Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại

Chương 169

Sau khi Vân Thiêm Y ngắt lời Cung Mộng thì cũng không nói gì tiếp.

Chuyện Thanh Doanh chân nhân ngã xuống, nàng chỉ nghe được từ chỗ Vô Nhai chân nhân, Vô Nhai chân nhân không có lý do lừa nàng, cho nên chỉ có thể là chính bản thân Vô Nhai chân nhân cũng không biết tình hình cụ thể.

Đừng nói hắn ta, ngay cả Vân Thiêm Y cũng không biết rõ ràng.

Nàng là vị tu sĩ nhất phẩm đầu tiên của đại lục, đây là chuyện gần như chắc chắn.

Nói cách khác, tuy Thanh Doanh chân nhân là tu sĩ cùng thời với Vô Nhai chân nhân, nhưng chắc chắn trở thành nhất phẩm sau Vân Thiêm Y.

Tu sĩ một đạo trở thành nhất phẩm, không nhất định sẽ có hiện tượng kinh thiên động địa gì.

Nhưng muốn giấu, cũng không dễ dàng.

Bởi vì nhị phẩm, thậm chí tam phẩm đồng đạo sẽ cảm ứng được phần nào.

Ai có thể đảm bảo các chân nhân sẽ bảo mật việc này chứ?

Dù sao lúc bản thân Vân Thiêm Y đột phá nhất phẩm, chân trước thăng xong, chân sau bọn Đế Thiếu Cẩm đã kéo đến ăn mừng.

Bản thân Vân Thiêm Y biết rất ít về Tình tu, cũng không qua lại, thậm chí nàng còn không quen biết Thanh Doanh chân nhân, cho nên không biết đối phương đột phá cũng là việc rất bình thường.

Huống chi lúc trước nàng không hề bận tâm đến chuyện này, dù sao trong cả kiếp trước, mục tiêu duy nhất của nàng chính là phi thăng.

Ngoài chuyện phi thăng, hầu như nàng không để trong lòng chuyện gì.

Nếu người ta thăng lên nhất phẩm mà không muốn qua lại với nàng, nàng cũng chẳng để ý.

Nhưng Đế Thiếu Cẩm lại không biết luôn ư? Bọn chim chóc bay qua bay lại sẽ không tọc mạch cho hắn nghe chuyện gì sao?

Kính Thành Tuyết cũng không biết à? Thậm chí, Tôn Thanh Y cũng không?

Xác suất của chuyện này quá thấp.

“Sư phụ, tiếp theo chúng ta phải làm gì bây giờ?”

Cung Mộng gọi Vân Thiêm Y mấy tiếng, nhưng nàng không hề đáp lại.

Mãi một hồi lâu, Vân Thiêm Y mới đưa ra quyết định: “Đi thôi.”

“Hả? Không điều tra à?”

“Ừ.”

Nếu đây là cơ duyên phi thăng của Thanh Doanh chân nhân, vì cớ gì Vân Thiêm Y phải phá vỡ cơ duyên của người ta?

Nàng và Thanh Doanh chân nhân không oán không thù, thậm chí còn không hề quen biết.

Huống chi, bây giờ đại lục Thần Châu rất cần một vị Đế Tôn, nếu ngoài Đế Thiếu Cẩm còn có thể có thêm một vị nữa, đó là điều tốt cho chúng sinh trên đại lục.

Trước khi ra cửa, Vân Thiêm Y quay đầu lại liếc mắt nhìn ảo giác của Thanh Doanh chân nhân đang nhẹ nhàng xoay vòng trên sân khấu.

Từ đây đến khi Phong Bất Quy thoát khỏi cầm tù, vẫn còn mấy trăm năm.

Hy vọng trong mấy trăm năm này, Thanh Doanh chân nhân có thể phi thăng thành công.

Với sự hiểu biết của nàng về Phong Bất Quy, y chắc chắn sẽ không cho phép bất cứ Tình tu nào phi thăng thành công trước mình.

Nhìn tình cảnh của Thanh Doanh chân nhân, có vẻ không có bao nhiêu người đi ủng hộ, trong khi dưới trướng Phong Bất Quy có vô số tu sĩ trung thành và tận tâm… Đương nhiên, sau chuyện ở dãy núi Dương Tuyền, cũng không còn là vô số nữa.

“Việc cấp bách vẫn là phải thăng cấp nhanh hơn.” Vân Thiêm Y quay đầu, nói với Cung Mộng: “Chúng ta phải chuẩn bị cho thi tuyển võ cử Thần Châu lần tới, chiêu mộ đệ tử mới.”

Dứt lời, nàng vỗ vai Cung Mộng: “Trò là Kiếm tu ngũ phẩm duy nhất của bổn môn phái, thi tuyển võ cử lần tới, ta sẽ dẫn trò đi.”

Như vậy, chí ít Vị Hoàn Kiếm Phái của bọn họ nhìn cũng khí phách hơn.

“Sư phụ, ta nói chứ, đầu tiên chúng ta phải sửa tên môn phái đã.” Cung Mộng nói: “Vị Hoàn, nghe không có khí phách gì cả.”

Vân Thiêm Y dừng bước: “Vậy trò nghĩ sao?”

“Ít ra cũng nên là Kiếm Tiên Tông, Phi Kiếm Phái gì đó, hoặc chọn một cái tên trong số kiếm thức, Xuân Sơn Kiếm Phái, không phải hay hơn à, hoặc là Thiên Hồng Phái.”

Vân Thiêm Y nhìn nàng ta.

“Mấy cái trò nói, đều đã có môn phái dùng rồi.”

Sức sáng tạo của các Kiếm tu chỉ đến mức này thôi sao.

Nói xong, Vân Thiêm Y túm cổ Cung Mộng, Thố Vinh đã mở trận pháp.

Kim quang hiện lên.

Đến khi đáp xuống, Vân Thiêm Y ngước mắt, nhướng mày.

Thôn trang và biển hiệu ở trước mặt đều rất quen thuộc.

Cung Mộng ngẩng đầu nhìn thoáng qua: “Tần Môn Trang?”

Bình Luận (0)
Comment