Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng

Chương 105 - Một Trong Bốn Chân Truyền Hiện Thân

Nghe thấy có người gọi, Thường Nguyệt liền quay lại nhìn, sắc mặt nàng tươi cười nói:

"Hà trưởng lão, lâu ngày không gặp ngài vẫn trông uy vũ như ngày nào."

"Haha, nha đầu ngươi hôm nay cũng biết nịnh đấy."

Hà trưởng lão mang theo một bộ đạo bào mới toanh, cả người trông vô cùng uy vũ bá khí, không như ngày trước chỉ mang một bộ áo cũ nhìn cứ như nông dân mới cày ruộng xong hoàn toàn không có khí khái của một trưởng lão ngoại môn nên có.

"Nha đầu ngươi cuối cùng cũng đến, hôm nay ta coi như không còn phiền lo gì nữa, đi, ta dắt ngươi đi gặp ít người, sau này vào nội môn không đến mức bị bỡ ngỡ."

Nghe vậy, Thường Nguyệt cũng hiếu kỳ Hà trưởng lão muốn nàng gặp ai, vì vậy liền đi theo.

Bọn hắn đi xuyên qua bữa tiệc, đi thẳng tới khu vực trước nhất, cũng là nơi gần linh tuyền chính của Linh Tuyền Sơn nhất.

Điển lễ này mặc dù rất lớn nhưng không phải là thích ngồi đâu liền ngồi.

Càng gần cổng vào thì thân phận hoặc tu vi càng thấp, trong khi càng vào trong thì thân phận và tu vi lại càng cao.

Nơi nàng và Hà trưởng lão đứng giờ đây đã không còn bóng dáng Trúc Cơ nữa, mà thay vào đó là một đám Kim Đan đang cười cười nói nói với nhau.

"Thiên Đồ, ngươi dắt theo ai thế, ta không nhớ là ngươi có cháu gái nha haha."

Thấy Hà Thiên Đồ trở về, mọi người liền mở miệng đùa giỡn, nghe vậy, Hà Thiên Đồ cũng cười nói đáp lại.

"Đây không phải cháu gái ruột của ta, nhưng cũng không kém bao nhiêu đâu, các ngươi sau này có thể chiếu cố còn xin chiếu cố một chút."

"Haha Thiên Đồ ngươi nay cũng lạ thật, sao không thấy ngươi cũng quan tâm cháu trai mình như thế."

"Hừ, tên nhãi bất học vô thuật kia sớm muộn cũng chết trên bụng nữ nhân, không cần quan tâm."

"Hahaha, nhìn ngươi dối lòng chưa kìa, miệng nói vậy nhưng nếu xảy ra truyện còn có ai có thể gấp hơn ngươi nữa haha..."

"Phải phải, lão già ngươi sóng lưng thẳng nhưng lưỡi hơi cong một chút nha."

"..."

Đứng ở một bên, Thường Nguyệt nhìn Hà trưởng lão cũng chư vị kim đan trưởng lão cười nói đùa giỡn, nàng không khỏi liền cảm thấy cổ quái.

Rõ ràng chỉ là một Trúc Cơ, nhưng mặt mũi thế mà lớn như vậy, ngay cả Kim Đan cũng có thể bình đẳng nói chuyện.

Này cũng là do Thường Nguyệt không biết, Hà Thiên Đồ mặc dù chỉ là Trúc Cơ nhưng bối phận của hắn không kém gì đám người ở đây, và thiên phú của hắn cũng tuyệt không kém tí nào, hắn không thành Kim Đan là vì hắn còn muốn mài dũa trường đao của mình để tranh đoạt cơ duyên kết cực phẩm kim đan vào mười năm tới, vì vậy nên mới năm lần bảy lượt nhường cơ hội kết đan mà tông môn phát cho đưa người khác, đám người ở đây có hơn một nửa là nhận ơn của Hà Thiên Đồ, được nhường cho cơ hội mới có thể sớm Kết Đan được, vì vậy mà danh tiếng của Hà Thiên Đồ vô cùng tốt, mọi người đều chịu nể hắn một bộ mặt.

"Nào nha đầu, lại đây gặp mặt chư vị tiền bối một chút."

Vừa nói, Hà Thiên Đồ vừa đưa tay giới thiệu.

"Vị này là trưởng lão của Hỏa Sơn, tên là Lý Tinh Thần, ngươi sau này gọi Lý trưởng lão liền tốt."

Nghe vậy Thường Nguyệt vội chấp tay cúi đầu hành lễ nói:

"Thường Nguyệt ra mắt Lý trưởng lão."

Lý trưởng lão là một người trung niên cao gầy, gương mặt hòa ái luôn giữ một nụ cười nhẹ trên môi, hắn nhìn Thường Nguyệt hành lễ thì cũng cười nói:

"Tiểu bối ngươi khách sáo rồi, cứ tự nhiên đi."

Nghe vậy, Thường Nguyệt liền lần nữa thẳng người lại.

Nhưng lúc này Hà Thiên Đồ lại bắt đầu giới thiệu qua từng người, khiến Thường Nguyệt vô cùng bất đắc dĩ phải tiếp tục hành lễ.

Cuộc đời nàng chưa từng cúi đầu nhiều như hôm nay.

Mặc dù mọi lần nàng cũng cúi đầu liên tục vài lần nhưng chỉ với duy nhất một người mà thôi, mà lại còn phải ở nơi riêng tư, như trong phòng ngủ chẳng hạn.

"Và vị này là một trong bốn chân truyền hiện tại của tông môn, Tư Cát Hàn Minh."

Nghe vậy, Thường Nguyệt vừa định theo bản năng hành lễ, nàng liền chợt giật mình.

Một trong bốn chân truyền đương nhiệm?

"Haha, lão Hà, cần gì phải giới thiệu như thế, nhìn tiểu nữ hài này bị dọa sợ chưa kìa."

Tư Cát Hàn Minh cũng là người lúc đầu đùa giỡn với Hà Thiên Đồ, chỉ thấy người này ăn mặc khá đơn giản, có chút giống phong cách của Hà Thiên Đồ trong lần đầu ra sân.

Thường Nguyệt âm thầm đánh giá người này, trong lòng cũng không khỏi hoài nghi con hàng này thật sự là chân truyền á.

"Không cần hoài nghi đâu, Tư Cát Hàn Minh thật sự là chân truyền đương nhiệm, cũng là ứng cứ viên cho vị trí thánh tử tương lai."

Nghe vậy Thường Nguyệt dù khó tin thì cũng phải cố mà tin, nàng cũng cúi đầu hành lễ:

"Thường Nguyệt gặp qua Hàn Minh chân truyền."

"Haha, không cần phải khách khí như thế, gọi ta một tiếng sư huynh là được."

Tư Cát Hàn Minh trông không trẻ lắm, tựa như một người trung niên đã có tuổi, trên thân hắn cũng không có chổ nào lộ vẻ đặc biệt.

Dù vậy Thường Nguyệt vẫn cảm thấy người này rất không đơn giản.

Mà lúc này, Tư Cát Hàn Minh hớp xong một ngụm rượu, hắn liền quay sang nhìn Hà Thiên Đồ nói:

"Lão Hà, sau hôm nay thành tựu cực phẩm kim đan rồi thì ngươi định làm gì tiếp theo, muốn thử sức vị trí chân truyền một chút không?"

Nghe vậy, Hà Thiên Đồ chợt sửng sờ, không ngờ lại bị hỏi như thế, nhưng hắn lại chợt cười khổ lắc đâu, miệng nói:

"Tha cho ta đi, hơn hai trăm tuổi mới Kết Đan còn đi ngồi vị trí chân truyền, này sợ là sẽ làm trò cười cho thiên hạ mất."

"Trò cười? Trò cười gì, Hàn Minh ta dám đảm bảo bất cứ ai cũng có thể là trò cười nhưng Thiên Đồ ngươi tuyệt đối sẽ không, dù sao có được quyết tâm buông xuống tiên đao để đi tìm con đường thuộc về mình, rất ít người có dũng khí làm được đến thế."

Một bên nghe vậy Thường Nguyệt cũng âm thầm tán thành, quả thật trong vô số "Kiếm tu", "Đao tu"... nàng gặp, Hà trưởng lão là một trong số ít người nàng thật sự tôn trọng, mặc dù trong mắt nàng "Đao tu", "Kiếm tu"... đều là một đám làm màu, dù là làm màu cũng có làm màu this làm màu that, có người làm màu thì được gọi là nghệ sĩ hài, cũng có người làm màu thì bị gọi là lố lăng vô duyên... nói chung cái gì cũng là tương đối.

Nhưng Hà Thiên Đồ lại không nghĩ như Hàn Minh, hắn cười khổ:

"Nào có cái gì gọi là dũng cảm bỏ xuống được, ta chỉ là phạm sai lầm nhưng sau đó nhận ra kịp nên cố mà sửa sai thôi. Hôm nay có thể thành tựu cực phẩm kim đan cũng đã toại nghiệm, vị trí chân truyền vẫn là nhường lại cho người trẽ đi, có lẽ ta sẽ trở thành trưởng lão nội môn của phong nào đó liền thành."

Nghe vậy, Tư Cát Hàn Minh chợt trở nên không cam lòng, hắn muốn mở miệng nói thêm, nhưng nghĩ lại liền thôi, lão đầu này xương rất cứng, rất khó có ai thuyết phục được hắn thay đổi ý định, bởi nếu dễ thuyết phục thì đã sớm bị thuyết phục đi Kết Đan từ lâu làm gì vẫn mài đao chờ đợi cơ duyên kết cực phẩm kim đan tới ngày nay.

Nghĩ vậy, Tư Cát Hàn Minh liền tiếc nuối uống một ngụm rượu, sau đó hắn hỏi:

"Mà lão Hà, ngươi nghĩ vị trí chân truyền thứ năm, ai sẽ được ngồi lên đây."

Nghe vậy, Hà Thiên Đồ đang từ vẻ mặt cảm thán hắn liền trở nên hứng khởi đưa tay đẩy Thường Nguyệt lên phía trước, vẻ mặt vô cùng đắc ý nói:

"Vị trí thứ năm tất nhiên thuộc về nha đầu này."

"Nàng?"

Ta?

Nghe xong, liền có hai người chợt chấn kinh.

Bình Luận (0)
Comment