(Note: 冒菜 lẩu Maocai còn có tên khác là "lẩu một người" "lẩu mini". Là món ăn có nguồn gốc Thành Đô, Tứ Xuyên. Không giống như lẩu truyền thống, lẩu Maocai chế biến sẵn tất cả nguyên liệu trước khi phục vụ, sau đó được đựng trong một bát có nước dùng)./.
Ba ngày sau, Ngụy Vân Thư mang theo không ít thứ rời khỏi thành phố Vĩnh An.
Mà Ứng Vọng cũng bắt đầu mở rộng kinh doanh.
Cửa hàng mặt tiền hiện tại không có cách nào mở rộng, sau khi bố trí xong bàn hai người, bàn bốn người và bàn tám người cũng gần như không còn chỗ trống nào nữa, muốn tăng thêm bàn mới thì hoàn toàn không có cách nào làm được.
Vậy phải làm sao bây giờ đây?
Thực đơn có thể đổi mới. Nhưng nói thật, thời tiết dần dần nóng lên, đồ ăn có thể đổi mới cũng chỉ có mấy thứ theo mùa, những cái quá phức tạp khác không làm được; hơn nữa củ cải, cải thảo mùa đông này kia vốn cũng sắp ngừng bán, cũng may vẫn còn một vài loại rau xanh khác đến thay đổi, lại thêm mấy thứ hải sản, thực đơn vẫn rất phong phú.
Sau khi đổi mới thực đơn một lượt, chuyện buôn bán trong tiệm quả nhiên có thay đổi, đồ ăn mới bán cực kì nhanh, gần như mỗi người đều gọi.
Nhưng dưới sự điều chỉnh như vậy, số tiền có thể kiếm thêm mỗi ngày cũng có hạn, nhiều nhất mấy chục đồng, ngay cả một trăm cũng chưa vượt.
Ứng Vọng vắt óc suy nghĩ, cuối cùng để cậu suy nghĩ ra một kiểu đồ ăn, đó là đồ ăn giao tận nơi.
Đúng vậy, cậu quyết định giao đồ ăn tận nơi.
Từ sau khi lẩu một người được đề cập cậu vẫn luôn suy nghĩ phải làm thế nào, suy cho cùng trong tiệm không có chỗ mà! Nhưng đồ ăn mang đi xuất hiện thì khác, trong tiệm không có chỗ ngồi, vậy thì hoàn toàn có thể để người khác tự mình tìm chỗ ngồi! Còn như vấn đề nồi và lửa... Bản thân cậu cũng không định làm ra lẩu nhỏ một người thật.
Cậu định làm lẩu mini.
Muốn nói lẩu mini và lẩu có gì khác nhau? Vậy thì bắt đầu nói từ cách nấu, lẩu là vừa nấu vừa ăn, mà lẩu mini lại là nấu sẵn sau đó có thể ăn ngay.
Nhưng nếu nói tỉ mỉ cách làm thì lại không có khác biệt quá rõ ràng.
Vì sao?
Bởi vì bản thân món lẩu mini là do đầu bếp nấu chín nguyên liệu nấu ăn trong nước lẩu nóng hổi sau đó đổ nước dùng lên mà thành.
Chuyện này còn không đơn giản à? Nước lẩu có sẵn, ba loại tùy chọn lẩu thanh, lẩu tê cay, lẩu chua cay, muốn ăn cái nào thì chọn cái đó, muốn nấu bao nhiêu thì nấu bấy nhiêu, một người hai người nhiều người tùy ý quý khách chọn! Còn về nước dùng, đó chính là nước lẩu phối hợp với nước sốt ấy mà! Chẳng qua so với lẩu thì ít đi một cái nồi mà thôi.
Lẩu mini có nước dùng, nhưng nước dùng không nhiều, đóng gói kĩ một chút là có thể giao tận nơi.
Mà cái này, cũng là món ăn mới tốt nhất mà Ứng Vọng có thể chọn dựa trên cơ sở hiện có của tiệm lẩu nhà mình.
Có điều nếu muốn giao tận nơi, vậy đầu tiên phải có người, nhân viên trong tiệm thì không chuyển qua được, bọn họ còn phải bận việc trong tiệm đây. Cũng may hiện tại đã qua Tết, có nhiều người từ nơi khác đến thành phố Vĩnh An làm công, cộng thêm người địa phương thành phố Vĩnh An, không sợ không có người làm chuyện giao đồ ăn này.
Ừm... Quy định cụ thể nên định ra thế nào đây?
Dứt khoát tính tiền tháng giống như nhân viên được tuyển trong cửa hàng?
Hay là dựa theo số đơn trích phần trăm lợi nhuận?
Sau khi Ứng Vọng tự hỏi một lúc lâu, cuối cùng quyết định dựa theo số đơn trích phần trăm lợi nhuận. Cứ như vậy, những người nhất thời không tìm thấy công việc cùng với những người muốn làm thêm công việc khác cũng có thể làm, mà tính tính cực vô cùng cao! Đương nhiên, cần phải giới hạn số người, hơn nữa cũng không phải người nào cũng có thể làm nhân viên giao đồ ăn.
Hết cách mà, cậu phải gánh vác rủi ro an toàn, ngộ nhỡ có người không quen biết mượn gió bẻ măng đầu độc người khác, thế thì tiệm của bọn họ có miệng cũng không nói rõ được!
Nếu giới hạn số người, thì cậu có thể cho nhân viên giới hạn kí một bản cam kết trước, sau đó ghi lại một loạt thông tin thân phận, mỗi ngày người nào giao phần đồ ăn nào cũng phải đăng kí vào, tiếp theo dán bên ngoài cửa tiệm ảnh chụp của nhân viên giao đồ ăn, như vậy khách hàng cũng có thể quen mặt nhân viên giao đồ ăn trong tiệm có những người nào, cuối cùng lại cho nhân viên giao đồ ăn một cái chứng minh thân phận trong tiệm... Xong một loạt thao tác này hẳn là đã rất chặt chẽ.
Vào lúc làm kế hoạch này Ứng Vọng cũng đồng thời tiến hành một cuộc khảo sát đơn giản đối với khách hàng đến ăn cơm trong tiệm, tiếp theo lại chạy một vòng ở các trường học xung quanh, sau khi xác định mọi người có thể tiếp thu chuyện giao đồ ăn thì bắt đầu làm chính thức.
Tạm thời Ứng Vọng tuyển bốn nhân viên giao đồ ăn, bên trong có người từ nơi khác đến thành phố Vĩnh An làm công, cũng có người địa phương không tìm được công việc. Cậu ghi lại thông tin thẻ căn cước của bốn người, chụp ảnh công bố cùng với dùng ảnh chụp làm ra thẻ nhân viên giao đồ ăn, trên thẻ này còn đóng con dấu của tiệm cùng với đánh số, sau khi ép plastic đeo ở trên cổ cũng sẽ không mất, ngoài ra mỗi người còn được phát một cái áo khoát màu vàng, bên trên có hai chữ "Vọng Thư" lớn, cứ như vậy cũng rất gây chú ý.
Khác với cách gọi đồ ăn của hiện đại có di động và internet, lúc này muốn giao đồ ăn thì phải để nhân viên giao đồ ăn đến xung quanh trường học và khu tập thể đi một vòng nhận đơn trước, sau đó lại quay về tiệm gọi món cần giao... Quá trình có chút phiền toái, nhưng đã là biện pháp tiện lợi nhất Ứng Vọng có thể nghĩ ra rồi.
Tuyên truyền giao đồ ăn tận nơi cũng có dán trong tiệm, nhưng càng nhiều hơn là dựa vào nhân viên giao đồ ăn chạy đến xung quanh.
"Giao đồ ăn tận nơi, giao đồ ăn tận nơi đây! Nhận giao đồ ăn tận nơi!".
"Bạn ơi, Tiệm lẩu Vọng Thư nhận giao đồ ăn tận nơi, sau khi gọi món không tốn bao nhiêu thời gian là có thể giao đến cho bạn!".
"Lẩu mini, lẩu mini đây, Tiệm lẩu Vọng Thư nhận giao tận nơi lẩu mini đây!".
"...".
Nhóm sinh viên đại học vừa nghe mấy lời tuyên truyền này đã cảm thấy hứng thú vây lại đây, "Cái đồ ăn giao tận nơi này làm như thế nào?".
Nhân viên giao đồ ăn đã được huấn luyện lập tức đưa ra một tờ quảng cáo, trên tờ quảng cáo có các loại rau dưa thịt cá gọi riêng trong tiệm cùng với các loại set ăn một người hai người, còn có thể lựa chọn nước dùng cho lẩu mini, vài món ăn chính và giá giao đồ ăn, bên dưới cùng thậm chí còn có tên họ của mấy nhân viên giao đồ ăn, nội dung có thể nói là cực kì phong phú.
Nhân viên giao đồ ăn ngoài miệng thì giải thích, "Ông chủ bọn tôi nói rất nhiều người bởi vì liên quan đến thời gian hoặc là nguyên nhân khác không tiện đến trong tiệm ăn cơm, cho nên đã suy nghĩ ra cách này, để những nhân viên giao đồ ăn như bọn tôi ở chỗ này nhận đơn, hỏi rõ ràng mọi người muốn ăn cái gì sau đó lại quay về tiệm gọi đủ các món, chờ sau khi trong tiệm nấu xong thì giao đến địa điểm trước đó đã hẹn".
Sinh viên vừa nghe đến đó thì cảm thấy hứng thú, "Dịch vụ này của mấy anh hẳn là không giao miễn phí nhỉ?".
Nhân viên giao đồ ăn nói, "Khoảng cách ngắn thì giao đồ ăn miễn phí, nhưng nếu khoảng cách xa thì phải thu tiền ngoài định mức".
Sinh viên kia lập tức hỏi, "Ví dụ trường học của bọn tôi đây, phải thu tiền sao?".
Nhân viên giao đồ ăn nói, "Nơi này còn trong khoảng cách giới hạn, miễn phí giao đồ ăn".
Ánh mắt sinh viên kia sáng lên, "Tuyệt vời!".
Một sinh viên khác ở bên cạnh nghe xong toàn bộ quá trình cũng cảm thấy chuyện này vô cùng tuyệt vời, trước kia đúng là bọn họ lười đi nên mới không muốn ngày ngày đến Tiệm lẩu Vọng Thư ăn lẩu, hiện tại có nhân viên giao đồ ăn, người ta giao đồ ăn đến tận tay, khó khăn này đã trực tiếp biến mất rồi!
Mọi người sôi nổi thảo luận.
Nhưng cũng có người phát hiện không đúng, "Cái này gọi là lẩu mini hả? Khác với lẩu đúng chứ? Không phải Tiệm lẩu Vọng Thư bán lẩu à?".
Nhân viên giao đồ ăn nhanh chóng giải thích, "Ông chủ nói món này tên là lẩu mini, nhưng những thứ dùng bên trong giống với lẩu, nước lẩu và đồ ăn đều giống nhau, hương vị cũng là ba loại lẩu thanh, lẩu tê cay và lẩu chua cay, chẳng qua là đồ ăn mang đi ấy mà, chắc chắn là không thể mang nồi được, cho nên chỉ có thể nấu chín đồ ăn trước rồi mang đến đây".
Nói đến chỗ này, nhân viên giao đồ ăn lại nhấn mạnh một câu, "Nhưng chắc chắn đồ ăn giống nhau, tuyệt đối không ăn bớt ăn xén nguyên liệu!".
Vì kéo đơn hàng, nhân viên giao đồ ăn cũng rất liều mạng!
Đã được hắn giải thích tỉ mỉ, cuối cùng mọi người cũng đã nghe hiểu. Lẩu mini này nói trắng ra chính là lẩu nhưng không có lửa và nồi thôi!
"Không có lửa và nồi, ăn vào có thể giống nhau không?".
"Thế này có là gì, tay nghề của người ta đều như nhau, chung quy cũng không thể bởi vì thiếu lửa và nồi mà ngay cả tay nghề cũng giảm xuống được".
"Nói thì nói như vậy không sai, nhưng tôi luôn cảm thấy lẩu thì phải cả nhóm tụ lại vừa nấu vừa ăn mới có cảm giác".
"Nhưng không cách nào mỗi ngày đều đi mà!".
"...".
Đối với sự xuất hiện của lẩu mini và lẩu mọi người có cách nhìn khác nhau, nhưng đối với phần lớn người mà nói đều giữ thái độ ủng hộ, nhất là sau khi tìm hiểu với nhân viên giao đồ ăn về quy định đăng kí và quản lí của bọn họ, mọi người đều cảm thấy chủ tiệm suy xét quá chu đáo!
Công khai trong tiệm lẩu, trên tờ rơi có tên họ, đeo thẻ nhân viên giao đồ ăn, cùng với chính bản thân nhân viên giao đồ ăn, bốn thứ này liên kết chặt chẽ với nhau, có tên có giới tính có ảnh chụp, đề phòng nghiêm ngặt như vậy, trừ khi là song sinh, nếu không tuyệt đối không có khả năng trà trộn, nghe nói bọn họ còn kí bản cam kết gì đó cùng với giữ lại bản sao thẻ căn cước, như vậy đã chặn hết đường của những kẻ có ý xấu!
Đương nhiên, nếu như là cái loại muốn đi tìm đường chết quyết tâm hại người...
Vậy thì không có biện pháp.
Có điều chỉ xem tình huống trước mắt, mọi người ra sức kéo khách như vậy, hẳn là không đến mức bỏ độc người khác nhỉ?
"Đồ ăn của mấy anh lúc giao đến được đóng gói kĩ chứ?".
"Là dùng hộp đóng gói kĩ càng, nhất định sẽ không làn bẩn".
"Đóng gói thế nào?".
"Bên trên có màng nylon bao lại, xé mở là ăn được".
"...".
Người hỏi thăm hiểu ra, bao một lớp màng nylon, một khi bị người khác xé mở thì nhất định sẽ phát hiện, những người lén "bỏ thuốc" sẽ không cách nào thành công.
Nghe được đến đây, rốt cuộc mọi người cũng yên tâm, "Vậy tôi muốn gọi đồ ăn lúc nào cũng được sao?".
"Chỉ cần trong tiệm mở cửa, vậy thì đều có thể gọi đồ ăn". Nhân viên giao đồ ăn nói, "Có điều phải gọi món sớm một chút, chung quy bọn tôi còn phải quay về tiệm lấy đồ ăn mang đến đây".
"Tôi hiểu lời anh rồi!".
Một số người bình thường lười biếng lần này thì rất phấn khích, nhân viên giao đồ ăn trực tiếp giao tận tay, không cần hắn phải đi một chuyến, cảm giác này quá là đã!
Còn có nhũng người không ai đi ăn lẩu cùng cũng vui sướng không chịu được, nồi nhỏ một người, chủng loại đồ ăn bên trong cũng nhiều, thế này có thể làm người ta không vui vẻ chắc?!
Người thấy hứng thú lập tức gọi món ngay.
Những nhân viên giao đồ ăn này Ứng Vọng đặc biệt tuyển người biết chữ, trong bọn họ có khả năng có người bằng cấp cũng không cao, nhưng trên tờ rơi quảng cáo đồ ăn mang đi này vốn dĩ chỉ là một vài chữ thường dùng, cộng thêm trước mỗi loại đồ ăn còn được đánh số, có thể trực tiếp dùng số thay thế cho tên đồ ăn, cho nên khi nhân viên giao đồ ăn lấy ra cuốn sổ nhỏ ghi lại món ăn mỗi người gọi thì có thể vừa nhanh vừa chuẩn.
Bốn nhân viên giao đồ ăn, Ứng Vọng cũng không hạn chế bọn họ hợp tác hay là làm một mình, nhưng nhìn hiện tại có không ít người, có nhân viên giao đồ ăn nhanh chóng quyết định, dứt khoát hợp tác với người khác.
"Cậu mang theo những đơn đã gọi xong này quay về tiệm gọi đồ ăn đưa đến đây, tôi ở chỗ này ghi đơn, tiền kiếm được sau đó chia đều, cậu cảm thấy thế nào?".
"Được!".
Sau khi hai người bàn bạc xong, một nhân viên giao đồ ăn phóng đi ngay, hai chân có thể nói là gấp không kịp đợi.
Một nhân viên giao đồ ăn khác ở lại nhìn khách hàng vẫn chưa lên đơn xong cũng cười toe toét.
Xung quanh đây có mấy trường học, chuyện làm ăn bên này vẫn khá tốt, mấy trường học khác tuyên truyền cũng không tồi. Bởi vì liên quan đến bản thân Tiệm lẩu Vọng Thư ở trong bọn họ đã có chút danh tiếng, cho nên mọi người cũng không nghi ngờ đồ ăn ngon hay không. Nói đến cùng, chỉ là thiếu lửa và nồi, nhưng đồ ăn cũng đã chín rồi, cùng một gia vị và tay nghề, cho dù khó ăn đi nữa thì có thể khó ăn đến mức nào?!
Huống hồ, lẩu mini đấy! Giao tận nơi đấy! Những thứ này đều là thứ mới lạ, dùng tiền thử cái mới lạ cũng được lắm!
Chính vì mấy tính toán mang tính dò xét này, cho nên dù rất nhiều người còn đang quan sát chờ phản hồi, nhưng người lấy hết can đảm gọi đồ ăn cũng tuyệt đối không ít.
Dù sao Vương Thanh Thanh phụ trách nhận đơn từ nhân viên giao đồ ăn lúc thấy bọn họ đưa đơn đến đây thì trước mắt tối sầm.
Đã phải xác minh, lại còn tính sổ, còn phải thu ngân, thế này thì còn phải bận đến khi nào nữa?!