Khởi Đầu Của Bóng Đêm

Chương 143 - Kí Kết Hợp Đồng

Vladimir không muốn ép Thế Minh quá, miễn cưỡng nói: “Nếu cậu đã nói thế, tôi cũng không còn lời nào để nói. Tôi là hy vọng lúc cậu giao dịch cùng các bang phái khác, có thể tăng giá cả lên một bậc, để cho chúng tôi có chút ưu thế thôi!”

“Đây là điều đương nhiên. Nếu có tiền thì đương nhiên tôi sẽ phải kiếm thôi, tôi cũng không thể đưa ra giá thấp như cho mấy anh được, một mối làm ăn thua lỗ thôi là đã đủ rồi. Ha ha!” Thế Minh cất tiếng cười lớn nói.

Vladimir gật đầu nói: “Được, chốt vậy nhé!”

Nói xong, gã với Thế Minh đập tay ký kết hợp đồng. Việc kí kết nghe có vẻ như chỉ là một trò đùa trẻ con đơn giản, nhưng xã hội đen trên toàn thế giới đều sử dụng phổ biến. Xã hội đen rất ít khi ký hợp đồng, bang phái phát triển dựa vào sự trung thực và lòng chân thành. Những chuyện đã thỏa thuận với nhau, sẽ có sự ràng buộc mạnh mẽ sau khi giao ước này được ký kết.

Vladimir lại nói: “Chuyện thứ hai là chỗ tôi còn có một loạt những xe buôn lậu, không biết người anh em có hứng thú với phi vụ này không?”

“Buôn lậu ô tô?” Thế Minh không hiểu biết quá nhiều về vấn đề này, tình hình trong nước, giá cả, cậu đều hiểu biết rất ít, không thể trả lời ngay được, dừng một lúc cậu nói:

“Về chuyện này hai ngày nữa tôi sẽ cho anh câu trả lời, không thành vấn đề chứ?”

Vladimir bất đắc dĩ, đành phải nói: “Vậy được rồi, thật ra lô xe này đều là dòng BMW hoàn toàn mới, giá cả rất rẻ, người anh em có thể kiếm tiền, đừng phụ lòng tốt của tôi.”

Thế Minh gật đầu, ô tô nhập khẩu ở nước mình rất đắt đỏ, chủ yếu là do cái phí 100% thuế hải quan, xe buôn lậu có thể tránh được việc này, giá cả đương nhiên sẽ rẻ hơn rất nhiều. Thế Minh trầm tư một lát rồi nói:

“Chỉ cần có thể kiếm tiền tôi nhất định sẽ làm, nếu tôi muốn làm tôi nhất định sẽ chơi lớn, không phải chỉ là mua vài ba chiếc từ chỗ các anh thôi đâu. Tôi cần thời gian suy nghĩ chuyện này.”

Vladimir nói: “Vậy được, việc này không cần gấp. Người anh em khi nào nghĩ kỹ thì liên lạc với tôi, nhưng tôi vẫn hy vọng cậu có thể nhanh chóng đưa ra quyết định.”

“Ừm!” Thế Minh đồng: “Tôi sẽ báo tin cho anh trong vòng năm ngày!”

Vladimir vui vẻ nói: “Cứ quyết định như vậy đi.”

Chuyện nên nói đều đã nói xong, Vladimir thả lỏng người, nghe nhạc trong căn phòng, nhớ lại những gì Thế Minh đã nói khi vừa mới đến đây, gã cười nói: “Người anh em, chúng ta nói chuyện làm ăn xong rồi, không biết “hoa hồng” có phần của tôi không?!”

Thế Minh ngẩn ra, rồi cười ha ha nói: “Có chứ! Người khác có thể không có nhưng anh lại là người đặc biệt.”

Buổi tối, Thế Minh dẫn Vladimir cùng hai người Nga kia đến một hộp đêm xa hoa nhất thành phố J, tìm năm sáu cô gái trẻ tuổi xinh đẹp tiếp gã.

Vladimir chỉ nhìn thoáng qua, không hài lòng lắc đầu, nói với Thế Minh: “Tầm thường quá! Nghe nói thành phố J có không ít sinh viên làm thêm. Tôi rất muốn nếm thử một chút, haha!”

Thế Minh ngẩn người, cậu thật sự không biết có chuyện này, nhìn Trung Vương với vẻ thắc mắc. Trung Vương gật đầu khẳng định, tiến lên ghé tai nói: “Quả thật có sinh viên đại học làm gái gọi cao cấp, trong đó có rất nhiều gái còn trinh, giá cả khoảng triệu rưỡi đến ba triệu.”

Thế Minh thấy Vladimir mỉm cười nhìn mình, cậu đỏ ửng mặt, thầm chửi mắng những người phụ nữ này thật sự là không biết xấu hổ, danh tiếng đã lan xa đến Nga, chắc là muốn tạo thêm “ánh hào quang” cho nước mình đây!

Trung Vương thấy sắc mặt Thế Minh không tốt, biết được cậu đang nghĩ cái gì, nhỏ giọng nói: “Anh Minh, trong đó có không ít sinh viên người Nga du học tại nước S, anh có muốn tìm một vài người tới không?”

Thế Minh nghe xong nhìn Vladimir, trên mặt không có biểu cảm gì, nhưng ánh mắt lại có ý cười, lớn tiếng nói:

“Được, cứ tìm mấy sinh viên đại học đến theo ý của anh Vladimir, nhớ kỹ, nhất định phải “chuẩn” đấy!”

“Vâng! Anh Minh!” Trung Vương gật đầu đáp, dẫn theo mấy người đi ra khỏi phòng.

Thế Minh đến quầy bar gọi hai chai XO, ngồi cùng Vladimir vừa uống rượu vừa trò chuyện. Thấy Trung Vương mãi không trở về, Vladimir có chút mất kiên nhẫn, hơn nữa đã uống không ít rượu, gã lảo đảo cầm micro lớn tiếng gào lên. Có thể là bởi vì nghe không hiểu, Thế Minh ngồi ở một bên, chịu đựng tiếng ồn nhức tai này. Thầm than tên này và Đông Thắng thật sự rất hợp nhau, may là cậu ta không tới, nếu không, hai cái “động cơ ô tô” này tập hợp lại cùng một chỗ sẽ có án mạng xảy ra mất!

Lúc hai tên đi cùng Vladimir đều không thể chịu đựng được nữa, Trung Vương dẫn mấy cô gái Nga vào phòng bao giống như một vị chúa cứu thế giáng trần, lúc này âm thanh chói tai kia mới dừng lại. Phụ nữ Nga quả thực thoải mái hơn nhiều so với gái nước S. Vừa bước vào đã cười đùa dồn dập vây lấy Thế Minh và Vladimir. Họ lẩm bẩm không biết là đang nói cái gì. Thế Minh mất kiên nhẫn kéo cánh tay đang quấn quanh cổ mình xuống, hỏi Vladimir với vẻ mặt ngạc nhiên: “Ngài Vladimir, không biết ngài có hài lòng với những sinh viên này hay không?”

Vladimir không nói nên lời, gã vốn muốn chơi mấy cô nàng nước S, hưởng thụ hương vị nước ngoài, nhưng không ngờ Thế Minh lại dẫn mấy cô em người Nga tới. Chơi trong nước đã ngán rồi, gã không thể nổi chút hứng nào cả. Nhưng gã không tiện nói thẳng, đành phải nói: “Hài lòng! Vô cùng hài lòng!”

Thế Minh nhìn nụ cười còn khó coi hơn khóc của gã thì thấy thoải mái, quay sang sờ mặt cô em Nga bên cạnh, cười lớn nói: “Phụ nữ Nga tuyệt thấy đấy! Vừa trắng vừa xinh, chỉ là da dẻ hơi thô một tí, sờ không có cảm giác.”

Nghe thấy lời đùa của Thế Minh, nụ cười của Vladimir càng đắng hơn.

Bữa rượu này Vladimir uống không được thoải mái cho lắm, mặc dù đang cười, nhưng Thế Minh biết rằng trò đùa không nên đi quá xa. Nửa đêm, khi mọi người ra khỏi hộp đêm, Thế Minh đặt giúp Vladimir hai phòng hạng sang. Đồng thời, cậu yêu cầu đàn em của mình tìm một vài cô em bản địa ở khách sạn để qua đêm với Vladimir. Sau đó, gã mới hài lòng và và nói mấy lời ca ngợi Thế Minh.

Trước khi Thế Minh rời đi cố ý để lại vài tên đàn em để bảo vệ an toàn cho mấy người này, dù sao hiện tại Vladimir cũng đang ở địa bàn của mình, nếu xảy ra chuyện gì cũng không tiện giải thích với Đai Đen.

Vladimir ở lại thành phố J hai ngày. Thế Minh đón tiếp gã rất tốt, ăn uống vui chơi đều làm theo gã. Điều này càng khiến Vladimir có thiện cảm hơn với Thế Minh, trước khi rời khỏi thành phố J, gã lưu luyến giữ chặt tay Thế Minh nói: “Mặc dù tôi mới quen biết cậu trong thời gian không dài, nhưng có cảm giác tiếc nuối vì đã gặp nhau quá muộn. Hy vọng tình bạn giữa tôi và cậu có thể tồn tại mãi mãi. Còn nữa, khi nào cậu đến nước Nga của chúng tôi, tôi nhất định phải chiêu đãi cậu một cách nhiệt tình nhất!”

Tồn tại mãi mãi sao? Trong lòng Thế Minh thầm thêm một câu: Chẳng qua là lợi dụng lẫn nhau, bạn nhậu mà thôi! Thật ra trong lòng Thế Minh hết sức coi thường người Nga, cho rằng đó là một đất nước dã man, mặc dù những chuyện cậu làm còn man rợ hơn. Thế Minh tỏ vẻ tiếc nuối khi chia ly nói: “Đúng vậy! Tôi cũng mong tình bạn của chúng ta có thể tồn tại mãi mãi, nhưng bạn bè phải chân thành với nhau, hy vọng anh Vladimir có thể làm được. Haha, nếu có thời gian tôi nhất định sẽ đến Nga, còn muốn đến xem bang phái của mấy anh để mở mang kiến thức nữa! Được rồi, không còn sớm nữa, anh lên đường đi!”

Vladimir gật đầu, vẫy tay tạm biệt Thế Minh rồi lên máy bay.

Bình Luận (0)
Comment