"Không tốt." Vân Thiêm Y chậc một tiếng: "Ta sai Thố Vinh đi thăm dò tình huống Ma tu bên phía Hải Nguyệt chân nhân, lúc này cho dù tra xong cũng không về được."
Mới vừa nói xong thì nàng nghe được một tiếng cười khẽ: "Thần thú c*̉a ngươi, ta còn có thể không cho lão vào à?"
Đế Thiếu Cẩm chậc một tiếng: "Đừng có làm màu ở chỗ chúng ta."
Kính Thành Tuyết khống chế một tòa thành vẫn rất nhàn nhã, còn có thể nói giỡn với hai người Vân Thiêm Y: "Để ta giả vờ một chút thì làm sao."
Vân Thiêm Y hỏi: "Ngươi định bắt đám Tình tu và Ma tu bằng cách nào?"
Tục ngữ nói rất đúng, bàn người bàn việc không bàn tâm, bàn tâm trên đời không ai là hoàn hảo.
Nói đúng là đánh giá một người phải nhìn vào những gì họ làm, không phải những gì họ nghĩ, đổi góc nhìn mà nói, những gì họ nghĩ cũng chẳng thể nhìn thấu được.
Hiện tại toàn bộ huyện Nam Bình bị phong toả, nếu đám Tình tu và Ma tu này im hơi lặng tiếng, bắt kiểu gì?
Không bắt được thì định phong toả bao lâu?
Kính Thành Tuyết nhẹ nhàng cười: "Cứ nhìn đi, cho hai người cái này."
Dứt lời, trước mặt Vân Thiêm Y dần hiện ra một trận pháp nhỏ, từ trong đó bay ra hai cái ngọc bội hình tròn nhẹ nhàng rơi vào trong tay Vân Thiêm Y, trên một miếng ngọc bội trong đó còn đình kèm một cái vòng da nhỏ.
Vân Thiêm Y nghẹn cười, đeo vòng da vào cổ mèo nhỏ Đế Thiếu Cẩm.
Tuy mặt Đế Thiếu Cẩm sa sầm, nhưng nghĩ đại cục làm trọng nên cố nén không mắng chửi người, chỉ gừ Vân Thiêm Y hai tiếng.
Vân Thiêm Y vô tội.
Đừng gừ với nàng, là Kính Thành Tuyết làm vòng đeo cổ cho hắn mà!
Tiếp đó, nàng treo ngọc bội bên hông mình.
Sau đó Vân Thiêm Y nhìn thấy trong những trận pháp nhiều như tổ ong trên mái vòm b*n r* ánh sáng vàng đếm không hết.
Ánh sáng quá mức lóa mắt khiến Vân Thiêm Y cũng không nhịn được nhắm hai mắt lại.
Đợi nàng mở mắt ra, lại thấy tất cả mọi người trong huyện Nam Bình đều ngẩn ra tại chỗ.
Bọn họ không bị định thân, Vân Thiêm Y đụng vào hai người, phát hiện họ vẫn cử động và hô hấp bình thường.
Nếu nhất định phải nói, dường như giữa việc họ đang làm và hành động tiếp theo bị “ngắt kết nối”.
Như là tu sĩ phụ trách đăng ký ở khách đ**m, một tay hắn vẫn đang cầm bút, hẳn là nên viết chữ xuống giấy, nhưng mà lại ngừng lại trước khi hạ bút, Vân Thiêm Y còn có thể thấy tay hắn đang khẽ run.
Chứng tỏ trong ý thức c*̉a hắn, hắn vẫn đang viết chữ.
Trước ngực tất cả mọi người đều có một trận pháp vàng óng đang quay.
"Còn lại giao cho hai ngươi." Kính Thành Tuyết sung sướng nói, rất nhiều năm rồi cậu ta không mở trận pháp quy mô lớn như vậy, hiện tại có hơi hưng phấn.
Vân Thiêm Y cũng đoán thế, nếu không sẽ không giao hai ngọc bội kia cho bọn họ: "Chúng ta phải làm gì?"
Kính Thành Tuyết nói: "Ta nhốt tất cả mọi người trong thành vào Ảo Trận thuộc về riêng người đó, việc các ngươi phải làm chính là đi xem tình huống trong Ảo Trận c*̉a đám Tình tu và Ma tu, trong Ảo Trận này bọn họ sẽ nhìn thấy chuyện bản thân để ý hoặc sợ hãi nhất, không thể giữ vững bản tâm."
... Trâu bò!
Thậm chí trâu bò đến đáng sợ.
Mặc dù đối với Thú Đế chí tôn Đế Thiếu Cẩm và Vân Thiêm Y từng là nhất phẩm Kiếm Đế chí tôn, hiện tại bảo lưu tư cách Kiếm Đế mà nói, không đủ sợ hãi.
Chỉ có thể nói, không hổ là tu sĩ nhất phẩm, suy cho c*̀ng c*̃ng là tu sĩ nhất phẩm.
Việc này không nên chậm trễ, Vân Thiêm Y bắt đầu hành động.
Dù sao trong huyện Nam Bình có nhiều tu sĩ như vậy, nàng phải tra xét từng người.
Suy nghĩ một hồi, nàng hỏi Kính Thành Tuyết: "Có thể xem xong ai thì cậu truyền tống người đó đi không?”
"Đơn giản." Kính Thành Tuyết nói: "Có điều ngài chỉ cần kiểm tra những tu sĩ không có đặc thù rõ ràng là được."
"Nếu đã nhìn thì chi bằng nhìn hết." Vân Thiêm Y nói: "Tuy Kiếm tu và Dược tu đều có đặc thù, nhưng kiếm và lọ thuốc c*̃ng không hạn chế tư cách mua, ai cũng có thể mua để đóng giả thân phận được."
Chỉ có phàm nhân là thật sự không cần kiểm tra.
Vân Thiêm Y bảo Kính Thành Tuyết truyền tống tất cả phàm nhân ra ngoài trước.
Trong nháy mắt số người trong huyện Nam Bình thiếu mất gần một nửa.
Chỉ còn hơn một nửa.
Vốn dĩ trong loại huyện thành này có hơn chín mươi phần trăm là phàm nhân, cho dù các tu sĩ ghé qua cũng chỉ nghỉ ngơi ở khách điếm ngoài thành một lát rồi chạy tới những nơi khác.
Có thể có nhiều tu sĩ như vậy, cũng là bởi vì Bích Hà Cung cử hành hội đấu giá và hội chợ.
Khó trách đám Tà tu - đây là tên mới Vân Thiêm Y dùng để gọi đám tu sĩ gieo mầm mống tà đạo - sẽ chọn lúc này.
Vân Thiêm Y tập trung tinh thần, bắt đầu dựa theo chỉ thị c*̉a Kính Thành Tuyết, đặt lòng bàn tay vào trận pháp trước ngực tu sĩ bị Ảo Trận khống chế, sau khi trút linh lực vào, một mặt kính giống như biển mây khuyếch tán ra trước mặt Vân Thiêm Y.
Xuyên qua mặt kính, Vân Thiêm Y và Đế Thiếu Cẩm trên vai nàng có thể nắm giữ tình huống trong Ảo Trận.
Sau khi xác định đối phương là Kiếm tu Trận tu và Dược tu, Vân Thiêm Y không kéo dài thời gian, vỗ lên vai đối phương một cái là Kính Thành Tuyết sẽ truyền tống người này đi.
Không thể không nói, tuy phương pháp này rất mệt - trong quá trình này thậm chí Đế Thiếu Cẩm còn nhảy ra ngoài khôi phục hình người, chỉ dựa vào một mình Vân Thiêm Y không biết sẽ phải kiểm tra tới khi nào - nhưng quả thật rất hữu hiệu.
Mấy nén nhang sau, Vân Thiêm Y đã tìm được Tình tu ẩn núp đầu tiên.
Kính Thành Tuyết... Thật sự quá cẩn thận.
Thậm chí cậu ta còn thay đổi hình tượng Phong Bất Quy trong Ảo Trận.
Từ nam tử xinh đẹp xấu xa tuyệt thế, đổi thành một quả bí đao siêu to!
Lúc nhìn thấy quả bí đao khổng lồ dán hình vẽ mặt Phong Bất Quy bằng vài nét bút, suýt nữa thì Vân Thiêm Y cười rụng cả tu vi.
Đế Thiếu Cẩm tốt hơn nàng một chút, chủ yếu là ở trong mắt Thú Đế chí tôn, Phong Bất Quy căn bản không xứng để hắn cười.
Có điều trong Ảo Trận có bí đao khổng lồ cũng không đại biểu đây là Tà tu, bởi vì tín ngưỡng c*̉a đại bộ phận Tình tu cấp trung trở lên đều là bí đao khổng... Phong Bất Quy.
Vân Thiêm Y còn cần nhìn kỹ hơn một chút, ở trong Ảo Trận Tình tu này đã thấy cái gì, đã làm cái gì.
Kính Thành Tuyết cố ý khơi dậy chuyện đối phương sợ hãi nhất hoặc cực kỳ áp lực, nếu như là Tà tu, cực kỳ có áp lực tất nhiên là chuyện gieo mầm mống tà đạo. Cho dù không phải cái này, chỉ cần bọn họ thể hiện ra kỹ năng bắn tơ nhện, Vân Thiêm Y đều sẽ giữ người lại.
Sau ba bốn canh giờ, hai người Vân Thiêm Y và Đế Thiếu Cẩm đã kiểm tra xong tất cả tu sĩ trong huyện Nam Bình.
Cuối cùng lưu lại khoảng bốn, năm mươi vị tu sĩ.
Có Tình tu cũng có Ma tu, thậm chí còn có hai Yêu tu.
Chỉ có điều trạng thái c*̉a hai Yêu tu kia không đúng lắm, hành vi bọn họ biểu hiện trong Ảo Trận hoàn toàn không nằm trong tầm kiểm soát của bản thân.
Vân Thiêm Y phán đoán hẳn là bọn họ bị Tình tu tẩy não, đã hoàn toàn bị khống chế.
Kính Thành Tuyết trói hai người này lại, quyết định trả về cho tông môn Yêu tu để bọn họ tự giải quyết.
Những người còn lại, Kính Thành Tuyết trực tiếp nhốt vào Kính Hồ Ảo Cảnh.
Sau khi làm xong mọi chuyện, Kính Thành Tuyết lại truyền tống mọi người về thành, dường như tất cả đều giống hệt mấy canh giờ trước, chỉ là yên lặng biến mất bốn năm mươi vị tu sĩ.
Vào khoảnh khắc trận pháp giải trừ, huyện Nam Bình từ vắng vẻ không tiếng động đột nhiên trở nên huyên náo, Vân Thiêm Y chợt hoảng hốt trong nháy mắt.
Đế Thiếu Cẩm lại biến thành mèo nhảy về trên vai của nàng: "Thố Vinh đã trở về."
Vân Thiêm Y đi vài bước, suy nghĩ một chút: "Ta đi đón đám Hồng Dược về trước."
Lúc đó ba người Hồng Dược cũng bị Ảo Trận khống chế, Vân Thiêm Y không bỏ qua bọn họ mà kiểm tra cẩn thận một lượt, không phải rình mò riêng tư c*̉a đồ đệ, chỉ muốn xem xem trong môn phái c*̉a nàng có Tà tu lẫn vào không.
Sau khi không phát hiện gì, nàng cũng dựa theo lưu trình vỗ lên vai bọn họ.
Dẫu sao mặc dù là Trận tu nhất phẩm, duy trì nhiều Ảo Trận như vậy đối với Kính Thành Tuyết mà nói cũng không tính là dễ dàng, nàng đừng tăng thêm lượng công việc cho Kính Thành Tuyết thì hơn.
Đoàn người trở lại khách điếm, gần như lập tức quay về trong Lưu Ly Ảo Cảnh.
Vân Thiêm Y chưa giải thích cho các đồ đệ ngay mà bảo Thố Vinh hội báo tình huống trước.
Thố Vinh nhìn thoáng qua Đế Thiếu Cẩm, nói: "Lão hủ đi Hải Vực, tuy bên kia đã được Ma tu dựng kết giới nhưng cũng không bài xích người ngoài, ngoại trừ những thần thú như lão hủ ra còn có một số Yêu tu và Trận tu ra vào nơi đó.”
Đến lúc này vẫn tính là tình báo bình thường, Vân Thiêm Y gật đầu, Thố Vinh tiếp tục nói:
"Đáng tiếc là lần này lão hủ không gặp được Hải Nguyệt chân nhân, hắn đang bế quan không gặp ai."
"Có điều, lão hủ gặp được Phục Quang chân nhân."
Cái tên này, Vân Thiêm Y và Đế Thiếu Cẩm đều có ấn tượng, là Ma tu nhị phẩm từng rất nổi tiếng trong thời đại của họ, có người nói hắn ta rất thân thiện, thường xuyên kết giao bạn bè khắp nơi.
Nhưng mà lại không tích cực với chuyện tăng cấp lắm, đã nhiều năm như vậy hắn ta vẫn là Ma tu nhị phẩm.
Tuy nhiên nhìn tình huống c*̉a Vô Ảnh chân nhân Tôn Thanh Y và Hải Nguyệt chân nhân mà nói, Ma tu nhị phẩm không tích cực thăng lên nhất phẩm có lẽ cũng không phải chuyện xấu.
Vào Lưu Ly Huyễn Cảnh, Đế Thiếu Cẩm vốn dĩ đang nằm trên bàn đá l**m lông trên móng vuốt, lại bị Đào Đào phát hiện. Tiểu Ứng Long căn bản mặc kệ đây có phải Thú Đế chí tôn nhà mình hay không, Đào Đào không biết, Đào Đào mới ba tuổi thôi, bé con giơ tay tóm lấy đuôi Đế Thiếu Cẩm, dùng tốc độ không phù hợp với một đứa trẻ con ba tuổi, duỗi tay về phía đầu con mèo lông đỏ.
Đế Thiếu Cẩm phản ứng nhanh hơn cô bé, gần như ngay lập tức nhảy lên phía trước, lúc rơi xuống đất đã khôi phục bộ dạng nam tử trưởng thành.
Đào Đào chép miệng, Vân Thiêm Y vội vã ôm cô bé lên dỗ, lại liếc Thố Vinh một cái bảo lão nói tiếp.
"Phục Quang chân nhân đang điều tra một việc." Thố Vinh mỉm cười, nhưng tin tức lão nói tiếp khiến những người có thể nghe hiểu ở đây đều không thể thoải mái cười được: "Mấy tháng qua, rất nhiều Ma tu đã mất tích ở dãy núi Bỉ Khưu."
Vân Thiêm Y nhíu mày, trao đổi ánh mắt với Đế Thiếu Cẩm: "Xảy ra chuyện gì?"
"Cái này phải nói bắt đầu từ tình hình sau khi đám Ma tu tới dãy núi Bỉ Khưu." Thố Vinh thở dài: "Có điều lão hủ cũng không rõ lắm, Phục Quang chân nhân nhờ lão hủ hỏi một câu, có thể trực tiếp gặp mặt Thú Đế tôn thượng không."
Phục Quang chân nhân là Ma tu nhị phẩm, phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy Thố Vinh chính là lão đại diện cho Đế Thiếu Cẩm đến điều tra tình hình.
Mặc dù hắn ta và Vân Thiêm Y đã gặp mặt vài lần, nhưng hắn ta không phải Kiếm tu, c*̃ng không có rằng buộc quá sâu với Vân Thiêm Y, cho nên Vân Thiêm Y ngã xuống cũng không ảnh hưởng đến hắn ta, không thể khiến hắn ta cảm giác được.
Lúc này muốn gặp mặt Đế Thiếu Cẩm, dĩ nhiên là cần trợ giúp.
Ma tu hiện tại đã không còn tu sĩ nhất phẩm, trong số nhị phẩm người tiếp cận gần nhất phẩm nhất là Hải Nguyệt chân nhân đang sụp đổ tinh thần, còn lại là đám Phục Quang chân nhân. Bọn họ trở thành trụ cột tinh thần c*̉a các tu sĩ Ma tu, nhưng nếu ngay cả bọn họ cũng gặp khó khăn, thì trong ma đạo không còn ai để cầu viện nữa, buộc phải tìm đến chân nhân đạo khác.