Biển sao cuồn cuộn, Tinh Võng mênh mông vô tận. Trong đó, số lượng phòng livestream nhiều như cá diếc vượt sông. Một con mèo nhỏ thì phải làm sao mới khiến người ta chú ý tới đây chứ?
Alpha-13 là một cỗ máy đã bị phong bế cả trăm năm, dù cơ sở dữ liệu có được đồng bộ lại, nó vẫn giống như một món đồ cổ cô độc đã trải qua mấy vạn ngày tháng. Nó xử lý mọi việc đều chu đáo, nhưng khó tránh khỏi bỏ sót điều này.
Nhưng chuyện này cũng không quan trọng. Tinh Võng vốn cực kỳ thiên vị những “con mèo” lễ phép hiểu chuyện, nên trong điều kiện không trái quy định, đã âm thầm đưa cậu vào danh sách phòng livestream mới có lưu lượng tốt, đẩy lên hàng đầu bảng đề xuất.
Đây là một mục đề cử tự nhiên, nơi có lượng người xem và số người livestream vô cùng khổng lồ. Tất cả những streamer mới gia nhập Tinh Võng đều sẽ được đưa lên bảng này trong vòng một tháng. Hơn nữa, khu vực này được xem miễn phí, nên rất nhiều người sẽ vào đây tìm kiếm những gương mặt mới lạ.
【 Chào buổi sáng mọi người, thử xem hôm nay có người mới nào thú vị không. 】
【Hôm qua tui thấy một cái khá hay, hi hi, đùi đẹp với tất đen... Quên lưu lại rồi, để tui đi tìm lại đã. 】
【 Ơ? Đây là gì vậy? Phòng livestream của mèo à? 】
Tên phòng livestream của Lê Ngạo tất nhiên cũng là cái tên ngắn gọn do cậu nhờ AI đặt hộ.
【 Để tui vào xem thử. 】
【! Trời ơi, đây là giống loài mới sao? Dễ thương quá! 】
【 Dễ thương đến mấy cũng không thể so với mèo nhỏ từng xuất hiện trong giải đấu đâu... khoan đã! Tui đã lùng sục khắp các trang mạng và đây chính là mèo ca uy vũ, khí phách của chúng ta rồi!!!】
【 A a a a! Trời ơi! Là mèo ca bằng xương bằng thịt kìa a a a a! 】
Mèo nhỏ ban đầu ngồi thẳng tắp rất nghiêm túc, nhưng ngồi lâu thì mỏi, cậu liền lười biếng nằm sấp xuống.
Cậu nghe được tiếng leng keng báo hiệu người xem vào phòng, cũng thấy trên màn hình quanh mình liên tục xuất hiện những dòng bình luận mới. Nhưng cậu không biết chữ, tất nhiên là không thể trả lời.
【 A a! Mèo con điện hạ, ngài thấy tin nhắn của thần không? Trả lời thần đi!!! 】
Mèo thấy, nhưng mèo không quen ai, mèo thấy người ngứa ngáy, liền giơ chân gãi.
Đôi chân sau ngắn nhỏ cố gắng nhấc lên, hướng về phía chỗ ngứa và đạp liên hồi – đạp đạp đạp đạp đạp.
【 Chân mèo! Đáng yêu quá! Cho tui cắn một miếng! 】
【 Tui phải báo cho mọi người biết, mèo con điện hạ đang livestream trên Tinh Võng!!! 】
Hiện tại giải đấu League vẫn đang nghỉ, mèo nhỏ cũng đã mấy ngày không xuất hiện trên máy theo dõi. Vì vậy, khi tin này được lan ra trên Tinh Võng, lập tức thu hút một lượng lớn khán giả của League ùa vào phòng.
【 Ủa không phải chứ? Sao đột nhiên vào nhiều tài khoản cao cấp vậy? 】
Trên Tinh Võng, khi số tiền nạp vào và tiền thưởng tăng lên, cấp độ tài khoản cũng sẽ được nâng cao. Những tài khoản cấp cao có khung ảnh đại diện màu đỏ rực rỡ, còn được gọi là hồng khung hào, rất dễ nhận biết.
【 Trời ạ, sao lại đông thế này? Phòng livestream này mới mở chưa đến mấy phút mà đã gần 500 người rồi à? 】
Điều này không phải mấu chốt, mấu chốt là trong số 500 tài khoản này, đại đa số đều là khung đỏ và khung vàng!
Các tài khoản khung trắng và khung xám là những người dùng phổ biến nhất trên Tinh Võng, họ chủ yếu chỉ xuất hiện ở các khu vực miễn phí. Do đó, họ chưa bao giờ được tiếp xúc với nhiều tài khoản cấp trung và cấp cao như vậy.
Thực ra cũng dễ hiểu. Vì phát sóng giải Thự Quang League vốn là chương trình yêu cầu đặt mua, giá cũng không hề rẻ, không phải ai cũng đủ khả năng chi trả.
Nếu không như vậy, Liên Bang đâu dại gì bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để chế tạo dàn máy quay xa xỉ phục vụ một giải đấu tốn kém mà không có thu nhập?
Chỉ riêng tiền đặt mua để xem giải Thự Quang League đã mang về cho chính phủ Liên Bang hàng nghìn tỷ tinh tệ, chưa kể vô số nguồn thu khác đi kèm.
【 Điện hạ mèo ơi, xin hãy nhận lấy tình yêu chân thành của thần!!! 】
Người xem muốn donate cho mèo nhỏ, nhưng phát hiện cậu chưa mở chức năng nhận quà. Thì ra, khi AI hướng dẫn cậu làm quen hệ thống, đã từng hỏi cậu có muốn bật chế độ nhận quà không và cậu đã từ chối ngay lập tức.
Trong giáo dục của mèo nhỏ, không thể vô cớ nhận tiền của người khác. Bà nội từng nói, muốn có thu hoạch thì phải bỏ công sức, chúng ta có tay có chân, có thể tự mình làm việc.
Mèo nhỏ là mèo ngoan, mèo nghe lời bà nội.
【 Ồ, có thể trả phí để kết nối trực tiếp sao? Tui làm thử! 】
Một người xem không donate được liền phát hiện, chỉ cần trả tối thiểu 100 tinh tệ là có thể gửi yêu cầu kết nối trực tiếp, lập tức bấm gửi.
Thế nhưng, ngay giây cậu chuẩn bị đồng ý kết nối, đã có người nhanh chân hơn.
AI nhắc: [Streamer mèo con, người xem của ngài đã kết nối. ]
Lê Ngạo ngẩn ra một chút, rồi từ trên mặt đất bò dậy:
“Xin chào? Có ai tới sao?”
Vừa dứt lời, một hình ảnh ba chiều hiện ra trước mắt cậu.
Điều đầu tiên cậu thấy là một đôi bàn chân trần, tiếp đó là bắp chân, rồi cậu ngẩng đầu nhỏ lên, đối diện với một đôi mắt vàng kim.
Theo lý luận tâm lý, khi đối diện một người bình thường nhưng ưu tú, có thể ta sẽ cảm thấy thân thiện hoặc đôi chút ghen tị. Nhưng khi đối diện một người vô cùng ưu tú, bản năng sẽ khiến ta muốn tránh né, thậm chí sinh ra sợ hãi. Đây là một dạng cơ chế phòng vệ điển hình của con người.
Vì vậy, khi khán giả nhận ra người đang kết nối trực tiếp với mèo nhỏ là ai, những dòng bình luận vốn ồn ào liền im bặt trong nháy mắt.
Họ sinh ra trong Liên Bang tự do, khinh thường chế độ quân chủ, nhưng ngay giây phút này, bản năng lại khiến họ ngừng thở, dè dặt đến mức nơm nớp lo sợ.
Nhưng mèo con thì khác. Cậu chẳng biết sợ là gì, chỉ có lá gan lớn cùng một chút “mê sắc đẹp” không tự nhận ra.
Mèo nhỏ đeo chiếc vòng cổ lông xù có đóa hoa, ưỡn tròn cái đầu nhỏ vốn đã tròn, gương mặt càng trở nên tròn xoe.
Người này đẹp thật…
Đôi mắt mèo long lanh sáng rực, cậu nghiêng đầu, rồi lại nghiêng thêm lần nữa, đến mức gần như áp sát vào bàn chân của người kia.
“Anh tên là gì vậy?” Móng vuốt nhỏ muốn chạm vào chân người kia, nhưng đây chỉ là hình chiếu 3D, nên cậu chạm hụt.
Vật nhỏ này lại nói tiếng cổ ngữ?
Isilis ưu nhã vắt chéo chân ngồi trên ghế, y rũ mắt nhìn cục lông nhỏ xíu dưới chân, thản nhiên mở miệng: “Người đang ở trước mặt ta là ai?”
Ngực mèo xù lập tức ưỡn thẳng: “Lê Ngạo!”
Isilis nói: “Vậy Lê Ngạo. Nhớ kỹ tên của ta — Isilis Leganes.”
Dài quá, không nhớ được. Mắt mèo ngấn nước, với vẻ mặt ngây ngô tự động giản lược lại mà kêu: “Chia ra từng chữ nhỏ nha, Lê Ngạo không nhớ hết được.”
Isilis hơi nhướng mày kiếm, ngược lại còn thấy bất ngờ trước sự bạo gan này: “Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?”
Chú mèo con xòe một bàn tay tròn, rồi đặt thêm một ngón chân có vuốt của bàn tay kia lên trên nói: “6 tuổi.”
“Ngươi đang ở đâu?” Isilis không có hứng thú vòng vo, trực tiếp thẳng thắn hỏi địa chỉ. Hắn có thực lực để kiêu ngạo, vì cho dù có cùng lúc biết được tọa độ tinh hệ của chú mèo con, chiến hạm của Đế quốc vẫn sẽ tìm thấy đối phương trước bất kỳ ai khác.
Nhưng mèo nhỏ đã bị người máy dặn dò kỹ từ lâu, cẩn thận trả lời: “Lê Ngạo không ở chỗ nào hiên ngang hết.”
Mèo mèo nghe lời, mèo mèo sẽ không nói cho người khác biết mình ở đâu.
“!!!” Người máy vẫn luôn giám sát từ phía sau quả thực muốn táng cho cái mông mèo một trận. Nó vừa cạn lời với con mèo con không có não này, lại vừa may mắn vì cậu ngu ngơ mà không nhớ nổi tên hành tinh đang ở.
Isilis có vẻ như đã bị câu trả lời của cậu làm cho hài lòng, hắn chống tay lên mặt cười khẽ một tiếng: “Ngươi cũng khá thông minh đấy.”
Có một chút ý thức đề phòng, nhưng cũng không nhiều lắm.
Mèo thông minh thì mèo tự hào, ai khen mèo thì mèo vui.
Bởi vì không hề hay biết về sự ràng buộc huyết thống, mèo con có sự tin tưởng và thiện cảm tự nhiên đối với người trước mắt.
Cậu vẫn muốn nói chuyện với y, nhưng lưng mèo lại bắt đầu ngứa. Cậu muốn nâng móng vuốt để cào, nhưng lại không thể với tới.
Huân thấy vẻ mặt đó liền muốn tiến tới giúp cậu gãi, nhưng đã bị người máy cẩn thận ngăn lại.
Tuy rằng hình dáng của tiểu quái vật hiện tại thoạt nhìn khác xa với dị chủng, nhưng người máy vẫn lo lắng sẽ có ai đó nhận ra sự bất thường của nó.
Đương nhiên, không phải vì muốn bảo vệ tiểu quái vật này, mà là vì đánh cún còn phải xem mặt chủ. Một khi mèo con cứng đầu đã nhận định thứ gì đó là của mình mà bị người khác làm tổn thương, cậu sẽ thực sự lao tới dùng răng cắn xé.
Sau cùng, người máy sớm đã bị cậu cắn vì chuyện nuôi cún. Huân không tới giúp Lê Ngạo, chính cậu lại không thể với tới để cào, ngứa đến chịu không nổi, bốn chân loạng choạng ngã lăn ra đất, rồi chống người xuống sàn nhà mà vặn vẹo cọ loạn xạ.
Một lúc sau, các bình luận bắt đầu sôi động trở lại.
【 Bệ, bệ hạ… đây thật sự là hoàng đế của Đế quốc Delphi sao? 】
【 Tóc vàng mắt vàng, không thể sai được. Trời ơi, đẹp trai quá. Đẹp trai hơn trên ảnh gấp cả vạn lần.! 】
【 Chân tôi mềm nhũn rồi, hèn chi người dân Delphi lại gọi quân vương của họ là “Mặt trời.” 】
Isilis khẽ nhíu mày, các bình luận trong nháy mắt lại biến mất. Mọi người nín thở không dám lên tiếng, nhìn thấy quân chủ vươn tay về phía chú mèo con, nói: “Lại đây.”
Lê Ngạo ngứa đến mức nước mắt lưng tròng, nghe thấy giọng nói liền bò lên, hai móng vuốt muốn bám vào bắp chân của hắn để trèo lên, nhưng đó chỉ là hình chiếu, cậu lại một lần nữa chộp lấy khoảng không.
Isilis nhìn vẻ đáng thương vô cùng của cậu, trong lòng đã có phán đoán: “Mở tinh thể chiếu rọi.”
AI biết rõ vị quân vương này không nói vô nghĩa, liền trực tiếp khấu trừ tiền.
[Được, tiêu tốn 1 triệu tinh tệ, sẽ mở tinh thể chiếu rọi cho ngài sau một phút nữa.]
【Đệt đệt, ngầu vãi!! Đệt! Đời tôi lần đầu tiên thấy có người mở tinh thể chiếu rọi đấy!!!】
Tinh thể chiếu rọi là một loại công nghệ thực tế ảo, nó có thể mô phỏng bản thể theo tỉ lệ 1:1, giúp tương tác từ xa mà không cần tiếp xúc.
Đây không phải là bản thể thật, nhưng mô phỏng với độ chân thực cao đến mức có cảm giác như thật. Về mặt cảm giác, nó không khác gì việc tiếp xúc trực tiếp. Độ khó của công nghệ này rất lớn, dẫn đến chi phí để kích hoạt cũng vô cùng cao.
Khi chức năng được kích hoạt, Isilis đã chiếu rọi ra một thực thể. Y vỗ nhẹ vào bên đùi, nói với chú mèo con: “Lại đây.”
Lần này chú mèo con đã thông minh hơn, trước tiên vươn móng vuốt ra thăm dò, xác định đã chạm vào người, lúc này mới bắt đầu leo lên.
Đôi chân ngắn nhỏ leo khá nhanh, vừa thở hổn hển vừa leo lên đùi người kia, rồi dướn lưng mèo vào tay y, nói: “Gãi, gãi.”
Cảm giác mềm mại dưới lòng bàn tay khiến Isilis hơi khựng lại. Y có một người cháu, là một con sư tử trắng ốm yếu. Y vốn dĩ không thích con non và rất ít khi tiếp xúc với Ryan.
Y chỉ ôm thằng bé một lần duy nhất, nhưng lông của sư tử con thô cứng, hoàn toàn không giống với cảm giác khi chạm vào con mèo con này.
Thằng nhóc Tán Ân kia, tính tình không đáng tin cậy, nhưng lại giỏi sinh con.
Không hề hay biết rằng đây thật ra là con trai mình, vị sư tử cha vẫn đưa tay v**t v* chỗ ngứa trên lưng chú mèo con.
Bàn tay người ấm áp và to lớn, hoàn toàn khác với cảm giác lạnh ngắt khi chạm vào Huân. Lê Ngạo được vuốt lông, bắt đầu ngáy ngủ.
Đầu ngón tay Isilis xuyên qua lớp lông dài của chú mèo con, dừng lại khi đi ngang qua hai chỗ lồi rất nhỏ. Hắn đã từng nghi ngờ về huyết thống của chú mèo này, giờ đây lại càng rõ ràng. Chỉ có dòng máu Leganes mới có thể mọc ra đôi cánh bay lượn trên bầu trời.
“Nhóc con, ngươi sắp mọc cánh.”
Chú mèo con ngây ngô: “A?”
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng xoa qua bả vai của cậu: “Người giám hộ của ngươi ở đâu?”
“Người giám hộ là cái gì vậy?”
Isilis cũng không biết mình lại có tính nhẫn nại tốt đến vậy: “Là người chăm sóc ngươi.”
“Là Cơ!” (*)
Mèo nhỏ không chút do dự duỗi móng vuốt chỉ về phía người máy đang đứng trong bóng tối: “Người bạn của Lê Ngạo là Cơ.”
Quả nhiên.
Isilis rũ mắt xuống, hàng mi như nhung tơ vàng che lấp những suy nghĩ trong đáy mắt. Y nói với mèo con, nhưng thực chất là đang nói với người máy.
“Mèo này là hậu duệ của Leganes, cậu ta sắp mọc cánh. Điều này đòi hỏi phải tiêu hao một lượng lớn năng lượng, hãy chăm sóc con mèo con này thật tốt, ngươi sẽ nhận được một lời hứa từ ta.”
Alpha-13 lại cảm thấy căng thẳng.
Mèo chân ngắn nở ra từ quả trứng của lam lóe điệp, việc này xảy ra như thế nào vẫn chưa rõ, nhưng giờ đây lại có mối liên hệ với Leganes.
Mớ bòng bong này càng lúc càng khó gỡ, mèo nhỏ này quả thật cứ như thể đã được định mệnh an bài để ra đời tại đây. Bất kể là lam lóe điệp hay thứ gì khác, quả trứng đó nhất định sẽ nở ra chú mèo này, một hậu duệ của dòng máu Leganes.
Cần phải nói rằng, người máy đã đoán đúng.
Mỗi lần tinh thể chiếu rọi chỉ có thể kéo dài mười phút, rất nhanh sau đó AI đã nhắc nhở Isilis nên ngắt kết nối.
Vị đế vương tóc vàng đặt mèo nhỏ xuống đất, đứng dậy và nói với cậu: “Ngoan ngoãn chờ ta đến.”
Nếu cậu thực sự là một con non của Leganes, thì cậu xứng đáng để Mạn Kiệt Đặc dùng toàn lực hướng về phía cậu.
Sau khi vị đế vương tóc vàng rời khỏi mạng, các bình luận lại một lần nữa sôi trào.
【 Đệt đệt, vậy nên mèo con thật sự là tiểu điện hạ sao a a a a 】
【 Điện hạ! Quả không hổ là điện hạ, dám nằm trên đùi bạo chúa mà lăn lộn a! 】
【 Nghe nói 20 năm trước, khi Isilis đang đọc sách ở Tháp Tây, có người đã tỏ tình với hắn. Lúc đó hắn nói: "Cặn bã mà cũng mơ tưởng nhận được sự thương xót của mặt trời?" Sau đó người đó liền biến mất!! 】
【Cái tin này của cậu sặc mùi "trẻ trâu" quá, cái tin này có chắc là thật không? (nghi ngờ) 】
【 Đương nhiên rồi (cãi chày cãi cối), mẹ vợ chú hai tôi là cô lớn của người trong cuộc đấy. 】
Ánh mắt của người khác sẽ không khiến Isilis bận tâm dù chỉ một giây, nhưng vị đại thần tài chính dài dòng này lại khiến hắn có chút không chịu nổi.
“Bệ hạ, ngài đã làm gì vậy? Hả? Ngài đã làm gì mà mười phút đã tiêu hết 1 triệu?”
Đại thần tài chính của Delphi có lẽ là vị đại thần tài chính an nhàn nhất toàn vũ trụ, bởi vì đế vương của họ không tiêu tiền.
Tài khoản cá nhân của Isilis thậm chí còn được liên kết trực tiếp với quốc khố, vì vị đại thần này biết rõ quân chủ của mình hoàn toàn không có h*m m**n với vật ngoài thân.
Y không thích ăn diện cũng không thích vui chơi giải trí, mỗi ngày vừa mở mắt chính là diệt trừ trùng tộc, sở thích duy nhất có lẽ là đi ngâm mình trong hồ thanh lọc.
Tài khoản của y đã được liên kết với quốc khố nhiều năm như vậy, hầu như chưa từng tiêu một xu nào. Điều này khiến vị đại thần tài chính vô cùng yên tâm, nhưng vừa rồi, y lại tiêu hết cả 1 triệu!
Delphi có nghèo không?
Không hề. 1 triệu mà thôi, thực sự không đáng là gì. Nhưng đó là Isilis! Y đã làm gì mà lại tiêu tốn nhiều tiền đến thế?
Đại thần tài chính cảm thấy khó hiểu và khi phát hiện tờ giấy ghi chi tiêu là tinh thể chiếu rọi, chuông báo động trong đầu ông ta càng reo vang.
Bởi lẽ, loại công nghệ có thể tái tạo xúc cảm chân thực với độ chính xác cao như vậy thường bị nhiều kẻ có tiền dùng vào những chuyện không đứng đắn.
Bệ hạ, ngài không phải là... đang tìm bạn đời đấy chứ?
Isilis định bước qua cái thứ phế liệu màu vàng đang không biết tưởng tượng chuyện gì đó, nhưng lại bị ông ta ôm chặt lấy hai chân: “Không, bệ hạ, ngài nói cho thần, cầu xin ngài nói cho thần. Ngài dùng tinh thể chiếu rọi để làm gì?”
Không thể nào? A a a không được đâu, không được đâu, mới có mười phút thôi mà!
Isilis có chút đau đầu, y véo nhẹ sống mũi thẳng tắp của mình. Nhưng dù y có mặt lạnh đến đâu cũng không thể dọa lùi được người này. Suốt mấy chục năm qua vẫn luôn là như vậy.
Y nhấc chân gạt ngã ông ta, đạp lên ngực rồi cúi người hỏi: “Ta làm gì mà cần phải báo cáo cho ngươi?”
Mái tóc dài màu vàng kim từ vai Isilis rủ xuống, quét qua mặt người đang nằm dưới đất, mang đến một chút ngứa ngáy. Từ dưới nhìn lên đôi mắt rực rỡ như mặt trời chói chang của đế vương, ông ta đã ngây người đến mức quên mất phải đáp lời.
“Được rồi, cút đi.”
Isilis nhấc chân khỏi người ông ta rồi bước qua: “Ta muốn nghỉ ngơi.”
Thẩm Xác vẫn luôn im lặng đứng canh ở góc phòng. Chờ quân vương rời đi, hắn mới cất tiếng: “Chúng ta sắp sửa nghênh đón một vị điện hạ mới.”
“Có ý gì?”
Đại thần tài chính đột nhiên đứng dậy: “Hả? Lôi Ni Nhã lại sinh con à?”
Quyền sở hữu tài sản và quân quyền được tách ra, ông vẫn chưa biết sự tồn tại của mèo con. Xét thấy việc chú mèo con là huyết mạch Leganes đã là chuyện chắc chắn, Thẩm Xác nghĩ thầm nói cho ông ta biết cũng không sao, để tránh ông nghĩ lung tung rồi gây ra chuyện.
“Tán Ân có một người con ở bên ngoài, bệ hạ vừa gặp mặt cậu ấy thông qua tinh thể chiếu rọi.”
“Cái gì?!”
Thẩm Xác vốn định nói cho ông ta biết để ông ta bớt làm phiền một chút, ai ngờ sau khi nghe xong ông ta lại càng thêm điên cuồng: “Bệ hạ, ngài mở cửa đi, thần sẽ nạp đầy tài khoản Tinh Võng cho ngài, ngài lại kết nối với chú mèo con đi!”
“Thẩm Xác!”
Isilis - người ghét sự phiền phức này, ra lệnh cho than cận trung thành qua cánh cửa phòng ngủ: “Đem ông ấy đi trong vòng ba giây.”
“Rõ thưa bệ hạ.” Người có đôi mắt màu tím cười kéo vị đại thần tài chính đang bị mất sức đi.
...
Trong khi đó Lê Ngạo, người không hề hay biết rằng sự tồn tại của mình sắp được công khai ở Delphi, thì cậu vẫn đang tiếp đón người xem thứ hai của mình.
Do danh tính của người xem đầu tiên, nhiệt độ của phòng livestream đã tăng vọt. AI tự động mở chức năng che chắn tin nhắn và sàng lọc người xem cho Lê Ngạo.
[Xin hỏi thiết lập như vậy có được không?]
Chú mèo con gật đầu: “Được, cảm ơn bạn nha.”
[Đang sàng lọc và kết nối với người xem trả phí thứ hai, đã tìm thấy mục tiêu, kết nối thành công.]
Khi nhận được thông báo của hệ thống, cô gái vẫn còn có chút không thể tin nổi.
Bởi vì hiện tại có quá nhiều người muốn kết nối với chú mèo con, nên sau khi trả phí chỉ có thể chờ hệ thống rút thăm. Vận may của cô vô cùng tệ, chỉ có hai người tranh giành sản phẩm mà cô còn không giành được, huống chi là có hơn một nghìn người cùng lúc tranh giành.
“Chào, chào bạn?”
Đây là một chị gái sao? Phải đối xử với các bạn nữ thật lễ phép! Cậu ngoan ngoãn ngồi xổm xuống: “Chị gái chào chị nha, chị muốn Lê Ngạo giúp gì không?”
Một chú mèo con lông xù, siêu cấp đáng yêu, lại còn là tiểu điện hạ của Đế quốc, vậy mà đối xử với cô thật thân thiện?
Cô gái ôm ngực, cảm thấy mình sắp bị dễ thương đến chết rồi.
Cô ấy nửa ngày không nói chuyện, Lê Ngạo cũng không giục. Ngồi xổm mỏi, cậu dứt khoát tách hai chân ngồi xuống, lặng lẽ ôm lấy cái đuôi của mình chơi.
Cô gái không nghĩ tới sẽ nhờ chú mèo con giúp gì. Cô chỉ thấy chú mèo dễ thương, muốn kết nối thử xem, cũng không nghĩ tới sẽ được kết nối thật.
Nhưng nếu đã được kết nối rồi… Cô quyết định nói một nỗi phiền muộn của mình cho chú mèo nghe. Bắt chước dáng vẻ của chú mèo con, cô cũng tách chân ngồi xuống: “Hazzz, chị nhớ vị hôn phu của mình.”
Khi người ta bắt đầu nói chuyện, Lê Ngạo không chơi đuôi nữa. Hai chân nhỏ chống lên đôi giày của cô gái, lay động nói: “Vậy người đó đâu rồi?”
Cô gái không nhịn được nhìn chằm chằm vào đôi chân ngắn ngủn của chú mèo. Cô có chút ghen tị với vị khán giả đầu tiên có tiền để kích hoạt công nghệ chiếu rọi tinh thể, cô cũng muốn sờ mèo.
Lắc đầu xua tan suy nghĩ, cô tiếp tục nói: “Anh ấy đi công tác rồi, còn phải vài ngày nữa mới về. Chị ở nhà một mình chán quá nên lên Tinh Võng lướt chơi.”
“Đi công tác thì có thể gọi điện thoại mà?”
Cô gái khựng lại một chút: “...À, anh ấy rất bận, nên thường xuyên không nghe được điện thoại.”
Trên thực tế, trước đây cô cũng đã gọi vài lần, nhưng mỗi lần đều bị đối phương than phiền vì đang bận. Dần dần, cô cũng không gọi nữa.
Chú mèo con nhìn cô gái, khuôn mặt mèo đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Anh ấy không yêu chị.”
Lê Ngạo đã xem rất nhiều phim truyền hình với bà nội, Lê Ngạo chắc chắn rằng đây không phải là biểu hiện của tình yêu.
Ngay cả khi bà nội ra ngoài đổ rác, cậu cũng sẽ nằm ở cửa sổ đợi bà. Nếu thật sự yêu cô, tại sao lại không nghe điện thoại?
“Không thể nào!” Cô gái theo bản năng né tránh và phản bác. Cô bắt đầu đưa ra vô số lý do để bào chữa cho vị hôn phu của mình, nhưng nhìn vào đôi mắt trong veo của chú mèo con, cô không thể nói thêm được nữa.
Cô bắt đầu dao động, thậm chí lấy điện thoại ra nhờ chú mèo giúp phân tích: “Chị vẫn luôn nghi ngờ anh ấy ngoại tình. Đây là ảnh anh ấy gửi để chứng minh mình đang ngủ một mình.”
Chú mèo con bò tới xem.
【 Không phải, các chị em, hỏi một con mèo 6 tuổi vấn đề tình cảm thật à? 】
【 Trời ơi, mèo con biết gì chứ? 】
Cô gái cũng cảm thấy hành động của mình thật quá đáng. Cô có chút ngại ngùng, đang định cất điện thoại đi thì nghe mèo nhỏ nói: “Anh ấy ngoại tình.”
Chú mèo con phẫn nộ, móng vuốt gõ vào mặt đất: “Đồ tra nam!”
【 Không phải, làm sao nhìn ra được thế? 】
【 Chắc là nói bậy đi, một đứa trẻ con bé tẹo thế này biết gì chứ? 】
Nói xong, Lê Ngạo nhớ ra phải quan tâm đến cảm xúc của cô gái. Khuôn mặt mèo con mang theo chút thận trọng: “Chị đừng quá đau khổ nha, trên đời có rất nhiều người tốt, chúng ta không cần tra nam.”
Cô gái nhìn vẻ mặt cậu, bỗng cảm thấy trong lòng có chút ấm áp. Cô lau nước mắt, bình tĩnh lại và hỏi: “Vì sao em lại nói anh ấy ngoại tình?”
“Chị nhìn xem, trên bàn có một cái ly thủy tinh, ở đó có, ừm…” - Chú mèo con không hiểu khái niệm phản chiếuchiếu - “Có mặt của người khác chiếu vào.”
【 Má ơi, thật này! 】
【 Thật sự có một khuôn mặt phụ nữ! Má ơi, thám tử! 】
【 Thám tử đó, má ơi! 】
Làn đạn tràn ngập tiếng "đệt", cô gái cũng chửi thề một tiếng "đệt". Trước khi sự thật được xác định, cô vẫn còn mơ hồ và luyến tiếc, nhưng khi sự thật bày ra trước mắt, cô đã bừng tỉnh.
“Thằng tra nam chết tiệt!”
“Đúng thế! Quá xấu xa rồi!” Chú mèo con cùng cô cằn nhằn, kéo đầy chỉ số cảm xúc cho cô.
【 100 tinh tệ này thật đáng giá quá đi mất a a a, mèo nhỏ không chỉ là thám tử, còn nghe người ta trút bầu tâm sự nữa! 】
【 Tăng tiền đi! A a a, tăng tiền cho mèo con đi!! Tăng hạn mức kết nối lên, để tôi được kết nối với mèo con!! 】
"Chuyên gia tình cảm” Lê mèo con nổi danh chỉ sau một trận chiến, và những người "não tình yêu" đến để kết nối cứ thế nối liền không dứt. Nhưng mèo chỉ có một, chắc chắn là không thể làm xuể, nên AI đã hỏi Lê Ngạo có muốn tăng giá kết nối không.
Lê Ngạo không có khái niệm gì về tiền bạc. Đối với cậu mà nói, một đồng (*) là tốt nhất. Cậu nhặt hai cái chai có thể bán được một mao (1/10 đồng), nhặt thật nhiều chai thì bán được một đồng.
Sau đó có thể dùng một đồng để đi mua hoa cho bà nội. Bà chủ tiệm hoa là một dì mập, mỗi lần Lê Ngạo đưa một đồng, dì đều sẽ chọn cho cậu một bông hoa rất đẹp.
Một đồng còn có thể mua một gói thức ăn. Trong lòng Lê Ngạo, một đồng chính là tốt nhất.
Cậu chỉ biết mỗi một đồng, một trăm còn chưa sờ qua, chứ đừng nói đến một nghìn, mười nghìn.
Cho nên khi nghe AI hỏi, cậu ngây ngô xù lông không biết phải trả lời thế nào, vẫn là người máy tiếp nhận quy trình, yêu cầu AI tăng giá lên một nghìn.
Ngay cả như vậy, người xin kết nối vẫn nối liền không dứt. Người máy liền thiết lập mỗi ngày chỉ nhận hai người, không nhận thêm.
Đồng thời, AI cũng tung ra một tin tức: Ai có thể cung cấp cẩm nang du lịch Trái Đất, sẽ được kết nối miễn phí một lần.
Cứ như thế, chỉ trong vòng một tuần ngắn ngủi, "Chuyên gia tình cảm" chưa từng yêu đương, "thám tử” mèo con" mới 6 tuổi đã trở nên nổi tiếng khắp Tinh Võng.
Không cần danh hiệu "tiểu điện hạ Delphi", cũng không cần bản lĩnh đặc biệt có thể khiến các dị chủng thần phục, chỉ riêng Lê Ngạo đã là một kỳ tích.