Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 25

Chương 025

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Khi Giang Thiệu Vũ bước vào phòng huấn luyện, các tuyển thủ quốc gia đều đang ngồi ngay ngắn trước máy tính, mở phần mềm luyện tập.

Ngay cả Diệp Khinh Danh vốn nổi tiếng lười biếng hôm nay cũng vô cùng ngoan ngoãn, mắt dán vào màn hình, tay gõ bàn phím liên tục, thần thái tập trung cao độ.

Phó HLV Thôi Vinh thấy anh bước tới, khẽ nói: “HLV Giang, hôm nay mọi người luyện tập rất nghiêm túc.”

Giang Thiệu Vũ nhàn nhạt đáp: “Dù sao vừa viết xong kiểm điểm, chẳng ai muốn viết thêm nữa nhỉ?”

Các tuyển thủ nghe thấy giọng HLV Giang, lưng lập tức cứng đờ, nét mặt nghiêm túc hẳn lên, mắt mở to như thể muốn nhìn xuyên thủng màn hình.

Giang Thiệu Vũ liếc qua nội dung luyện tập, khẽ cau mày.

Phần mềm luyện tập đội tuyển quốc gia đang dùng là do kỹ sư tự phát triển, đã hoạt động được năm năm. Đám tuyển thủ dùng tài khoản nội bộ để đăng nhập, chọn các bài luyện như: né tránh, bắn súng, học bản đồ, mỗi mục còn chia nhiều cấp độ.

Hệ thống này khá giống với thời ACE trước kia.

Nhưng đặt trong bối cảnh giải thế giới hiện nay, đã có phần lạc hậu, không theo kịp nhịp độ phát triển.

Giang Thiệu Vũ đi đến sau lưng Thời Tiểu Bân, cậu nhóc cảm thấy HLV đứng sau mình thì lập tức căng cứng người, tay nằm chặt con chuột khẽ run nhẹ, bắn trượt luôn một mục tiêu.

Giang Thiệu Vũ không nói gì, chuyển sang đứng sau Mạc Hàm Thiên. c** nh* đang luyện né đạn, cảm nhận được khí thế HLV sau lưng, lưng cậu lạnh toát, tay ấn bàn phím run một cái. Nhân vật trong game bị trúng mìn nổ chết.

Giang Thiệu Vũ: “……”

Tôi đáng sợ đến vậy à? HLV cứ đứng sau mấy đứa là đều hỏng thao tác hết?

Giang Thiệu Vũ nhướng mày, không để ý mấy đứa nhóc thêm nữa, đi đến chỗ Chu Dật Nhiên. Tiểu Chu vẫn rất ổn định, kể cả khi anh đứng cạnh vẫn rất bình tĩnh, khẩu AK trong tay lia tới lia lui, bắn vỡ tất cả bong bóng mục tiêu.

Quay đầu lại, thấy Diệp Khinh Danh đang luyện tập thở nhịp trong nước đây là yếu tố quan trọng trong chiến đấu dưới nước.

Nhưng, trên bàn sao lại có điện thoại?

Các người luyện tập mà còn mang điện thoại? Khác gì thi mang phao vào phòng thi?

Giang Thiệu Vũ lạnh lùng nói: “Tất cả, nộp điện thoại.”

Mọi người nghe xong, ai nấy nhanh chóng móc điện thoại ra, sợ móc chậm sẽ bị mắng.

Phó HLV Thôi nhanh chóng gom điện thoại, đặt vào hộc tủ ở cửa phòng luyện.

Giang Thiệu Vũ nói: “Sau này vào phòng luyện phải tự giác tắt tiếng điện thoại, để ở ngoài. Mang theo dễ mất tập trung.”

Mọi người nhao nhao vội vàng gật đầu.

Ánh mắt anh quét khắp phòng huấn luyện, nói: “Nội dung luyện tập của các cậu quá đơn giản, tiêu chuẩn đội tuyển quốc gia phải nghiêm hơn. Tôi sẽ thảo luận với kỹ sư để cải tiến phần mềm và phương pháp huấn luyện. Dù không thể hoàn thiện trong vài ngày, nhưng mùa sau chắc chắn sẽ dùng phiên bản mới. Trong số các cậu, chắc sẽ có người vào được mùa sau chứ? Chuẩn bị tinh thần đi.”

Nghe đến đây, không ít người toát mồ hôi lạnh.

HLV Giang nói “tiêu chuẩn nghiêm hơn”, chắc là cấp địa ngục? Ai mà còn có mặt mùa sau tự thắp nến cầu siêu cho mình trước đi!

Giang Thiệu Vũ như một giám thị đang tuần tra phòng thi. Mỗi người trong phòng đều ngồi nghiêm chỉnh, mắt không rời màn hình. Anh chẳng buồn vạch trần mấy trò diễn sâu đó, đi một vòng rồi quay về văn phòng, nhắn vào nhóm làm việc của đội tuyển quốc gia: “@Tần Bác @Anna @Lão Thôi, nửa tiếng nữa đến văn phòng tôi họp.”

Cả ba nhận được tin nhắn thì nhanh chóng đến văn phòng của HLV trưởng, khi vào, thấy Giang Thiệu Vũ đang viết gì đó trong sổ bìa đen. Anh ngẩng đầu, chỉ ghế sofa phía trước: “Ngồi đi. Cách quản lý đội tuyển lần này quá lỏng lẻo, tôi có vài kế hoạch muốn bàn với mọi người.”

Nói rồi anh đặt bút xuống, hỏi kỹ sư: “Tần Bác, phần mềm luyện tập thường ngày có thể làm lại không?”

Tần Bác gật đầu nói: “Tất nhiên là được. HLV Giang muốn thiết kế thế nào?”

Giang Thiệu Vũ điềm đạm nói: “Mục tiêu di động trong trường bắn, điều chỉnh tốc độ tối đa lên gấp 10 lần. Thêm vào chương trình mới: người chơi sẽ đối mặt với các mô hình đầu người từ game, xuất hiện ngẫu nhiên 360 độ xung quanh, đủ giới tính, kiểu tóc, màu da. Tốc độ xuất hiện ngày càng nhanh, tối đa 0.1 giây một cái. Bắn hết mới được rời khỏi. Bắn sót một cái thì luyện lại từ đầu. Nhốt bọn nó trong ‘phòng tối’ rèn phản xạ cho tôi.”

Mấy trợ giáo: “……”

Như vậy, bọn nhỏ đội tuyển quốc gia chắc bị ám ảnh ngay cả khi ngủ mất?

Bị vô số kiểu người, đầu tóc vây quanh, ngẫu nhiên xuất hiện một cái, rất giống hiện trường phim ma.

Để sot một cái là làm lại từ đầu, không đánh hết không cho ra?

Đây cũng quá khó rồi đi? Ba người đã có thể dự đoán được, đám tuyển thủ quốc gia sau này ở phòng huấn luyện sẽ hỏng mất.

Tần Bác đẩy kính mắt, hỏi: “Làm dạng cửa ải, mỗi cửa tăng tốc độ dần dần đúng không?”

Giang Thiệu Vũ nói: “Ừ. Từ 1 giây, 0.8 giây, rồi chậm rãi tăng lên. Cho chúng thời gian thích nghi.”

Tần Bác gật đầu nói: “Không khó. Tôi sẽ bắt tay làm ngay.”

Giang Thiệu Vũ tiếp tục nói: “Ngoài ra, toàn bộ bản đồ trong kho cần được dựng lại thành 3D. Mỗi điểm ngắm bắn, vị trí phục kích, ngã rẽ quan trọng đều phải hiển thị bằng tọa độ. Tôi cần bọn họ khắc sâu từng chi tiết bản đồ trong đầu. Khi thi đấu, chỉ cần người chỉ huy ra lệnh, họ lập tức biết phải đi đâu.”

Ba người còn lại: “……”

Những tuyển thủ có tư duy không gian kém chắc sắp quỳ gối rồi.

Nhưng, đã là tuyển thủ chuyên nghiệp thì việc nắm rõ từng bản đồ thi đấu là điều phải làm được.

Tần Bác do dự một chút rồi nói: “Về thư viện bản đồ, số lượng quá nhiều, nếu muốn dựng mô hình 3D toàn bộ thì sẽ cần kha khá thời gian.”

 Giang Thiệu Vũ đáp: “Cái này không gấp. Làm xong trước tháng 3 năm sau là được.”

 Tần Bác dứt khoát nói: “Vậy thì không thành vấn đề.”

Giang Thiệu Vũ quay sang phó HLV: “Lão Thôi, tôi bên này nhiều việc, phần giám sát luyện tập hàng ngày giao cho anh. Nhiệm vụ mỗi ngày phải hoàn thành đúng từng giây. Ai không hoàn thành thì khỏi ăn cơm, vào luyện thêm. Cho họ hiểu, đội tuyển quốc gia không phải nơi để an dưỡng.”

Lão Thôi lập tức đáp: “HLV Giang yên tâm, tôi quen việc này rồi.”

Giang Thiệu Vũ tiếp tục: “Anna để mắt nhiều hơn đến các giải đấu quốc tế, đặc biệt là Mỹ, châu Âu và Hàn Quốc. Em giỏi ngoại ngữ hơn bọn anh, nghe được bình luận trận đấu thì ghi lại các pha đặc sắc cho tụi anh xem. Ngoài ra cũng nên đọc thêm các đánh giá từ truyền thông quốc tế, còn phần phân tích dữ liệu thì giao cho Tần Bác.”

Anna cười rạng rỡ: “Rõ rồi ạ! Mỗi tuần em sẽ làm một bản tổng hợp video và dữ liệu tuyển thủ quốc tế cho mọi người xem!”

Giang Thiệu Vũ gật đầu: “Khi A-League mùa sau bắt đầu, tôi sẽ đi một vòng kiểm tra các CLB trong nước. Lão Thôi, Tần Bác đi cùng tôi, lấy dữ liệu về để phân tích. Anna ở lại căn cứ theo dõi tin tức quốc tế, có chuyện gì liên quan giải đấu thì báo sớm cho chúng tôi. Vất vả rồi.”

Cả ba nhìn nhau, đồng loạt gật đầu xác nhận.

Cuối tháng 12, năm nay sắp kết thúc. Đội tuyển quốc gia khóa này vốn đã có thể giải tán, nhưng Giang Thiệu Vũ vẫn giữ lại là để đánh giá cho mùa sau. Chỉ một tuần nữa là đến Tết, anh sẽ chính thức giải tán đội hình khóa 5 và bắt đầu lựa chọn người mới.

Dẫn dắt một đội tuyển quốc gia không đơn giản. Phải tính toán kỹ từng khía cạnh.

Tuyển thủ có phong cách giống nhau thì không cần mang hai người. Trong giải thế giới, tỷ lệ tuyển thủ dự bị được thi đấu vì người chính thức bị bệnh hoặc xuống phong độ là rất thấp. Nhiều người chỉ đi theo cho đủ quân số, rốt cuộc không có cơ hội ra sân, chuyến đi nước ngoài lại trở thành tiếc nuối.

Quan điểm của Giang Thiệu Vũ là đã vào được đội tuyển quốc gia thì ai cũng xứng đáng có cơ hội toả sáng.

Dự bị không phải là người ngồi chờ có chuyện xảy ra, mà phải là người có vai trò rõ ràng. Giống như mùa này, không ít tuyển thủ dự bị không được ra sân một lần nào. Đi một chuyến thi đấu quốc tế mà chỉ để ngồi khán đài, trong lòng chắc chắn không cam tâm.

HLV tồn tại là để khai phá tiềm năng của từng tuyển thủ, làm cho họ mạnh hơn, và ghép lại thành một tập thể ăn ý, linh hoạt.

Đã mang danh “HLV đội tuyển quốc gia”, thì anh phải làm hết sức mình.

Sau khi phân công nhiệm vụ cho các trợ lý, cuộc họp đơn giản kết thúc chỉ trong mười phút.

Khi ra khỏi phòng, Anna nhìn hai đồng nghiệp, cười nói: “HLV Giang họp đúng kà dứt khoát, làm gì cũng nhanh như điện xẹt.”

Lão Thôi cảm khái: “Tôi làm phó HLV quốc gia năm năm rồi, đúng là cậu ấy là người xử lý gọn ghẽ nhất.”

Tần Bác đẩy gọng kính: “Chế độ luyện tập mới này, kiểu gì cũng trở thành cơn ác mộng cho lứa tuyển thủ tiếp theo.”

Cả ba người đều háo hức chờ xem đám tuyển thủ tương lai sẽ bị HLV hành khóc thảm thế nào.

**

Buổi chiều, Giang Thiệu Vũ ngồi trong văn phòng đọc tài liệu. Tối đến, anh về ký túc xá, mở máy tính định tìm Bùi Phong chơi vài trận xếp hạng. Nhưng không ngờ, livestream của Fred lại hiện thông báo: “Mấy hôm nay có việc riêng, tạm nghỉ phát sóng, thời gian trở lại sẽ thông báo sau.”

Streamer lớn đúng là tùy hứng, muốn nghỉ là nghỉ không báo trước?

Giang Thiệu Vũ vừa định tắt Tinh Võng thì thấy góc phải phía trên có biểu tượng thư đang nhấp nháy, có mấy tin nhắn chưa đọc.

 Anh tò mò mở ra xem thì thấy toàn là:

“Chào bạn, tôi là người của CLB TNG. Hôm nay xem video bạn cùng Fred chơi xếp hạng, thấy bạn rất có tiềm năng, thao tác xuất sắc. Bạn có hứng thú trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp không?”

“Chào bạn, không biết bạn có hứng thú gia nhập ngành eSports? Tôi là người của CLB CIP, hiện đang thiếu người chơi vị trí trinh sát. Bạn chơi trinh sát rất hay, có thể đến thử không? Đãi ngộ sẽ thương lượng khi thử xong.”

“Chào bạn, tôi đến từ RED…”

Giang Thiệu Vũ: “???”

Đám CLB này lại chủ động tìm đến anh?

Anh vốn định đóng giả làm săn người để bắt Bùi Phong, ai ngờ lại bị cả đám săn người thật “vồ” tới nơi.

Xem ra mấy người cũng kính nghiệp quá nhỉ, đến cả HLV đội tuyển quốc gia mà cũng không tha?

Nhưng mà, đám săn người không nên rình trong livestream của Fred mới phải. Bùi Phong đã từ chối những CLB này từ lâu, với giá trị hiện tại của cậu thì những CLB kia cũng khó mà mời được. Vậy thì, họ biết đến anh kiểu gì?

Giang Thiệu Vũ mang theo nghi ngờ tìm kiếm trên mạng, vừa tìm thì đập vào mắt là một video nằm ngay đầu trang Weibo:

#Streamer nổi tiếng và ông chủ bí ẩn liên thủ, hủy diệt tuyển thủ chuyên nghiệp quốc tế!#

Anh bấm vào thì thấy đúng đoạn thi đấu hồi chiều anh và Bùi Phong đấu hạng quốc tế, vô tình chạm trán với Robert và Kim Min Ji.

Thì ra lúc đó tuyển thủ Hàn Kim Min Ji cũng đang livestream.

Một du học sinh người Hoa ở Hàn Quốc xem được trận đó, vừa khéo cũng đang xem Fred livestream nên đã ghi lại đoạn clip và tung lên mạng.

Các pha xử lý đỉnh cao, thêm hiệu ứng nhạc nền và slow motion headshot cực kỳ mãn nhãn.

Phần bình luận bên dưới thì gần như phát cuồng:

“Ông chủ với Fred đánh kinh thật! Dám đè bẹp cả Kim Min Ji!”

“Không phải Kim Min Ji được gọi là trinh sát mạnh nhất thế giới à? Sao lại bị ông chủ đâm một phát chết tươi?”

“Tôi du học bên Mỹ, Robert444 chính là acc phụ của Robert! Tôi dám chắc luôn!”

“Thế tức là ông chủ và Fred giết luôn hai tuyển thủ hàng đầu thế giới á???”

“Trình của ông chủ này còn hơn cả mấy con gà trong đội tuyển quốc gia. @Đội tuyển Thần Súng quốc gia, ra đây mất mặt nè!”

“Xem Phong ca một phát headshot Robert thật quá đã! Đã lâu lắm rồi mình mới cảm thấy sảng khoái thế này!”

Video này được lan truyền với tốc độ chóng mặt trong thời gian ngắn, nhanh chóng thu hút sự chú ý của các tuyển trạch viên từ nhiều CLB. Thế là, họ bắt đầu lục lại bản ghi livestream của Fred, lần theo dấu vết tìm ra tài khoản Giang Thiệu Vũ đăng ký trên nền tảng phát sóng, rồi nhắn tin hỏi anh có muốn thi đấu chuyên nghiệp không.

Giang Thiệu Vũ chỉ biết dở khóc dở cười.

Độ nổi tiếng của đồ đệ thật quá khủng khiếp, chỉ cần chơi một trận xếp hạng thôi cũng bị ghi hình rồi đưa lên top tìm kiếm.

Tuy nhiên, lý do thực sự khiến video đó lên hot search không đơn thuần là vì một trận xếp hạng giữa anh và Bùi Phong, mà là vì…

Họ đã đánh bại tuyển thủ chuyên nghiệp quốc tế.

Bấy lâu nay, dư luận trong nước luôn mang tâm lý: “Chúng ta không đánh lại tuyển thủ nước ngoài, thua là chuyện đương nhiên.”

Nhưng trận này, thầy trò họ đã phối hợp ăn ý, đánh bại hai tuyển thủ đến từ đội tuyển quốc gia Mỹ và Hàn là Robert và Kim Min-ji.

Mấu chốt dẫn đến chiến thắng hôm nay là họ có thể trò chuyện liên tục trong khi đánh, phối hợp rút lui, phản công cực kỳ hiệu quả. Trong khi đó, Robert và Kim Min Ji bất đồng ngôn ngữ, hiểu game khác nhau, nhịp độ không khớp.

Dù lý do là gì — thì họ vẫn thắng.

Điều này chứng minh rằng, cao thủ Trung Quốc hoàn toàn có thể đánh bại những tuyển thủ hàng đầu thế giới.

Dù vẫn có vài kẻ độc miệng buông lời châm chọc trong phần bình luận, nhưng đa số dân mạng đều phấn khích bấm like, hết lời khen ngợi Fred và ông chủ bí ẩn.

Video đã được chia sẻ hơn trăm ngàn lần, trong đó có hai bình luận nổi bật được đẩy lên đầu:

“Nếu đội tuyển quốc gia mà đánh được bằng nửa trận xếp hạng này, tôi đốt hương cảm ơn trời đất.”

“Đội tuyển quốc gia á? Đừng đùa, lũ phế vật đó chỉ giỏi ra thế giới làm mất mặt thôi.”

Giang Thiệu Vũ nhìn những dòng bình luận ấy, lòng ngổn ngang trăm mối.

Nhiều năm thi đấu bết bát ở các giải thế giới đã khiến khán giả trong nước mất hết niềm tin vào đội tuyển “Thần Súng”.

Nhưng, không sao cả.

Từ bây giờ trở đi, niềm tin đã mất ấy, anh sẽ từng chút một lấy lại cho họ.

Đội tuyển quốc gia ‘Thần Súng’ rồi sẽ có một ngày, đường đường chính chính giành chiến thắng trên sân khấu thế giới.

Hết chương 025

Bình Luận (0)
Comment