. Con nghĩ làm sao mà một người trong bộ dạng này có thể lên làm vua, hả con? Thần dân tôn ta làm Trí Đại Nhân Sư không phải chỉ vì ta thông minh, giỏi giang, mà còn bởi ta đẹp đẽ ngang với các vị thần. Nhưng chính điều đó đã khiến chúng ghen tị. Chúng căm ghét ta, người cũng xuất sắc ngang chúng, và ta cũng căm ghét chúng, bởi chúng lộng hành và ngang ngược. Các vị thần, ha ha, các con chó thì đúng hơn, chúng là một lũ những kẻ thường xuyên động dục, Ác Thần một ngày quan hệ với một nghìn phụ nữ, sinh ra một nghìn đứa trẻ và tất cả đều chết ngay từ lúc chào đời bởi vì máu Thần và máu Người vốn dĩ không thể hòa huyết được với nhau, nhưng Thần Tối Cao có nói gì không? Những kẻ khác có nói gì không? Không, chúng thậm chí còn không thèm nhướng mày lên bởi trong mắt chúng chúng ta không phải là sinh vật ngang bằng mà chỉ là sản phẩm thí nghiệm. Chúng âm mưu dùng con người để tạo ra các sinh vật ưu tú hơn và xuất chúng hơn nữa, tộc Kỵ Sĩ hẳn là một trong số đó. Ta đã phát hiện ra âm mưu của chúng, điều đó đã khiến ta kinh hãi. Làm sao không kinh hãi cho được khi biết rằng bản thân ta, vợ con ta, bạn bè ta, thần dân của ta, tất cả đều đang là nô lệ cho những kẻ mạnh hơn chúng ta rất nhiều, một ngày kia chúng sẽ chúng ta như chất dinh dưỡng nuôi sống những chủng tộc mới hơn, hay nói đúng bản chất là những thứ đồ chơi đẹp hơn, bắt mắt hơn và hoàn hảo hơn. Trong mắt Thập Thần, tất cả các sinh linh trên đời này đều chỉ là đồ chơi mà thôi.

Martha run tay, cô không biết nên tin vào lời Vua Quỷ hay không, nhưng cô cảm thấy lão không có lý do gì để lừa dối cô. Chênh lệch giữa hai người vô cùng xa. Chỉ một cái nhấc tay lão đã có thể đánh bại cô, xâm chiếm tinh thần cô và biến cô thành nô lệ cho lão. Nhưng lão không làm thế mà từ đầu đến cuối vẫn nói chuyện với cô như bố nói chuyện với con gái.

- Katrina, con nghĩ bố là một kẻ khát máu, nhưng đó không phải là sự thật. Khi hiểu ra dụng ý của Thập Thần, bố đã tìm mọi cách để được gặp cha mình, cũng là ông nội của con, con biết là ai không? Hắn chính là Thần Tối Cao đấy. Phải, phải, tại làm sao mà Hoàng tử Quỷ lại giống hệt như Thần Tối Cao, bởi vì thằng bé khốn khổ ấy chính là hậu duệ của lão cũng như ta vậy, ngoại hình của ta lúc đầu cũng y như hắn, không hề khác gì cả. Thần Tối Cao cao cao tại thượng, không bao giờ xuất hiện trước nhân gian nên chẳng ai nhận ra rằng chúng ta có mối quan hệ huyết thống, người đời chỉ ca tụng ta như người đẹp trai nhất thế gian. Nhưng Thần Tối Cao vì giữ hình ảnh mà không bao giờ chịu gặp ta cả. Lão là một kẻ khốn nạn đáng nguyền rủa.

Martha buông kiếm, lùi lại đằng sau, gương mặt cô trở nên nhợt nhạt:

- Ông nói láo. Tôi với anh ấy, tôi với anh ấy là.. là chị em ư? Không, không thể nào. Điều đó không thể nào.

Vua Quỷ am hiểu chuyện đời, vừa thấy biểu hiện của Martha đã biết đầu dây mối nhợ, lòng chùng xuống, gương mặt trở nên buồn thảm.

- Khổ thân con gái ta. Cuộc đời này sao lại đối xử với chúng ta tồi tệ đến thế. Con đã hiểu chuyện rồi thì phải lập tức từ bỏ. Ta chẳng yêu quý gì thằng bé ấy, nó không phải là con trai chân chính của ta, nó chỉ là công cụ để ta thoát khỏi cảnh ngục tù, là tay sai để ta chống lại các thế lực thần thánh. Tuy nhiên nó vẫn mang trong mình dòng máu của ta và về mặt kỹ thuật thì nó là em trai của con, bởi vì con sinh ra trước nó. Hãy tỉnh táo, Katrina, con phải biết đúng sai.

- Ông im ngay, tôi không phải là Katrina, không phải là con gái ông. Tôi là Martha, con của ông Mario Adorf và bà Betrice Portinari. Quê hương của tôi là làng Stein am Rhein. Tất cả những điều ông vừa nói là giả dối. Tôi yêu Hoàng, trái tim tôi thuộc về anh ấy.

Bình Luận (0)
Comment