(Cảm ơn "zXgKL92518", "Nghiện truyện Việt", "Mew2000" đã đề cử nhaaa)
Lếch được cái thân tàn về lại phòng chờ, Trần Lâm mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.
Tác dụng phụ của "Ittou Shura" có chút mãnh liệt quá mức, cho dù có "Đồng cam cộng khổ" mọi hiệu ứng xấu đều được chia sẻ bớt cho Thường Nguyệt nhưng dù vậy hiện tại hắn vẫn cảm thấy uể oải vô cùng, hoàn toàn không giống với Thường Nguyệt lúc phải nhận tác dụng phụ của "Ittou Shura".
Này có lẽ là do tố chất thân thể của cả hai chênh lệch quá lớn nên vì vậy tác dụng phụ cũng chênh lệch rất nhiều, người có tố chất thân thể càng mạnh khi sử dụng "Ittou Shura" biên độ sức mạnh gia tăng sẽ càng thấp nhưng đồng thời tác dụng phụ cũng thấp, ngược lại thì với người có thiên phú kém và thân thể yếu, biên độ sức mạnh sẽ gia tăng rất lớn nhưng tác dụng phụ cũng sẽ lớn theo.
Lúc này ngồi không cũng không có gì làm, hắn mới đánh xong hai trận liên tục, sẽ không phải đánh trận tiếp theo quá sớm, hiện tại ngồi không cũng chẳng làm gì, Trần Lâm liền liên lạc lại với Thường Nguyệt để nói chuyện phím.
Vừa nãy đối phương mắng hắn một tăng xong, hừ lạnh một tiếng liền đột nhiên im lặng, này hẵn là giận dỗi rồi.
"Ờm, ta biết là hiện tại nói hơi muộn, nhưng lúc nãy ta quả thật là có chút liều lĩnh, ta xin lỗi."
Ý niệm vừa kết nối, Trần Lâm liền mở lời xin lỗi trước.
Trái với Thường Nguyệt mỗi khi làm sai, hắn nếu sai thì nhận, không cách nào mà cười cười cợt nhã rồi để mọi chuyện trôi qua.
Lý do đầu tiên là hắn kéo không xuống mặt mũi để làm thế, lý do thứ hai là hắn kéo không xuống mặt mũi để làm thế, lý do thứ ba cũng vậy nốt.
"Hừ, ngươi làm gì sai, là ta sai, dù sao thân thể của ngươi mạng của ngươi mà, ngươi muốn làm gì chẳng được, nhiều lắm là lại chuyển kiếp để lại ta bơ vơ một mình thôi, làm gì phải chuyện to tát gì đâu, đúng không."
"..."
Câu đúng không này nghe không giống câu hỏi tí nào.
Thầm cười một tiếng, Trần Lâm lúc này mặc dù rất muốn phản bác lại một chút đó là ngày thường chẳng phải đối phương cũng liều mạng như hắn vừa nãy thôi sao, cả hai có kém cạnh gì nhau đâu, nhưng nghĩ lại thì trong những tình cảnh thế này cố chấp cãi thắng cũng không được gì.
Cũng như mọi lúc hắn nóng thì Thường Nguyệt sẽ nguội, ngược lại nếu như Thường Nguyệt nóng thì hắn sẽ là người nguội lại để điều hòa.
"Ài, hôm nay ta quả thật đã khiến ngươi lo lắng quá mức, tha thứ cho ta lần này nhé, Nguyệt nhi."
"..."
"Hừ, không có lần sau nữa đâu."
"Ừm, ngươi thật tốt."
Trần Lâm cười đáp.
Này cũng xem như là dấu chấm tròn cho sự kiện hôm nay.
Quả nhiên dù cho chuyện có nghiêm trọng cỡ nào, chỉ cần lưỡi đủ dẻo thì mọi thứ đều không có chuyện gì.
"Những trận sau ngươi tính như thế nào đây, Luyện Khí tầng bảy tầng tám ngươi đều đánh hết rồi, còn xót lại vài đối thủ đều là Luyện Khí tầng chín đấy."
"Cái này à, tất nhiên là dùng "Hoạt huyết hóa phù" sang lấp chênh lệch cảnh giới sau đó bám vào ưu thế của mình mà thủ thắng rồi."
"Ngươi con mẹ nó còn dám dùng, ngươi nghĩ mình có chín cái mạng để mà hao như thế sao?"
"Ách, ta cũng biết sai rồi nha, những lần sau tất nhiên sẽ tiết chế lại, không đổ máu lung tung như vừa nãy nữa."
"Thật?"
"Tất nhiên là thật, ta hứa."
"Hừ, tùy ngươi."
Nghe ra Thường Nguyệt vẫn còn xót lại một chút tính tình như thế, Trần Lâm cũng chỉ biết cười trừ.
Lúc này trong phòng chờ, hắn vừa nói chuyện với Thường Nguyệt vừa điều dưỡng thân thể.
Mặc dù theo lý thuyết thì "Ittou Shura" mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần, nhưng bởi vì có thể chia sẻ tác dụng phụ nên hắn có thể miễn cưỡng dùng được lần thứ hai trong ngày, tuy nhiên không phải tình huống khốn cùng Trần Lâm cũng không định sử dụng nữa.
Nhớ lại tình cảnh vừa nãy trong lúc giao thủ với Lương Toản, hắn cũng đã mường tượng ra được một chút cách sử dụng "Hoạt huyết hóa phù" hợp lý trong thực chiến, mặc dù còn cần kiểm chứng xem mạch suy nghĩ của hắn có phù hợp không, nhưng nhìn chung sau đó trừ khi phải đối mặt với kẻ thù không thể chiến thắng, nếu không thì hắn không cần thiết phải liệu mạng hao phí nhiều máu như thế lúc vừa rồi.
Mặc dù tràng cảnh lúc cả sàn đấu nổ tung rất sướng con mắt, nhưng tác dụng lại không có bao nhiêu, sát thương Lương Toản phải nhận nếu tính ra thì chỉ cần lượng máu tầm một phần tư lượng máu hắn đã hao phí.
Như vậy nghĩa là trận vừa rồi hắn chỉ tận dụng được một phần tư lực lượng, ba phần còn lại thì chỉ nổ không khí mà thôi, này hiển nhiên là bệnh thiếu máu, cần phải mau chóng tinh chỉnh lại.
Lại nghĩ ngơi một hồi, Trần Lâm liền chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo.
Lần này không ngoài ý muốn, đối thủ của hắn là một Luyện Khí tầng chín.
Chỉ là trận chiến này cũng không có nhiều áp lực lắm.
Đối phương tu vi mặc dù cao nhưng xuất thân lại khá bình thường, không có bao nhiêu bản lĩnh đặc biệt để mà chú ý tới, chỉ có thể thuần túy dựa vào tu vi để đè người.
Nhưng đáng tiếc đứng tại trên sân đấu này, Trần Lâm không sợ nhất là lấy tu vi đè người, nếu là gặp nhau ở bên ngoài, lấy tu vi Luyện Khí tầng chín của đối phương nếu có thể kết hợp thêm đan dược và phù lục thì tất nhiên có thể đè hắn mà đánh, nhưng tại trên sân đấu này, chỉ có hắn mới có thể dùng được phù lục, ưu thế được phóng đại tới cực điểm trong khi đối phương chỉ có thể dựa linh lực hùng hậu và chút pháp thuật cơ bản để đối chiến.
Trận đấu không tốn quá nhiều thời gian để ngả ngũ, thật sự là chênh lệch về thủ đoạn quá lớn, đối phương muốn dùng pháp thuật thì cần thời gian để thôi động linh lực, nói dễ hiểu là cần thời gian cast phép, mặc dù chỉ tốn khoảng chừng một hai giây, nhưng một hai giây là quá đủ để hắn phóng xuất ba bốn đạo huyết phù, đối phương dù có thể dựa vào linh lực ngoại phóng để miễn cưỡng cản bớt sát thương nhưng về dài về lâu liền chỉ có thể nhận thua, hoàn toàn không có cách nào bù đắp được chênh lệch về thủ đoạn.
Vì trận đấu này Trần Lâm đã kìm chế lại không còn lung tung phun huyết nữa, nên thể lực của hắn hao tổn không bao nhiêu, chỉ cần hốc một vài viên đan dược hồi huyết, lại nhận thêm thể lực và sinh lực từ Thường Nguyệt chia sẻ qua, Trần Lâm liền nhanh chóng khôi phục lại để chuẩn bị cho trận tiếp theo.
Trận đấu tới, đối thủ của hắn là một đệ tử thế gia Luyện Khí tầng chín, chuyên tu thể thuật.
Đánh với đối thủ này, áp lực của Trần Lâm bỗng chốc trở nên rất lớn, tốc độ đối phương vừa nhanh lực công kích lại mạnh, nếu không vào trạng tháng "Ittou Shura" hắn rất khó theo kịp được đối phương.
Nhưng may sao hắn cũng không cần đơn phương độc đấu.
Lần này Trần Lâm không từ chối sự giúp đỡ của Thường Nguyệt nữa, hắn lúc trước cần phải đấu sòng phẳng với Lương Toản là vì để xác định được hạn mức cuối cùng của mình ở đâu, hiện tại đã xác định được rồi thì không cần lại làm thêm mấy cái chủ ý ngu ngốc nữa.
Có Thường Nguyệt trợ giúp, Trần Lâm không còn cần quan tâm đối phương muốn làm gì, hắn chỉ cần quan tâm trong thời gian ngắn nhất mình có thể phóng xuất bao nhiêu đạo huyết phù sau đó dựa theo chỉ dẫn của Thường Nguyệt để phóng xuất ra.
Lung tung huyết ảnh bay khắp sàn đấu, nhưng không biết vì cớ gì, là trùng hợp hay là cố ý mà cuối cùng những huyết ảnh kia sau khi hóa thành linh phù đều trùng hợp đánh trúng đệ tử thế gia Luyện Khí tầng chín.
Cho dù là luyện thể có thành tựu nhưng liên tiếp gánh vác gần ba chục tấm linh phù cao giai công kích dồn dập thì cũng đỡ không nổi, đối phương rất mau liền bị tạc cho máu chảy đầy đầu, chỉ có thể vội lên tiếng nhận thua.