Kinh Doanh Ăn Uống Ở Thời Bao Cấp

Chương 24

Buổi trưa, lúc mua đầu heo và giò heo Ứng Vọng còn mua một con gà về.

Đầu đầy mồ hôi xách đồ về đến cửa viện, Ứng Vọng đã nghe được bà nội Trương đang phân bua với Ngụy Vân Thư, nguyên nhân là bà muốn trả lại năm mao tiền nấm thông kia cho Ngụy Vân Thư, mà hiển nhiên là Ngụy Vân Thư không chịu nhận.

Bà nội Trương nói, "Nấm nhặt trên núi không đáng bao nhiêu tiền, A Thanh và Phương Phương còn ăn sủi cảo chiên của hai đứa, một ít đồ kia chúng ta càng không thể thu tiền".

Ngụy Vân Thư thì nói, "Cho dù nấm thông từ đâu mà có, thì đó đều là đồ của nhà nội, bọn con trả tiền cũng giống như mua các loại gừng, hành, rau xanh trong sân của nội, không thể lấy không".

Bà nội Trương nói, "Nhưng cũng không đến cái giá này".

Ngụy Vân Thư nói, "Không nhiều, hơn nữa nấm nấu lên là có thể đầy một chén lớn".

Bà nội Trương cảm thấy tiền này cầm phỏng tay, nhưng Ngụy Vân Thư cảm thấy quả thật không quá đắt. Hai người còn chưa phân bua rõ ràng, Ứng Vọng đã xách một đống đồ từ ngoài đi vào. Ngụy Vân Thư thấy cậu đầu đầy mồ hôi, lập tức tiến lên nhận đồ đến trong tay, hỏi, "Sao lại mua gà vậy?".

Ứng Vọng nói, "Không phải được một ít nấm thông à, buổi tối lấy ra hầm ăn".

Tức khắc Ngụy Vân Thư cảm thấy đói bụng.

Mà bà nội Trương thì lại tìm được cơ hội rồi, "Tiểu Ứng, con về rồi đó hả, bọn A Thanh không hiểu chuyện nhận tiền của hai đứa, con nhanh nhận lại đi...".

Rất rõ ràng, chỗ Ngụy Vân Thư không nói được, bây giờ bà muốn chuyển qua bên Ứng Vọng.

Nhưng Ứng Vọng... Cậu cũng sẽ không nhận lại!

Đây là thành quả lao động của hai đứa nhỏ, cậu không thể lấy không đồ của bọn họ, nhất định phải bỏ tiền mua mới yên lòng, "Bà nội Trương, không có công thì không hưởng lộc, bọn con muốn nấm thông Lưu Thanh và Lưu Phương nhặt, thì đương nhiên phải bỏ ra thù lao tương ứng mới được, nào có thể lấy không...".

Tóm lại, cậu không cần số tiền này.

Bà nội Trương: "...".

Quả thật là hoảng sợ lại cảm động. Bà nào không rõ, hai đứa nhỏ này rõ ràng là nhìn một bà lão như bà dẫn theo hai đứa nhỏ sống quá khó khăn, cho nên mới ra tay giúp một phen. Không chỉ đưa tiền mua nấm thông, người ta còn bằng lòng kết toán theo tháng mấy thứ hành, rau thơm, rau hẹ, cải xanh, cà tím mà bà trồng trong vườn, thậm chí còn cho A Thanh và Phương Phương đồ ăn ăn, ngoài miệng thì nói là tiền lương hai đứa phụ làm việc, nhưng trên thực tế là thấy bọn họ đáng thương nên giúp đỡ, chung quy một ít việc kia, không có hai đứa nhỏ người ta vẫn làm được hết như thường.

Bà nội Trương ghi lòng tạc dạ sự cảm kích này, chỉ dặn dò hai đứa nhỏ, "A Thanh, Phương Phương, một lát nữa làm việc đàng hoàng, mắt phải nhìn rộng một chút, nơi nào có việc thì phải tranh làm".

Hiện tại Lưu Thanh đã biết tiền mình không nhịn được thu vốn là không thể thu, bây giờ Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư lại không cần trả lại, cậu nhóc cảm kích trong lòng đồng thời cũng chột dạ. Lúc này nghe bà nội Trương nói xong, lập tức có cách đền bù, bởi vậy đồng ý rất dứt khoát.

"Bà nội, con biết rồi ạ!".

Lưu Phương càng ngoan ngoãn, đầu nhỏ gật lia lịa, "Nhất định con sẽ giúp hai người anh Ứng làm nhiều việc".

Bà nội Trương vui mừng.

Vì thế, lúc Ứng Vọng bắt đầu rửa mấy thứ củ sen, nấm mèo, rong biển, vân vân thì phát hiện Lưu Thanh và Lưu Phương làm việc vừa nghiêm túc lại dốc sức, hừng hực giống như không hề biết mệt, hứng thú cực cao.

Ứng Vọng: ... Quả là đứa nhỏ cần mẫn.

Chạng vạng, Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư bán xong món kho của ngày hôm nay trở về, hai người không vội sửa sang và rửa sạch công cụ, mà là đi nhóm lửa nấu nước trước, chuẩn bị làm gà bắc lên hầm.

Giết gà rất đơn giản, Ngụy Vân Thư cầm dao lên thì bắt tay vào làm ngay. Chưa đến một phút, con gà kia cũng đã chết hẳn, bị Ngụy Vân Thư thả vào trong thùng trước đó đã chuẩn bị sẵn, Ứng Vọng đổ nước nóng vào, như vậy tiếp theo lúc nhổ lông gà cũng rất dễ dàng.

Ngụy Vân Thư ở bên ngoài xử lí, Ứng Vọng bưng chén đựng máu gà tiến vào phòng bếp, sau đó chuẩn bị phối liệu hầm gà.

Rất nhanh, gà tươi chặt miếng sẵn ra lò.

Đổ dầu vào nồi, trước tiên cho thịt gà vào lật xào, rất nhanh dầu trong gà đã bị xào ra tới, vàng óng lót dưới đáy nồi hết sức đẹp mắt, chín rồi thì bỏ các loại gia vị và nguyên liệu hành, gừng, tỏi, ớt, hoa tiêu, muối, nước tương vào, chúng nó đụng đến dầu nóng, trong nháy mắt mùi thơm đã bị kích bay ra ngoài, khiến người ta không ngăn được bắt đầu nuốt nước miếng. Sau đó thêm nước đậy kín vung bắt đầu hầm.

Lại thêm hai cây củi cho bếp, lúc này Ứng Vọng mới đi xử lí nấm thông. Lúc trưa cũng đã dùng thau lớn thêm nước thêm muối ngâm nấm thông, như vậy có thể rửa sạch sâu trốn trong nấm, đến lúc đó ăn vào sạch sẽ hơn cũng yên tâm hơn. Ngâm cả buổi chiều, bây giờ vớt rửa thêm mấy lần là được.

Chờ rửa sạch nấm thông xong, trong sân đã tràn đầy hương vị của gà hầm. Ứng Vọng không vội thả nấm thông vào nồi hầm chung, mà là đi giúp Ngụy Vân Thư làm sạch ruột gà, mề gà,... Chỉ có một con gà, trái lại cũng không có bao nhiêu thứ, rất nhanh hai người đã rửa xong, để lát nữa xào ăn.

Trong nồi đã sôi ùng ục ùng ục, Ứng Vọng thấy gần được thì thả nấm thông vào nồi, sau đó đặt lồng hấp lên, tiện thể chưng luôn cơm.

Đến lúc này, bọn họ mới có thời gian đến tẩy rửa thau vại đựng món kho buổi chiều.

Ánh chiều tà rút đi, thành phố cũng rất ít mở đèn điện, dù sao những năm này giá điện đắt. Ứng Vọng nương theo một chút ánh sáng mờ mờ cuối cùng, bưng một chén gà hầm nấm thông cho nhà bà nội Trương trước, sau nhiều lần từ chối cũng để đồ ăn lại được, lúc này mới quay trở lại phòng khách. Ở đây, Ngụy Vân Thư đã chuẩn bị xong hết đồ ăn chén đũa trên bàn, cậu chỉ cần ngồi xuống ăn.

Gà hầm nấm thông thơm ngon mềm mại trực tiếp đựng trong thau, nấm thông xé và gà miếng lộ ra trong thau, một đoạn hành lá thắt nút làm điểm xuyết, lại có loại cảm giác nghệ thuật tinh xảo. Thịt gà đã hầm thấm vị, canh gà nấu ra vô cùng đậm mùi.

Lòng gà thì dùng ớt ngâm xào, vẫn chưa đầy một chén lớn, nhưng ngửi qua chính là mùi ớt tê cay.

Ứng Vọng không vội ăn cơm, trước tiên húp một chén canh. Canh gà thơm nồng đậm đà, còn mang theo vị tươi ngon của nấm thông, không khiến người ta cảm thấy ngấy. Ăn thêm một miếng nấm thông, răng vừa cắn lên là cảm giác hơi giòn, phiến nấm lại hút no nước canh, canh gà thơm nồng kết hợp với nấm thông tươi ngon, mùi vị thanh ngọt trong nháy mắt tràn đầy đầu lưỡi, rất khiến người nghiện.

Ăn sạch cả nước lẫn cái một chén gà hầm nấm thông, lúc này Ứng Vọng mới thoáng thấy thỏa mãn, sau đó nói với Ngụy Vân Thư, "Vân Thư, ăn nhanh lên, gà hầm nấm thông quả thật không tồi".

Trước kia lúc ở thôn Tiểu Thụ nấm thông đều là trực tiếp luộc lên ăn, đừng nói là dùng gà hầm, ngay cả váng dầu cũng không thấy được một chút. Hiện tại cho thịt vào nồi nấu chung, cảm giác đó quả thật sướng cực kì!

Ngụy Vân Thư cũng rất thích, "Quả thật không tồi".

Ứng Vọng rất vui vẻ.

Không chỉ có gà hầm nấm thông không tồi, lòng gà xào cũng rất ngon miệng. Mề gà, tim gà, ruột gà, gan gà,... rửa sạch cắt vừa miệng, lại dùng ớt ngâm băm nhuyễn xào chung với nhau, thả vào một ít gia vị như gừng, tỏi, bột hoa tiêu, chua ngọt cay tê, đó chính là món ăn với cơm ngon nhất. Còn không phải sao, chỉ cần một phần lòng gà xào là có thể xử lí mấy chén cơm lớn.

Nếu cảm thấy lòng gà chua cay nhiệt miệng, vậy ăn thêm vài đũa nấm và thịt gà, sợ rằng cuộc sống thần tiên cũng không muốn đổi.

Ứng Vọng cảm thán, bữa cơm này quá tuyệt!

Bình Luận (0)
Comment