Chương 81:
Người một nhà?
Tâm trạng căng thẳng của ban 6 cuối cùng cũng được xoa dịu, cảm giác lo lắng dần bị thay thế bằng háo hức mong chờ.
Lúc này bọn họ mới chợt nhớ đến lời của Tần Túc nói trước khi phát hiện Nguyễn Thành Diệp.
Rồi nhìn về phía trước nơi một vùng đen kịt như mây dày đặc kéo đến, khiến tim người không khỏi run rẩy.
“Ban đầu ngoài lớp trưởng ra, tất cả mọi người trong ban 6 đều nghĩ đây chỉ là một buổi thực chiến bình thường.”
“Cho đến khi tận mắt nhìn thấy một màn trước mắt này!”
Ai mà ngờ được sẽ có ngày chứng kiến một cảnh tượng như vậy chứ?
Ban 6 quả nhiên sống đúng với biệt danh mà những người khác trêu trọc “phục mấy người ban 6 ghê”.Bọn họ lại có may mắn được chứng kiến thế lực sau lưng Tần Túc.
Dù chỉ là một góc tảng băng chìm, cũng đã là vinh hạnh to lớn.
【 Kích động đến run cả tay. Cuối cùng cũng được tận mắt thấy thế lực sau lưng Đại lão số 1! 】
【 Nội tâm bọn họ tôi cười điên luôn.Chỉ cần ngửi thấy mùi là biết ngay ai rồi. 】
【 Lúc đầu ai cũng chỉ nghĩ là một trận gió cuốn mưa sa, tuyết rơi bình thường ... cho đến khi tận thế thật sự bắt đầu…. 】
……
“Mây đen” cuộn trào từ xa kéo đến.Những chiến hạm mêng mông lấp kín cả một vùng trời.Thoạt nhìn là loại cao cấp.
Mọi người trong ban 6 tim đập thình thịch, quang não cũng nóng lòng muốn khởi động ghi hình.
“Lớp trưởng, có thể chụp lại không?”
Sophia ánh mắt tạm thời rời khỏi quang cảnh phía trước rụt rè hỏi.
“Có thể.”
Trước mắt mọi thứ vẫn đang tiến hành đúng theo kế hoạch.Tần Túc tự nhiên sẽ không từ chối.
Ở cùng ban 6 lâu như vậy, anh hiểu rõ hơn ai hết “tâm hồn bát quái” tràn đầy sức sống của các bạn học.Hăng hái đến mức có thể liều mình vì tin tức mới.
Mọi người đều nghĩ rằng anh “vô cảm với mọi thứ”, sẽ không lướt diễn đàn xem tin tức.
Nhưng sự thật là, chỉ cần thấy giá trị sinh mệnh tăng thêm một chút, anh lại như con sóc nhỏ nhảy nhót, tò mò lục lọi khắp nơi. (Edit: ảnh cưng)
Ngay cả khi bận rộn nhất, anh vẫn tranh thủ liếc qua bảng tin nóng trong lúc nghỉ ngơi.
Cũng nhờ hiểu rõ bạn học của mình như thế, anh mới có thể mượn chính sự hiếu kỳ đó mà lan truyền “thế lực” của bản thân ra ngoài.
Dù sao thì nếu chỉ nghe đồn mà chưa thấy tận mắt, người ta vẫn sẽ hoài nghi.
Mặc dù…
“Chúng” hoàn toàn là giả.
Nhưng vậy thì đã sao? Chỉ cần mọi người tin là thật, nó sẽ ‘trở thành sự thật’.
“......”
May mà anh mặt dày, chẳng biết xấu hổ người khác nhìn cũng không ra.
“!”
“Cảm ơn lớp trưởng!”
“Lớp trưởng thật hào phóng!”
……
Tinh thần của ban 6 lập tức bùng nổ, khí thế như cầu vồng sau mưa. Có Tần Túc gật đầu cho phép, bọn họ liền không còn áp lực.
Đồng loạt mở giao diện quang não “lách tách lách tách” chụp hình 360 độ không sót một góc.
Ai nấy đều có dự cảm, chẳng bao lâu nữa toàn bộ diễn đàn và Tinh Võng nhất định đều sẽ bị ban 6 bọn họ chiếm lĩnh.
Nếu không phải học sinh trường quân đội bị cấm mở tài khoản có fan theo dõi.Chỉ được phép “theo dõi người khác”.Thì trong thời gian này, nhờ dán @tag “Tần Túc”, tài khoản của bọn họ chắc đã tăng vọt lượng fan rồi.
Hành động vây quét vẫn chưa chính thức bắt đầu, bầu không khí giữa cả nhóm trở nên nhẹ nhàng. Mọi người vừa chụp vừa tán gẫu, nhất là khi “mây đen” phía trước đang đến gần.
Thông qua ống kính phóng đại đến mức cao nhất, liền có thể thấy rõ từng chi tiết trên chiến hạm.Ban 6 càng thêm kích động
Những học sinh ở gần Tần Túc vẫn cố giữ dáng vẻ rụt rè.Chỉ để lộ vẻ ngạc nhiên và vui sướng trên khuôn mặt, cố gắng không bật kêu thành tiếng.
Còn mấy người ở phía sau, cách Tần Túc khá xa nên kìm nén cũng chẳng nổi nữa, bắt đầu rì rầm không ngừng.
“S! Là chữ cái S kìa!”
“Tin chắc mọi người đều hiểu chữ cái này mang ý nghĩa gì.Đây chính là huy chương duy nhất mà Tần Túc từng công khai sử dụng! Tuyệt đối là hàng thật giá thật!”
“Chúng ta đoán đúng rồi! Lần này Tần Túc sử dụng chính là chiến hạm và vũ khí của Tần gia!”
……
Những người xung quanh cũng bùng nổ phản ứng tương tự, cái miệng nhỏ không ngừng thì thầm bàn tán.
Những học sinh hàng phía trước, ghen tị nhìn nhóm đứng phía sau thoải mái nói chuyện. Rồi lại lén liếc Tần Túc.
Xác định Tần Túc không chú ý đến bọn họ, cả đám lập tức hiểu ý cùng nhau lùi dần về sau.
Chẳng bao lâu, Tần Túc một mình đứng cô lập phía trước.
Từ góc nhìn 360 độ qua lớp mũ giáp, anh thấy rõ các bạn học chỉnh tề lui ra sau, tự động giữ khoảng cách với mình.
Ngay cả Hạ Mục Chi cũng nằm trong số đó. Khóe môi anh giấu dưới lớp mũ giáp, khẽ run lên một chút.
“......”