Ta Mở Nông Trường Sau Khi Phi Thăng Thất Bại

Chương 32

Liễu Vạn Linh dù sao cũng là Pháp tu ngũ phẩm, bà ta lăn một vòng trên đất né tránh chiêu kiếm của Vân Thiêm Y, đồng thời cũng nhẩm niệm thuật pháp, vô số bóng sói bạc phóng ra từ bốn hướng, bổ nhào về phía Vân Thiêm Y.

Vân Thiêm Y lạnh lùng cầm kiếm điên cuồng đâm, thậm chí Liễu Vạn Linh còn không nhìn thấy rõ bóng kiếm của Vân Thiêm Y, chỉ thấy kiếm quang loé vàng như sao băng, vây khốn "sói bạc" ở bốn phương tám hướng.

Dưới bão kiếm như mưa rền gió dữ, đám sói bạc tan biến trong nháy mắt.

Sao, sao con nhãi này chỉ dùng kiếm thôi mà có thể huỷ cả thuật pháp của mình?!

Liễu Vạn Linh trố mắt.

Không, không thể có chuyện này được!

Bà ta cắn răng tiếp tục tung ra thuật pháp, vừa rồi bà ta đã nương tay, lần này bà ta dốc hết sức bình sinh, một đòn đánh chết Vân Thiêm Y!

Toàn bộ linh khí trong sơn cốc bắt đầu tập trung về phía tay phải Liễu Vạn Linh, sau đó nhanh chóng bị nén lại, ngưng kết thành một viên đạn khí thậm chí có thể bóp méo không khí.

Sát chiêu thật sự thì không cần hoa hoè loè loẹt.

Chỉ cần dùng thủ đoạn đơn giản nhất, tung ra đòn công kích mạnh nhất!

Nhưng Vân Thiêm Y còn phản ứng nhanh hơn cả đòn công kích của Liễu Vạn Linh, nàng lập tức bóp nát một lá bùa, dưới chân đột ngột trồi lên một đại trận nâng nàng lên không trung.

"Đi chết đi!"

Vân Thiêm Y dựng kiếm gỗ linh thụ ở trước mặt mình, hai mắt nhắm nghiền, cả người nàng toát ra kiếm áp cường đại, chẳng chút khó khăn mà chống lại đạn khí của Liễu Vạn Linh!

Tà váy trắng bị khí áp thổi bay, ngay cả búi tóc cũng vì chấn động mà xoã rối bời, suối tóc đen dài như mực tung bay giữa không trung, dưới ánh trăng, bóng dám lẫm liệt đập vào mắt Liễu Vạn Linh, bà ta bất chấp vết chém khắp người, lại ngưng tụ đạn khí đánh về phía Vân Thiêm Y một lần nữa.

Vân Thiêm Y lấy kiếm áp chống linh áp, thuật pháp ngũ phẩm không khiến nàng chết bất đắc kỳ tử, ngược lại nàng còn không ngừng tham lam hút lấy linh khí ở trong đạn khí.

Trong đan điền của nàng dường như có gì đó đang thành hình!

Mà sâu trong linh hồn nàng, trường kiếm màu lam vốn đã vỡ thành nhiều mảnh chỉ có thể gắng gượng duy trì hình dạng nhờ vào tiên lực của quả tiên Lâm Long, giờ đang bắt đầu phát ra tiếng ngân rung rì rầm, từ mũi kiếm trở xuống bắt đầu loé lên một luồng kim quang giống như đang tu bổ vết nứt, từ từ nối hai mảnh vỡ nơi mũi kiếm lại với nhau!

Tạch!

Thần kiếm Trường Minh!

Vân Thiêm Y run rẩy kịch liệt trong linh áp.

Liễu Vạn Linh đầu tiên là mừng rỡ như điên, cho rằng nàng đã không chống chịu nổi nữa, nhưng ngay sau đó lại nhạy bén phát giác không ổn!

Đạn khí không công kích nổ tung Vân Thiêm Y!

Mà lại quay xung quanh nàng, thậm chí đang... Bị nàng hấp thu!

Nhận ra điều này, trong nháy mắt sắc mặt Liễu Vạn Linh trở nên trắng bệch như tờ giấy, bà ta lập tức vẽ pháp quyết, tay phải vặn lại hòng cho đạn khí phát nổ ngay.

Nhưng!

Rốt cuộc vẫn chậm một nhịp!

Vân Thiêm Y mở mắt, đôi con ngươi vốn đen láy thình lình trở nên xanh thẳm như trời như biển, mang theo uy áp vô cùng vô tận thổi quét toàn bộ núi Quan Vân.

Nàng đột phá!

Nhờ Liễu Vạn Linh "đưa" linh khí ngũ phẩm vào, Vân Thiêm Y trực tiếp ngưng đan thành công, đột phát thành Kiếm tu cửu phẩm!

Nàng không còn là kẻ không có tu vi nữa!

Đối với Vân Thiêm Y mà nói, có kiếm hồn Kiếm Đế ở trong, cho dù chỉ là cửu phẩm, nhưng chỉ cần có tu vi và thực sự thành tu sĩ, một Pháp tu ngũ phẩm hèn mọn sao có thể đối đầu với nàng!

Uy áp mà nàng đột phá đánh bay Liễu Vạn Linh, khiến bà ta bị văng mạnh vào vách đá.

Cả người Liễu Vạn Linh toàn là thương tích máu chảy đầm đìa, nhìn rất ghê rợn, nhưng lúc này trong hang đá chỉ có bà ta và Vân Thiêm Y.

Vân Hương Diệp sớm đã được Thố Vinh theo tới mở trận truyền tống đi.

Liễu Vạn Linh ói ra một bụm máu, lại giơ tay phải lên.

Cho dù có đột phá thì sao, cùng lắm chỉ là một Thú tu cửu phẩm, không phải là đối thủ của bà ta!

Không thể dùng đạn khí, bà ta còn vô số thuật pháp khác có thể dùng!

Vân Thiêm Y từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt xanh thẳm hoàn toàn vô cảm, nhưng khi liếc xuống roi da trên đất rồi nhận ra trên đó là máu của ai, nàng lại hơi cau mày.

Sát ý mãnh liệt ùa đến khiến linh hồn Liễu Vạn Linh cũng phải chấn kinh.

Bà ta nghiến răng, giãy giụa đứng lên.

Sát ý sao?

Bà ta cũng có!

Nhưng mà ngay sau đó, bà ta không làm được gì cả!

Bất luận là sát ý, hận ý, hay là ác ý, tất cả đều hoàn toàn biến mất dưới một nhát chém của Vân Thiêm Y.

Còn lại, chỉ có sự sợ hãi!

"Đừng mà ——!!"

Vào khoảnh khắc khi lưỡi kiếm của Vân Thiêm Y sắp chém xuống thì có tiếng vang lên, Vân Hoa Noãn vội vàng chạy tới bổ nhào lên người Liễu Vạn Linh, dùng thân mình chặn lại một nhát cho mẫu thân mình!

Bình Luận (0)
Comment