Mèo Con Thống Trị Thế Giới

Chương 8

Rốt cuộc cũng đánh xong con Đường Lang Quái kia, Lê Ngạo - chỉ là một con mèo nhỏ sáu tuổi - mệt đến thở hổn hển, ngồi phịch xuống đất thở hai hơi dài.

Thấy cái con quái kia còn dám ngóc đầu dậy, cậu lập tức nghiêm mặt, ưỡn ngực dọa dẫm: “Đây là giao dịch rồi nha! Ngươi không chịu đồng ý thì... thì ta sẽ, sẽ đánh ngươi tiếp á!”

Cậu nhặt mẩu bánh quy còn sót lại, ý là muốn… đánh thêm… nhưng trên thực tế thì cậu hơi chột dạ. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên một con mèo nhỏ như cậu học theo người lớn, mạnh mẽ mua - mạnh mẽ bán kỳ thực trong lòng cũng thấy ngượng lắm rồi!

【Khoan đã, bé mèo này thật sự là thí sinh hả? Học viện nào vậy trời?】

【Tên trong bảng xếp hạng là khoảng trắng, điểm là 1. Có ai hiểu đang có chuyện gì không?】

【Tra không ra tư liệu gì cả, máy theo dõi cũng hiển thị thông tin vẫn đang cập nhật.】

【Tôi quyết định theo dõi bạn nhỏ này! Thật sự quá đáng yêu và thần bí luôn ấy!】

【Cái mặt tròn vo, còn chưa dứt sữa mà tự xưng là “anh” á? Cười xỉu.】

【Còn gì nữa, miễn có thể thi là đều là sinh viên hết, tui là thiếu nữ chính hiệu gọi “anh” thì sao chứ?】

【Đúng đúng! Gọi đi! Đại ca mèo nhỏ! Đại ca mèo nhỏ!】

Lê Ngạo - sáu tuổi đời - kéo theo cục bông đen hạt dẻ bên người, hơi ngại ngùng cúi đầu, rón rén lại gần con Đường Lang Quái đang nằm co giật, nói nho nhỏ:

“Vậy ngươi đồng ý rồi đúng không?”

【01 tái khu - khu giám sát】

Lần thi đấu năm nay của Thự Quang League chia làm hai phần: khảo hạch thực chiến và kiểm tra văn hóa. Văn hóa thì tạm gác lại đã, phần thực chiến là thứ thu hút toàn bộ sự chú ý, mục tiêu chính là săn giết dị chủng và sinh tồn càng lâu càng tốt. Mỗi khi tiêu diệt một con dị chủng cấp E sẽ được tính một điểm, còn mỗi ngày sống sót cũng được cộng thêm một điểm, tính đến khi kết thúc khảo nghiệm hoặc bị buộc ngừng trận.

Để đảm bảo công bằng, tất cả thí sinh đều bị ngắt kết nối mạng ngoài, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.

Tại khu an toàn, từng nhóm tuyển thủ bắt đầu xuất phát. Máy theo dõi đi theo mỗi người, nhanh chóng truyền hình ảnh về trụ sở chính.

“Đi thôi, tao phải đi giết con gì kiếm điểm cái đã.”

Một tuyển thủ tóc vàng, mặt lấm tàn nhang, vừa nhìn bản đồ trên đồng hồ vừa lẩm bẩm, ánh mắt rực cháy quyết tâm.

【Chuẩn bị đi tiêu diệt dị chủng rồi đúng không?】 

Người xem từ các học viện bắt đầu bàn tán trong phòng phát sóng trực tiếp.

【Không hổ là sao mai của Liên Bang! Người ta còn đang tìm nơi cắm trại thì cậu ấy đã chuẩn bị săn quái rồi!】

【Mau nhìn! Phát hiện một con dị chủng cấp E! Chẳng lẽ sắp có điểm đầu tiên rồi sao?!】

Đó là một con Kricks - dị chủng mang hình dạng gần giống bọ ngựa xám. Mắt kép to gần nửa mặt, thân thể không lớn nhưng vô cùng linh hoạt, là một loại dị chủng cấp E tương đối khó đối phó.

Tuy nhiên, cậu tóc vàng kia rất tự tin. Trong các buổi huấn luyện giả lập, cậu ta đã đánh chết không biết bao nhiêu con như vậy, quá quen thuộc với điểm yếu của nó rồi.

Hiện tại, con quái đang quay lưng lại, sáu cái chân móc câu dài như lưỡi đao cào cào mặt đất, không chút phòng bị.

Cậu tóc vàng nín thở, nắm chặt chủy thủ, lặng lẽ áp sát mục tiêu.

【Không tồi, bước di chuyển rất chuẩn xác.】

【Cũng phải thôi, sao mai của Liên Bang mà. Sân huấn luyện của bạn ấy có tỉ lệ mô phỏng 100% luôn đó.】

【Hồi hộp quá, chắc chắn là điểm đầu tiên sắp xuất hiện rồi!】

【Mình đi đặt cược luôn đây! Ai theo không?!】

Chỉ còn một bước nữa. Cậu tóc vàng siết chặt chủy thủ, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh. Cậu ta lao đến, chuẩn bị đâm một nhát chí mạng từ sau lưng.

Thế nhưng ngay khoảnh khắc chủy thủ sắp hạ xuống, con dị chủng lắc mình né với tốc độ không tưởng, quay ngoắt lại, tấn công ngược!

Cậu tóc vàng bị đánh văng ra xa, lăn vài vòng trên mặt đất, còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì...

“Xoẹt!”

Hai vai của cậu ta bị xuyên thủng bởi chân móc của con quái, găm chặt xuống đất!

“A -----!!!”

Cơn đau từ vai lan tỏa như nổ tung. Cậu ta càng giãy giụa, lưỡi móc càng cắm sâu hơn, xé toạc cả cơ bắp lẫn dây thần kinh. Mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm trán, cơ thể co rúm, đôi mắt mở to, tròng mắt run rẩy điên cuồng.

Mắt kép vặn vẹo của con quái phản chiếu lại gương mặt vặn vẹo vì đau đớn của cậu ta. Miệng nó mở rộng, từng chiếc răng nanh nhọn hoắt lộ ra, chậm rãi tiến sát mặt cậu như đang trêu đùa.

Từng giọt nước dãi có tính ăn mòn nhỏ xuống, bỏng rát da thịt, bốc lên mùi khét lẹt hăng hắc như thịt cháy.

Cơn đau, sự sợ hãi và cảm giác bất lực hòa vào nhau, khiến ý thức của cậu tóc vàng lung lay như ngọn nến trước gió.

Nó là một cái bẫy! 

Nó cố ý giả vờ không hề phòng bị, dụ cậu ta tới gần! Hoàn toàn không giống mấy con dị chủng lúc trước, cái này là học theo săn mồi có chủ đích!

Cậu thiếu niên tóc vàng, mặt đầy tàn nhang, đại não như bị đông cứng, phản ứng hoàn toàn trì trệ. Cậu ta không nghĩ được gì nữa, chỉ có thể tuyệt vọng trừng mắt nhìn cái miệng đầy răng nhọn kia càng lúc càng gần, từng làn hơi thở tanh hôi nóng rực phun lên mặt khiến cậu ta chỉ muốn nôn.

Ngay giây trước khi cái chết giáng xuống, hệ thống giám sát mở ra.

Tia sáng lam chói mắt lập tức bao phủ thân thể cậu đã sắp bị xé nát, thô bạo kéo cậu ra khỏi ma trảo của dị chủng. Chớp mắt tiếp theo, “bịch” một tiếng, cậu ngã nặng nề xuống nền đất của khu an toàn.

【? 】

【 Ơ… hết rồi hả? 】- làn đạn ngơ ngác.

【 Tôi còn tưởng sẽ là trận chiến sinh tử gay cấn nhất, kết quả là vậy đó hả? 】

【 Cảm tạ Đấng Tạo Hóa, may quá tui còn chưa kịp đặt cược ^ ^】

【 Không cần cược đâu, trên lầu nói đúng rồi, trận đầu tiên đã kết thúc. 】

【 Cái gì?! Lúc nào vậy? Ai là người thắng? Là tuyển thủ mới của Liên Bang hay ai từ phía Delphi vậy? 】

【 Ờm... đều không phải…】 

Làn đạn nối đuôi nhau bay ra.

【 Nói ra các lầu trên đừng sốc, tự vô xem đi. 】

Chính là con Đường Lang Quái quái dị kia.

Lê Ngạo nhấc cái đuôi lông mềm của mình giữ thăng bằng, nhấc một chân đá đá cái sinh vật đang nằm co ro: “Nè, ngươi đừng ngủ nữa, tới phiên ngươi đó.”

Bị nhân loại gọi là Kricks, con dị chủng kia nào phải là không muốn đứng lên? Nó là không dám.

Trên người cái sinh vật đen nhánh xù lông bên cạnh cậu thiếu niên tỏa ra một luồng khí tức khiến lũ lệnh trùng run rẩy, giống như đang đối mặt với bậc tối cao đầy áp chế.

Huân thấy Lê Ngạo cứ mãi lo nói chuyện với cái con dị chủng thấp cấp, chẳng thèm để ý đến mình, liền không vui, rút sợi râu đang dính vào móng vuốt của mèo ra, rồi quay đầu hừ khẽ một tiếng như đang giận dỗi.

Lê Ngạo ngớ ra, cúi đầu ngó hắn: “Ủa, cậu sao vậy?”

Cục bông đen nhỏ nín thở, lại “Hừ!” một tiếng rõ to.

“Ơ? Tớ có nói muốn nuôi nó đâu.”

“Hừ!”

“Thiệt á, Lê Ngạo nuôi một mình Huân là đủ rồi, nhiều cún con quá tớ nuôi không nổi đâu.”

“Hừ!”

“Cho nó bánh quy là vì muốn nhờ nó làm việc nè, là giao dịch á, không phải nuôi nha.”

Ban đầu, hắn là dã thú sinh ra từ vực sâu, chỉ biết ăn nuốt theo bản năng. Nhưng từ khi gặp được người này, dòng đời dài đằng đẵng ấy bắt đầu có cảm xúc – hắn thích cái gọi là “thích”.

Và hôm nay, hắn sinh ra cảm xúc thứ hai: Ghen ghét.

Hắn không biết rằng, cái hành vi bề ngoài tỏ ra đáng thương ngoan ngoãn, còn bên trong thì ghen tuông âm u, về sau sẽ giống cái bóng, đi theo bên cậu cả đời.

Hiện tại, Lê Ngạo còn đang ôm cún con của mình, thề thốt đảm bảo: “Lê Ngạo nói lời giữ lời, Lê Ngạo chỉ nuôi một chú cún con là Huân thôi!”

Cục bông đen xù xù thật dễ dỗ, lập tức dán chặt vào lồng ngực mềm mịn đáng tin cậy của cậu thiếu niên mèo, ngoan ngoãn dụi dụi: “Lê Ngạo~”

“Ừm!” Cậu mèo cường tráng gật đầu chắc nịch, sau đó lại đưa chân đá đá Đường Lang Quái: “Mau dậy làm việc!”

Số người xem livestream trong phòng Lê Ngạo càng lúc càng đông.

【Đấng Tạo Hóa ơi! Đây là cái chân ngắn gì kỳ dị quá vậy trời? 】

【Lầu trên ơi, đây là mèo =))) 】

【 Ơ? Là nó thắng lượt đầu á? Máy giám sát bị bug hả? 】

【 Bug cái gì mà bug, không thấy dị chủng còn đang nằm ngửa bên cạnh đó sao? 】

【 Chời má, là thể tiến hóa hoàn chỉnh hả?! 】

Ở thời đại tinh tế, ngoài nhân loại thuần chủng, thì phần lớn đều là dị thể sinh ra do lai tạp giữa các chủng loài, gọi là thể chưa tiến hóa hoàn toàn. Họ vẫn mang hình dạng người nhưng cũng có một vài đặc điểm thú hóa.

Còn thể tiến hóa hoàn chỉnh thì khác, vừa có hình dáng con người, lại có thể hoàn toàn biến hóa thành thú hình, là đỉnh cao của tiến hóa.

【 Không thể nào, hình như nhận nhầm rồi? Miêu tộc hiện tại chỉ có mỗi cái gia tộc đó mới có thể tiến hóa hoàn chỉnh mà.】

【 Gia tộc nào vậy? 】- Một bạn vừa mới có sóng ở hành tinh xa xôi vào hóng.

【 Mới nối mạng hả, quê quá! Cái này cũng không biết? 】

【 Ê đừng kỳ thị vùng miền chớ, người thành phố có gì mà chảnh! 】

【 Mà thôi bỏ đi, để tôi nói cho nè. Miêu tộc hiện tại chỉ có một gia tộc có thể tiến hóa hoàn chỉnh chính là vương thất Delphi nhà Leganes. 】

【 Vương thất cái gì? Quân chủ chế bị xoá sổ cả trăm năm rồi mà, giờ còn có vương thất gì? 】

【 Trời ơi, đúng là nhà quê. Đến đây để tôi phổ cập cho nè: Delphi là hành tinh quân chủ cuối cùng còn tồn tại, người đứng đầu chính là Isilis Leganes, người mạnh nhất trong loài người hiện tại luôn á! 】

【 Mệt ghê, đi đâu cũng thấy tụi fan cuồng Isilis kìa =.= 】

【 Thôi cãi nhau im đi, che mất màn hình của đại ca mèo con kìa! 】

Được Huân cho phép, dị chủng đứng dậy.

Lê Ngạo kiễng chân, đưa bánh quy tới sát đầu nó: “Nè, ăn đi, ăn xong thì làm việc cho Lê Ngạo nha~”

Dị chủng ăn gì cũng được, thịt người là ngon nhất, không có thì cục đá cũng lấp bụng. Nhưng trước mặt cái mèo lấp lánh ngũ sắc này, cái gì gọi là d*c v*ng ăn uống hoàn toàn bị lãng quên, trong lòng trùng giờ đây chỉ có cậu mèo.

“Tê ---” Nó kêu lên một tiếng the thé, từ trong cặp mắt kép phát ra luồng khí nóng.

【 Hả? Có ai thấy không, con dị chủng này đang làm gì thế? 】

【 Ờm... Nó đang ăn bánh quy trên tay đại ca mèo... mà còn chưa gỡ bao nữa á...】

【 Tui không nhìn nhầm chớ?! Trùng tộc gặm luôn gói bánh quy? Không lẽ nó là dị chủng cosplay cún con hả? 】

Trùng tộc từ trước tới nay là chủng loài tàn bạo, nhân loại kháng chiến với chúng hàng trăm năm, không chết thì bị xé xác, chưa bao giờ nghe nói ai có thể thuần phục.

Mà còn thuần phục kiểu giơ tay xin bánh ăn như này?

Lê Ngạo vội chui vào ba lô, lôi ra dây an toàn gắn lên cổ Đường Lang Quái.

【 Cái này là gì nữa vậy trời?? 】

【Gì chứ??? con dị chủng này cũng ngoan ngoãn cho dắt dây luôn hả?!】

Có Đường Lang Quái giúp đỡ rồi, không sợ vận chuyển nặng.

Lê Ngạo chui vô bãi rác điên cuồng thu gom vật tư, mười mấy túi lớn túi nhỏ đều treo lên dị chủng, gọn gàng như xe ba gác.

【 Cứu tôi với, sao tôi lại thấy cái dị chủng trông có vẻ mệt mỏi vì gánh đồ chứ không phải kh*ng b* chút nào vậy? Có đang quay phim không vậy? 】

【 Giả quá giả, đời nào có cảnh tượng thế này chứ. 】

【 Không tính việc trùng tộc không thể thuần phục, dù cho có thể, làm sao có thể bị thuần phục bởi một con mèo??? Cái chân nó dài được ba centimet không?? 】

【 @Ban tổ chức mau vào kiểm tra! Trận này rõ ràng là bug nặng! Làm gì có chuyện vừa đáng yêu vừa nhẹ nhàng thế này trong khi người khác chết lên chết xuống?! 】

【@Ban tổ chức, dù đại ca mèo con đáng yêu thiệt, nhưng chuyện này giả quá, xin hạ phát sóng đi! 】

【 Chắc chắn đúng là bug rồi, xin chỉnh lại hệ thống, phát lại một lần nữa! 】

Lê Ngạo hoàn toàn không biết trên mạng đang bùng nổ vì mình, cậu nhìn “chiến tích” thu gom được, phổng mũi tự hào, ngực ưỡn ra đầy tự tin: “Thu phục thành công!”

Meod con dũng cảm, biện pháp thiệt nhiều~

Lỗ tai xù xù trên đầu cậu rung rung trong gió. Huân ngồi chồm hỗm nhìn, đột nhiên nhảy lên đầu cậu, há mồm gặm lấy tai mèo: Nhai nhai nhai.

“Huân! Tai của Lê Ngạo không ăn được đâu nha!!”

【@Ban tổ chức, mấy người còn không ra mặt nữa là tụi tui nổ thiệt á! 】

Phía chính phủ cũng đau đầu không kém. Vừa truy tìm tín hiệu livestream vừa không có quyền hạ sóng, chỉ có thể ra thông báo.

“Chào quý khán giả, chúng tôi đang tiến hành điều tra, trước mắt đã xác nhận tín hiệu phát sóng không đến từ bất kỳ tuyển thủ hợp lệ nào…”

Còn chưa nói xong, thông tin tuyển thủ lập tức cập nhật khiến toàn bộ tinh võng nổ tung.

【 Có rồi! Cập nhật tên người phát tín hiệu rồi!!! 】

【 Trời đất! Con mèo đó tên gì vậy trời? 】

【 Tán Ân - Leganes. 】

Bình Luận (0)
Comment